Báo gấm Sunda (danh pháp hai phần: Neofelis diardi) là một loài động vật thuộc Họ Mèo. Báo gấm Sunda là loài felis có kích thước trung bình, sinh sống ở Borneo và Sumatra. Năm 2006, nó được tách thành một loài riêng biệt, phân biệt với loài có liên quan ở lục địa Neofelis nebulosa.[2][3]. Năm 2008, IUCN xác định loài này là loài dễ thương tổn với dân số nghi ngờ ít hơn 10.000 cá thể sinh sống hoang dã, một xu hướng sụt giảm số lượng.[1]
Trước đó, loài này được gọi là Báo gấm Borneo — một tên gọi được xuất bản bởi Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên tháng 3 năm 2007, trích dẫn lời tiến sĩ Stephen O'Brien thuộc Viện Ung thư Quốc gia Mỹ, "Kết quả nghiên cứu di truyền cho thấy rõ rằng loài báo gấm Borneo nên được coi là một loài riêng biệt".[4]
Báo gấm là loài mèo lớn nhất ở Borneo, và thân hình chắc nịch, nặng khoảng 12–25 kg. Răng nanh rất dài so với kích thước của nó, khoảng 5 cm.
Báo gấm có phân bố giới hạn trên các đảo của Indonesia, Borneo và Sumatra. Ở Borneo, chúng sống trong rừng nhiệt đới thấp, ở độ cao dưới 1.500 m. Ở Sumatra, chúng xuất hiện nhiều hơn trong vùng đồi núi.
Báo gấm Sunda (danh pháp hai phần: Neofelis diardi) là một loài động vật thuộc Họ Mèo. Báo gấm Sunda là loài felis có kích thước trung bình, sinh sống ở Borneo và Sumatra. Năm 2006, nó được tách thành một loài riêng biệt, phân biệt với loài có liên quan ở lục địa Neofelis nebulosa.. Năm 2008, IUCN xác định loài này là loài dễ thương tổn với dân số nghi ngờ ít hơn 10.000 cá thể sinh sống hoang dã, một xu hướng sụt giảm số lượng.
Trước đó, loài này được gọi là Báo gấm Borneo — một tên gọi được xuất bản bởi Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên tháng 3 năm 2007, trích dẫn lời tiến sĩ Stephen O'Brien thuộc Viện Ung thư Quốc gia Mỹ, "Kết quả nghiên cứu di truyền cho thấy rõ rằng loài báo gấm Borneo nên được coi là một loài riêng biệt".
Báo gấm là loài mèo lớn nhất ở Borneo, và thân hình chắc nịch, nặng khoảng 12–25 kg. Răng nanh rất dài so với kích thước của nó, khoảng 5 cm.
Báo gấm có phân bố giới hạn trên các đảo của Indonesia, Borneo và Sumatra. Ở Borneo, chúng sống trong rừng nhiệt đới thấp, ở độ cao dưới 1.500 m. Ở Sumatra, chúng xuất hiện nhiều hơn trong vùng đồi núi.