Die Bokvisse (Mullidae) is 'n vis-familie wat tot die orde Perciformes behoort. Daar is vyf genera met vyf en dertig spesies in hierdie familie. Dertien van die spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor.
Die uitstaande kenmerke van die familie is die twee lang baarde op die ken en die feit dat die familie twee aparte dorsale vinne het. Die lyf neig na die lang kant en is bedek met groot skubbe. Die meeste spesies leef op of naby rots en koraalriwwe en vreet bodem skaaldiere. Wanneer die baarde nie in gebruik is nie word hulle terug gevou tussen die operkulums en die kakebeen. Die familie se grootte wissel van 18 – 53 cm en hulle kan in groot akwariums oorleef.
Die volgende genera en spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor:
Die Bokvisse (Mullidae) is 'n vis-familie wat tot die orde Perciformes behoort. Daar is vyf genera met vyf en dertig spesies in hierdie familie. Dertien van die spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor.
Els múl·lids (Mullidae) constitueixen una família de peixos actinopterigis de l'ordre dels perciformes.[1] El moll de roca i el moll de fang en són els representants més coneguts als Països Catalans.
S'alimenten d'invertebrats bentònics o de peixets.[4]
Viuen a les mars i oceans de tropicals i temperades.[3]
La majoria d'espècies de múl·lids són pescades per la seva carn saborosa.[4]
Inclou 6 gèneres i 55 espècies marines.
Els múl·lids (Mullidae) constitueixen una família de peixos actinopterigis de l'ordre dels perciformes. El moll de roca i el moll de fang en són els representants més coneguts als Països Catalans.
Meerbarben oder Seebarben (Mullidae) sind eine weit verbreitete Familie der Barschverwandten (Percomorphaceae). Die Familie umfasst über 80 Arten. Sie kommen in warmen Küstenregionen aller Meere vor, selten auch im Brackwasser. Mit den im Süßwasser lebenden Barben sind sie nicht näher verwandt. Verbreitungsschwerpunkt mit etwa 30 Arten sind die Gewässer um Indonesien.
Meerbarben besitzen einen langgestreckten, seitlich leicht abgeflachten Körper und werden 7 bis 60 cm lang. Das Kopfprofil ist steil, der Rücken gewölbt, die Bauchseite fast gerade. Die zwei Rückenflossen sind durch einen relativ weiten Zwischenraum getrennt. Die erste wird von sechs bis acht Flossenstacheln gestützt, die zweite von einem Stachel und acht bis neun Weichstrahlen. Bei der Afterflosse sind es ein Stachel und fünf bis acht Weichstrahlen. Sie ist immer kürzer als die zweite Rückenflosse. Die Schwanzflosse ist gegabelt. An der Spitze des Unterkiefers befinden sich zwei lange, bewegliche Barteln, die beim freien Schwimmen in Gruben zurückgelegt werden können. Sie sind chemosensorisch und werden zur Nahrungssuche benutzt. Das Maul ist klein, unterständig, protraktil (vorstülpbar) und mit kleinen Zähnen besetzt. Die Anzahl der Wirbel liegt bei 24. Die Schwimmblase ist klein.
Meerbarben sind in vielen Fällen bunt gefärbt, oft dominieren Rottöne. Einige Arten können das Muster auf der Haut von streifig zu fleckig oder einfarbig wechseln. In einer Art können verschiedene Farbmorphen vorkommen. Meerbarben besitzen relativ große Rundschuppen oder nur leicht gezähnte Kammschuppen.
Meerbarben leben küstennah im flachen Wasser. Es gibt tag- und nachtaktive Arten. Sie suchen in kleineren Trupps oder größeren Schwärmen Sand- oder Schlickböden und Seegraswiesen nach Nahrung ab und ernähren sich von kleinen, benthischen Wirbellosen (Würmer, Weichtiere, kleine Stachelhäuter) und kleinen Fischen. Beim Wühlen wirbeln sie Sand- und Schlickwolken auf und werden oft von anderen Fischen (vor allem Lippfische) begleitet, die übrig gebliebene Nahrungspartikel fressen. Meerbarben sind Freilaicher, die keine Brutpflege betreiben. Die Eier enthalten einen Öltropfen und schweben pelagisch im freien Wasser, die Larven ebenfalls.
Traditionell werden die Meerbarben in die Ordnung der Barschartigen (Perciformes) gestellt, die in ihrer alten Zusammensetzung poly- und paraphyletisch ist. Der Vergleich von DNA-Sequenzen ergibt jedoch eine nahe Verwandtschaft mit den Seenadelartigen (Syngnathiformes)[1] und Betancur-R. und Kollegen ordnen die Meerbarben in ihrer neuen Systematik der Knochenfische dieser Ordnung zu.[2] Die Verwandtschaft dieser äußerlich recht unterschiedlichen Gruppen gründet sich ausschließlich auf Vergleich von DNA-Sequenzen und wird bisher nicht durch morphologische Autapomorphien gestützt. Near und Mitarbeiter stellen ein Schwestergruppenverhältnis zwischen Seenadelartigen und den Meerbarben fest, gehen aber nicht soweit, die Meerbarben in die Ordnung der Syngnathiformes zu stellen.[3]
Es gibt über 80 Arten in sechs Gattungen:
Meerbarben oder Seebarben (Mullidae) sind eine weit verbreitete Familie der Barschverwandten (Percomorphaceae). Die Familie umfasst über 80 Arten. Sie kommen in warmen Küstenregionen aller Meere vor, selten auch im Brackwasser. Mit den im Süßwasser lebenden Barben sind sie nicht näher verwandt. Verbreitungsschwerpunkt mit etwa 30 Arten sind die Gewässer um Indonesien.
La trigghia è nu pisci dâ famigghia di li Mullidi e dû gèniri Mullus. Stu pisci ci havi un tìpicu culuri russastru. La trigghia è veru ricircata pi li sò carni. Stu pisci è cumuni ntô mari Miditirràniu. Quannu la trigghia è nica, veni chiamata "trigghiuledda".
நவரை (goatfish) என்பது கீளி வடிவி ஒழுங்கைச் சேர்ந்த மீன் குடும்பம் ஆகும். இக்குடும்பத்தில் மொத்தம் 6 பேரினங்களாக மொத்தம் 88 இனங்கள் உள்ளன.[1] இவை உலகம் முழுவதும் உள்ள வெப்ப, வெப்பவலய மற்றும் மிதவெப்பவலய நீர்ப்பகுதிகளில் வாழ்கின்றன. இவை அடிக்கடி நிறம் மாறும் திறன் கொண்டவை.
நவரை மீன்களிடம் ஆட்டுத்தாடி போன்ற இரு உணரிழைகள் காணப்படும். இந்த உணரிழைகள், நவரை மீன்களுக்கு மணல் மற்றும் பவளப்பாறை ஓட்டைகளில் உணவு தேட உதவும் வேதியியல் உணர்வி உறுப்புகளைக் கொண்டுள்ளது.
நவரை (goatfish) என்பது கீளி வடிவி ஒழுங்கைச் சேர்ந்த மீன் குடும்பம் ஆகும். இக்குடும்பத்தில் மொத்தம் 6 பேரினங்களாக மொத்தம் 88 இனங்கள் உள்ளன. இவை உலகம் முழுவதும் உள்ள வெப்ப, வெப்பவலய மற்றும் மிதவெப்பவலய நீர்ப்பகுதிகளில் வாழ்கின்றன. இவை அடிக்கடி நிறம் மாறும் திறன் கொண்டவை.
The goatfishes are perciform fish of the family Mullidae. The family is also sometimes referred to as the red mullets, which also refers more narrowly to the genus Mullus.[2]
The family name and the English common name mullet derived from the Latin Mullus, the red mullet; other than the red mullet and the striped red mullet or surmullet, the English word "mullet" generally refers to a different family of fish, the Mugilidae or gray mullets.[2]
Goatfish are characterized by two chin barbels (or goatee), which contain chemosensory organs and are used to probe the sand or holes in the reef for food. Their bodies are deep and elongated, with forked tails and widely separated dorsal fins.[3] The first dorsal fin has 6-8 spines; the second dorsal has one spine and 8-9 soft rays, shorter than anal fin. Spines in anal fin 1 or 2, with 5-8 soft rays. They have 24 vertebrae.[4]
Many goatfish are brightly colored. The largest species, the dash-and-dot goatfish (Parupeneus barberinus), grows to 60 cm (24 in) in length; most species are less than half this size. Within the family are six genera and about 86 species.
These genera are classified as belonging to the Mullidae:[5]
Goatfish are distributed worldwide in tropical, subtropical, and temperate waters, in a range of habitats. Most species are associated with the bottom of the littoral, but some species of Upeneus can be deep; for example, the goatfish Upeneus davidaromi can be found at depths of 500 metres (1,600 ft). Tropical goatfish live in association with coral reefs. Some species, such as the freckled goatfish (Upeneus tragula), enter estuaries and rivers, although not to any great extent.
Goatfish are benthic feeders, using a pair of long chemosensory barbels (whiskers) protruding from their chins to feel through the sediments in search of prey.[3] They feed on worms, crustaceans, molluscs and other small invertebrates. Other fish shadow the active goatfish, waiting patiently for any overlooked prey. For example, in Indonesia large schools of the goldsaddle goatfish (Parupeneus cyclostomus) and moray eels hunt together. This behavior is known as shadow feeding or cooperative hunting. By day, many goatfish will form large schools of inactive (nonfeeding) fish; these aggregates may contain both conspecifics and heterospecifics. For example, the yellowfin goatfish (Mulloidichthys vanicolensis) is often seen congregating with bluestripe snappers (Lutjanus kasmira). All goatfish have the ability to change their coloration depending on their current activity. One notable example, the diurnal goldsaddle goatfish (Parupeneus cyclostomus) can change from a lemon-yellow to a pale cream whilst feeding.
Goatfish have the ability to rapidly change color, and many species adopt a pale coloration when resting on the sand to blend with the background and become less visible to predators. These changes in color are reversible phenotypic changes and happen within seconds, many times during the lifespan of an individual.
Two species, the mimic goatfish (Mulloidichthys mimicus) and Ayliffe's goatfish (Mulloidichthys ayliffe) have evolved to mimic the blue-striped snapper (Lutjanus kasmira), with which they often form schools. These are slow, genetic changes that have occurred during their evolution over many generations.
Goatfish are pelagic spawners; they release many buoyant eggs into the water, which become part of the plankton. The eggs float freely with the currents until hatching. The larvae drift in oceanic waters or in the outer shelf for a period of 4–8 weeks until they metamorphose and develop barbels. Soon thereafter, most species take on a bottom-feeding lifestyle, although other species remain in the open water as juveniles or feed on plankton.[6] Juvenile goatfish often prefer soft bottoms, in seagrass beds to mangroves. They change habitat preference as they develop, coinciding with changes in feeding habits, social behavior, and the formation of association with other species. Most species reach reproductive maturity after 1-2 years.
Goatfish species are an important fishery in many areas of the world and some species are economically important. In ancient Rome until the end of the second century BCE, two species of goatfish (Mullus barbatus and Mullus surmuletus) were highly sought-after and expensive, not as a delicacy, but for aesthetic pleasure, since the fish assume a variety of colors and shades also during death. Therefore, it was paramount to serve the fish live and let them die before the eyes of the guests.[7]
Mulloidichthys flavolineatus off the coast of Kona, Hawaii
A school of yellow-striped goatfish (Parupeneus chrysopleuron) and whitesaddle goatfish (Parupeneus ciliatus) searching food on the sandy bottom, northeast coast, Taiwan
Whitesaddle goatfish (Parupeneus ciliatus) searching food by digging the sandy bottom of Long-Dong Bay, Taiwan
Two whitesaddle goatfish (Parupeneus ciliatus) searching food by using a pair of long chemosensory barbels on the sandy bottom of Long-Dong Bay, Taiwan
The goatfishes are perciform fish of the family Mullidae. The family is also sometimes referred to as the red mullets, which also refers more narrowly to the genus Mullus.
The family name and the English common name mullet derived from the Latin Mullus, the red mullet; other than the red mullet and the striped red mullet or surmullet, the English word "mullet" generally refers to a different family of fish, the Mugilidae or gray mullets.
Kaprofiŝoj estas tropikmaraj Perkoformaj fiŝoj de la familio Mullidae nome Mulledoj. Rare trovitaj en saleta akvo, ili asociiĝas ĉefe kun rifoj de Atlantika, Hinda, kaj Pacifika Oceanoj.[1]
La Kaprofiŝoj estas foje nomataj 'ruĝaj mulledoj', sed tiu nomo uzindas ĉefe rezervita por la trigloj de la tipa genro Mullus de la Mediteraneo. Ene de la familio estas ĉirkaŭ ses genroj kaj 55 specioj.
Kaprofiŝoj estas tropikmaraj Perkoformaj fiŝoj de la familio Mullidae nome Mulledoj. Rare trovitaj en saleta akvo, ili asociiĝas ĉefe kun rifoj de Atlantika, Hinda, kaj Pacifika Oceanoj.
La Kaprofiŝoj estas foje nomataj 'ruĝaj mulledoj', sed tiu nomo uzindas ĉefe rezervita por la trigloj de la tipa genro Mullus de la Mediteraneo. Ene de la familio estas ĉirkaŭ ses genroj kaj 55 specioj.
Los Mullidae (múlidos), conocidos como chivos, salmonetes o trillas[1] en Sudamérica es una familia de peces marinos incluida en el orden Perciformes.
Se les reconoce por los dos largos barbillones que tienen bajo la boca, tienen dos aletas dorsales y los ojos en posición alta tras una parte delantera de la cabeza cortada recta.
Viven en el fondo, comúnmente en agrupaciones, donde excavan con la barbilla en la arena y piedras sueltas, introduciendo hasta un tercio de su cuerpo bajo la superficie hasta desenterrar su alimento -los pequeños invertebrados enterrados-.
Es una familia de importancia económica y de carne muy sabrosa.
Se agrupan en 6 géneros con 68 especies:
Los Mullidae (múlidos), conocidos como chivos, salmonetes o trillas en Sudamérica es una familia de peces marinos incluida en el orden Perciformes.
Se les reconoce por los dos largos barbillones que tienen bajo la boca, tienen dos aletas dorsales y los ojos en posición alta tras una parte delantera de la cabeza cortada recta.
Viven en el fondo, comúnmente en agrupaciones, donde excavan con la barbilla en la arena y piedras sueltas, introduciendo hasta un tercio de su cuerpo bajo la superficie hasta desenterrar su alimento -los pequeños invertebrados enterrados-.
Es una familia de importancia económica y de carne muy sabrosa.
Mullidae arrain pertziformeen familia bat da. Mullus dute genero tipoa.
Familiak 68 espezie ditu, 6 generotan banaturik:
Mullidae arrain pertziformeen familia bat da. Mullus dute genero tipoa.
Mullot (Mullidae) on ahvenkaloihin kuuluva heimo. Heimon lajeja tavataan Atlantista, Intian valtamerestä ja Tyynestämerestä.
Mullojen heimoon kuuluu 6 sukua ja lähteestä riippuen 55–62 lajia. Mullot ovat ruumiinrakenteeltaan pitkulaisia kaloja, jotka kasvavat suurimmillaan 40–60 cm:n pituisiksi. Tunnusmerkillisin piirre on kuonon kaksi pitkää viiksisäiettä. Kalat pystyvät liikuttelemaan säikeitä toisitaan riippumattomastti ja niissä on aistielimiä. Kaloilla on kaksi selkäevää, jotka ovat melko kaukana toisistaan ja joista etumainen on piikikkäämpi. Pyrstöevä on tyypillisesti haarautunut. Eräiden sukujen lajeilla kuono on pitkähkö, kun toisilla se on lyhyehkö. Eri sukuihin kuuluvat lajit voidaan erottaa hampaiden perusteella. Mullojen suomut ovat suurikokoiset ja korkeat. Kalat ovat usein värikkäitä, pohjaväriltään vaaleita tyypillisesti punertavia tai valkeita ja ruumissa on erivärisiä kuviointeja. Eräät lajit ovat kokonaan keltaisia, mustia tai ruskeita.[1][2][3][4][5]
Mullot ovat mereisiä kaloja, joita tavatan Atlantin, Intian valtameren ja Tyynenmeren alueilta. Toisinaan niitä tavataan myös murtovesistä. Kalat liikkuvat usein lähellä hiekka- tai mutapohjaa, joskin Mulloidichthys- ja Parupeneus-suvun lajit elävät kivikkoisemmilla alueilla ja koralliriutoilla. Mullot käyttävät viiksisäikeitään ravinnonetsintään. Ne syövät selkärangattomia eläimiä, kuten matoja sekä pieniä nilviäisiä, meritähtiä ja merisiilejä. Eri lajit käyttävät viiksiään hieman eri tavoin. Esimerkiksi tummajuovamullo (Upeneus tragula) käyttää niitä kaivamiseen, kultamullo (Parupeneus cyclostomus) työntää viiksensä koloihin ja pyrkii siten hätyyttämään pieniä eläimiä piiloistaan ja keltajuovamullo (Mullus surmuletus) kyntää kuonollaan merenpohjaa ravintoa etsiessään. Mullot eivät useiden muiden kalojen tavoin pyri suojaan pedoilta piiloutumalla, vaan pyrkivät uimaan nopeasti kiihdyttäen pakoon.[1][2][3][4][5]
Monet mullolajit, esimerkiksi Välimeressä elävä rusotäplämullo (Mullus barbatus), ovat hyviä ruokakaloja ja paikoitellen erittäin arvostettuja.[2][4][5][6]
Mullot (Mullidae) on ahvenkaloihin kuuluva heimo. Heimon lajeja tavataan Atlantista, Intian valtamerestä ja Tyynestämerestä.
Les Mullidae sont une famille de poissons marins de l'ordre des Perciformes représentée par six genres et 77 espèces.
Il s'agit de poissons au corps allongé et présentant une paire de barbillons dirigés vers l'arrière sous la mâchoire inférieure.
Malgré leur nom anglais mullet ou latin mullus, il ne s'agit pas de mulets (poissons de la famille des Mugilidae) mais de poissons apparentés au surmulet (Mullus surmuletus). La plupart des espèces commercialisées de cette famille le sont sous l'appellation « rouget ».
Selon FishBase (30 janv. 2016)[2], World Register of Marine Species (30 janv. 2016)[3] et ITIS (30 janv. 2016)[4] :
Les Mullidae sont une famille de poissons marins de l'ordre des Perciformes représentée par six genres et 77 espèces.
Os Múlidos (Mullidae), coñecidos popularmente como barbos ou salmonetes, é unha familia de peixes mariños incluída na orde dos Perciformes.
Corpo algo comprimido. Liña lateral ben aparente. Os ollos en posición alta, elevados sobre o perfil cefálico, abrupto. Recoñécense polas dúas longas barbas baixo o extremo anterior da mandíbula; estas barbas son móbiles e artelladas na base.
Teñen dúas aletas dorsais, curtas e separadas; a primeira con 6-8 espiñas e a segunda unha espiña e 6-8 raios brandos. Anal curta, oposta á segunda dorsal, con 1-2 espiñas e o resto raios brandos; pectorais longas; pelvianas inseridas baixo a vertical da base das pectorais; caudal escotada.
Viven no fondo, comunmente en bancos numerosos, onde escavan na area e pedras soltas para comer os pequenos invertebrados enterrados.
Comprende especies de alta importancia económica e de carne moi saborosa. Poden alcanzar unha lonxifude máxima descrta de 60 cm.
Comprende seis xéneros e 68 especies:
Os Múlidos (Mullidae), coñecidos popularmente como barbos ou salmonetes, é unha familia de peixes mariños incluída na orde dos Perciformes.
Trlje (Mullidae) su porodica morskih riba iz reda Perciformes. Porodica obuhvaća 6 redova sa ukupno 87 vrsta.[1]
Nedovršeni članak Trlje koji govori o životinjama treba dopuniti. Dopunite ga prema pravilima Wikipedije.
Trlje (Mullidae) su porodica morskih riba iz reda Perciformes. Porodica obuhvaća 6 redova sa ukupno 87 vrsta.
La famiglia Mullidae Rafinesque, 1815 comprende oltre 80 specie di pesci d'acqua salata, conosciuti comunemente come triglie, appartenenti all'ordine Perciformes[1].
Questi pesci sono diffusi nella fascia tropicale e temperata di tutti gli oceani, dove tendenzialmente popolano acque poco profonde (Zona epipelagica, aree costiere). Alcune specie (tra cui Mullus barbatus, la comune Triglia di fango) si addentrano in acque salmastre.
Le triglie hanno un aspetto caratteristico ed abbastanza uniforme, con corpo piuttosto allungato ed affusolato, fronte ripida, occhi grandi, due pinne dorsali ben separate, pinna caudale forcuta. Dispongono di due vistosi barbigli sotto il mento, organi chemiosensoriali utilizzati per sondare la sabbia e nascondigli tra rocce e coralli alla ricerca delle prede. La livrea varia da specie a specie, ma è spesso ricca di colori vivaci, dal rosso vivo al giallo oro. Una comune malformazione nelle triglie può comparire aggiungendo un ulteriore piccola pinna posteriore sulla coda. Una triglia con questa particolare anomalia è chiamata Quadriglia, per via delle sue quattro pinne nel complesso.
Le dimensioni sono piuttosto contenute, variando dai 7,2 cm di Upeneus francisi ai 60 cm di Parupeneus barberinus.
Si nutrono di invertebrati bentonici e piccoli pesci.
Le triglie mediterranee erano già molto note nell'antichità per la prelibatezza delle carni e sono ancora attivamente pescate soprattutto con reti da posta e reti a strascico. Anche in altre parti del mondo i Mullidae sono catturati in gran numero ed hanno notevole importanza economica.
La famiglia Mullidae comprende 84 specie, suddivise in 6 generi[2]:
Nei mari italiani sono presenti due specie: Mullus surmuletus (Triglia di scoglio) e Mullus barbatus (Triglia di fango); mentre nel mar Mediterraneo sono segnalate altre specie[3], immigrate dal mar Rosso o dall'Oceano Atlantico in seguito alla tropicalizzazione del Mediterraneo, ma nessuna di queste specie è ancora stata trovata in acque italiane:
La famiglia Mullidae Rafinesque, 1815 comprende oltre 80 specie di pesci d'acqua salata, conosciuti comunemente come triglie, appartenenti all'ordine Perciformes.
Barzdotinės, arba barzdotės (Mullidae) – ešeržuvių (Perciformes) būrio žuvų šeima, kuriai priklauso plokščiais šonais ir buka galva nedidelės žuvys. Ant smakro turi porą ilgų ūsų. Gyvena šiltesnės jūrose prie dugno. Žuviena labai vertinga.
Šeimoje 6 gentys ir apie 55 rūšys.
Barzdotinės, arba barzdotės (Mullidae) – ešeržuvių (Perciformes) būrio žuvų šeima, kuriai priklauso plokščiais šonais ir buka galva nedidelės žuvys. Ant smakro turi porą ilgų ūsų. Gyvena šiltesnės jūrose prie dugno. Žuviena labai vertinga.
Šeimoje 6 gentys ir apie 55 rūšys.
Zeebarbelen (Mullidae) vormen een familie van baarsachtige vissen.
Ze leven in tropische zeeën, zelden in brak water en worden vaak aangetroffen bij riffen in de Atlantische, Indische en Grote Oceaan.
Veel soorten uit de familie zijn opvallend gekleurd, hoewel ze niet populair zijn om te houden in aquaria. Wel worden ze in veel landen gevangen voor de consumptie, zoals de mul ('koning van de poon'). De grootste soort, de Parupeneus barberinus kan tot 55 centimeter lang worden, maar de meeste soorten worden gewoonlijk half zo lang. Ze hebben langgerekte lijven met gevorkte staartvinnen en ver van elkaar staande borstvinnen.
Omdat ze voortdurend op de bodem aan het zoeken zijn naar iets eetbaars zijn ze niet geliefd voor aquaria, ze eten namelijk alles wat enigszins eetbaar is. Overdag vormen de vissen grote, inactieve (niet etende) scholen. De scholen bestaan soms uit één soort, maar soms ook uit meerdere soorten vissen. De Mulloiduchtys vanicolensis uit de Rode Zee en Hawaï wordt vaak aangetroffen tussen vissen van de soort Lutjanus kasmira. Wanneer dit het geval is, zal de eerstgenoemde zijn kleurenpatroon aanpassen aan die van de snapper.
's Nachts gaan scholen uiteen en begeven ze zich naar de bodem om te eten, maar niet dieper dan ongeveer 110 meter. Sommige soorten (bijvoorbeeld de Upeneus tragula) staan erom bekend een klein stuk van rivieren op te zwemmen op zoek naar voedsel. Alle vissen uit deze familie kunnen hun kleuren aanpassen aan de omstandigheden. Parupeneus cyclostomus verandert bijvoorbeeld van citroengeel naar een bleke crèmekleur wanneer hij eet.
Ze produceren veel drijvende eieren die deel gaan uitmaken van het plankton.
FishBase[1] beschrijft zes geslachten:
Zeebarbelen (Mullidae) vormen een familie van baarsachtige vissen.
Muller er en familie av saltvannsfisker som hovedsakelig lever på grunt vann i tropiske områder. De har en spoleformet kropp med sterke farger. Fargene skifter mellom dag og natt. På haken sitter et par lange skjeggtråder som er utstyrt med smaksorganer. Disse bruker mullene når de leter etter føde på bunnen. Enkelte arter kan bli opp til 60 cm lange. På grunn av at de er svært velsmakende, blir det drevet fiske etter nesten alle mullearter.
I europeiske farvann forekommer to nærstående arter, som har vært ettertraktede matfisker helt siden romertiden:
I tillegg har minst fire mullearter fra andre havområder nå etablert seg i Middelhavet: Upeneus moluccensis og U. pori fra det indopasifiske området, den vestafrikanske Pseudupeneus prayensis og Parupeneus forsskali fra Rødehavet og Adenbukta.[1]
Muller er en familie av saltvannsfisker som hovedsakelig lever på grunt vann i tropiske områder. De har en spoleformet kropp med sterke farger. Fargene skifter mellom dag og natt. På haken sitter et par lange skjeggtråder som er utstyrt med smaksorganer. Disse bruker mullene når de leter etter føde på bunnen. Enkelte arter kan bli opp til 60 cm lange. På grunn av at de er svært velsmakende, blir det drevet fiske etter nesten alle mullearter.
I europeiske farvann forekommer to nærstående arter, som har vært ettertraktede matfisker helt siden romertiden:
Mulle (Mullus surmuletus) lever i Middelhavet, Svartehavet og i Atlanterhavet fra Kanariøyene og Madeira til den sørlige Nordsjøen. Om sommeren hender det at den blir funnet langs norskekysten fra svenskegrensen til Bergen. Om dagen er mullen rød med langsgående gule striper og en svart stripe fra øyet til halefinnen, men om natta er den marmorert med røde og hvite flekker. Rødmulle (Mullus barbatus) lever i Middelhavet, Svartehavet og i Atlanterhavet fra De britiske øyer til Senegal. Denne arten har ingen striper på finnene.I tillegg har minst fire mullearter fra andre havområder nå etablert seg i Middelhavet: Upeneus moluccensis og U. pori fra det indopasifiske området, den vestafrikanske Pseudupeneus prayensis og Parupeneus forsskali fra Rødehavet og Adenbukta.
Barwenowate[2][3] (Mullidae) – rodzina ryb okoniokształtnych. Poławiane jako ryba konsumpcyjna o smacznym mięsie.
Głównie ciepłe wody oceaniczne, rzadziej wody umiarkowane lub chłodne, sporadycznie spotykane w wodach słonawych.
Rodzaje zaliczane do tej rodziny [4]:
Mulloidichthys — Mullus — Parupeneus — Pseudupeneus — Upeneichthys — Upeneus
Barwenowate (Mullidae) – rodzina ryb okoniokształtnych. Poławiane jako ryba konsumpcyjna o smacznym mięsie.
Mullidae é uma família de peixes da subordem Percoidei,[1] superfamília Percoidea.[2]
Agrupam-se em 6 géneros com 68 espécies:
Mullusfiskar (Mullidae) är en familj i ordningen abborrartade fiskar. Familjen kallas även mullusar. Totalt innehåller familjen 6 släkten och 55 arter.
Mullusfiskarna är långsträckta med kraftiga kroppar. De största arterna kan bli upp till 55 centimeter långa. Många av arterna är klart färgade, vanligtvis i gult, rött eller brunt. De har två skäggtömmar under hakan och saknar tänder i överkäken.
De flesta hittas vid rev i Stilla havet, Atlanten eller Indiska Oceanen. I Europa finns det ett släkte (Mullus) och två arter, rosenmulle (Mullus barbatus) och mulle (Mullus surmuletus). Den sistnämnda arten hittas ibland i Norden, främst Skagerack och Kattegatt.
Mullusfiskarna söker normalt sin föda på bottnen i grunda vatten, sällan djupare än drygt 100 meter. Födan, som utgörs av maskar, kräftdjur, mollusker och andra ryggradslösa djur, letas upp med hjälp av luktorganen på deras långa skäggtömmar.
Vissa mullusfiskar besöker brack- och sötvatten, till exempel i flodmynningar.
Äggen är pelagiska, det vill säga att de flyter i vattnet och driver fritt med havsströmmarna.
Mullusfiskar (Mullidae) är en familj i ordningen abborrartade fiskar. Familjen kallas även mullusar. Totalt innehåller familjen 6 släkten och 55 arter.
Barbunyagiller (Mullidae), Perciformes takımına ait bir balık familyasıdır.
Vücut yuvarlak sırt tarafı hafif esmer kırmızı, yan tarafları kırmızı veya sarımsı pembedir. Baştan arkaya doğru uzanan sarı bir çizgi vardır. Karın genellikle açık renklidir. Diğer barbunya balıklarından alt ve üst çenede dişler, kuyruk yüzgecinde düzensiz koyu bantların bulunması ile ayrılır. Hint Okyanusundan Doğu Akdeniz'e göçmüş bir balık türüdür. Genelde 12 ila 18 cm arasında olup nadiren 25 cm’ye kadar çıkar.
Barbunyagiller (Mullidae), Perciformes takımına ait bir balık familyasıdır.
Vücut yuvarlak sırt tarafı hafif esmer kırmızı, yan tarafları kırmızı veya sarımsı pembedir. Baştan arkaya doğru uzanan sarı bir çizgi vardır. Karın genellikle açık renklidir. Diğer barbunya balıklarından alt ve üst çenede dişler, kuyruk yüzgecinde düzensiz koyu bantların bulunması ile ayrılır. Hint Okyanusundan Doğu Akdeniz'e göçmüş bir balık türüdür. Genelde 12 ila 18 cm arasında olup nadiren 25 cm’ye kadar çıkar.
Згідно з FishBase містить 67 видів у 6 родах:
Згідно з FishBase містить 67 видів у 6 родах:
Рід Mulloidichthys Mulloidichthys dentatus (Gill, 1862). Mulloidichthys flavolineatus (Lacépède, 1801). Mulloidichthys martinicus (Cuvier, 1829). Mulloidichthys mimicus Randall & Guézé, 1980. Mulloidichthys pfluegeri (Steindachner, 1900). Mulloidichthys vanicolensis (Valenciennes, 1831). Рід Mullus Mullus argentinae Hubbs & Marini, 1933. Mullus auratus Jordan & Gilbert, 1882. Mullus barbatus Linnaeus, 1758. Mullus surmuletus Linnaeus, 1758. Рід Parupeneus Parupeneus barberinoides (Bleeker, 1852). Parupeneus barberinus (Lacépède, 1801). Parupeneus biaculeatus (Richardson, 1846). Parupeneus chrysonemus (Jordan & Evermann, 1903). Parupeneus chrysopleuron (Temminck & Schlegel, 1843). Parupeneus ciliatus (Lacépède, 1802). Parupeneus crassilabris (Valenciennes, 1831). Parupeneus cyclostomus (Lacépède, 1801). Parupeneus forsskali (Fourmanoir & Guézé, 1976). Parupeneus heptacanthus (Lacépède, 1802). Parupeneus indicus (Shaw, 1803). Parupeneus insularis Randall & Myers, 2002. Parupeneus jansenii (Bleeker, 1856). Parupeneus louise Randall, 2004. Parupeneus macronemus (Lacépède, 1801). Parupeneus margaritatus Randall & Guézé, 1984. Parupeneus moffitti Randall & Myers, 1993. Parupeneus multifasciatus (Quoy & Gaimard, 1824). Parupeneus orientalis (Fowler, 1933). Parupeneus pleurostigma (Bennett, 1831). Parupeneus porphyreus (Jenkins, 1903). Parupeneus posteli Fourmanoir & Guézé, 1967. Parupeneus procerigena Kim & Amaoka, 2001. Parupeneus rubescens (Lacépède, 1801). Parupeneus signatus (Günther, 1867). Parupeneus trifasciatus (Lacépède, 1801). Рід Pseudupeneus Pseudupeneus grandisquamis (Gill, 1863). Pseudupeneus maculatus (Bloch, 1793). Pseudupeneus prayensis (Cuvier, 1829). Рід Upeneichthys Upeneichthys lineatus (Bloch & Schneider, 1801). Upeneichthys stotti Platell, Potter & Clarke, 1998. Upeneichthys vlamingii (Cuvier, 1829). Рід Upeneus Upeneus arge Jordan & Evermann, 1903. Upeneus asymmetricus Lachner, 1954. Upeneus australiae Kim & Nakaya, 2002. Upeneus crosnieri Fourmanoir & Guézé, 1967. Upeneus davidaromi Golani, 2001. Upeneus doriae (Günther, 1869). Upeneus filifer (Ogilby, 1910). Upeneus francisi Randall & Guézé, 1992. Upeneus guttatus (Day, 1868). Upeneus japonicus (Houttuyn, 1782). Upeneus luzonius Jordan & Seale, 1907. Upeneus mascareinsis Fourmanoir & Guézé, 1967. Upeneus moluccensis (Bleeker, 1855). Upeneus mouthami Randall & Kulbicki, 2006. Upeneus parvus Poey, 1852. Upeneus pori Ben-Tuvia & Golani, 1989. Upeneus quadrilineatus Cheng & Wang, 1963. Upeneus subvittatus (Temminck & Schlegel, 1843). Upeneus sulphureus Cuvier, 1829. Upeneus sundaicus (Bleeker, 1855). Upeneus taeniopterus Cuvier, 1829. Upeneus tragula Richardson, 1846. Upeneus vittatus (Forsskål, 1775). Upeneus xanthogrammus Gilbert, 1892.Họ Cá phèn (danh pháp khoa học: Mullidae) là các loài cá biển dạng cá vược sinh sống ở vùng nhiệt đới. Hiếm khi bắt gặp ở vùng nước lợ, các loài cá phèn nói chung gắns liền với các bãi đá ngầm trong Đại Tây Dương, Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương. Đôi khi người ta còn gọi chúng là cá đối đỏ nhưng không phải là cá thuộc họ Mugilidae (cá đối xám), mặc dù tên gọi cá đối đỏ hay được dùng cho các loài cá phèn của chi Mullus sinh sống trong khu vực Địa Trung Hải. Trong họ này có khoảng 6 chi và 55-70 loài.
Nhiều loài cá phèn có màu sắc dễ thấy; tuy nhiên chúng không phổ biến trong các bể nuôi cá cảnh. Thay vì thế, chúng là các loại cá thực phẩm có giá trị tại nhiều quốc gia. Loài cá phèn to lớn nhất, cá phèn hồng (Parupeneus barberinus) có thể dài tới 55 cm; nhưng phần lớn các loài khác có kích thước dài không quá một nửa kích thước này. Cơ thể chúng thuôn dài với các vây đuôi xẻ thùy và các vây lưng tách rời nhau.
Có lẽ cá phèn không được những người nuôi cá cảnh ưa chuộng là do thói quen kiếm ăn của chúng: Cá phèn là cá sống ở tầng đáy, chúng sử dụng một cặp râu dài thò ra từ cằm của chúng để lục lọi trong các trầm tích tầng đáy để kiếm thức ăn. Tương tự như những con dê, chúng tìm kiếm bất cứ thứ gì ăn được; từ giun, động vật giáp xác, động vật thân mềm tới những động vật không xương sống nhỏ khác đều có thể là thức ăn cho chúng.
Vào thời gian ban ngày, nhiều loài cá phèn sẽ tạo thành các bầy lớn không hoạt động (không kiếm ăn): các bầy đàn này có thể chứa cả cá cùng loài lẫn cá khác loài. Ví dụ, cá phèn vây vàng (Mulloidichthys vanicolensis) ở Hồng Hải và Hawaii thường được quan sát thấy bơi chung với cá hồng bốn sọc (Lutjanus kasmira). Trong những nhóm đồng hành như vậy, cá phèn vây vàng thay đổi màu sắc của chúng để phù hợp với màu của cá hồng.
Vào thời gian ban đêm, các bầy cá phân tán và mỗi con cá phèn sẽ bơi theo hướng riêng của nó để bới cát. Các loài sinh vật biển ăn đêm khác sẽ theo dõi những con cá phèn đang kiếm ăn, chờ đợi một cách kiên nhẫn các miếng mồi bị bỏ sót. Cá phèn sống ở vùng nước nông và chúng không lặn sâu quá 110 m. Một số loài, như cá phèn tàn nhang (Upeneus tragula) ở vùng biển ngoài khơi Đông Phi, có thể bơi vào cửa sông hay thậm chí vào trong sông, nhưng chúng không bơi quá xa vào đó.
Tất cả các loài cá phèn đều có khả năng thay đổi màu sắc, phụ thuộc vào hoạt động hiện thời của chúng. Một ví dụ đáng chú ý, cá phèn yên vàng (Parupeneus cyclostomus) sẽ thay đổi màu từ màu vàng chanh sang màu kem nhạt trong khi kiếm ăn. Các loài hoạt động suốt ngày đêm thường có xu hướng sống đơn độc, nhưng khi còn non thì sống thành bầy.
Cá phèn là những loài cá đẻ trứng ngoài biển cả; nghĩa là chúng sẽ đẻ nhiều trứng nhỏ trôi nổi trên mặt nước và các trứng này sẽ trôi theo dòng nước cho đến khi nở.
Theo truyền thống, họ này được xếp trong bộ Cá vược (Perciformes)[1][2], nhưng các nghiên cứu phát sinh chủng loài gần đây của Betancur và ctv xếp họ này trong bộ Cá chìa vôi (Syngnathiformes)[3][4].
FishBase liệt kê 85 loài trong 6 chi:
Họ Cá phèn (danh pháp khoa học: Mullidae) là các loài cá biển dạng cá vược sinh sống ở vùng nhiệt đới. Hiếm khi bắt gặp ở vùng nước lợ, các loài cá phèn nói chung gắns liền với các bãi đá ngầm trong Đại Tây Dương, Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương. Đôi khi người ta còn gọi chúng là cá đối đỏ nhưng không phải là cá thuộc họ Mugilidae (cá đối xám), mặc dù tên gọi cá đối đỏ hay được dùng cho các loài cá phèn của chi Mullus sinh sống trong khu vực Địa Trung Hải. Trong họ này có khoảng 6 chi và 55-70 loài.
Nhiều loài cá phèn có màu sắc dễ thấy; tuy nhiên chúng không phổ biến trong các bể nuôi cá cảnh. Thay vì thế, chúng là các loại cá thực phẩm có giá trị tại nhiều quốc gia. Loài cá phèn to lớn nhất, cá phèn hồng (Parupeneus barberinus) có thể dài tới 55 cm; nhưng phần lớn các loài khác có kích thước dài không quá một nửa kích thước này. Cơ thể chúng thuôn dài với các vây đuôi xẻ thùy và các vây lưng tách rời nhau.
Có lẽ cá phèn không được những người nuôi cá cảnh ưa chuộng là do thói quen kiếm ăn của chúng: Cá phèn là cá sống ở tầng đáy, chúng sử dụng một cặp râu dài thò ra từ cằm của chúng để lục lọi trong các trầm tích tầng đáy để kiếm thức ăn. Tương tự như những con dê, chúng tìm kiếm bất cứ thứ gì ăn được; từ giun, động vật giáp xác, động vật thân mềm tới những động vật không xương sống nhỏ khác đều có thể là thức ăn cho chúng.
Vào thời gian ban ngày, nhiều loài cá phèn sẽ tạo thành các bầy lớn không hoạt động (không kiếm ăn): các bầy đàn này có thể chứa cả cá cùng loài lẫn cá khác loài. Ví dụ, cá phèn vây vàng (Mulloidichthys vanicolensis) ở Hồng Hải và Hawaii thường được quan sát thấy bơi chung với cá hồng bốn sọc (Lutjanus kasmira). Trong những nhóm đồng hành như vậy, cá phèn vây vàng thay đổi màu sắc của chúng để phù hợp với màu của cá hồng.
Vào thời gian ban đêm, các bầy cá phân tán và mỗi con cá phèn sẽ bơi theo hướng riêng của nó để bới cát. Các loài sinh vật biển ăn đêm khác sẽ theo dõi những con cá phèn đang kiếm ăn, chờ đợi một cách kiên nhẫn các miếng mồi bị bỏ sót. Cá phèn sống ở vùng nước nông và chúng không lặn sâu quá 110 m. Một số loài, như cá phèn tàn nhang (Upeneus tragula) ở vùng biển ngoài khơi Đông Phi, có thể bơi vào cửa sông hay thậm chí vào trong sông, nhưng chúng không bơi quá xa vào đó.
Tất cả các loài cá phèn đều có khả năng thay đổi màu sắc, phụ thuộc vào hoạt động hiện thời của chúng. Một ví dụ đáng chú ý, cá phèn yên vàng (Parupeneus cyclostomus) sẽ thay đổi màu từ màu vàng chanh sang màu kem nhạt trong khi kiếm ăn. Các loài hoạt động suốt ngày đêm thường có xu hướng sống đơn độc, nhưng khi còn non thì sống thành bầy.
Cá phèn là những loài cá đẻ trứng ngoài biển cả; nghĩa là chúng sẽ đẻ nhiều trứng nhỏ trôi nổi trên mặt nước và các trứng này sẽ trôi theo dòng nước cho đến khi nở.
Mullidae Rafinesque, 1815
Барабулевые, или султанковые[1] (лат. Mullidae), — семейство лучепёрых рыб из отряда окунеобразных (Perciformes). В состав семейства включают 6 родов с 85 видами.
Широко распространены в умеренной и тропической зонах. Обитают в прибрежных районах на мелководьях.
Основной объект питания — беспозвоночные животные[2].
Тело стройное, рыло тупое. Спинных плавников два, первый из них состоит из колючих лучей. Чешуя крупная. На подбородке два усика. Большинство видов имеет красную окраску с желтоватым оттенком[2].
Список 85 видов в 6 родах:
Барабулевые, или султанковые (лат. Mullidae), — семейство лучепёрых рыб из отряда окунеобразных (Perciformes). В состав семейства включают 6 родов с 85 видами.
本科魚類廣泛分布在熱帶及亞熱帶大陸棚。
大部份種類分佈深度在30公尺以內,但有些魚種則分布在數百公尺深的水域。
本科魚類以其頭部下方有一對觸鬚為最明顯之特徵之一。體成紡錘型,延長而終等側扁。被大型圓鱗,或有細櫛麟,吻端通常裸出。側線一條且完整,偏於背緣,其上之感覺管常有分枝。頭小,側扁,頭部輪廓略呈弧形隆起。口小,但可伸縮,齒具一列成數列之之絨毛齒或圓錐齒,上頜稍長於下頜。鰓蓋完整,後緣有一枚平扁的小弱棘。背鰭分二部份,且二者分得相當開,前方為硬棘,後方為軟條。臀鰭類似第二背鰭,但是具二枚弱棘。腹鰭基部有腋鱗存在。尾鰭分叉型。
鬚鯛科其下分6個屬,如下:
多半具有群游習性,也有單獨活動的。常見其以觸鬚在沙泥地上尋覓食物,以躲藏其中的小蝦蟹為食。在珊瑚礁或岩礁區淺水域活動。也些種類屬於夜行性,白天成群在岩礁旁休息。
為味道鮮美的中型食用魚,肉質細嫩,極具高經濟價值。另外,部份種類顏色鮮豔,也可用來觀賞,但難以飼養。
ヒメジ科(学名:Mullidae)は、スズキ目・スズキ亜目の下位分類群の一つである。暖かく浅い海に適応した魚で、鮮やかな体色や下顎下面に2本の「あごひげ」(触鬚)があることなどを特徴とする。
全世界の暖海に分布し、6属・66種が分類されている。うち日本近海産は3属・22種である。南西太平洋産ヒメジ属の一種(Upeneus francisi)は成長しても全長10cmに達しないが、最大種のオオスジヒメジ(Parupeneus barberinus)は全長60cmに達する。
体は側扁し、大型種では背中側が高くなるものもいるが、腹側はあまり下に突き出ない。二つの背鰭は明らかに離れ、第一背鰭は6-8棘条、第二背鰭は8-9軟条からなる。体色は鮮やかで、種類によって異なる。また同じ個体でも昼と夜で体色や斑紋が大きく異なる。死ぬと体表の模様が変わる種類もいる。
口は頭部のやや下側に偏ってつき、下顎に2本の「あごひげ」がある。英名"Goatfish"(ヤギ魚)はここに由来し、日本でもオジサン(小父さん、 P. multifasciatus)、オキナヒメジ(翁比売知、 P. spilurus)といったあごひげに因む標準和名を付けられた種類が存在する。
全種が暖かい浅い海に生息していて、特にサンゴ礁で色鮮やかな大型種が多く見られる。稚魚は海岸の波打ち際に出現し、汽水域に入ることもある。成魚は海底からあまり離れず、表層・中層に上がることはほとんどない。
食性は肉食性で、主に甲殻類・多毛類などのベントス(底生生物)を捕食するが、大型種は遊泳性の小魚を捕食することもある。餌を探す際はあごひげを忙しく動かし、海底やサンゴの枝の間などを探る動作を行う。あごひげには味蕾に似た感覚器が並び、潜んでいる小動物を探し当てるのに役立っている。
中型・大型種は各地で食用に漁獲される。また、鮮やかなうえに変化する体色から、スクーバダイビングや水族館において観賞の対象にもなる。
촉수과(Mullidae)는 실고기목에 속하는 조기어류 과의 하나이다.[1] 이전에는 농어목으로 분류했지만, 현재는 실고기목으로 분류한다. 민물과 바닷물이 섞이는 기수(汽水)에서는 거의 발견되지 않지만, 대서양과 인도양 그리고 태평양의 선호초에서 군집 형태로 발견된다. 6개 속에 약 55여 종으로 이루어져 있다. 노랑촉수, 남촉수, 먹줄촉수, 범꼬리촉수, 금줄촉수, 두줄촉수, 주황촉수, 점촉수, 인도촉수, 꼬리흑점촉수, 검은점촉수, 인디안촉수, 오점촉수, 큰점촉수, 노랑줄촉수 등을 포함하고 있다.
촉수과는 다음과 같이 분류한다.[1]
다음은 페어클로스(Faircloth) 등의 연구에 기초한 계통 분류이다.[2]
실고기목 촉수아목 주벅대치상과 실고기아목