The siganids have many strong spines with venom glands in dorsal and anal fins that contain a painful toxin. Most siganids are countershaded, but some reef species, Siganus vulpinus, have coloration similar to butterflyfishes. The teeth of siganids are compressed into a single row and asymmetrically bicuspid. The pelvic formula is unique (I, 3, I,) reflecting the hard spines at either end of the fin. The dorsal fin has 13 spines and 10 soft rays and the anal fin has 7 spines and 10 soft rays. There are 23 vertebrate and the maximum length is approximately 50 cm. (Click here to see a fish diagram).
Rabbitfishes are quite colorful and can be easily identified during daylight hours. However, at night or when threatened, they change drastically as color fades and dark blotches appear. Similarly, at death colors fade rapidly, making identification after preservation difficult. Although there are no significant differences between the sexes in this group, females are larger than males in some, if not all, species.
Other Physical Features: ectothermic ; bilateral symmetry ; polymorphic ; venomous
Sexual Dimorphism: sexes alike; female larger
The fossil history of the Siganidae family contains three known fossil genera. From the Eocene epoch there is Ruffoichthys from Italy and Siganopygaeus from Turkmenistan. From the Oligocene epoch there is Archaeoteuthis from Switzerland (Tyler and Sorbini, 1990 from Nelson 1994).
No specific information was found concerning communication methods used by this group.
Communication Channels: visual
Perception Channels: tactile ; vibrations ; chemical
Currently, there is no known conservation threat to any member of this family.
Members of the Siganidae family first produce small adhesive egg sacs, which then become larvae. The larval stage is planktonic and develops into a distinctive post-larval stage called the acronurus, which is characteristic for members of the suborder Acanthuroidei. In the acronurus stage the body is transparent and individuals remain pelagic for an extended period before settling into the adult habitat and rapidly changing into the juvenile form. There is considerable morphological difference between larvae and adults and current information suggests that males reach sexual maturity before females throughout the family.
The Siganidae family is composed of one genus, Siganus, and two subgenera, Siganus with 22 species and Lo with five species (Woodland (1990) from Nelson 1994). Siganids get their common name, rabbitfishes, from their peaceful temperament, rounded blunt snout, and rabbit-like appearance of the jaws. They are important reef herbivores that browse individually or in schools over the reef or feed on plankton within the water column.
No specific information was found concerning any negative impacts to humans.
Negative Impacts: injures humans (bites or stings, venomous )
Some siganids are important food fishes in many areas and colorful species are popular in the aquarium trade. The fast growth rate and shallow browsing habits of siganids make them ideal for aquaculture, as evidenced by numerous studies on their growth and reproduction.
Positive Impacts: pet trade ; food
All siganids are diurnal herbivores and fill the roles of grazer and planktivore. Herbivores are quite important for the reef because they keep thick mats of filamentous and leafy algae from smothering the corals. They keep the mat only 1 to 2 mm thick and can strip vegetation from a 10 m wide ring around the reef. Other siganids use the reef mainly for shelter but “hover above it in brilliant, shifting shoals, while feeding on plankton.” These fish deposit feces in the small crevices where they hide, which is important in promoting the growth and diversity of corals (Hixon 1991; Lewis 1986 in Moyle and Cech 2000).
Ecosystem Impact: creates habitat
Most siganids are herbivorous and feed on phytoplankton or attached algae.
Primary Diet: herbivore (Folivore ); planktivore
Siganids are naturally confined to the tropical Indo-Pacific, but are now found in the eastern Mediterranean as well. Siganus fuscescens is at least one species that has been able to penetrate from the Red Sea through the Suez Canal to the Mediterranean, where it is now locally common.
Biogeographic Regions: palearctic (Native ); indian ocean (Native ); pacific ocean (Native )
Siganids are marine and mainly inhabit reefs, shallow lagoons, sea grasses or mangrove areas. They can be found along reef edges with broken rock, reef flats with scattered coral heads or near grass flats, and often come into very shallow waters to feed in algae. They are rarely found in estuaries, and only one species, Siganus lineatus, is truly estuarine. Some primarily estuarine species have been successfully introduced into freshwater lake and pond habitats as well.
Habitat Regions: tropical ; saltwater or marine
Aquatic Biomes: pelagic ; reef ; coastal
Other Habitat Features: estuarine ; intertidal or littoral
Generally, smaller reef fishes such as siganids live between three and five years.
Siganids are most threatened by predation during the planktonic, larval stage and very few larvae survive. On reefs, where most siganids live, predation is the most important cause of death (Hixon, 1991 in Moyle and Cech, 2000). The elaborate defenses in the form of poisonous spines are a testament to predation pressures. The sharp, strong spines are coated with a mucous mixed with venom and can inflict painful wounds. As discussed in physical description above, rabbitfishes lose their color at nightfall and may also change color if threatened.
Known Predators:
Anti-predator Adaptations: aposematic ; cryptic
Siganids characteristically school in small to large groups, with some species, such as Siganus fuscescens and Siganus luridus, breaking off into pairs or small units after spawning begins. Other members of the Siganidae family, such as the foxface, form monogamous pairs. Individual pairs or groups behave aggressively towards one another resulting in wide spacing throughout the reef during spawning. Just before gametes are released, most siganids move in a circular pattern and the males develop a marble color pattern.
Mating System: monogamous ; polygynandrous (promiscuous)
Before spawning, siganids migrate to traditional spawning areas, with the location varying among species. Spawning peaks in spring and early summer, and, as with many other coastal species, siganids show a prominent lunar rhythm. Spawning usually takes place at night or early morning and coincides with outgoing tides. Siganid larvae also respond to the lunar cycle, as most appear inshore (after the initial pelagic stage) three to five days before the new moon.
Key Reproductive Features: iteroparous ; year-round breeding ; gonochoric/gonochoristic/dioecious (sexes separate); sexual ; fertilization (External ); oviparous
There is no evidence of parental care in the Siganidae family.
Parental Investment: no parental involvement
Die Konynvisse (Siganidae) is 'n vis-familie wat tot die orde Perciformes behoort. Daar is twee genera met dertig spesies in hierdie familie. Vier van die spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor.
Die familie is van gemiddelde grootte, die grootte wissel van 30 – 50 cm. Die familie leef klein skole saam en kom selde in water wat dieper is as 15 m voor. Alle strale van die familie se vinne is giftig, wonde is pynlik maar nie fataal nie. Om die pyn te verlig moet die wond in water (55 °C) gedompel word.
Die familie is herbivore en eet net alge. Hulle groei vinnig. Hul kleur patroon verskil gedurende die dag en nag. As hulle gedreig word, vertoon hulle almal 'n tipiese patroon van onreëlmatige bruin vlekke.
Die volgende genus en spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor:
Die Konynvisse (Siganidae) is 'n vis-familie wat tot die orde Perciformes behoort. Daar is twee genera met dertig spesies in hierdie familie. Vier van die spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor.
Els sigànids (Siganidae) és una família comprèn 28 espècies de peixos d'aigua salada de l'ordre dels perciformes, subordre Acanthuroidei. Està representada per un únic gènere Siganus.
Aquests peixos es troben en aigües poc profundes del Mediterrani oriental, i de l'oceà Indus-Pacífic.[1][2]
Els sigànids (Siganidae) és una família comprèn 28 espècies de peixos d'aigua salada de l'ordre dels perciformes, subordre Acanthuroidei. Està representada per un únic gènere Siganus.
Baronang (Siganus Sp) punika iwak laut ingkang kalebet famili Siginidae. Ulam baronang dipunkenal kaliyan masarakat kanthi nama ingkang béda-béda. Kados ing Pulo Seribu dipunwastanii kea-kea, ing Jawa Tengah biawas, para warigaluh ing Pulo Maluku mastani samadar. Manawi wonten ing Basa Inggris ulam punika dipunwastani rabbitfish awit saking ulam baronang punika mangan tuwuhan (rumput laut) lan caranipun mangan punika rapi kados mesin pemangkas rumput. Ulam Baronang kalebet salah satunggaling ulam ingkang dados remening para pemancing ing segara [1].
Ulam Baronang kalebet ulam hèrbivor kanthi dawanipun ulam ageng 20-45 cm. Awakipun pipih lateral lan mbujur, dipuntutup kaliyan sisik alit. Tutukipun alit posisi terminal kanthi rahahng dipuntutup kaliyan untu-untu. Wonten ing punggung dipuntutup kaliyan eri tajem ingkang ngarah mangajeng. Eri punika ngandut wisa utawi racun ingkang saged matèni tiyang diwasa lan ugi saged damel gerah. Nanging daging saking ulam punika aman manawi dipundhahar manungsa [2].
Wonten ing Indonésia wonten jinis-jinis ulam baronang ingkang kados ing ngandhap punika:
Variasi jumlahing endhog ulam baronang kanthi dawa 22-27 cm punika ing antawisipun 200.0000-1.300.000 butir. Juwana baronang S. guttatus kanthi ukuran D35 bobotipun saged dumugi 50 gram utawi dawanipun 12 cm ing 115 dinten. Lajeng ulam baronang ingkang jinis S. canaliculatus bobotipun saged dumugi 93 gram/ékor ing dangu 5 wulan miara saking bibit kanthi ukuran 25 gram/ékor [1].
Ulam baronang punika saged kénging parasit kados dinoflagelata, inggih punika Amyloodinium ocellatum. Organ ingkang kaserang inggih punika pérangan angsang lan kulit. Ulam ingkang kaserang déning parasit punika katingal bilih nailka wonten toya renang kanthi megap-megap wonten ing lumah toya. Lajeng medal warna merali ing kiwa-tengené lambé lan tandha-tandha anémia[1].
Baronang (Siganus Sp) punika iwak laut ingkang kalebet famili Siginidae. Ulam baronang dipunkenal kaliyan masarakat kanthi nama ingkang béda-béda. Kados ing Pulo Seribu dipunwastanii kea-kea, ing Jawa Tengah biawas, para warigaluh ing Pulo Maluku mastani samadar. Manawi wonten ing Basa Inggris ulam punika dipunwastani rabbitfish awit saking ulam baronang punika mangan tuwuhan (rumput laut) lan caranipun mangan punika rapi kados mesin pemangkas rumput. Ulam Baronang kalebet salah satunggaling ulam ingkang dados remening para pemancing ing segara .
Cabèh nakeuh jeunèh eungkôt nyang rôh lam genus Siganus. Eungkôt lam kawan nyoe na nyang udép lam laôt na cit nyang jeuet udép lam laôt ngön bak kuala krueng. Jeunèh eungkôt cabèh nyang udép lam laôt nakeuh Siganus argenteus[1].
Di Acèh na 2 boh spèsies eungkôt cabèh nyang jeuet cit jiudép bak kuala krueng nyakni Siganus javus ngön Siganus guttatus.[2]
Cabèh nakeuh jeunèh eungkôt nyang rôh lam genus Siganus. Eungkôt lam kawan nyoe na nyang udép lam laôt na cit nyang jeuet udép lam laôt ngön bak kuala krueng. Jeunèh eungkôt cabèh nyang udép lam laôt nakeuh Siganus argenteus.
Di Acèh na 2 boh spèsies eungkôt cabèh nyang jeuet cit jiudép bak kuala krueng nyakni Siganus javus ngön Siganus guttatus.
Siganus arrain pertziformeen generoetako bat da, ekialdeko Mediterraneo itsasoan, Indiako ozeanoan eta Ozeano Barean bizi dena.[1] Siganidae familiako genero bakarra da, hau da, monotipikoa.
Siganus generoak 28 espezie ditu:[2][3]
Siganus arrain pertziformeen generoetako bat da, ekialdeko Mediterraneo itsasoan, Indiako ozeanoan eta Ozeano Barean bizi dena. Siganidae familiako genero bakarra da, hau da, monotipikoa.
Baronang (Siganus Sp.) adalah sekelompok ikan laut yang masuk dalam keluarga Siginidae. Ikan ini dikenal oleh masyarakat dengan nama yang berbeda-beda satu sama lain sesuai spesiesnya, seperti di Kepulauan Seribu dinamakan kea-kea, di Jawa Tengah dengan nama biawas dan nelayan-nelayan di Pulau Maluku menamakan dengan sebutan samadar. Baronang ditemukan di perairan dangkal laguna di wilayah Indo-Pasifik dan timur Laut Tengah. ikan ini dalam bahasa inggris disebut rabbitfish karena prilaku makannya yang memakan tumbuh-tumbuhan (rumput laut) secara rapi seperti dipangkas mesin rumput kecil. Baronang merupakan salah satu ikan yang menjadi favorit bagi para pemancing di laut.
Ikan baronang termasuk herbivora, panjang tubuh ikan baronang dewasa mencapai 20–45 cm, tubuhnya membujur dan memipih lateral, dilindungi oleh sisik-sisik yang kecil, mulut kecil posisinya terminal. Rahangnya dilengkapi dengan gigi-gigi kecil. Punggungnya dilengkapi oleh sebuah duri yang tajam mengarah ke depan antara neural pertama dan biasanya tertanam di bawah kulit. Duri-duri ini dilengkapi dengan kelenjar bisa pada ujungnya. Bisa ikan ini tidak mematikan untuk manusia dewasa, tetapi dapat menyebabkan sakit parah. meskipun duri ikan baronang beracun namun daging hewan ini aman untuk dikonsumsi. Ikan ini juga memakan tinja / kotoran apabila hidup dekat pesisir / laut dangkal.
Di Indonesia secara umum dikenal Baronang susu (Siganus canaliculatus), baronang lada (Siganus guttatus) dan baronang angin (Siganus javus), dari ketiga jenis itu yang paling banyak ditemui adalah baronang susu. Selain itu terdapat baronang tompel (Siganus stellatus), baronang batik (Siganus vermiculatus), baronang kalung (Siganus virgatus), baronang kunyit (Siganus puellus), dll. Namun dikarenakan populasinya yang sudah langka, jenis-jenis yang terakhir ini mulai jarang ditemukan.
Baronang (Siganus Sp.) adalah sekelompok ikan laut yang masuk dalam keluarga Siginidae. Ikan ini dikenal oleh masyarakat dengan nama yang berbeda-beda satu sama lain sesuai spesiesnya, seperti di Kepulauan Seribu dinamakan kea-kea, di Jawa Tengah dengan nama biawas dan nelayan-nelayan di Pulau Maluku menamakan dengan sebutan samadar. Baronang ditemukan di perairan dangkal laguna di wilayah Indo-Pasifik dan timur Laut Tengah. ikan ini dalam bahasa inggris disebut rabbitfish karena prilaku makannya yang memakan tumbuh-tumbuhan (rumput laut) secara rapi seperti dipangkas mesin rumput kecil. Baronang merupakan salah satu ikan yang menjadi favorit bagi para pemancing di laut.
Triušiažuvinės (lot. Siganidae, angl. Rabbitfishes, vok. Kaninchenfische) – ešeržuvių (Perciformes) būrio žuvų šeima
Žuvų dydis – 25-40 cm. Paplitusios Indijos ir Ramiojo vandenynų atogrąžų zonų priekrantėse.
Šeimoje yra viena gentis - paprastosios triušiažuvės (Siganus) ir 28 rūšys.
Triušiažuvinės (lot. Siganidae, angl. Rabbitfishes, vok. Kaninchenfische) – ešeržuvių (Perciformes) būrio žuvų šeima
Žuvų dydis – 25-40 cm. Paplitusios Indijos ir Ramiojo vandenynų atogrąžų zonų priekrantėse.
Šeimoje yra viena gentis - paprastosios triušiažuvės (Siganus) ir 28 rūšys.
De konijnvissen (Siganidae) zijn een familie baarsachtige straalvinnige vissen. Er zijn ongeveer 28 soorten, alle behorend tot het geslacht Siganus.
Konijnvissen komen voor in brak water en zeewater, voornamelijk in de Indische Oceaan, Grote Oceaan en het oosten van het Middellandse Zeegebied.
Konijnvissen hebben stekels die gif bevatten. Ze wordt maximaal ongeveer 40 cm lang. Sommige soorten vormen scholen, andere leven in symbiose met koralen. Alle soorten voeden zich voornamelijk met algen.
De konijnvissen (Siganidae) zijn een familie baarsachtige straalvinnige vissen. Er zijn ongeveer 28 soorten, alle behorend tot het geslacht Siganus.
Syganowate[potrzebny przypis] (Siganidae) – monotypowa rodzina morskich ryb okoniokształtnych. Niektóre gatunki są poławiane w celach konsumpcyjnych, a gatunki o atrakcyjnym ubarwieniu spotykane w hodowlach akwariowych.
Wody pelagialne, rafy koralowe Oceanu Spokojnego, Oceanu Indyjskiego oraz wschodniej części Morza Śródziemnego, gdzie przeniknęły po otwarciu Kanału Sueskiego.
Syganowate żywią się glonami. Są rybami bardzo płochliwymi.
Do rodziny syganowatych zaliczany jest jeden rodzaj [2]:
Syganowate[potrzebny przypis] (Siganidae) – monotypowa rodzina morskich ryb okoniokształtnych. Niektóre gatunki są poławiane w celach konsumpcyjnych, a gatunki o atrakcyjnym ubarwieniu spotykane w hodowlach akwariowych.
Siganidae je čeľaď rýb z radu ostriežotvaré (Perciformes). Jej jediný recentný rod sa nazýva siganus (Siganus).
Siganidae:
Siganidae je čeľaď rýb z radu ostriežotvaré (Perciformes). Jej jediný recentný rod sa nazýva siganus (Siganus).
Kaninfiskar (Siganidae) är en familj i ordningen abborrartade fiskar med cirka 26 arter. Familjen är monotypisk med ett enda släkte, Siganus.[1]
Dessa djur är 20 till 25 cm långa.
Arterna förekommer i Indiska oceanen, västra Stilla havet och några randhav. Två av arterna Siganus luridus och Siganus rivulatus har migrerat till Medelhavet från Röda havet sedan Suezkanalens öppnande. [2]
Arter enligt Catalogue of Life[1]:
Kaninfiskar (Siganidae) är en familj i ordningen abborrartade fiskar med cirka 26 arter. Familjen är monotypisk med ett enda släkte, Siganus.
Dessa djur är 20 till 25 cm långa.
Arterna förekommer i Indiska oceanen, västra Stilla havet och några randhav. Två av arterna Siganus luridus och Siganus rivulatus har migrerat till Medelhavet från Röda havet sedan Suezkanalens öppnande.
Chi Cá dìa hay còn gọi là cá nâu,[1] tảo ngư[cần dẫn nguồn] (danh pháp khoa học: Siganus) là tên gọi chỉ các loài cá thuộc chi duy nhất của họ Cá dìa (danh pháp khoa học: Siganidae) thuộc bộ Cá vược. Cá dìa sinh sống ở vùng nước mặn hay vùng cửa sông.[2] Đây là loại cá da trơn thân dẹp, da màu nâu xám, vây sắc, sống nhiều ở vùng nước mặn ngọt giao thoa.[3]
Tên gọi tuỳ theo dân địa phương, thông thường được đặt tên theo hình dáng màu sắc bên ngoài. Một số loài cá dìa có xương gồm 13 đốt, da cá màu xanh đậm phần lông, màu bạc ở bụng lấm tấm hoa màu vàng trên thân[2] Cá dìa có kích thước to bằng bàn tay người lớn[4] và có trọng lượng bình quân 250g/con,[5] cá dìa con thì có kích thước bằng hạt dưa[6] cá dìa lớn có con có thể có trọng lượng nặng khoảng 400-500 gr to bằng bàn tay người lớn.[3][7]
Loại cá dìa bông trưởng thành có chiều dài khoảng 42 cm, trọng lượng cá trưởng thành khoảng 200-300gr, kích thước to bằng bàn tay, cá cá dìa vân sọc lớn hơn với chiều dài 52 cm. Loại cá dìa bông ở vùng Quảng Thái thuộc Thừa Thiên Huế có hoa nâu đen, hình dạng giống như lá mít, nhận diện là các điểm lấm tấm trên thân có kích thước lớn hơn, thân cá tròn, dày, đầu và miệng cá ngắn, phần đuôi vây không có điểm vàng, loại cá dìa bông thì có thịt ngọt và thơm. Loại cá nâu thì nhỏ, hơi tròn với những màu sắc nâu vàng trên da rất đẹp.
Cá dìa là loại di cư và sống theo bầy đàn[8] cá cái đẻ ở vùng nước lợ, khi cá còn nhỏ (gọi là cá bột, cá con) thì chúng sống chủ yếu ở vùng đầm phá cửa sông, đến khi trưởng thành, cá dìa bơi ra biển[9] và tìm các ghềnh đá, bãi san hô, quanh bờ đá của hải đảo để sinh sống. Vào mùa hè giữa tháng 4 đến tháng 6 xuất hiện nhiều cá và cá đã vào giai đoạn trưởng thành, lúc này thịt cá săn chắc, nồng độ các chất kích thích tố sinh dục của cá vào thời cao điểm, riêng cá dìa bông ở Huế thì thường xuất hiện vào các tháng 5 đến tháng 9 hàng năm.[2]
Cá dìa hoạt động và kiếm mồi vào ban đêm. Thức ăn của cá dìa là thực vật thuỷ sinh, mùn bã hữu cơ, thức ăn chính, nhất là đối với loại cá dìa bông chính là tảo cho nên có được gọi là tảo ngư đồng thời chúng vẫn có thể ăn thức ăn tổng hợp trong điều kiện nuôi trồng.[5]
Cá dìa có môi trường phân bố đa dạng, họ cá này hiện diện nhiều tại các vùng biển như Việt Nam (trong đó phân bố tại vùng Quảng Thái của tỉnh Thừa Thiên Huế, vùng hạ lưu sông Thu Bồn, tập trung nhiều nhất là tại rừng dừa Bảy Mẫu, Thuận Tình và các bãi bồi thuộc xã Cẩm Thanh tỉnh Quảng Nam[6]), Thái Lan, Malaysia, Singapore, Indonesia.[2]
Một số loại cá dìa thường thấy ở vùng ven biển, cửa sông và vùng đầm phá. Một số loài chỉ sống ở vùng ghềnh biển giáp núi, hải đảo, một số khác thì gần bờ nơi các ghềnh đá, đầm phá, rừng đước ngập mặn, cửa dông. Một số loài thường sinh sống ở cửa sông, biển ở độ sâu 6m với nhiệt độ từ 24-28 độ C, một số thích sống nhất là vùng nước lợ hay vùng biển có nồng độ muối thấp.[2] Cá dìa là loài chịu dựng giải nhiệt và muối lớn, biên độ dao động muối từ 5-37‰.[5]
Một số loài được ghi nhận ở Việt Nam gồm:[2]
Thịt cá dìa ngọt, béo, thơm và xương ít và là loại sản vật của người xứ biển. Cá dìa là dùng để chế biến nhiều món ăn ngon như nướng, hấp, kho[9] chẳng hạn cá dìa hấp bún,[4] cá dìa hấp kiểu Huế, cá dìa nướng, thông thường nhất là nướng cá dìa bằng vỉ,[3] cá dìa nướng lá chuối.[7] Cá dìa bông là một đặc sản của Thừa Thiên Huế và Quảng Điền,[5] số lượng cá không nhiều nhưng giá trị kinh tế khá cao. Số lượng cá này được đánh bắt phụ thuộc vào điều kiện thời tiết, khí hậu và đang có nguy cơ suy giảm.
Loài cá nâu thuộc hàng thực phẩm hiếm, thịt ngon và làm được nhiều món ăn hấp dẫn như cá nâu kho trái giác ăn kèm với rau vườn như cù nèo, rau mác, bông súng, rau má... cá nâu gói lá chuối nướng trui chấm muối ớt; chưng tương; kho mẳn; nấu dưa...cá nâu nấu ngót vừa thanh đạm, vừa dân dã được nhiều người chuộng.[1]
Cá dìa Tam Giang-Quảng Thái được coi là loài đặc hữu, có giá trị cao nhất, thịt cá ngọt và thơm.[2] Ở Huế có mô hình nuôi cá dìa kết hợp nuôi tôm sú cho năng suất cao. Ở Quảng Nam, cá dìa giống bán giá cao nhất cho thương lái từ hai đầu Nam - Bắc với giá từ 400 - 500 ngàn đồng/kg, nhiều gia đình thu nhập 7 - 10 triệu đồng/ngày trong những năm 2012.[6] Ở Huế có thời kỳ người dân trúng mùa thu hoạch cá dìa kỷ lục do chính sách thả cá dìa giống về tự nhiên.[8] Loài cá ở đây được gọi tên dân gian là cá thuốc bắc vì rất ngon và có giá trị dinh dưỡng cao, thịt cá có chức năng như một liều thuốc an thần nhẹ, chống mất ngủ và giảm tress rất hiệu quả, cá nâu hấp mồng tơi ở đây vẫn được lưu truyền là loại thuốc trị chứng mất ngủ hiệu quả.[10]
Chi Cá dìa hay còn gọi là cá nâu, tảo ngư[cần dẫn nguồn] (danh pháp khoa học: Siganus) là tên gọi chỉ các loài cá thuộc chi duy nhất của họ Cá dìa (danh pháp khoa học: Siganidae) thuộc bộ Cá vược. Cá dìa sinh sống ở vùng nước mặn hay vùng cửa sông. Đây là loại cá da trơn thân dẹp, da màu nâu xám, vây sắc, sống nhiều ở vùng nước mặn ngọt giao thoa.
Siganus Forsskål, 1775
Сиганы или пестряки[1] (лат. Siganus) — род окунеобразных (Perciformes), выделяемый в монотипическое семейство сигановых (Siganidae). Насчитывают 28 видов. Пятнистые рыбы с ядовитыми шипами на плавниках. Характерны для зоны коралловых рифов тропической зоны Тихого и Индийского океанов. Питаются водорослями на коралловых рифах и вокруг скал. Укол колючками этой рыбы болезнен, представляют опасность для неосторожных купальщиков.
Сиганы или пестряки (лат. Siganus) — род окунеобразных (Perciformes), выделяемый в монотипическое семейство сигановых (Siganidae). Насчитывают 28 видов. Пятнистые рыбы с ядовитыми шипами на плавниках. Характерны для зоны коралловых рифов тропической зоны Тихого и Индийского океанов. Питаются водорослями на коралловых рифах и вокруг скал. Укол колючками этой рыбы болезнен, представляют опасность для неосторожных купальщиков.
藍子魚屬為鱸形目蓝子鱼科的唯一一個屬。
本科鱼类因身体上普遍布有近似蓝色的深色斑点或斑纹而得名“藍子鱼”,此科鱼类的日文名称アイゴ的汉字写法亦为“藍子”。但因为汉语中有“篮子”这一常用词语而常常被误称为“篮子鱼”。
幼魚大多出現於潮間帶,成魚則生活於較深之水域,一般不會超過30公尺。
本科魚類外形酷似刺尾魚,兩者的區別為藍子魚的腹鰭內外均有1枚硬棘,中間夾有3枚軟條;背鰭、臀鰭之硬棘數較多;尾柄兩側無硬棘或盾板等。藍子魚體呈長卵圓形,極側扁;體被極小之圓鱗。側線單一且完全,高位。頭小,吻鈍。口小不能伸縮,齒一列,密生門狀齒,且有具齒緣。背鰭及背鰭之硬棘數和軟條數每一種皆相同。背鰭硬棘為13枚、軟條10枚;臀鰭硬棘7枚、軟條9枚。尾鰭後緣截平,凹入或深叉。藍子魚活著時,其體色型態明顯可辨認,但一旦死亡或遭壓力時,則體色很快變成同一型態,難以辨別。本科魚類背鰭、腹鰭及臀鰭之硬棘具有毒腺,被刺後會引起劇痛。
藍子魚科其下僅有一屬:
本科魚類屬於日行性魚類,以海藻或海草為主食。它們棲息的環境較複雜,幼魚大都成群的在枝狀珊瑚叢中,且以藏在死珊瑚之上的藻類為食,有的則待在混濁的紅樹林區河口區孵育。成魚有成對或成群的生活於混濁的河口區。
本科大都是美味的食用魚。但有時略帶海草味,不為某些人所喜愛。有些種類是令人喜愛之觀賞魚,體色多彩者更受歡迎。
藍子魚屬為鱸形目蓝子鱼科的唯一一個屬。
アイゴ科 Siganidae は、スズキ目・ニザダイ亜目の下位分類群の一つである。下位分類はアイゴ属 Siganus 1属のみで、27種が知られている。インド太平洋および地中海東部に分布する沿岸魚のグループで、側扁した体型・小さい口と厚い唇・毒腺の付属した鋭い棘条などを特徴とする。
成魚の全長はどれも20-50cmほど。広葉樹の葉のような体型で、よく側扁する。背鰭は第一・第二背鰭が繋がって1基になっている。頭部は小さく、口も小さいが唇は厚い。顔つきがウサギに似るため、英語では"Rabbitfish"(ラビットフィッシュ) と総称される。
背鰭は13棘10軟条、腹鰭は1棘3軟条、臀鰭は7棘9軟条からなる。棘条は極端に長くはないが太く鋭く発達し、全てに毒腺が付いている。棘条は容易にヒトの皮膚に突き刺さり、同時に毒が注入されてしばらく激しく痛む。死んでも毒は消えないので、漁獲時などの取り扱いには注意が必要である。
種類による大きさの差はあまりないが、体色は変異に富む。ヒフキアイゴ S. unimaculatus などサンゴ礁性の種類には鮮やかな体色のものが多い。また同種でも精神状態や昼・夜で体色が異なる。
全てがインド太平洋の熱帯・温帯海域に分布する。紅海産の種類にはスエズ運河を越え地中海へ進出したものもいる。なお、日本は北西太平洋におけるアイゴ類の北限にあたる。南西諸島や伊豆・小笠原諸島では10種以上のさまざまな種類が見られるが、九州・四国・本州ではアイゴ S. fuscescens 以外の種類を見ることは少ない。
沿岸の浅い海に生息し、海岸近くの藻場・岩礁域・サンゴ礁域などを主な棲み処とする。河口などの汽水域に進入するものもいる。食性は雑食性で、糸状・葉状の藻類を主に食べるが、甲殻類や多毛類などの小動物も捕食する。植食性の強さから、水族館等で飼育する場合はしばしばコマツナ等の葉菜類が餌として用いられる。
産卵行動はおもに夏に行われ、月齢・潮汐に合わせた周期性がある。卵は分離粘着卵で、孵化した稚魚は最初にプランクトンを捕食しながら浮遊生活をする。全長3cm程度で沿岸海域に定着し、大群で生活するようになり、食性も藻類中心に変化する。成長につれ群れは分散し、成魚は単独かつがいで生活する。ただしハナアイゴ S. argenteus は分離浮性卵を産卵し、全長6-8cmになるまで浮遊生活をすることがわかっている。
ほとんどの種類が食用になり、刺し網・追い込み網、定置網、釣りなどの沿岸漁業で漁獲される。
沖縄では、旧暦6月の大潮の頃に大群を成して接岸するシモフリアイゴ S. canaliculatus、アミアイゴ S. spinus などアイゴ類の稚魚をスクまたはシュクと呼び、海藻を食べ始めて磯臭くなる前に漁獲する。これらはスクガラスという塩辛に加工される他、酢締めでも食べられる。
香港ではシモフリアイゴなどが良く釣れ、「泥鯭」(広東語 ナイマーン)と呼んで、粥、スープ、唐揚げ、ムニエル、陳皮蒸しなどの料理によく利用されている。また広東語では、「釣泥鯭」(ディウナイマーン、アイゴを釣る)という言葉が、タクシーに客の相乗りをさせて、多重に料金を取るという違法行為を意味する俗語になっている。香港の釣りではアイゴは小物の代表であり、少額の客を釣り上げて数で勝負するというイメージからこう言われている。
他、琉球列島から未記載種と思われるものが確認されているという。
アイゴ科 Siganidae は、スズキ目・ニザダイ亜目の下位分類群の一つである。下位分類はアイゴ属 Siganus 1属のみで、27種が知られている。インド太平洋および地中海東部に分布する沿岸魚のグループで、側扁した体型・小さい口と厚い唇・毒腺の付属した鋭い棘条などを特徴とする。