dcsimg

Behavior ( Anglèis )

fornì da Animal Diversity Web

Perception Channels: tactile ; chemical

licensa
cc-by-nc-sa-3.0
drit d'autor
The Regents of the University of Michigan and its licensors
sitassion bibliogràfica
Dewey, T. . "Siluriformes" (On-line), Animal Diversity Web. Accessed April 27, 2013 at http://animaldiversity.ummz.umich.edu/site/accounts/information/Siluriformes.html
editor
Tanya Dewey, Animal Diversity Web

Morphology ( Anglèis )

fornì da Animal Diversity Web

Other Physical Features: bilateral symmetry

licensa
cc-by-nc-sa-3.0
drit d'autor
The Regents of the University of Michigan and its licensors
sitassion bibliogràfica
Dewey, T. . "Siluriformes" (On-line), Animal Diversity Web. Accessed April 27, 2013 at http://animaldiversity.ummz.umich.edu/site/accounts/information/Siluriformes.html
editor
Tanya Dewey, Animal Diversity Web

Siluriformes ( Afrikaans )

fornì da wikipedia AF

Siluriformes (babers of katvisse) is 'n wydverspreide vis-orde wat tot die klas Actinopterygii behoort.

Kenmerke

Dié orde is een van die grootstes met ongeveer 31 families, 400 genera en oor die 2200 spesies. Die meerderheid van die families leef in varswater en slegs twee families leef in die see. Babers kom oorwegend voor in Suid-Amerika maar word ook aangetref in Afrika, Noord-Amerika en Eurasië. Hulle almal het drie tot vier baarde om die mond en het geen skubbe nie. Baie spesies het 'n skerp stekel in die dorsale en pektorale vinne.

Babers in Suid-Afrika

Babers is een van die gewildste teikenvis onder varswater hengelaars in Suid-Afrika en die afgelope tien jaar het die baber al hoe gewilder geword. Die baber is tewens die grootste inheemse roofvis in ons waters; dit is volop, baklei baie goed op ‘n vishoek en is boonop ‘n uitstekende tafelvis. Daarbenewens gryp ‘n baber net so gretig ‘n kunsaas as enige ander aas, wat dit ook ‘n gewilde teiken vir kunsaas-hengelaars maak.[3]

Families

Die volgende visfamilies behoort tot die orde Siluriformes:

Galery

Sien ook

Bron

Verwysings

  1. Carroll, R. «Vertebrate paleontology and evolution». (1988). W.H. Freeman, Nova York, Estats Units, 698 p.
  2. Colbert, E. i M. Morales «Evolution of the vertebrates». (1991) John Wiley Liss and Son Inc., Nova York, Estats Units, 470 p.
  3. Baber Hengel, besoek op 27 Mei 2013
Wiki letter w.svg Hierdie artikel is ’n saadjie. Voel vry om Wikipedia te help deur dit uit te brei.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia skrywers en redakteurs
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia AF

Siluriformes: Brief Summary ( Afrikaans )

fornì da wikipedia AF

Siluriformes (babers of katvisse) is 'n wydverspreide vis-orde wat tot die klas Actinopterygii behoort.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia skrywers en redakteurs
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia AF

Siluriformes ( Asturian )

fornì da wikipedia AST

Los peces del orde Siluriformes, comúnmente llamaos pez gato, siluros o bagres entienden 33 families, unos 400 xéneros y más de 3093 especies, 1200 de les cualos viven n'América, onde tamién se los llama nicuros. Dos families, los Arídos y los Plotósidos, son principalmente marines, el restu vive n'agua duce. La mayor parte de los bagres son carroñeros nocherniegos y viven cerca del fondu, n'agües pocu fondes.

Morfoloxía

 src=
Bigotes

Los carauterísticos tentáculos o cazos del pexe, que s'estienden a cada llau del quexal cimeru y, en delles especies, tamién del quexal inferior, asemeyaos a los bigotes d'un gatu, espliquen el nome de "pez gato" (esta designación n'español ye una traducción recién del nome inglés "catfish").[1] Les aletes dorsal y pectoral tán provistes de cutiu d'escayos apuntiaos, delles vegaes venenoses, que s'utilicen como defensa y que pueden causar feríes graves. Dellos miembros de distintes families de bagres d'América tán cubiertos de plaques ósees embutíes so la piel lliso. Estos bagres presenten dos pares de cazos, unes bien llargues y otres bien curties; los sos dientes son menudos y numberosos. Dellos xéneros del Pacíficu arrexunten a especies representatives como'l cuatete, el bagre o gatu marín y el bagre de gavia.

El bagre más común foi introducíu n'Europa proveniente d'América, y espolletó sobremanera n'Europa central. Una especie europea, el siluru o glano, ye'l bagre más grande: hai datos sobre dalgún exemplar qu'algamó los 290 kg de pesu y los 4 m de llargu.

Bioloxía

El bagre llétricu del ríu Nilo y del centru d'África tropical ye capaz de producir descargues llétriques. Otru bagre singular ye'l pexe gatu caminante, que ye orixinariu del sureste d'Asia. Mientres la estación seca 'pasia' pelos terrenes anubiertos na estación lluviosa, combinando un movimientu de deslizamiento con fuertes solmenaes de la cola. Amás, introduz nel interior de la tierra una poderosu escayu de cada aleta pectoral a manera de piértiga que propulsa al pexe alantre. Ye capaz d'alendar per mediu d'un cambéu del arcu branquial, que forma una cámara d'aire.

Clasificación científica

Los bagres constitúin l'orde Siluriformes. Ye un grupu monofilético; esto ye sofitáu pola evidencia molecular. Los Siluriformes pertenecen a un superorde llamáu'l ostariofisos (caracterizáu pol aparatu weberiano), el que tamién inclúi a los Cypriniformes, Characiformes, Gonorynchiformes y Gymnotiformes. Los Siluriformes son l'orde hermano de los Gymnotiformes. En 2007 había cerca de 33 families,[2] describiéndose alredor de 3093 especies.[3] Esto fai que los Silurifomes constituyan el segundu o tercer orde más biodiverso de vertebraos;[4] de fechu 1 de cada 20 especies de vertebraos ye un siluriforme.[5]

Tienen una amplia distribución y el so tamañu ye bien variáu, incluyendo dende especies de 1 centímetru hasta dalgunos de los pexes dulceacuícolas más grandes del mundu (Silurus glanis, Zungaro sp., Pseudoplatystoma sp., Pangasianodon gigas). Polo xeneral son peces bentónicos, con cuerpu allargáu, ablayáu dorsoventralmente, carentes d'escames o recubiertos por plaques.

Referencies ya información adicional

  1. Nelson, J.S. (1994). Fishes of the world, 3ª edición (n'inglés), Nuevu York: John Wiley & Sons, Inc., 600 p.
  2. Plantía:FishBase order
  3. Nelson, J. S. (1994). Fishes of the world. Third edition. John Wiley & Sons, Inc., New York. 600 p.
  4. Colbert, Y. and M. Morales (1991). Evolution of the vertebrates. John Wiley Liss and Son Inc., New York. 470 p.
  5. Lundberg, John G.; Friel, John P. (2003). "Siluriformes". Tree of Life Web Project.

Enllaces esternos


licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia AST

Siluriformes: Brief Summary ( Asturian )

fornì da wikipedia AST

Los peces del orde Siluriformes, comúnmente llamaos pez gato, siluros o bagres entienden 33 families, unos 400 xéneros y más de 3093 especies, 1200 de les cualos viven n'América, onde tamién se los llama nicuros. Dos families, los Arídos y los Plotósidos, son principalmente marines, el restu vive n'agua duce. La mayor parte de los bagres son carroñeros nocherniegos y viven cerca del fondu, n'agües pocu fondes.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia AST

Naxakimilər ( Aser )

fornì da wikipedia AZ

Naxakimilər (lat. Siluriformes) — şüaüzgəclilər (Actinopterygii) dəstəsinə aid balıq növü. Çəkikimilərə qohum olan sümüklü balıqlardır. Uzunluğu 5 m-ə, kütləsi 300 kq-a qədər olur. Çənələrində dişləri, burnunda adətən bir neçə cüt bığcığı var. Döş və bel üzgəclərində əksərən tikan şüa olur. Bəzi naxalarda dəri dişlərində təsadüf edilir. Çox geniş yayılmış naxayabənzərlər, əsasən şirin su balıqlarıdır. Naxaların boyu müxtəlifdir. Adi naxanın uzunluğu 5 m, kütləsi 300 kq-a çatdığı halda, xallı naxanın uzunluğu 6 sm-dən çox deyil. Naxalar zəif üzür. Ona görə də qidanın tutulmasında lamisə orqanı olan bığcıqların rolu böyükdür. Boylarına nisbətə məhsuldarlıq azdır ki, bu həm də kürü dənələrinin iriliyi ilə əlaqədardır. Bunların arasında nəsil qayğısına qalanlar da var. Bu balıqlar əksəriyyəti yırtıcı və ya bentos yeyəndir. Naxalar mühüm vətəgə balıqlarıdır. 300 fəsiləni və 1200 növü birləşdirən böyük dəstədir. Xəzər Hövzəsində naxakimilər fəsiləsi ilə təmsil olunmuşdur.[1]

İstinadlar

  1. Abbasov H.S ,Hacıyev R.V.İxtiologiya. Bakı,2007,səh 259

Ədəbiyyat

  1. Azərbaycanın heyvanlar aləmi. Onurğalılar, III cild. Bakı: Elm, 2004, s. 126.
  2. Əbdürrəhmanov Y.Ə. Azərbaycan faunası (Balıqlar), VII, cild, Bakı, Elm, 1966, səh 183.
  3. Abbasov H.S ,Hacıyev R.V.İxtiologiya. Bakı,2007,səh 259.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Vikipediya müəllifləri və redaktorları
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia AZ

Naxakimilər: Brief Summary ( Aser )

fornì da wikipedia AZ

Naxakimilər (lat. Siluriformes) — şüaüzgəclilər (Actinopterygii) dəstəsinə aid balıq növü. Çəkikimilərə qohum olan sümüklü balıqlardır. Uzunluğu 5 m-ə, kütləsi 300 kq-a qədər olur. Çənələrində dişləri, burnunda adətən bir neçə cüt bığcığı var. Döş və bel üzgəclərində əksərən tikan şüa olur. Bəzi naxalarda dəri dişlərində təsadüf edilir. Çox geniş yayılmış naxayabənzərlər, əsasən şirin su balıqlarıdır. Naxaların boyu müxtəlifdir. Adi naxanın uzunluğu 5 m, kütləsi 300 kq-a çatdığı halda, xallı naxanın uzunluğu 6 sm-dən çox deyil. Naxalar zəif üzür. Ona görə də qidanın tutulmasında lamisə orqanı olan bığcıqların rolu böyükdür. Boylarına nisbətə məhsuldarlıq azdır ki, bu həm də kürü dənələrinin iriliyi ilə əlaqədardır. Bunların arasında nəsil qayğısına qalanlar da var. Bu balıqlar əksəriyyəti yırtıcı və ya bentos yeyəndir. Naxalar mühüm vətəgə balıqlarıdır. 300 fəsiləni və 1200 növü birləşdirən böyük dəstədir. Xəzər Hövzəsində naxakimilər fəsiləsi ilə təmsil olunmuşdur.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Vikipediya müəllifləri və redaktorları
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia AZ

Siluriformes ( Catalan; Valensian )

fornì da wikipedia CA

Els siluriformes o peixos gat (Siluriformes) constitueixen un ordre de peixos osteïctis.[3] Tenen una distribució cosmopolita: viuen, tret de dues famílies, a les aigües dolces de tots els continents (sobretot de l'Amèrica Central, Amèrica del Sud, Àsia, Àfrica i Europa), llevat de l'Antàrtida.[4] Són depredadors, però també mengen substàncies vegetals.[5]

Com a grup ampli que són tenen una morfologia i dimensions diverses (algunes espècies poden assolir els 2,7 m de llargària total i els 293 kg de pes).[5] Tenen una cadena d'ossets derivats de les vèrtebres que relacionen la vesícula natatòria amb el laberint auditiu. Cua homocerca. El primer radi de l'aleta dorsal i de les pectorals és una espina molt dura, de vegades dentada, que es relaciona amb glàndules verinoses,[6] i sovint tenen una segona aleta dorsal adipose. Tenen la pell nua o amb plaques òssies, però sense escates. Poden tindre fins a cinc parells de barbes de llargada variable, d'aquí la denominació de peix gat. Tenen òrgans de respiració accessoris connectats amb les brànquies.[7][8][9]

Taxonomia

L'ordre sol incloure les següents famílies:[10][11][12][13][14][15]

Referències

  1. Carroll, R. «Vertebrate paleontology and evolution». (1988). W.H. Freeman, Nova York, Estats Units, 698 p.
  2. Colbert, E. i M. Morales «Evolution of the vertebrates». (1991) John Wiley Liss and Son Inc., Nova York, Estats Units, 470 p.
  3. The Taxonomicon (anglès)
  4. ZipCodeZoo (anglès)
  5. 5,0 5,1 Animal Diversity Web (anglès)
  6. Nelson, Joseph S. Fishes of the World. (2006). John Wiley & Sons, Inc. ISBN 0-471-25031-7.
  7. «siluriformes». L'Enciclopèdia.cat. Barcelona: Grup Enciclopèdia Catalana.
  8. FishBase (anglès)
  9. Duiops (castellà)
  10. BioLib (anglès)
  11. AQUATAB.NET
  12. Catalogue of Life (anglès)
  13. Dictionary of Common (Vernacular) Names (anglès)
  14. IUCN (anglès)
  15. UNEP-WCMC Species Database (anglès)

Bibliografia

  • Acero-P., A. i R. Betancur-R. 2007: Monophyly, affinities, and subfamial clades of sea catfishes (Siluriformes: Ariidae). Ichthyological Exploration of Freshwaters v. 18 (núm. 2): 133-143.
  • Arratia, G. i S. Menu-Marque 1981: Revision of the freshwater catfishes of the genus Hatcheria (Siluriformes, Trichomycteridae) with commentaries on ecology and biogeography. Zoologischer Anzeiger v. 207 (núm. 1/2): 88-111.
  • Bailey, R. M. i D. J. Stewart. 1984. Bagrid catfishes from Lake Tanganyika, with a key and descriptions of new taxa. Misc. Publ. Mus. Zool., Univ. Michigan 168:1-41.
  • Baron, V.D., A.A. Orlov, i A.S. Golubtsov. 1996. African catfishes. A new group of weakly electric fish. Izvestiya RAN. Ser. Biol., (1): 106-111. (en rus).
  • Burgess, W.E. 1989. An atlas of freshwater and marine catfishes. A preliminary survey of the Siluriformes. T.F.H. Publications, Neptune City (Estats Units).
  • de Pinna, M.C.C. 1993. Higher-level phylogeny of Siluriformes (Teleostei, Ostariophysi), with a new classification of the order. City Univ. of New York, Nova York. 482 p.
  • de Pinna, M.C.C. 1998. Phylogenetic relationships of neotropical Siluriformes (Teleostei: Ostariophysi): historical overview and synthesis of hypotheses. Pp. 279-330. A L. R. Malabarba, R. E. Reis R. P. Vari, Z. M. Lucena, i C.A.S. Lucena (eds.), Phylogeny and classification of Neotropical fishes. EDIPUCRS, Porto Alegre, Brasil.
  • Eschmeyer, William N.: Genera of Recent Fishes. California Academy of Sciences. San Francisco (Califòrnia, Estats Units). iii + 697. ISBN 0-940228-23-8 (1990).
  • Eschmeyer, William N., ed. 1998. Catalog of Fishes. Special Publication of the Center for Biodiversity Research and Information, núm. 1, vol. 1-3. California Academy of Sciences. San Francisco (Califòrnia, Estats Units). 2905. ISBN 0-940228-47-5.
  • Hardman, M. 2002. The phylogenetic relationships among extant catfishes, with special reference to Ictaluridae (Otophysi: Siluriformes). University of Illinois, Champaign, Illinois. 228 p.
  • Helfman, G., B. Collette i D. Facey: The diversity of fishes. Blackwell Science, Malden, Massachusetts (Estats Units), 1997.
  • Lundberg, J.G., M. Kottelat, G.R. Smith, M. Stiassny, i T. Gill. 2000, So many fishes, so little time: An overview of recent ichthyological discoveries in fresh waters. Ann. Missouri Bot. Gard. 87(1): 26-62.
  • Lundberg, J.G., i R. Troll. 2001. Freshwater Riches of the Amazon. Natural History Magazine, American Museum of Natural History, 111 (7, for September): 36-42.
  • Mo, T. 1991. Anatomy, relationships and systematics of the Bagridae (Teleostei: Siluroidei) with a hypothesis of siluroid phylogeny. Theses Zoologicae 17, Koeltz Scientific Books, Koenigstein, vii + 216pp., 63 figs.
  • Moyle, P. i J. Cech.: Fishes: An Introduction to Ichthyology, 4a edició, Upper Saddle River, Nova Jersey, Estats Units: Prentice-Hall. Any 2000.
  • Nelson, J.: Fishes of the World, 3a edició. Nova York, Estats Units: John Wiley and Sons. Any 1994.
  • Norris, S.M. 2002. A revision of the African electric catfishes, family Malapteruridae (Teleostei, Siluriformes), with erection of a new genus and descriptions of fourteen new species, and an annotated bibliography. Ann. Mus. R. Afr. Cent. Ser. in 8º, Zool., Núm. 289.
  • Rodiles Hernández, R., D. Hendrickson, J.G. Lundberg, i J. Alves Gomes. 2000. A new siluriform family from southern Mexico. Abstracts, annual meeting of the American Society of Ichthyologists & Herpetologists, La Paz, Mèxic.
  • Sabaj, M.H. 2002. Taxonomy of the neotropical thorny catfishes (Siluriformes: Doradidae) and revision of genus Leptodoras. University of Illinois, Champaign, Illinois. 412p.
  • Schaefer S.A. 1990. Anatomy and relationships of the scoloplacid catfishes. Proceedings of the Academy of Natural Sciences of Philadelphia, 142:167-210.
  • Spotte, S. 2002. Candiru: Life and legend of the bloodsucking catfishes. Creative Arts Books, Berkeley.
  • Wheeler, A.: The World Encyclopedia of Fishes, 2a edició, Londres: Macdonald. Any 1985.

Enllaços externs

En altres projectes de Wikimedia:
Commons
Commons Modifica l'enllaç a Wikidata
Viquiespècies
Viquiespècies
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Autors i editors de Wikipedia
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia CA

Siluriformes: Brief Summary ( Catalan; Valensian )

fornì da wikipedia CA

Els siluriformes o peixos gat (Siluriformes) constitueixen un ordre de peixos osteïctis. Tenen una distribució cosmopolita: viuen, tret de dues famílies, a les aigües dolces de tots els continents (sobretot de l'Amèrica Central, Amèrica del Sud, Àsia, Àfrica i Europa), llevat de l'Antàrtida. Són depredadors, però també mengen substàncies vegetals.

Com a grup ampli que són tenen una morfologia i dimensions diverses (algunes espècies poden assolir els 2,7 m de llargària total i els 293 kg de pes). Tenen una cadena d'ossets derivats de les vèrtebres que relacionen la vesícula natatòria amb el laberint auditiu. Cua homocerca. El primer radi de l'aleta dorsal i de les pectorals és una espina molt dura, de vegades dentada, que es relaciona amb glàndules verinoses, i sovint tenen una segona aleta dorsal adipose. Tenen la pell nua o amb plaques òssies, però sense escates. Poden tindre fins a cinc parells de barbes de llargada variable, d'aquí la denominació de peix gat. Tenen òrgans de respiració accessoris connectats amb les brànquies.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Autors i editors de Wikipedia
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia CA

Sumci ( Cech )

fornì da wikipedia CZ

Sumci (Siluriformes) jsou řád převážně sladkovodních paprskoploutvých ryb.

Taxonomie sumců

Řád sumci zahrnuje čeledi:

Reference

  1. a b Milan Kořínek. BioLib.cz – Siluriformes (sumci) [online]. BioLib.cz [cit. 2018-04-04]. Dostupné online.

Externí odkazy

Pahýl
Tento článek je příliš stručný nebo postrádá důležité informace.
Pomozte Wikipedii tím, že jej vhodně rozšíříte. Nevkládejte však bez oprávnění cizí texty.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia autoři a editory
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia CZ

Sumci: Brief Summary ( Cech )

fornì da wikipedia CZ

Sumci (Siluriformes) jsou řád převážně sladkovodních paprskoploutvých ryb.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia autoři a editory
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia CZ

Malle ( Danèis )

fornì da wikipedia DA

Maller (Siluriformes) er en meget forskelligartet orden af fisk. De findes i alle typer af ferskvandsområder, med arter på alle kontinenter bortset fra antarktis. Nogle arter fra familierne Ariidae og Plotosidae findes også i saltvand. Deres størrelse varierer fra den største ferskvandsfisk, den europæiske malle, til de mindste ferskvandsfisk.

Maller har ligesom andre medlemmer af overordenen Ostariophysi det weberske apparat til at høre højfrekvente lyde med.

Nogle maller kan kravle længere afstande over fugtigt land.

I øjeblikket (ca. 2003) er der 35 familier af malle, men antallet ændrer sig hele tiden på grund af igangværende taksonomisk arbejde.

Maller har ingen skæl.

Alle maller, undtagen medlemmer af familien Malapteruridae (elektrisk malle), har en stærk, hul giftpig på deres rygfinne og brystfinner.

Maller kan i nogle tilfælde spise ænder og lignende.

Maller er vigtige spisefisk over hele verden.

Ikke indplaceret:

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia-forfattere og redaktører
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia DA

Welsartige ( Alman )

fornì da wikipedia DE

Die Welsartigen (Siluriformes) sind eine Ordnung der Knochenfische, die mit etwa 4020 Arten in ca. 500 Gattungen[1] und ca. 40 Familien weltweit hauptsächlich in Süßgewässern verbreitet ist. Einige wenige Arten aus den Familien der Kreuzwelse (Ariidae) und der Korallenwelse (Plotosidae) leben auch küstennah in den tropischen Meeren. Die einzige in Mitteleuropa heimische Art ist der zu den Echten Welsen gehörende Flusswels (Silurus glanis), auch Waller genannt, der bis zu drei Meter lang werden kann. Ähnlich groß wird der Mekong-Riesenwels (Pangasianodon gigas). Unter den Welsartigen gibt es Raubfische, Aufwuchsfresser, wie viele Harnischwelse (Loricariidae), Detrivoren, die sich von zersetzenden organischen Stoffen ernähren, und parasitisch lebende Arten wie der Candiru (Vandellia cirrhosa).

Ständig werden neue Arten entdeckt. Allein in den ersten sechs Jahren des 21. Jahrhunderts wurden 332 Arten, neun Gattungen und eine Familie neu beschrieben. Die Anzahl der bisher unbeschriebenen Arten wird auf bis zu 1750 geschätzt.[2]

Es gibt gepanzerte und schuppenlose Arten. Auffälligstes Merkmal der Welsartigen sind die mehr oder weniger langen Barteln, die in unterschiedlicher Anzahl auftreten können.

Welse haben eine große Bedeutung für den Menschen. Größere Arten werden als Speisefische gefangen oder gezüchtet, viele kleinere Arten sind beliebte Aquarienfische.

Verbreitung

 src=
Der Gestreifte Korallenwels ist ein Bewohner der indopazifischen Korallenriffe

Die rezenten Welsartigen leben in Süß- und Küstengewässern aller Kontinente, mit Ausnahme der Antarktis.[3] Im tropischen Südamerika, in Afrika und in Asien ist ihre Diversität am höchsten.[4] Mehr als die Hälfte der Arten kommt aus Amerika. Die Welsartigen sind die einzigen Ostariophysi, die Süßwasserlebensräume in Madagaskar, Australien und Neuguinea besiedelt haben.[5] Sie bewohnen Süßgewässer aller Art, hauptsächlich aber flache Fließgewässer.[5] Unter den Fischen gehören die Welse zu den erfolgreichsten Höhlenkolonisatoren. Repräsentanten aus mindestens acht Familien sind Höhlenbewohner.[6][7] Einige Arten der Bratpfannen- und Banjowelse (Aspredinidae) und der Stachelwelse (Bagridae) leben auch im Brackwasser, zahlreiche Arten der Kreuzwelse (Ariidae) und der Korallenwelse (Plotosidae) sogar vorwiegend im küstennahen Meer.[8][9]

Merkmale

Die Haut ist schuppenlos und bei manchen Arten gepanzert. Das Maul ist von Barteln umgeben, die als Geschmacks- und Tastorgane dienen. Es ist in der Regel unterständig, das heißt die Mundöffnung ist nach unten gerichtet; diese Form des Maules eignet sich ideal zur Nahrungsaufnahme vom Boden. Viele Welse besitzen Dornen, die sich unmittelbar vor den Brustflossen und der Rückenflosse befinden. Bei diesen Dornen handelt es sich um versteifte Flossenstrahlen. Sie dienen dazu, das Verschlucken des Fisches durch ein Raubtier zu erschweren, indem sie ausgefahren werden, um den Fisch so sperriger zu machen. Welse sind eng mit den Neuwelt-Messerfischen (Gymnotiformes) verwandt.

Die meisten Welse sind an eine benthische Lebensweise angepasst. Normalerweise sind sie wegen der reduzierten Schwimmblase und des großen Kopfes schwerer als Wasser. Welse haben eine Vielzahl an Körperformen, meistens einen zylindrischen Körper mit einem flachen Kopf, um das Fressen vom Bodengrund zu ermöglichen. Das Maul ist meist sehr groß. Beute wird eher im ganzen verschluckt als zerbissen. Einige Familien, vor allem die Harnischwelse (Loricariidae) und die Astroblepidae, haben jedoch ein Saugmaul, das es ihnen sowohl ermöglicht, Aufwuchsnahrung abzuraspeln, als auch, sich in schnell fließendem Wasser an Steinen oder Holz festzuhalten. Das Maul der Welse ist nicht, wie das vieler Karpfenfische, vorstreckbar. Bei vielen Arten betreiben die Männchen Brutpflege.[5]

Äußere Systematik

Die Welse sind eine monophyletische Gruppe. Dies wird durch molekulare Daten gestützt.[2] Sie gehören zusammen mit Karpfenartigen (Cypriniformes), Salmlern (Characiformes) und Neuwelt-Messerfischen (Gymnotiformes) zu einer Ostariophysi genannten Unterkohorte, deren wichtigstes Merkmal der Besitz eines Weberschen Apparates ist. Schwestergruppe der Welsartigen sind die Neuwelt-Messerfische.

Folgendes Kladogramm zeigt die systematische Stellung der Welsartigen:

Otomorpha Clupei

Heringsartige (Clupeiformes)


Alepocephali

Alepocephaliformes


Ostariophysi Anotophysa

Sandfischartige (Gonorynchiformes)


Otophysa Cypriniphysae

Karpfenartige (Cypriniformes)


Characiphysae

Salmlerartige (Characiformes)


Siluriphysae

Neuwelt-Messerfische (Gymnotiformes)


Welsartige (Siluriformes)








Innere Systematik

Zu den Welsartigen gehören 40 Familien, 490 Gattungen und 3730 Arten.[3] Welse stellen damit über zehn Prozent aller Fischarten. Im Folgenden wird ein Kladogramm sowie eine weitgehend nach diesem Kladogramm erstellte aktuelle Systematik vorgestellt:

 src=
Sterbas Panzerwels (Corydoras sterbai)

Aquarienhaltung

Kleine, tropische Welsarten sind wegen ihres interessanten Aussehens beliebte Zierfische in Süßwasseraquarien. Besonders bedeutsam in der Aquaristik sind die südamerikanischen Panzer- und Schwielenwelse (Callichthyidae), die Harnischwelse (Loricariidae), die Fiederbartwelse (Mochokidae) sowie einzelne Arten aus der Familie der Kreuzwelse (Ariidae), der Antennenwelse (Pimelodidae) und der Bratpfannenwelse (Aspredinidae).

Literatur

Einzelnachweise

  1. a b Frederic D.B. Schedel, Albert Chakona, Brian L. Sidlauskas, Michael O. Popoola, Nadine Usimesa Wingi, Dirk Neumann, Emmanuel J.W.M.N. Vreven, Ulrich K. Schliewen: New phylogenetic insights into the African catfish families Mochokidae and Austroglanididae. Journal of Fish Biology, Februar 2022. doi: 10.1111/jfb.15014
  2. a b J. P. Sullivan, J. G. Lundberg, M. Hardman: A phylogenetic analysis of the major groups of catfishes (Teleostei: Siluriformes) using rag1 and rag2 nuclear gene sequences. In: Mol Phylogenet Evol. Band 41, Nr. 3, 2006, S. 636–662, doi:10.1016/j.ympev.2006.05.044.
  3. a b c Joseph S. Nelson, Terry C. Grande, Mark V. H. Wilson: Fishes of the World. John Wiley & Sons, 2016, ISBN 978-1-118-34233-6.
  4. J. G. Lundberg, J. P. Friel: Siluriformes. Catfishes. The Tree of Life Web Project.
  5. a b c Michael N. Bruton: Alternative life-history strategies of catfishes. In: Aquat. Living Resour. Band 9, 1996, S. 35–41, doi:10.1051/alr:1996040.
  6. Thomas G. Langecker, Glenn Longley: Morphological Adaptations of the Texas Blind Catfishes Trogloglanis pattersoni and Satan eurystomus (Siluriformes: Ictaluridae) to Their Underground Environment. In: Copeia. Band 1993, 1993, S. 976–986, doi:10.2307/1447075.
  7. Dean A. Hendrickson, Jean K. Krejca, Juan Manuel Rodríguez Martinez: Mexican blindcats genus Prietella (Siluriformes: Ictaluridae): an overview of recent explorations. In: Environmental Biology of Fishes. Band 62, 2001, S. 315–337, doi:10.1023/A:1011808805094.
  8. N. Monks (Hrsg.): Brackish Water Fishes. TFH, 2006, ISBN 0-7938-0564-3.
  9. F. Schäfer: Brackish Water Fishes. Aqualog, 2005, ISBN 3-936027-82-X.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Autoren und Herausgeber von Wikipedia
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia DE

Welsartige: Brief Summary ( Alman )

fornì da wikipedia DE

Die Welsartigen (Siluriformes) sind eine Ordnung der Knochenfische, die mit etwa 4020 Arten in ca. 500 Gattungen und ca. 40 Familien weltweit hauptsächlich in Süßgewässern verbreitet ist. Einige wenige Arten aus den Familien der Kreuzwelse (Ariidae) und der Korallenwelse (Plotosidae) leben auch küstennah in den tropischen Meeren. Die einzige in Mitteleuropa heimische Art ist der zu den Echten Welsen gehörende Flusswels (Silurus glanis), auch Waller genannt, der bis zu drei Meter lang werden kann. Ähnlich groß wird der Mekong-Riesenwels (Pangasianodon gigas). Unter den Welsartigen gibt es Raubfische, Aufwuchsfresser, wie viele Harnischwelse (Loricariidae), Detrivoren, die sich von zersetzenden organischen Stoffen ernähren, und parasitisch lebende Arten wie der Candiru (Vandellia cirrhosa).

Ständig werden neue Arten entdeckt. Allein in den ersten sechs Jahren des 21. Jahrhunderts wurden 332 Arten, neun Gattungen und eine Familie neu beschrieben. Die Anzahl der bisher unbeschriebenen Arten wird auf bis zu 1750 geschätzt.

Es gibt gepanzerte und schuppenlose Arten. Auffälligstes Merkmal der Welsartigen sind die mehr oder weniger langen Barteln, die in unterschiedlicher Anzahl auftreten können.

Welse haben eine große Bedeutung für den Menschen. Größere Arten werden als Speisefische gefangen oder gezüchtet, viele kleinere Arten sind beliebte Aquarienfische.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Autoren und Herausgeber von Wikipedia
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia DE

Bagri ( quechua )

fornì da wikipedia emerging languages

Bagri icha Michi challwa (Siluriformes) nisqakunaqa saprasapa challwakunam, 2.000-chá rikch'aqniyuq rikch'aq ñiqim, Uralan Awya Yalapitaqmi 1.200 rikch'aqchá.

Kichwa runap riqsisqan rikch'aqninkunaqa sunkarum (Pseudoplatystoma), ch'ullasimim (Sorubim lima), such'im (Trichomycterus rivulatus), impam (Astroblepus ubidiai), challwa yawarta ch'unqaq kanirum (Vandellia cirrhosa), kalarmunam, kumparam, hukkunapas.

Hawa t'inkikuna

  • Commons nisqapi ruray Commons nisqaqa multimidya kapuyninkunayuqmi kay hawa: Bagri.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Bagri: Brief Summary ( quechua )

fornì da wikipedia emerging languages

Bagri icha Michi challwa (Siluriformes) nisqakunaqa saprasapa challwakunam, 2.000-chá rikch'aqniyuq rikch'aq ñiqim, Uralan Awya Yalapitaqmi 1.200 rikch'aqchá.

Kichwa runap riqsisqan rikch'aqninkunaqa sunkarum (Pseudoplatystoma), ch'ullasimim (Sorubim lima), such'im (Trichomycterus rivulatus), impam (Astroblepus ubidiai), challwa yawarta ch'unqaq kanirum (Vandellia cirrhosa), kalarmunam, kumparam, hukkunapas.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Hito ( tagalog )

fornì da wikipedia emerging languages

Ang hito (Ingles: fresh-water catfish) ay isang uri ng isdang kanduli na nabubuhay sa tubig-tabang.[1] Ang hito ay kilalang isdang na may "balbas" o "bigote". Maitim at madulas ang balat nito at masakit dumuro ang tibo nito, pero masarap itong gawing inihaw, prito at adobo.

Pag-aalaga ng hito

Madali itong alagaan kaysa tilapia

at iba pang isda. Ito ay makakatipid ng pambili ng ulam ang isang pamilya. At kapag ito ay ipagbibili pwede itong makadagdag ng kita. Sa makatuwid, kung may alagang sapat sa dami ng hito, may masarap na ulam na may pera pa.

Ang hito ay mahuhuli sa mababaw na tubigan, gaya ng ilog, sapa, latian o kahit kanal. Ito'y sumisiksik sa putik, sa burak at mga nabubulok na halaman. Nakakatagal ito kahit ilang oras nang wala sa tubig basta basa ang katawan nito.

Puwedeng mag-alaga ng hito kahit sa likod ng bahay. Pumili lamang ng lugar na na mababa at patag para gawing munting palaisdaan. Hangga't maari, pumili din ng lugar ng lagkitin ang lupa. Mas matagal matuyo ang tubig sa lugar na malagkit ang lupa. Mainam din na malilim ang lugar para may kanlungan kung mainit ang araw at mas madaling tubuan ng lumot ang palaisdaan.

Ang paggawa ng kulungan kailangan matigas ang dike sa paligid ng hukay na paglalagyan ng hito. Dikdikin ang gilid ng hukay hanggang tumigas upang hindi ito suot o mapasok o maakyat ng hito. Kung sementado ang loob ng hukay, lagyan naman ng makapal na putik sa ibabaw ng semento para may mapaglaruan ang isda at ang ilalim ay dapat takpan ng anim na pulgadang magandang klaseng putik para makapagbigay ng natural looking habitat para sa isda.

Ang pag-aalaga ay hindi basta basta. Matakaw ang hito, kailangan ang pagkain nito ay 90 pursyento karne at diyes pursyento darak. Pwede ding ihalo sa pagkain ang bulate, insekto, simi ng isda, bituka at lamang loob ng manok, alamang, at iba pang masisimot ng karne sa madero. Pakainin ang hito dalawang beses isang araw. Unting unti ibigay ang pagkain hanggang ang mga ito ay huminto na sa kumain at busog na.

Mga sanggunian

  1. English, Leo James. Diksyunaryong Tagalog-Ingles, Kongregasyon ng Kabanalbanalang Tagapag-ligtas, Maynila, ipinamamahagi ng National Book Store, may 1583 na mga dahon, ISBN 971-91055-0-X

Mga kawing panlabas

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Mga may-akda at editor ng Wikipedia

Hito: Brief Summary ( tagalog )

fornì da wikipedia emerging languages

Ang hito (Ingles: fresh-water catfish) ay isang uri ng isdang kanduli na nabubuhay sa tubig-tabang. Ang hito ay kilalang isdang na may "balbas" o "bigote". Maitim at madulas ang balat nito at masakit dumuro ang tibo nito, pero masarap itong gawing inihaw, prito at adobo.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Mga may-akda at editor ng Wikipedia

Itu ( Kapampangan )

fornì da wikipedia emerging languages

Ing Itu o Catfish keng English (order Siluriformes) dakak lang miyayaliwang lupung a mabutul a asan. Mipalagyu kareng kayang makaladlad a malabalbas (whikers), nung nu maglupa lang pusa. Ding itu miyayaliwa la dagul at panugali manibat keng pekamabayat, ing Mekong giganting itu king Maulingaslagan Asia ampong pekamakaba, ing wels itu ning Eurasia.

 src=
Ing Panaque nigrolineatus maksuglung keng metung a pirasung dutung.
 src=
Striped Raphael a itu malyari lang papalual a inge.
 src=
Ing e pankaraniwan a pamanusuk a paralan ning sperm pamaninum mitala yang mumuna keng bronze corydoras.
 src=
Ing channel itu atin yang apat a paris ning barbels.
 src=
Ding panyagka ning itu mayayakit la keng Corydoras semiaquilus.
 src=
Ing ket ning gulisgulis a itu, Plotosus lineatus, malyari yang makamate.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Siluriformes ( Ossitan (apress 1500) )

fornì da wikipedia emerging languages

L'òrdre dels Silurifòrmes (peisses gats) còmpta environ lo quart de las espècias de peisses d'aiga doça. Actualament, 2743 espècias de peisses gats son conegudas mas los scientifics estiman que n'exista puslèu de 3600 a 4500.

Familhas

Actualament, la classificacion dels Silurifòrmes fa resortir 37 familhas comprenent las familhas seguentas :

Ligam extèrne

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Siluriformes ( Antërlenga (Assossiassion Antërnassional për na Lenga Ausiliaria) )

fornì da wikipedia emerging languages

Siluriformes es un ordine de Ostariophysi, Actinopterygii.

Nota
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Siluriformes: Brief Summary ( Ossitan (apress 1500) )

fornì da wikipedia emerging languages

L'òrdre dels Silurifòrmes (peisses gats) còmpta environ lo quart de las espècias de peisses d'aiga doça. Actualament, 2743 espècias de peisses gats son conegudas mas los scientifics estiman que n'exista puslèu de 3600 a 4500.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Tàng-táik ( Min Dong )

fornì da wikipedia emerging languages

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Tàng-táik (潭鰂) sê siŏh cṳ̄ng ngṳ̀.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

పిల్లి చేప ( telugu )

fornì da wikipedia emerging languages

పిల్లి చేప (ఆంగ్లం Cat fish) మంచి ఆహారపు చేప. ఇవి అస్థి చేపలలో సిలురిఫార్మిస్ (Siluriformes) క్రమానికి చెందినవి. వీటికి పిల్లికి ఉన్నట్లు పొడవైన మీసాలు ఉండడం వలన ఈ పేరు వచ్చింది. ఇవి వివిధ పరిమాణాల్లోను ప్రవర్తన కలిగివుంటాయి. కొన్ని మృతపదార్ధాలపై జీవిస్తే మరికొన్ని పరాన్న జీవులు. చాలా వాటికి పొలుసులు (scales) ఉండవు. వీటికి వాణిజ్య ప్రాముఖ్యత ఎక్కువ. మార్పు, వాలుగ మొదలైన చాలా రకాలు ఆహార చేపలుగా పెంచుతారు. చిన్నవాటిని అక్వారియమ్ లో పెంచుకుంటారు.

నిషేధం

ఈ చేప అత్యంత ప్రమాదకారి. 'క్యాట్‌ఫిష్‌' చేప జాతిలో ఒకటే అయినా మిగతా చేపలకు ఇది పూర్తిగా భిన్నం. సాధారణంగా చేపలు నీటిలోని నాచు, గడ్డిని తిని బతుకుతాయి. కానీ క్యాట్‌ఫిష్‌ పూర్తిగా మాంసాహారి. ఆఫ్రికన్‌ క్యాట్‌ఫిష్‌గా పిలుచుకునే దీనికి కోళ్ల వ్యర్థాలే ఆహారం. కోడి కాళ్లు, చర్మం, తల.. తదితర వ్యర్థాలను తింటుంది. ఇది ఎక్కడి నీళ్లలో ఉంటే అక్కడి మిగతా చేపల్ని పూర్తిగా తినేస్తుంది. ఒక ప్రాంతంలో పది క్యాట్‌ఫిష్‌లను వేస్తే ఏడాది తిరిగేసరికల్లా లక్ష క్యాట్‌ఫిష్‌లుగా రూపాంతరం చెందుతాయి. మిగిలిన చేపజాతి మనుగడకు ముప్పుగా పరిణమించినందువల్లే భారత ప్రభుత్వం దేశంలో వీటి పెంపకాన్ని నిషేధించింది. మరోవైపు వీటి పెంపకం కోసం చేపట్టే చెరువుల్లో కోళ్ల వ్యర్థాలను వేస్తున్న కారణంగా భూగర్భజలాలు కలుషితమై పర్యావరణానికి ముప్పు కలుగుతోంది. దీనికితోడు కొన్ని క్యాట్‌ఫిష్‌లు 20 కిలోల వరకు పెరుగుతాయి. ఇలాంటివి ఉన్న నీటిలో పొరపాటున మనుషులు పడినా సులభంగా చంపి తినేస్తాయి. అంతటి భయంకరమైనవి కావడం వల్లే వీటి పెంపకంపై నిషేధం అమల్లో ఉంది.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
వికీపీడియా రచయితలు మరియు సంపాదకులు

Muramba ( shona )

fornì da wikipedia emerging_languages

Muramba (cat-fish) ihove isina makwati ine ruvara rutema yakada funana nezunguzurwa iine musoro bhangu. Hove inozivikanwa nezita rekuti Cat fish pachirungu uye inowanikwa mumapoka akasiyana siyana kusanganisira mhando dzinoti hono nefifinha.

Mamwe Mazita

Mitauro yeBantu

  • VaChewa neMang'anja vanoti mlamba kana miramba pakuwanda (a cat-fish - large thick species of fish with big head, big mouth and no scales) kureva muramba.
  • VaMambwe neVaBemba vanoti muta (n. a catfish) kureva muramba.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia vanyori nevagadziri

Muramba: Brief Summary ( shona )

fornì da wikipedia emerging_languages

Muramba (cat-fish) ihove isina makwati ine ruvara rutema yakada funana nezunguzurwa iine musoro bhangu. Hove inozivikanwa nezita rekuti Cat fish pachirungu uye inowanikwa mumapoka akasiyana siyana kusanganisira mhando dzinoti hono nefifinha.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia vanyori nevagadziri

Ȧxeohōva

fornì da wikipedia emerging_languages

Âxeohöva. É-nomá'heve.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors

Catfish ( Anglèis )

fornì da wikipedia EN

Catfish (or catfishes; order Siluriformes /sɪˈljʊərɪfɔːrmz/ or Nematognathi) are a diverse group of ray-finned fish. Named for their prominent barbels, which resemble a cat's whiskers, catfish range in size and behavior from the three largest species alive, the Mekong giant catfish from Southeast Asia, the wels catfish of Eurasia, and the piraíba of South America, to detritivores (species that eat dead material on the bottom), and even to a tiny parasitic species commonly called the candiru, Vandellia cirrhosa. Neither the armour-plated types nor the naked types have scales. Despite their name, not all catfish have prominent barbels or "whiskers". Members of the Siluriformes order are defined by features of the skull and swimbladder. Catfish are of considerable commercial importance; many of the larger species are farmed or fished for food. Many of the smaller species, particularly the genus Corydoras, are important in the aquarium hobby. Many catfish are nocturnal,[3][4] but others (many Auchenipteridae) are crepuscular or diurnal (most Loricariidae or Callichthyidae, for example).

Ecology

Distribution and habitat

Extant catfish species live inland or in coastal waters of every continent except Antarctica. Catfish have inhabited all continents at one time or another.[5] They are most diverse in tropical South America, Asia, and Africa, with one family native to North America and one family in Europe.[6] More than half of all catfish species live in the Americas. They are the only ostariophysans that have entered freshwater habitats in Madagascar, Australia, and New Guinea.[7]

They are found in fresh water environments, though most inhabit shallow, running water.[7] Representatives of at least eight families are hypogean (live underground) with three families that are also troglobitic (inhabiting caves).[8][9] One such species is Phreatobius cisternarum, known to live underground in phreatic habitats.[10] Numerous species from the families Ariidae and Plotosidae, and a few species from among the Aspredinidae and Bagridae, are found in salt water.[11][12]

In the Southern United States, catfish species may be known by a variety of slang names, such as "mud cat", "polliwogs", or "chuckleheads".[13] These nicknames are not standardized, so one area may call a bullhead catfish by the nickname "chucklehead", while in another state or region, that nickname refers to the blue catfish.

As invasive species

Representatives of the genus Ictalurus have been introduced into European waters in the hope of obtaining a sporting and food resource, but the European stock of American catfishes has not achieved the dimensions of these fish in their native waters, and have only increased the ecological pressure on native European fauna. Walking catfish have also been introduced in the freshwater areas of Florida, with the voracious catfish becoming a major alien pest there. Flathead catfish, Pylodictis olivaris, is also a North American pest on Atlantic slope drainages.[6] Pterygoplichthys species, released by aquarium fishkeepers, have also established feral populations in many warm waters around the world.[14][15][16][17][18]

Physical characteristics

External anatomy of catfish

Most catfish are bottom feeders. In general, they are negatively buoyant, which means that they usually sink rather than float due to a reduced gas bladder and a heavy, bony head.[7] Catfish have a variety of body shapes, though most have a cylindrical body with a flattened ventrum to allow for benthic feeding.[7]

A flattened head allows for digging through the substrate, as well as perhaps serving as a hydrofoil. Some have a mouth that can expand to a large size and contains no incisiform teeth; catfish generally feed through suction or gulping rather than biting and cutting prey.[7] Some families, though, notably the Loricariidae and Astroblepidae, have a suckermouth that allows them to fasten themselves to objects in fast-moving water. Catfish also have a maxilla reduced to a support for barbels; this means that they are unable to protrude their mouths as other fish such as carp.[7]

The channel catfish has four pairs of barbels.

Catfish may have up to four pairs of barbels - nasal, maxillary (on each side of mouth), and two pairs of chin barbels, though pairs of barbels may be absent depending on the species. Catfish barbels always occur in pairs. Many larger catfish also have chemoreceptors across their entire bodies, which means they "taste" anything they touch and "smell" any chemicals in the water. "In catfish, gustation plays a primary role in the orientation and location of food".[19] Because their barbels and chemoreception are more important in detecting food, the eyes on catfish are generally small. Like other ostariophysans, they are characterized by the presence of a Weberian apparatus.[5] Their well-developed Weberian apparatus and reduced gas bladder allow for improved hearing and sound production.[7]

Catfish do not have scales; their bodies are often naked. In some species, their mucus-covered skin is used in cutaneous respiration, where the fish breathes through its skin.[7] In some catfish, the skin is covered in bony plates called scutes; some form of body armor appears in various ways within the order. In loricarioids and in the Asian genus Sisor, the armor is primarily made up of one or more rows of free dermal plates. Similar plates are found in large specimens of Lithodoras. These plates may be supported by vertebral processes, as in scoloplacids and in Sisor, but the processes never fuse to the plates or form any external armor. By contrast, in the subfamily Doumeinae (family Amphiliidae) and in hoplomyzontines (Aspredinidae), the armor is formed solely by expanded vertebral processes that form plates. Finally, the lateral armor of doradids, Sisor, and hoplomyzontines consists of hypertrophied lateral line ossicles with dorsal and ventral lamina.[20]

All catfish other than members of the Malapteruridae (electric catfish), possess a strong, hollow, bony, leading spine-like ray on their dorsal and pectoral fins. As a defense, these spines may be locked into place so that they stick outwards, enabling them to inflict severe wounds.[6] In numerous catfish species, these fin rays can be used to deliver a stinging protein if the fish is irritated;[21] as many as half of all catfish species may be venomous in this fashion, making the Siluriformes overwhelmingly the vertebrate order with the largest number of venomous species.[22] This venom is produced by glandular cells in the epidermal tissue covering the spines.[5] In members of the family Plotosidae and of the genus Heteropneustes, this protein is so strong it may hospitalize humans who receive a sting; in Plotosus lineatus, the stings can be lethal.[5] The dorsal- and pectoral-fin spines are two of the most conspicuous features of siluriforms, and differ from those in other fish groups.[23] Despite the widespread use of the spines for taxonomic and phylogenetic studies the fields have struggled to effectively use the information due to a lack of consistency in the nomenclature, with a general standard for the descriptive anatomy of catfish spines proposed in 2022 to try and resolve this problem.[23]

Juvenile catfish, like most fish, have relatively large heads, eyes, and posterior median fins in comparison to larger, more mature individuals. These juveniles can be readily placed in their families, particularly those with highly derived fin or body shapes; in some cases, identification of the genus is possible. As far as known for most catfish, features that are often characteristic of species, such as mouth and fin positions, fin shapes, and barbel lengths, show little difference between juveniles and adults. For many species, pigmentation pattern is also similar in juveniles and adults. Thus, juvenile catfish generally resemble and develop smoothly into their adult form without distinct juvenile specializations. Exceptions to this are the ariid catfish, where the young retain yolk sacs late into juvenile stages, and many pimelodids, which may have elongated barbels and fin filaments or coloration patterns.[24]

Sexual dimorphism is reported in about half of all families of catfish.[25] The modification of the anal fin into an intromittent organ (in internal fertilizers) as well as accessory structures of the reproductive apparatus (in both internal and external fertilizers) have been described in species belonging to 11 different families.[26]

Size

Giant Bagarius yarrelli (goonch) caught in India: some goonch in the Kali River grow large enough to attack humans and water buffalo

Catfish have one of the greatest ranges in size within a single order of bony fish.[7] Many catfish have a maximum length of under 12 cm (4.7 in).[5] Some of the smallest species of the Aspredinidae and Trichomycteridae reach sexual maturity at only 1 cm (0.39 in).[6]

The wels catfish, Silurus glanis, and the much smaller related Aristotle's catfish, are the only catfish indigenous to Europe; the former ranges throughout Europe, and the latter is restricted to Greece. Mythology and literature record wels catfish of astounding proportions, yet are to be proven scientifically. The typical size of the species is about 1.2–1.6 m (3.9–5.2 ft), and fish more than 2 m (6.6 ft) are rare. However, they are known to exceed 2.5 m (8.2 ft) in length and 100 kg (220 lb) in weight. In July 2009, a catfish weighing 88 kilograms (194 lb) was caught in the River Ebro, Spain, by an 11-year-old British schoolgirl.[27]

In North America, the largest Ictalurus furcatus (blue catfish) caught in the Missouri River on 20 July 2010, weighed 59 kg (130 lb). The largest flathead catfish, Pylodictis olivaris, ever caught was in Independence, Kansas, weighing 56 kg (123 lb).

These records pale in comparison to a Mekong giant catfish caught in northern Thailand on 1 May 2005, and reported to the press almost 2 months later, that weighed 293 kilograms (646 lb). This is the largest giant Mekong catfish caught since Thai officials started keeping records in 1981.[28] Also in Asia, Jeremy Wade caught a 75.5-kilogram (166.4 lb) goonch following three fatal attacks on humans in the Kali River on the India-Nepal border. Wade was of the opinion that the offending fish must have been significantly larger than this to have taken an 18-year-old boy, as well as a water buffalo.

Piraíba (Brachyplatystoma filamentosum) can grow exceptionally large and are native to the Amazon Basin. They can occasionally grow to 200 kg (440 lb), as evidenced by numerous catches. Deaths from being swallowed by these fish have been reported in the region.

Internal anatomy

Kryptopterus vitreolus (glass catfish) have transparent bodies lacking both scales and pigments. Most of the internal organs are located near the head.

In many catfish, the "humeral process" is a bony process extending backward from the pectoral girdle immediately above the base of the pectoral fin. It lies beneath the skin, where its outline may be determined by dissecting the skin or probing with a needle.[29]

The retinae of catfish are composed of single cones and large rods. Many catfish have a tapetum lucidum, which may help enhance photon capture and increase low-light sensitivity. Double cones, though present in most teleosts, are absent from catfish.[30]

The anatomical organization of the testis in catfish is variable among the families of catfish, but the majority of them present fringed testis: Ictaluridae, Claridae, Auchenipteridae, Doradidae, Pimelodidae, and Pseudopimelodidae.[31] In the testes of some species of Siluriformes, organs and structures such as a spermatogenic cranial region and a secretory caudal region are observed, in addition to the presence of seminal vesicles in the caudal region.[32] The total number of fringes and their length are different in the caudal and cranial portions between species.[31] Fringes of the caudal region may present tubules, in which the lumen is filled by secretion and spermatozoa.[31] Spermatocysts are formed from cytoplasmic extensions of Sertoli cells; the release of spermatozoa is allowed by breaking of the cyst walls.[31]

The occurrence of seminal vesicles, in spite of their interspecific variability in size, gross morphology, and function, has not been related to the mode of fertilization. They are typically paired, multichambered, and connected with the sperm duct, and have been reported to play glandular and storage functions. Seminal vesicle secretion may include steroids and steroid glucuronides, with hormonal and pheromonal functions, but it appears to be primarily constituted of mucoproteins, acid mucopolysaccharides, and phospholipids.[26]

Fish ovaries may be of two types - gymnovarian or cystovarian. In the first type, the oocytes are released directly into the coelomic cavity and then eliminated. In the second type, the oocytes are conveyed to the exterior through the oviduct.[32] Many catfish are cystovarian in type, including Pseudoplatystoma corruscans, P. fasciatum, Lophiosilurus alexandri, and Loricaria lentiginosa.[31][32]

Communication

Catfish can produce different types of sounds and also have well-developed auditory reception used to discriminate between sounds with different pitches and velocities. They are also able to determine the distance of the sound's origin and from what direction it originated.[33] This is a very important fish communication mechanism, especially during agonistic and distress behaviors. Catfish are able to produce a variety of sounds for communication that can be classified into two groups: drumming sounds and stridulation sounds. The variability in catfish sound signals differs due to a few factors: the mechanism by which the sound is produced, the function of the resulting sound, and physiological differences such as size, sex, and age.[34] To create a drumming sound, catfish use an indirect vibration mechanism using a swimbladder. In these fishes, sonic muscles insert on the ramus Mulleri, also known as the elastic spring. The sonic muscles pull the elastic spring forward and extend the swimbladder. When the muscles relax, the tension in the spring quickly returns the swimbladder to its original position, which produces the sound.[35]

Catfish also have a sound-generating mechanism in their pectoral fins. Many species in the catfish family possess an enhanced first pectoral fin ray, called the spine, which can be moved by large abductor and adductor muscles. The base of the catfishes' spines has a sequence of ridges, and the spine normally slides within a groove on the fish's pelvic girdle during routine movement; but, pressing the ridges on the spine against the pelvic girdle groove creates a series of short pulses.[33][35] The movement is analogous to a finger moving down the teeth of a comb, and consequently a series of sharp taps is produced.[34]

Sound-generating mechanisms are often different between the sexes. In some catfish, pectoral fins are longer in males than in females of similar length, and differences in the characteristic of the sounds produced were also observed.[35] Comparison between families of the same order of catfish demonstrated family and species-specific patterns of vocalization, according to a study by Maria Clara Amorim. During courtship behavior in three species of Corydoras catfish, all males actively produced stridulation sounds before egg fertilization, and the species' songs were different in pulse number and sound duration.[36]

Sound production in catfish may also be correlated with fighting and alarm calls. According to a study by Kaatz, sounds for disturbance (e.g. alarm) and agonistic behavior were not significantly different, which suggests distress sounds can be used to sample variation in agonistic sound production.[36] However, in a comparison of a few different species of tropical catfish, some fish put under distress conditions produced a higher intensity of stridulatory sounds than drumming sounds.[37] Differences in the proportion of drumming versus stridulation sounds depend on morphological constraints, such as different sizes of drumming muscles and pectoral spines. Due to these constraints, some fish may not even be able to produce a specific sound. In several different species of catfish, aggressive sound production occurs during cover site defense or during threats from other fish. More specifically, in long-whiskered catfish, drumming sounds are used as a threatening signal and stridulations are used as a defense signal. Kaatz investigated 83 species from 14 families of catfish, and determined that catfish produce more stridulatory sounds in disturbance situations and more swimbladder sounds in intraspecific conflicts.[37]

Economic importance

Aquaculture

Loading U.S. farm-raised catfish.

Catfish are easy to farm in warm climates, leading to inexpensive and safe food at local grocers. About 60% of U.S. farm-raised catfish are grown within a 65-mile (100-km) radius of Belzoni, Mississippi.[38] Channel catfish (Ictalurus punctatus) supports a $450 million/yr aquaculture industry.[6] The largest producers are located in the Southern United States, including Mississippi, Alabama, and Arkansas.[39]

Catfish raised in inland tanks or channels are usually considered safe for the environment, since their waste and disease should be contained and not spread to the wild.[40]

In Asia, many catfish species are important as food. Several airbreathing catfish (Clariidae) and shark catfish (Pangasiidae) species are heavily cultured in Africa and Asia. Exports of one particular shark catfish species from Vietnam, Pangasius bocourti, have met with pressures from the U.S. catfish industry. In 2003, The United States Congress passed a law preventing the imported fish from being labeled as catfish.[41] As a result, the Vietnamese exporters of this fish now label their products sold in the U.S. as "basa fish." Trader Joe's has labeled frozen fillets of Vietnamese Pangasius hypophthalmus as "striper."[42]

There is a large and growing ornamental fish trade, with hundreds of species of catfish, such as Corydoras and armored suckermouth catfish (often called plecos), being a popular component of many aquaria. Other catfish commonly found in the aquarium trade are banjo catfish, talking catfish, and long-whiskered catfish.

Catfish as food

Fried catfish from the cuisine of New Orleans

Catfish have widely been caught and farmed for food for hundreds of years in Africa, Asia, Europe, and North America. Judgments as to the quality and flavor vary, with some food critics considering catfish excellent to eat, while others dismiss them as watery and lacking in flavor.[43] Catfish is high in vitamin D.[44] Farm-raised catfish contains low levels of omega-3 fatty acids and a much higher proportion of omega-6 fatty acids.[45]

In Central Europe, catfish were often viewed as a delicacy to be enjoyed on feast days and holidays. Migrants from Europe and Africa to the United States brought along this tradition, and in the Southern United States, catfish is an extremely popular food.

The most commonly eaten species in the United States are the channel catfish and the blue catfish, both of which are common in the wild and increasingly widely farmed. Farm-raised catfish became such a staple of the U.S. diet that President Ronald Reagan established National Catfish Day on June 25, 1987, to recognize "the value of farm-raised catfish."

Catfish is eaten in a variety of ways. In Europe, it is often cooked in similar ways to carp, but in the United States it is popularly crumbed with cornmeal and fried.[43]

Pecel lele served with sambal, tempeh and lalab vegetables in a tent warung in Jakarta, Indonesia

In Indonesia, catfish is usually served fried or grilled in street stalls called warung and eaten with vegetables, sambal (a spicy relish or sauce), and usually nasi uduk (traditional coconut rice). The dish is called pecel lele or pecak lele. Lele is the Indonesian word for catfish. The same dish can also be called as lele penyet (squashed catfish) if the fish is lightly squashed along with sambal with a stone mortar-and-pestle. The pecel or pecak version presents the fish in a separate plate while the mortar is solely for sambal.

In Malaysia, catfish is called ikan keli and is fried with spices or grilled and eaten with tamarind and Thai chili gravy and is also often eaten with steamed rice.

In Bangladesh and the Indian states of Odisha, West Bengal and Assam, catfish (locally known as magur) is eaten as a favored delicacy during the monsoons. In the Indian state of Kerala, the local catfish, known as thedu' or etta in Malayalam, is also popular.

In Hungary, catfish is often cooked in paprika sauce (Harcsapaprikás) typical of Hungarian cuisine. It is traditionally served with pasta smothered with curd cheese (túrós csusza).

In Myanmar (formally Burma), catfish is usually used in mohinga, a traditional noodle fish soup cooked with lemon grass, ginger, garlic, pepper, banana stem, onions, and other local ingredients.

Filipino fried hito (catfish) with vinegar and kalamansi dip sauce

Vietnamese catfish, of the genus Pangasius, cannot be legally marketed as catfish in the United States, and so is referred to as swai or basa.[46] Only fish of the family Ictaluridae may be marketed as catfish in the United States.[47][48] In the UK, Vietnamese catfish is sometimes sold as "Vietnamese river cobbler", although more commonly as Basa.[49]

In Nigeria, catfish is often cooked in a variety of stews. It is particularly cooked in a delicacy popularly known as "catfish pepper soup" which is enjoyed throughout the nation.[50]

In Jewish dietary law, known as kashrut, fish must have fins and scales to be kosher.[51] Since catfish lacks scales, they are not kosher.[52]

Dangers to humans

A sting from the striped eel catfish, Plotosus lineatus, may be fatal.

While the vast majority of catfish are harmless to humans, a few species are known to present some risk. Many catfish species have "stings" (actually non-venomous in most cases) embedded behind their fins; thus precautions must be taken when handling them. Stings by the venomous striped eel catfish have killed people in rare cases.[53]

Taxonomy

The catfish are a monophyletic group. This is supported by molecular evidence.[54]

Catfish belong to a superorder called the Ostariophysi, which also includes the Cypriniformes, Characiformes, Gonorynchiformes and Gymnotiformes, a superorder characterized by the Weberian apparatus. Some place Gymnotiformes as a sub-order of Siluriformes, however this is not as widely accepted. Currently, the Siluriformes are said to be the sister group to the Gymnotiformes, though this has been debated due to more recent molecular evidence.[5] As of 2007 there are about 36 extant catfish families, and about 3,093 extant species have been described.[55] This makes the catfish order the second or third most diverse vertebrate order; in fact, 1 out of every 20 vertebrate species is a catfish.[6]

Blue catfish (Ictalurus furcatus) skeleton on display at the Museum of Osteology.

The taxonomy of catfish is quickly changing. In a 2007 and 2008 paper, Horabagrus, Phreatobius, and Conorhynchos were not classified under any current catfish families.[55] There is disagreement on the family status of certain groups; for example, Nelson (2006) lists Auchenoglanididae and Heteropneustidae as separate families, while the All Catfish Species Inventory (ACSI) includes them under other families. Also, FishBase and the Integrated Taxonomic Information System lists Parakysidae as a separate family, while this group is included under Akysidae by both Nelson (2006) and ACSI.[5][56][57][58] Many sources do not list the recently revised family Anchariidae.[59] The family Horabagridae, including Horabagrus, Pseudeutropius, and Platytropius, is also not shown by some authors but presented by others as a true group.[54] Thus, the actual number of families differs between authors. The species count is in constant flux due to taxonomic work as well as description of new species. On the other hand, our understanding of catfish should increase in the next few years due to work by the ACSI.[5]

Between 2003 and 2005, over 100 species have been named, a rate three times faster than that of the past century.[60] In June 2005, researchers named the newest family of catfish, Lacantuniidae, only the third new family of fish distinguished in the last 70 years (others being the coelacanth in 1938 and the megamouth shark in 1983). The new species in Lacantuniidae, Lacantunia enigmatica, was found in the Lacantun river in the Mexican state of Chiapas.[61]

The higher-level phylogeny of Siluriformes has gone through several recent changes, mainly due to molecular phylogenetic studies. While most studies, both morphological and molecular, agree that catfishes are arranged into three main lineages, the relationship among these lineages has been a contentious point in which morphological and molecular phylogenetic studies, performed for example by Rui Diogo, differ.[62][63][64][65][66] The three main lineages in Siluriformes are the family Diplomystidae, the denticulate catfish suborder Loricarioidei (which includes the families Nematogenyidae, Trichomycteridae, Callichthyidae, Scoloplacidae, Astroblepidae, and Loricariidae, which is sometimes referred to as the superfamily Loricarioidea), and the suborder Siluroidei, which contains the remaining families of the order. According to morphological data, Diplomystidae is usually considered to be the earliest branching catfish lineage and the sister group to the other two lineages, Loricarioidei and Siluroidei.[65][66][67] Molecular evidence usually contrasts with this hypothesis, and shows the suborder Loricarioidei as the earliest branching catfish lineage, and sister to a clade that includes the Diplomystidae and Siluroidei. While in the first study this relationship was proposed[54] the "morphological" hypothesis could not be rejected, the new, "molecular" phylogenetic hypothesis was later obtained in numerous other phylogenetic studies based on genetic data.[62][63][68] However, a recent study based on molecular data argued that the previous "molecular" hypothesis is the result of phylogenetic artifacts due to a strong heterogeneity in evolutionary rates among siluriform lineages.[64] In that study it was suggested that the fast evolution of the Loricarioidei suborder was attracting this clade to the outgroups through long branch attraction, incorrectly placing it as the earliest-branching catfish lineage. When a data filtering method[69] was used to reduce lineage rate heterogeneity (the potential source of bias) on their dataset, a final phylogeny was recovered which showed the Diplomystidae are the earliest-branching catfish, followed by Loricarioidei and Siluroidei as sister lineages. Thus, there is currently both morphological and molecular evidence for a higher-level phylogenetic arrangement of Siluriformes in which Diplomystidae is the earliest branching catfish, sister to a clade including the Loricarioidei and Siluroidei suborders.[70]

Below is a list of family relationships by different authors. Lacantuniidae is included in the Sullivan scheme based on recent evidence that places it sister to Claroteidae.[71]

Phylogeny

Phylogeny of living Siluriformes based on 2017[72] and extinct families based on Nelson, Grande & Wilson 2016.[73]

Siluriformes

Andinichthyidae

Loricaroidei

Nematogenyidae Contributions to the fauna of Chile (Nematogenys inermis).jpg

Trichomycteridae Trichomycterus punctatissimus.jpg

Callichthyidae Hoplosternum littorale Orbigny.jpg

Astroblepidae Astroblepus sabalo.jpg

Loricariidae Loricariichthys anus Orbigny.jpg

Diplomystoidei

Diplomystidae

Bachmanniidae

Siluroidei Hypsidoroidea

Hypsidoridae

Cetopsoidea

Cetopsidae Cetopsis plumbea.jpg

Siluroidea

Siluridae Silurus glanis1.jpg

Arioidea

Pangasiidae

Big African
catfishes

Mochokidae Synodontis multipunctatus J. Green.jpg

Claroteidae

Ictaluroidea

Plotosidae

Ictaluridae Black bullhead fish (white background).jpg

Clarioidea

Clariidae Clarias gariepinus.jpg

Sisoroidea

Ailiidae

Sisoridae Bagrus yarrelli Sykes.jpg

Bagridae Rita sacerdotum.jpg

Doradoidea

Aspredinidae

Doradidae Silurus costatus now in Platydoras sketch of Gronow 1754.jpg

Auchenipteridae Ageneiosus militaris Orbigny.jpg

Pimelodoidea

Heptapteridae Pimelodella gracilis.jpg

Pseudopimelodidae Pseudopimelodus mangurus.jpg

Pimelodidae Pseudoplatystoma fasciatum3.jpg

Unassigned families:

Timeline

Catfish fishing records

By information from International Game Fish Association IGFA the most outstanding record:[74]

  • The biggest flathead catfish caught was by Ken Paulie in the Elk City Reservoir in Kansas, US on 19 May 1998 that weighed 55.79 kg (123 lb 0 oz)

References

  1. ^ a b Wang, Jing; Lu, Bin; Zan, Ruiguang; Chai, Jing; Ma, Wei; Jin, Wei; Duan, Rongyao; Luo, Jing; Murphy, Robert W.; Xiao, Heng; Chen, Ziming (2016). "Phylogenetic Relationships of Five Asian Schilbid Genera Including Clupisoma (Siluriformes: Schilbeidae)". PLOS ONE. 11 (1): e0145675. Bibcode:2016PLoSO..1145675W. doi:10.1371/journal.pone.0145675. PMID 26751688.
  2. ^ Froese, Rainer, and Daniel Pauly, eds. (2011). "Siluriformes" in FishBase. December 2011 version.
  3. ^ Catfish Varieties. animal-world.com
  4. ^ Wong, Kate (6 June 2001) "How Nocturnal Catfish Stalk Their Prey". Scientific American.
  5. ^ a b c d e f g h i Nelson, Joseph S. (2006). Fishes of the World. John Wiley & Sons, Inc. ISBN 978-0-471-25031-9.
  6. ^ a b c d e f Lundberg, John G.; Friel, John P. (20 January 2003). "Siluriformes". Tree of Life Web Project. Retrieved 18 April 2007.
  7. ^ a b c d e f g h i Bruton, Michael N. (1996). "Alternative life-history strategies of catfishes". Aquat. Living Resour. 9: 35–41. doi:10.1051/alr:1996040. S2CID 85428351.
  8. ^ Langecker, Thomas G.; Longley, Glenn (1993). "Morphological Adaptations of the Texas Blind Catfishes Trogloglanis pattersoni and Satan eurystomus (Siluriformes: Ictaluridae) to Their Underground Environment". Copeia. 1993 (4): 976–986. doi:10.2307/1447075. JSTOR 1447075.
  9. ^ Hendrickson, Dean A.; Krejca, Jean K.; Martinez, Juan Manuel Rodríguez (2001). "Mexican blindcats genus Prietella (Siluriformes: Ictaluridae): an overview of recent explorations". Environmental Biology of Fishes. 62 (1–3): 315–337. doi:10.1023/A:1011808805094. S2CID 19962442.
  10. ^ Froese, Rainer; Pauly, Daniel (eds.) (2007). "Phreatobius cisternarum" in FishBase. Apr 2007 version.
  11. ^ Monks N. (editor): Brackish Water Fishes, TFH 2006, ISBN 0-7938-0564-3
  12. ^ Schäfer F: Brackish Water Fishes, Aqualog 2005, ISBN 3-936027-82-X
  13. ^ "Texas Dept. Wildlife" (PDF).
  14. ^ Nico, Leo G.; Martin, R. Trent (2001). "The South American Suckermouth Armored Catfish, Pterygoplichthys anisitsi (Pisces: Loricaridae), in Texas, with Comments on Foreign Fish Introductions in the American Southwest". The Southwestern Naturalist. 46 (1): 98–104. doi:10.2307/3672381. JSTOR 3672381.
  15. ^ Wakida-Kusunokia, Armando T.; Ruiz-Carusb, Ramon; Amador-del-Angelc, Enrique (2007). "Amazon Sailfin Catfish, Pterygoplichthys pardalis (Castelnau, 1855) (Loricariidae), Another Exotic Species Established in Southeastern Mexico". The Southwestern Naturalist. 52 (1): 141–144. doi:10.1894/0038-4909(2007)52[141:ASCPPC]2.0.CO;2. S2CID 86847378.
  16. ^ Chavez, Joel M.; de la Paz, Reynaldo M.; Manohar, Surya Krishna; Pagulayan, Roberto C.; Carandang Vi, Jose R. (2006). "New Philippine record of South American sailfin catfishes (Pisces: Loricariidae)" (PDF). Zootaxa. 1109: 57–68. doi:10.11646/zootaxa.1109.1.6. Archived (PDF) from the original on 31 October 2006. Retrieved 22 June 2009.
  17. ^ Bunkley-Williams, Lucy; Williams, Ernest H., Jr.; Lilystrom, Craig G.; Corujo-Flores, Iris; Zerbi, Alfonso J.; Aliaume, Catherine; Churchill, Timothy N. (1994). "The South American Sailfin Armored Catfish, Liposarcus multiradiatus (Hancock), a New Exotic Established in Puerto Rican Fresh Waters" (PDF). Caribbean Journal of Science. 30 (1–2): 90–94. Archived from the original (PDF) on 4 March 2009. Retrieved 22 June 2009.{{cite journal}}: CS1 maint: multiple names: authors list (link)
  18. ^ Liang, Shih-Hsiung; Wu, Hsiao-Ping; Shieh, Bao-Sen (2005). "Size Structure, Reproductive Phenology, and Sex Ratio of an Exotic Armored Catfish (Liposarcus multiradiatus) in the Kaoping River of Southern Taiwan" (PDF). Zoological Studies. 44 (2): 252–259. Archived (PDF) from the original on 6 May 2006. Retrieved 22 June 2009.
  19. ^ Atema, Jelle (1980) "Chemical senses, chemical signals, and feeding behavior in fishes" pp. 57–101. In: Bardach, JE Fish behavior and its use in the capture and culture of fishes, The WorldFish Center, ISBN 978-971-02-0003-0.
  20. ^ Friel, J P; Lundberg, J G (1996). "Micromyzon akamai, gen. et sp. nov., a small and eyeless banjo catfish (Siluriformes: Aspredinidae) from the river channels of the lower Amazon basin". Copeia. 1996 (3): 641–648. doi:10.2307/1447528. JSTOR 1447528.
  21. ^ "Channel Catfish". Fairfax County Public Schools. Archived from the original on 3 June 2006. Retrieved 2 December 2006.
  22. ^ Wright, Jeremy J (4 December 2009). "Diversity, phylogenetic distribution, and origins of venomous catfishes". BMC Evolutionary Biology. 9: 282. doi:10.1186/1471-2148-9-282. PMC 2791775. PMID 19961571.
  23. ^ a b Ballen, Gustavo A.; De Pinna, Mario C. C. (2022). "A standardized terminology of spines in the order Siluriformes (Actinopterygii: Ostariophysi)". Zoological Journal of the Linnean Society. 194 (2): 601–625. doi:10.1093/zoolinnean/zlab008.
  24. ^ Lundberg, John G.; Berra, Tim M.; Friel, John P. (2004). "First description of small juveniles of the primitive catfish Diplomystes (Siluriformes: Diplomystidae)" (PDF). Ichthyol. Explor. Freshwaters. 15 (1): 71–82.
  25. ^ Friel, John P.; Vigliotta, Thomas R. (2006). "Synodontis acanthoperca, a new species from the Ogôoué River system, Gabon with comments on spiny ornamentation and sexual dimorphism in mochokid catfishes (Siluriformes: Mochokidae)" (PDF). Zootaxa. 1125: 45–56. doi:10.11646/zootaxa.1125.1.3. Archived (PDF) from the original on 31 October 2006. Retrieved 22 June 2009.
  26. ^ a b Mazzoldi, C.; Lorenzi, V.; Rasotto, M. B. (2007). "Variation of male reproductive apparatus in relation to fertilization modalities in the catfish families Auchenipteridae and Callichthyidae (Teleostei: Siluriformes)". Journal of Fish Biology. 70: 243–256. doi:10.1111/j.1095-8649.2006.01300.x.
  27. ^ "Schoolgirl nets 9ft monster fish". The Daily Telegraph. London. 15 July 2009. Archived from the original on 11 January 2022. Retrieved 28 April 2010.
  28. ^ "Grizzly Bear-Size Catfish Caught in Thailand". National Geographic News. 29 June 2005. Retrieved 14 July 2006.
  29. ^ "Term : humeral process". FishBase. 2007. Archived from the original on 17 December 2007.
  30. ^ Douglas, Ron H.; Collin, Shaun P.; Corrigan, Julie (15 November 2002). "The eyes of suckermouth armoured catfish (Loricariidae, subfamily Hypostomus): pupil response, lenticular longitudinal spherical aberration and retinal topography". Journal of Experimental Biology. The Journal of Experimental Biology. 205 (22): 3425–3433. doi:10.1242/jeb.205.22.3425. PMID 12364396.
  31. ^ a b c d e Barros, Marcelo D. M.; Guimarães-Cruz, Rodrigo J.; Veloso-Júnior, Vanderlei C.; Santos, José E. dos (2007). "Reproductive apparatus and gametogenesis of Lophiosilurus alexandri Steindachner (Pisces, Teleostei, Siluriformes)". Revista Brasileira de Zoologia. 24 (1): 213–221. doi:10.1590/S0101-81752007000100028.
  32. ^ a b c Brito, M.F.G.; Bazzoli, N. (2003). "Reproduction of the surubim catfish (Pisces, Pimelodidae) in the São Francisco River, Pirapora Region, Minas Gerais, Brazil". Arquivo Brasileiro de Medicina Veterinária e Zootecnia. 55 (5): 624. doi:10.1590/S0102-09352003000500018.
  33. ^ a b Kasumayan, A. O. (2008). "Sounds and Sound Production in Fishes". Journal of Ichthyology. 48 (11): 981–1030. doi:10.1134/S0032945208110039. S2CID 23223714.
  34. ^ a b Vance, Theresa L. (2000). "Variation in Stridulatory Sound Production in the Channel Catfish, Ictalurus punctatus". BIOS. 71 (3): 79–84. JSTOR 4608557.
  35. ^ a b c Ladich, Friedrich; Michael L. Fine (2006). "Sound-Generating Mechanisms in Fishes: A Unique Diversity in Vertebrates". Communication in Fishes. 1: 3–43.
  36. ^ a b Amorim, Maria Clara P. (2006). "Diversity of Sound Production in Fish". Communication in Fish. 1: 71–105.
  37. ^ a b Ladich, Friedrich; Myrberg, Arthur A, Jr. (2006). "Agonistic Behavior and Acoustic Communication". Communication in Fishes. 1: 121–148.{{cite journal}}: CS1 maint: multiple names: authors list (link)
  38. ^ Morris, J.E. (October 1993). "Pond Culture of Channel Catfish in the North Central Region" (PDF). North Central Regional Aquaculture Center. Archived from the original (PDF) on 6 February 2007. Retrieved 28 June 2006.
  39. ^ "Catfish Production" (PDF). www.nass.usda.gov. 21 July 2017. Archived (PDF) from the original on 15 September 2017. Retrieved 14 September 2017.
  40. ^ Rogers, Paul. "Economy of Scales". Stanford Magazine. Stanford Alumni Association (March / April 2006). Archived from the original on 11 June 2008. Retrieved 14 February 2008.
  41. ^ ""'Catfish' bred in Asia move up on U.S. food chain"$, Associated Press via L.A. Times, 28 November 2006". Los Angeles Times. 28 November 2006.
  42. ^ Cole, Nancy (27 January 2006) Catfish imports not slowing. Northwest Arkansas News
  43. ^ a b Jenny Baker (1988), Simply Fish p 36-37. Faver & Faber, London.
  44. ^ "Vitamin D and Healthy Bones". New York State Department of Health. Retrieved 13 July 2007.
  45. ^ Fatty Fish Not Equal in Good Fats Archived 21 March 2012 at the Wayback Machine. Reuters. Source: Journal of the American Dietetic Association, July 2008
  46. ^ "Union Fish Company – Basa/Swai Details". Archived from the original on 9 November 2007. Retrieved 11 November 2007.
  47. ^ Public Law 107-171, § 10806, 116 Stat. 526-527, codified in "United States Code, Title 21, section 321d. Market names for catfish and ginseng" and "United States Code, Title 21, section 343 (t). Misbranded food".
  48. ^ See Piazza's Seafood World, LLC v. Odom, 448 F. 3d 744 (5th Cir. 2006), citing Kerrilee E. Kobbeman, "Legislative Note, Hook, Line and Sinker: How Congress Swallowed the Domestic Catfish Industry's Narrow Definition of this Ubiquitous Bottomfeeder," 57 ARK. L.REV. 407, 411-18 (2004).
  49. ^ "Fish Labelling (Amendment) (England) Regulations 2006" (PDF). COT. 26 May 2007. Retrieved 23 May 2013.
  50. ^ Oreva, Duke (14 May 2018). "How to cook the irresistible catfish pepper soup".
  51. ^ "Kosher Spirit: Fins and Scales". OK Kosher Certification. Retrieved 29 November 2022.
  52. ^ "Channel Catfish". fisheries.tamu.edu. Retrieved 14 November 2019.
  53. ^ Froese, Rainer; Pauly, Daniel (eds.) (2014). "Plotosus lineatus" in FishBase. November 2014 version.
  54. ^ a b c d Sullivan, JP; Lundberg JG; Hardman M (2006). "A phylogenetic analysis of the major groups of catfish (Teleostei: Siluriformes) using rag1 and rag2 nuclear gene sequences". Mol Phylogenet Evol. 41 (3): 636–62. doi:10.1016/j.ympev.2006.05.044. PMID 16876440.
  55. ^ a b Ferraris, Carl J. Jr.; Miya, M; Azuma, Y; Nishida, M (2007). "Checklist of catfish, recent and fossil (Osteichthyes: Siluriformes), and catalogue of siluriform primary types" (PDF). Zootaxa. 1418: 1–628. CiteSeerX 10.1.1.232.798. doi:10.11646/zootaxa.1418.1.1. Archived (PDF) from the original on 14 April 2008. Retrieved 22 June 2009.
  56. ^ "Catfish Families". All Catfish Species Inventory. Retrieved 28 April 2007.
  57. ^ Froese, Rainer, and Daniel Pauly, eds. (2007). "Parakysidae" in FishBase. April 2007 version.
  58. ^ "Parakysidae". Integrated Taxonomic Information System. Retrieved 10 September 2016.
  59. ^ Ng, Heok Hee; Sparks, John S. (2005). "Revision of the endemic Malagasy catfish family Anchariidae (Teleostei: Siluriformes), with descriptions of a new genus and three new species" (PDF). Ichthyol. Explor. Freshwaters. 16 (4): 303–323. Archived (PDF) from the original on 15 December 2007.
  60. ^ Ferraris, Carl J. Jr.; Reis, Roberto E. (2005). "Neotropical catfish diversity: an historical perspective". Neotropical Ichthyology. 3 (4): 453–454. doi:10.1590/S1679-62252005000400001.
  61. ^ Rodiles-Hernández, Rocío; Hendrickson, Dean A.; Lundberg, John G.; Humphries, Julian M. (2005). "Lacantunia enigmatica (Teleostei: Siluriformes) a new and phylogenetically puzzling freshwater fish from Mesoamerica". Zootaxa. 1000: 1–24. doi:10.11646/zootaxa.1000.1.1. Retrieved 22 June 2009.
  62. ^ a b Arcila, Dahiana; Ortí, Guillermo; Vari, Richard; Armbruster, Jonathan W.; Stiassny, Melanie L. J.; Ko, Kyung D.; Sabaj, Mark H.; Lundberg, John; Revell, Liam J. (13 January 2017). "Genome-wide interrogation advances resolution of recalcitrant groups in the tree of life". Nature Ecology & Evolution. 1 (2): 0020. doi:10.1038/s41559-016-0020. PMID 28812610. S2CID 16535732.
  63. ^ a b Chen, Wei-Jen; Lavoué, Sébastien; Mayden, Richard L. (9 April 2013). "Evolutionary Origin and Early Biogeography of Otophysan Fishes (Ostariophysi: Teleostei)". Evolution. 67 (8): 2218–2239. doi:10.1111/evo.12104. PMID 23888847. S2CID 40056087.
  64. ^ a b Rivera-Rivera, Carlos J.; Montoya-Burgos, Juan I. (October 2018). "Back to the roots: Reducing evolutionary rate heterogeneity among sequences gives support for the early morphological hypothesis of the root of Siluriformes (Teleostei: Ostariophysi)". Molecular Phylogenetics and Evolution. 127: 272–279. doi:10.1016/j.ympev.2018.06.004. PMID 29885935. S2CID 47014511.
  65. ^ a b Diogo, Rui (1 November 2004). "Phylogeny, origin and biogeography of catfishes: support for a Pangean origin of 'modern teleosts' and reexamination of some Mesozoic Pangean connections between the Gondwanan and Laurasian supercontinents". Animal Biologyn. 54 (4): 331–351. doi:10.1163/1570756042729546.
  66. ^ a b Rui., Diogo (2007). The origin of higher clades : osteology, myology, phylogeny and evolution of bony fishes and the rise of tetrapods. Enfield, NH: Science Publishers. ISBN 9781578085590. OCLC 680560456.
  67. ^ Yang, Lei (April 2011). "GONORYNCHIFORMES AND OSTARIOPHYSAN RELATIONSHIPS: A COMPREHENSIVE REVIEW - Edited by T. Grande, F. J. Poyato-Ariza and R. Diogo". Journal of Fish Biology. 78 (4): 1277–1278. doi:10.1111/j.1095-8649.2011.02907.x.
  68. ^ Nakatani, Masanori; Miya, Masaki; Mabuchi, Kohji; Saitoh, Kenji; Nishida, Mutsumi (22 June 2011). "Evolutionary history of Otophysi (Teleostei), a major clade of the modern freshwater fishes: Pangaean origin and Mesozoic radiation". BMC Evolutionary Biology. 11 (1): 177. doi:10.1186/1471-2148-11-177. PMC 3141434. PMID 21693066.
  69. ^ Rivera-Rivera, Carlos J.; Montoya-Burgos, Juan I. (13 August 2019). "LSX: automated reduction of gene-specific lineage evolutionary rate heterogeneity for multi-gene phylogeny inference". BMC Bioinformatics. Springer Science and Business Media LLC. 20 (1): 420. bioRxiv 10.1101/220053. doi:10.1186/s12859-019-3020-1. PMC 6693147. PMID 31409290.
  70. ^ Rivera-Rivera, Carlos J.; Montoya-Burgos, Juan I. (October 2018). "Back to the roots: Reducing evolutionary rate heterogeneity among sequences gives support for the early morphological hypothesis of the root of Siluriformes (Teleostei: Ostariophysi)". Molecular Phylogenetics and Evolution. 127: 272–279. doi:10.1016/j.ympev.2018.06.004. PMID 29885935. S2CID 47014511.
  71. ^ Lundberg, John G.; Sullivan, John P.; Rodiles-Hernández, Rocío; Hendrickson, Dean A. (2007). "Discovery of African roots for the Mesoamerican Chiapas catfish, Lacantunia enigmatica, requires an ancient intercontinental passage" (PDF). Proceedings of the Academy of Natural Sciences of Philadelphia. 156: 39–53. doi:10.1635/0097-3157(2007)156[39:DOARFT]2.0.CO;2. S2CID 4171034. Archived from the original (PDF) on 26 March 2009. Retrieved 22 June 2009.
  72. ^ Betancur-Rodriguez, Ricardo; Edward O. Wiley; Gloria Arratia; Arturo Acero; Nicolas Bailly; Masaki Miya; Guillaume Lecointre; Guillermo Ortí (2017). "Phylogenetic classification of bony fishes". BMC Evolutionary Biology (4 ed.). 17 (162): 162. doi:10.1186/s12862-017-0958-3. PMC 5501477. PMID 28683774.
  73. ^ Nelson, Joseph S.; Terry C. Grande; Mark V. H. Wilson (2016). Fishes of the World (5 ed.). John Wiley & Sons. ISBN 9781118342336.
  74. ^ "IGFA World Records". International Game Fish Association. Retrieved 1 November 2015.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia EN

Catfish: Brief Summary ( Anglèis )

fornì da wikipedia EN

Catfish (or catfishes; order Siluriformes /sɪˈljʊərɪfɔːrmiːz/ or Nematognathi) are a diverse group of ray-finned fish. Named for their prominent barbels, which resemble a cat's whiskers, catfish range in size and behavior from the three largest species alive, the Mekong giant catfish from Southeast Asia, the wels catfish of Eurasia, and the piraíba of South America, to detritivores (species that eat dead material on the bottom), and even to a tiny parasitic species commonly called the candiru, Vandellia cirrhosa. Neither the armour-plated types nor the naked types have scales. Despite their name, not all catfish have prominent barbels or "whiskers". Members of the Siluriformes order are defined by features of the skull and swimbladder. Catfish are of considerable commercial importance; many of the larger species are farmed or fished for food. Many of the smaller species, particularly the genus Corydoras, are important in the aquarium hobby. Many catfish are nocturnal, but others (many Auchenipteridae) are crepuscular or diurnal (most Loricariidae or Callichthyidae, for example).

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Wikipedia authors and editors
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia EN

Katfiŝo ( Esperant )

fornì da wikipedia EO

Katfiŝoj (ordo Siluroformaj) estas diversa grupo de aktinopterigaj fiŝoj.

Priskribo

La komuna nomo rilatas al ties elstaraj barbomustaĉoj, kiuj similas al kataj vibrisoj.[1] Estas kirasŝirmaj tipoj kaj ankaŭ nudaj tipoj, kaj neniu havas skvamojn. Spite ties nomo, ne ĉiuj katfiŝoj havas elstarajn barbomustaĉojn; la membroj de la ordo de Siluroformaj difiniĝas pro karakteroj de la kranio kaj de la naĝoveziko.

La plej grandaj katfiŝoj povas atingi longon de 3m kaj eĉ pli (Silurus glanis, Pangasius sanitwongsei, Pangasianodon gigas ktp). Aliflanke, Hoplomyzon papillatus, Otocinclus tapirape kaj aliaj specioj estas longaj malpli ol 3cm.

Multaj katfiŝoj estas noktuloj,[2] sed ne ĉiuj (ekzemple Acanthicus estas aktiva ankaŭ dum la tago).[3]

Vivareo kaj vivmedio

Estas katfiŝoj en ĉiuj kontinentoj, krom Antarkto.[1] Ili estas pli abundaj en varmaj landoj.

Katfiŝoj plejparte vivas en riveroj kaj lagoj, nur malmultaj specioj estas maraj (ekzemple Bagre marinus).[1]

Ekonomia gravo

 src=
Pangasionodon hypophthalmus, kutime nomata Pangasius, estas katfiŝo bredata en sudorienta Azio

Katfiŝoj estas de konsiderinda komerca gravo; multaj el la plej grandaj specioj estas bredataj (ekzemple Pangasianodon hypophthalmus) aŭ kaptataj por manĝo.

Multaj el la plej malgrandaj specioj, ĉefe de la genro Corydoras, estas gravaj en akvaria fiŝbredado.

Familioj

Vidu ankaŭ

Notoj

  1. 1,0 1,1 1,2 Animal World
  2. K.Wong (2001). How Nocturnal Catfish Stalk Their Prey (angle). Scientific American. Alirita 2018-07-01.
  3. Acanthicus adonis (angle). Planetcatfish (2013). Alirita 2018-07-01.
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Vikipedio aŭtoroj kaj redaktantoj
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia EO

Katfiŝo: Brief Summary ( Esperant )

fornì da wikipedia EO

Katfiŝoj (ordo Siluroformaj) estas diversa grupo de aktinopterigaj fiŝoj.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Vikipedio aŭtoroj kaj redaktantoj
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia EO

Siluriformes ( Spagneul; Castilian )

fornì da wikipedia ES

Los peces del orden Siluriformes, comúnmente llamados peces gato, siluros o bagres comprenden 33 familias, unos 400 géneros y más de 3093 especies, 1200 de las cuales viven en América, donde también se los llama nicuros. Dos familias, los Arídos y los Plotósidos, son principalmente marinas, el resto viven en agua dulce. La mayor parte de los bagres son carroñeros nocturnos y viven cerca del fondo, en aguas poco profundas.

Morfología

 src=
Bigotes

Los característicos tentáculos o barbillas del pez, que se extienden a cada lado de la mandíbula superior y, en algunas especies, también de la mandíbula inferior, semejantes a los bigotes de un gato, explican el nombre de «pez gato» (esta designación en español es una traducción reciente del nombre inglés catfish).[1]​ Las aletas dorsales y pectorales están provistas a menudo de espinas puntiagudas, algunas veces venenosas, que se utilizan como defensa y que pueden ocasionar heridas graves. Algunos miembros de distintas familias de bagres de América están cubiertos de placas óseas embutidas bajo la piel lisa. Estos bagres presentan dos pares de barbillas, unas muy largas y otras muy cortas; sus dientes son menudos y numerosos. Algunos géneros del Pacífico agrupan a especies representativas como el cuatete, el bagre o gato marino y el bagre de gavia.

El bagre más común fue introducido en Europa proveniente de América, y ha prosperado sobre todo en Europa central. Una especie europea, el siluro o glano, es el bagre más grande: hay datos sobre algún ejemplar que ha alcanzado los 290 kg de peso y los 4 m de largo.

Biología

El bagre eléctrico del río Nilo y del centro de África tropical es capaz de producir descargas eléctricas. Otro bagre singular es el pez gato caminante, que es originario del sureste de Asia. Durante la estación seca 'pasea' por los terrenos inundados en la estación lluviosa, combinando un movimiento de deslizamiento con fuertes sacudidas de la cola. Además, introduce en el interior de la tierra una poderosa espina de cada aleta pectoral a modo de pértiga que propulsa al pez adelante. Es capaz de respirar por medio de una modificación del arco branquial, que forma una cámara de aire.

Clasificación científica 224

Los bagres constituyen el orden Siluriformes. Es un grupo monofilético; esto está apoyado por la evidencia molecular. Los Siluriformes pertenecen a un superorden llamado el ostariofisos (caracterizado por el aparato weberiano), el que también incluye a los Cypriniformes, Characiformes, Gonorynchiformes y Gymnotiformes. Los Siluriformes son el orden hermano de los Gymnotiformes. En 2007 había cerca de 33 familias,[2]​ habiéndose descrito alrededor de 3093 especies.[3]​ Esto hace que los Silurifomes constituyan el segundo o tercer orden más biodiverso de vertebrados;[4]​ de hecho 1 de cada 20 especies de vertebrados es un siluriforme.[5]

Poseen una amplia distribución y su tamaño es muy variado, incluyendo desde especies de 1 centímetro hasta algunos de los peces dulceacuícolas más grandes del mundo (Silurus glanis, Zungaro sp., Pseudoplatystoma sp., Pangasianodon gigas). En general son peces bentónicos, con cuerpo alargado, deprimido dorsoventralmente, carentes de escamas o recubiertos por placas.

Referencias e información adicional

  1. Nelson, J.S. (1994). Fishes of the world (en inglés) (3ª edición edición). Nueva York: John Wiley & Sons, Inc. pp. 600 p.
  2. "Siluriformes". FishBase. (Rainer Froese y Daniel Pauly, eds.). Versión de marzo del 2009. N.p.: FishBase, 2009.
  3. Nelson, J. S. (1994). Fishes of the world. Third edition. John Wiley & Sons, Inc., New York. 600 p.
  4. Colbert, E. and M. Morales (1991). Evolution of the vertebrates. John Wiley Liss and Son Inc., New York. 470 p.
  5. Lundberg, John G.; Friel, John P. (2003). "Siluriformes". Tree of Life Web Project.

 title=
licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Autores y editores de Wikipedia
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia ES

Siluriformes: Brief Summary ( Spagneul; Castilian )

fornì da wikipedia ES

Los peces del orden Siluriformes, comúnmente llamados peces gato, siluros o bagres comprenden 33 familias, unos 400 géneros y más de 3093 especies, 1200 de las cuales viven en América, donde también se los llama nicuros. Dos familias, los Arídos y los Plotósidos, son principalmente marinas, el resto viven en agua dulce. La mayor parte de los bagres son carroñeros nocturnos y viven cerca del fondo, en aguas poco profundas.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Autores y editores de Wikipedia
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia ES

Sägalised ( Éston )

fornì da wikipedia ET

Sägalised on mitmekülgne grupp kiiruimseid kalu. Inglise keeles catfish on nad saanud nime poisete järgi, mis meenutavad kasside vurre. On olemas soomusplaatidega kaetud kui ka palja nahaga olendeid. Vaatamata nende nimest, pole kõigil sägalistel silmapaistvaid poiseid. Säilinud sägaliigid elavad sisemaal (magevetes) või rannikuvetes, välja arvatud Antarktikas ja Arktikas. Säga on kõige enam levinud troopilises Lõuna-Ameerikas, Aasias ja Aafrikas. Üle poole kõigist sägaliste liikidest elavad Ameerikas. Nad on ainsad suurkalad, kes on sisenenud magevee elupaikadesse Madagaskaril, Austraalias ja Uus-Guineas.

Morfoloogia

Suurem osa sägalasi otsivad toitu veekogu põhjast. Valdavalt sägalised pigem vajuvad veekogu põhja, kuna neil on võrdlemisi väike ujupõis ning raske luine pea. Sägaliste kehakuju on varieeruv, kuid suuremal osal on silindriline keha lameda kõhualusega. Lame pea aitab sägalistel paremini läbi substraadi kaevata ning arvatavasti toimib ka nn veealuse tiivana. Sägalised üldiselt toituvad pigem läbi imamise või neelamise kui närimise. Sägalistel on väike ülelõualuu. Sägalistel on kuni neli paari poiseid: nasaalsed, ülelõualuul (mõlemal pool suud) ja kaks paari lõual. Sägalistel on poised alati paarides. Paljudel suurtel sägaliste liikidel on kemoretseptorid üle kogu keha, mis tähendab, et nad „maitsevad“ kõike, mida nad puutuvad ning „nuusutavad“ kemikaale vees. Kuna sägaliste poised ja kemoretseptorid on olulisemad toidu tuvastamisel, on sägaliste silmad võrdlemisi väikesed. Enamikul sägalistel ei ole soomuseid. Nad kasutavad limaga kaetud keha nahakaudseks respiratsiooniks, kus kala hingab naha kaudu. Mõnda liiki sägaliste nahk on kaetud luuliste plaatidega, sarvplaatidega. Kõikidel sägalistel, välja arvatud Malapteruridae sugukonna isenditel, on tugev ja õõnes luine selgroo-taoline kiir (ray) nende selja- ja rinnauime peal, mida nad kasutavad enda kaitsmiseks. Selle abil eritavad paljud liigid enda kaitseks mürki. Noorkaladel on suured pead ja silmad võrreldes suuremate, rohkem täiskasvanud isenditega. Suuremal osal sägalistel on iseloomulikud omadused, nagu suu ja uime asetus ning uime kujud noorkaladel ja täiskasvanud kaladel sarnased. Paljude liikide puhul on ka värvuse muster sarnane. Dimorfism esineb umbes pooltel sägaliste sugukondadel.

Kommunikatsioon

Sägalised võivad tekitada erinevaid helisid ning teha vahet helikõrgustel. Nad suudavad määrata, kui kaugelt heli tuleb ja millisest suunast. Sägaliste poolt tekitatud helisid saab liigitada kahte rühma: trummilaadsed helid ning sirina taolised helid. Sägaliste tekitatud helid võivad erineda kasutatud mehhanismi poolest, mida kala kasutas heli tekitamiseks ning tekitatud heli eesmärgi tõttu. Trummilaadseid helisid tekitavad mõned sägalised kasutades ujupõit. Sägalised saavad heli tekitada ka oma rinnauimega. Mõnede sägaliste puhul on rinnauimed isastel pikemad kui emastel ning seetõttu on tekitatav heli ka erinev.

Sägalised kui toit

Sägalisi on laialdaselt püütud ja kasvatatud toiduks sadu aastaid Aafrikas, Aasias, Euroopas ja Põhja-Ameerikas. Hinnang kvaliteedile ja maitsele varieerub. Mõnede toidukriitikute arvates on säga suurepärane toit, samas mõnede arvates on maitse vesine. Kasvandustes kasvatatud sägalised sisaldavad vähem oomega-3 rasvhappeid ja palju rohkem oomega-6 rasvhappeid. Kõige rohkem süüakse USAs kanali ja sinisäga (Ictalurus furcatus), mõlemaid leidub seal looduslikult ning kasvatatakse laialdaselt. Kuna kasvandutes kasvanud sägad omasid suurt rolli USA toidust, kuulutas president Ronald Reagan 25. juunil 1987 Catfish Day riiklikuks pühaks, et väärtustada kasvandustes kasvatatud sägasid.

Ohud inimestele

Kuigi suur osa sägalistest on ohutud inimestele leidub liike, kes ohustavad inimeste tervist ja võivad olla eluohtikud.

Paljudel sägaliste liikidel on “astlad”, mis on sageli mürgised. Mõned liigid kasvavad väga suurteks kaaludes rohkem kui 100 kg, seega ohustavad nad inimesi oma suurusega, kui nad muutuvad agressiivseteks, võivad nad tekitada suuri vigastusi. Sellised suured liigid sageli jahivad kalu ning söövad isegi veelinde ja kahepaikseid.

Amazonase jões elab parasiitne säga, kes ujub inimeste suguelunditesse ja pärakusse ning kinnitub oma seljaogadega sinna. See säga on candiru[1] (Vandellia cirrhosa), väike ja usja kehaga.

Viited

Muud allikad

Candiru

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Vikipeedia autorid ja toimetajad
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia ET

Sägalised: Brief Summary ( Éston )

fornì da wikipedia ET

Sägalised on mitmekülgne grupp kiiruimseid kalu. Inglise keeles catfish on nad saanud nime poisete järgi, mis meenutavad kasside vurre. On olemas soomusplaatidega kaetud kui ka palja nahaga olendeid. Vaatamata nende nimest, pole kõigil sägalistel silmapaistvaid poiseid. Säilinud sägaliigid elavad sisemaal (magevetes) või rannikuvetes, välja arvatud Antarktikas ja Arktikas. Säga on kõige enam levinud troopilises Lõuna-Ameerikas, Aasias ja Aafrikas. Üle poole kõigist sägaliste liikidest elavad Ameerikas. Nad on ainsad suurkalad, kes on sisenenud magevee elupaikadesse Madagaskaril, Austraalias ja Uus-Guineas.

licensa
cc-by-sa-3.0
drit d'autor
Vikipeedia autorid ja toimetajad
original
visité la sorgiss
sit compagn
wikipedia ET

Siluriforme ( Basch )

fornì da wikipedia EU

Siluriformes Osteiktieen klaseko arrain ordena da. Ordena horretako arrainen ezaugarririk berezienak ezkatarik ez izatea, azal lodi likatsua edo hezurrezko xaflaz estalia izatea, eta ahoaren inguruan bizar-itxurako hainbat gingil luze izatea dira. Isatsa homozerkoa da. Tropiko aldeko eta inguruetako eskualdeetan bizi dira. 24 bat familia (besteak beste, iktaluridoak, siluridoak, kobitidoak) eta 2.500 arrain-espezie inguru biltzen dira Siluriformes ordenan.

Banaketa

Erreferentziak

Munduko merkataritza-interesa duten espezie nagusiakBasatiak
Arrain pelagikoak Beita arrainakArrain demertsalak Ur gezako arrainakBesteak
  • Aingira
  • Muxumartin
  • Arrain txikiak...
  • Krustazeoak Moluskuak Ekinodermoak Bakailao

    Otarrain

    OstrakHaziak Merkataritza-arrantza
    (RLQ=window.RLQ||[]).push(function(){mw.log.warn("Gadget "ErrefAurrebista" was not loaded. Please migrate it to use ResourceLoader. See u003Chttps://eu.wikipedia.org/wiki/Berezi:Gadgetaku003E.");});
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipediako egileak eta editoreak
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia EU

    Siluriforme: Brief Summary ( Basch )

    fornì da wikipedia EU

    Siluriformes Osteiktieen klaseko arrain ordena da. Ordena horretako arrainen ezaugarririk berezienak ezkatarik ez izatea, azal lodi likatsua edo hezurrezko xaflaz estalia izatea, eta ahoaren inguruan bizar-itxurako hainbat gingil luze izatea dira. Isatsa homozerkoa da. Tropiko aldeko eta inguruetako eskualdeetan bizi dira. 24 bat familia (besteak beste, iktaluridoak, siluridoak, kobitidoak) eta 2.500 arrain-espezie inguru biltzen dira Siluriformes ordenan.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipediako egileak eta editoreak
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia EU

    Monnikalat ( Finlandèis )

    fornì da wikipedia FI

    Monnikalat (Siluriformes) on kalalahko, jonka lajit elävät kaikentyyppisissä makeissa vesissä ja kaikilla mantereilla lukuun ottamatta Antarktista. Muutamat lajit elävät myös meressä. Monnikaloihin kuuluu eräitä maailman pienimpiä selkärankaisia, kuten candirú, ainoa selkärankainen jonka väitetään voivan tunkeutua ihmiseen loisena, mutta myös eräitä maailman kookkaimpia makean veden kaloja, kuten Suomessakin aiemmin esiintynyt monni. Monia lajeja käytetään akvaariokaloina. Monnikaloille ovat tyypilliset kissaa muistuttavat viikset, mutta ne eivät esiinny kaikilla lajeilla. Kalan kuuluminen monnikaloihin määritellään lopulta sen kallon ja evien piirteiden perusteella.

    Monnikalat on jaettu noin 36 heimoon, joissa on yli 3000 lajia, ja lajeja kuvataan jatkuvasti lisää. Näin monnikalat ovat toiseksi tai kolmanneksi monilajisin nykyisistä selkärankaislahkoista. Noin yksi 20:stä tunnetusta selkärankaislajista on itse asiassa monnikala.

    Lähteet

    1. [1]Order Summary for Siluriformes (peilipalvelin) FishBase. Froese, R. & Pauly, D. (toim.). (englanniksi)

    Aiheesta muualla

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedian tekijät ja toimittajat
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia FI

    Monnikalat: Brief Summary ( Finlandèis )

    fornì da wikipedia FI

    Monnikalat (Siluriformes) on kalalahko, jonka lajit elävät kaikentyyppisissä makeissa vesissä ja kaikilla mantereilla lukuun ottamatta Antarktista. Muutamat lajit elävät myös meressä. Monnikaloihin kuuluu eräitä maailman pienimpiä selkärankaisia, kuten candirú, ainoa selkärankainen jonka väitetään voivan tunkeutua ihmiseen loisena, mutta myös eräitä maailman kookkaimpia makean veden kaloja, kuten Suomessakin aiemmin esiintynyt monni. Monia lajeja käytetään akvaariokaloina. Monnikaloille ovat tyypilliset kissaa muistuttavat viikset, mutta ne eivät esiinny kaikilla lajeilla. Kalan kuuluminen monnikaloihin määritellään lopulta sen kallon ja evien piirteiden perusteella.

    Monnikalat on jaettu noin 36 heimoon, joissa on yli 3000 lajia, ja lajeja kuvataan jatkuvasti lisää. Näin monnikalat ovat toiseksi tai kolmanneksi monilajisin nykyisistä selkärankaislahkoista. Noin yksi 20:stä tunnetusta selkärankaislajista on itse asiassa monnikala.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedian tekijät ja toimittajat
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia FI

    Siluriformes ( Fransèis )

    fornì da wikipedia FR

    Les siluriformes forment un ordre regroupant les poissons-chats et les silures, il compte environ le quart des espèces de poissons d'eau douce. Ils sont nommés poissons-chats en référence à leurs barbillons, qui ressemblent aux moustaches d'un chat. Malgré leur nom commun, tous les poissons-chats ne sont pas pourvus de barbillons, les caractéristiques qui classent un poisson dans l'ordre des siluriformes sont, en fait, certaines caractéristiques du crâne et de la vessie natatoire.

    Les poissons-chats représentent une importance commerciale considérable, de nombreuses grandes espèces d'élevage ou de pêche conviennent au régime alimentaire des humains. Beaucoup de petites espèces, en particulier appartenant à la grande famille des loricariidés, sont très prisées en aquariophilie.

    Description

    Anatomie externe

    La plupart des poissons-chats sont adaptés à un mode de vie benthique. En général, ils sont peu dynamiques, ce qui signifie qu'ils vivent principalement dans la zone inférieure en raison de leur petite vessie natatoire et leur crâne particulièrement lourd. Il existe une grande variété de formes chez les siluriformes, même si la plupart ont un corps cylindrique avec un ventre plat permettant l'alimentation benthique.

    Leur tête aplatie leur permet de creuser le substrat et leur servirai peut-être d'hydroglisseur. La plupart des poissons-chats ont une bouche extensible qui ne contient pas de dents incisives. Ils s'alimentent généralement par succion ou par aspiration au lieu de mordre et de couper leurs proies. Toutefois, certaines familles, notamment des Loricariidés et des Astroblepidés, ont une bouche en ventouse qui leur permet de se fixer à des objets se déplaçant rapidement dans l'eau. Les poissons-chats ont également un maxillaire réduit à un soutien à barbillons, ils sont donc incapables de faire saillir leur bouche contrairement à d'autres poissons tels que les carpes.

     src=
    Le poisson-chat commun a quatre paires de barbillons.

    Les poissons-chats possèdent jusqu'à quatre paires de barbillons : nasal, maxillaire (de chaque côté de la bouche), et deux paires de barbillons au menton, bien que des paires de barbillons peuvent être absentes, selon les espèces. Leurs barbillons jouent un rôle important dans la détection de la nourriture compensant leurs petits yeux très peu performants. Ils sont particulièrement importants chez les espèces nocturnes ou celles qui affectionnent les zones sombres et ombragées ou les eaux troubles. Comme d'autres Ostariophysiens, ils se caractérisent par la présence d'un appareil de Weber. Leur appareil wébérien et leur petite vessie permettent d'améliorer leurs sens ainsi que leur reproduction.

     src=
    L'armure de plaques osseuses est particulièrement visible chez Corydoras semiaquilus.

    Les poissons-chats n'ont pas d'écailles, leur corps est souvent doté d'une simple peau. Chez certaines espèces, la peau est couverte d'un mucus favorisant la respiration cutanée. Mais chez d'autres, la peau est couverte de plaques osseuses, appelées scutelles, formant une sorte d'armure. On la trouve notamment chez les loricarioidés et chez les espèces du genre Sisor d'Asie, l'armure est principalement composée d'une ou de plusieurs rangées de plaques dermiques. Des plaques semblables se trouvent chez des espèces de Lithodoras. Ces plaques sont soutenues par des excroissances des vertèbres, comme chez les scoloplacidés et les Sisor, mais les excroissances ne s'unifient pas en plaques ou en forme d'armure externe. En revanche, dans les sous-familles Doumeinae (famille Amphiliidae) et Hoplomyzontinae (Aspredinidae), l'armure est formée uniquement par des excroissances vertébrales qui forment des plaques. Enfin, l'armure latérale des doradidés, des Sisor et des Hoplomyzontinae compose la ligne latérale de l'osselet hypertrophié avec la lamina dorsale et ventrale.

     src=
    Une piqûre du poisson-chat rayé, Plotosus lineatus, peut être fatale.

    Tous les poissons-chats, à l'exception des Malapteruridés (poissons-chats électriques), possèdent une colonne vertébrale solide et creuse formant des rayons osseux aux nageoires dorsale et pectorales. Pour se défendre, ses épines peuvent être exorbitées et maintenues vers l'extérieur et peuvent infliger de graves blessures. Plusieurs espèces de poissons-chats peuvent utiliser ces rayons osseux comme une piqûre de protéines, si le poisson est attaqué. Ce venin est produit par les cellules glandulaires dans le tissu épidermique couvrant les épines. Chez les Plotosidés, et chez les espèces du genre Heteropneustes, cette protéine est si forte que si un homme a le malheur de se faire piquer, notamment par celle de Plotosus lineatus, elle peut s'avérer fatale.

    Les poissons-chats juvéniles, comme la plupart des poissons, ont relativement une grosse tête, les yeux et les nageoires postérieures sont médians par rapport aux adultes. Ces jeunes peuvent être facilement classés dans leur famille, en particulier ceux avec des nageoires dérivées ou la forme du corps; dans certains cas, l'identification du genre est possible. Les caractéristiques connues chez la plupart des poissons-chats, la position de la bouche et des nageoires, la forme des nageoires, la longueur des barbillons montrent peu de différence entre les juvéniles et les adultes. Pour de nombreuses espèces, la pigmentation est également similaire chez tous les stades du développement. Ainsi, les juvéniles ressemblent généralement déjà à un poisson-chat et se développent dans leur forme adulte sans véritables distinctions. Les exceptions à cette règle sont les Ariidés, où les jeunes conservent longtemps leur sac vitellin durant le stade juvénile, et de nombreux Pimelodidés, qui peuvent avoir des barbillons plus allongés et des nageoires en filaments ou une coloration variante.

    Le dimorphisme sexuel est visible chez environ la moitié des familles de poissons-chats. La modification de la nageoire anale en pénis, ainsi qu'en structures accessoires de l'appareil de reproduction a été décrite chez des espèces appartenant à 11 familles différentes.

    Taille et poids

     src=
    Le silure glane est très prisé en pêche sportive

    Les poissons-chats ont l'un des plus grands éventails de taille au sein d'un même ordre de poissons osseux. Beaucoup de poissons-chats ont une longueur maximale de moins de 12 cm. Certaines des plus petites espèces d'Aspredinidae et Trichomycteridae atteignent à leur maturité sexuelle à 1 cm seulement.

     src=
    Capture d'un poisson-chat au sud de l'Angola.

    Une partie de la mythologie et de la littérature sur le silure glane lui donne des proportions stupéfiantes, ce qui reste à établir scientifiquement, quand Aristote décrivait un poisson beaucoup plus petit, sans qu'il soit possible d'affirmer qu'il s'agissait bien de cette espèce. La taille moyenne des espèces est d'environ 1.2-1.6 m, et les poissons de plus de 2 mètres sont très rares. Les plus grands spécimens font plus de 2,5 mètres de long et parfois dépassent les 100 kg.

    Le plus grand Ictalurus furcatus, pris dans le fleuve Mississippi le 22 mai 2005, pesait 56 kg. Le plus gros poisson-chat à tête plate, Pylodictis olivaris, jamais pris fut pêché au Kansas, il pesait 56,0 kg. Toutefois, ces records sont moindres en comparaison à un poisson-chat géant du Mékong capturé dans le nord de la Thaïlande, le 1er mai 2005. Les pêcheurs ont rapporté à la presse, près de 2 mois après la prise, qu'il pesait 293 kg pour 3 m de long. C'est le plus grand poisson-chat géant du Mékong Thai capturé depuis la tenue de registres commencés en 1981, mais aussi le plus grand poisson-chat jamais pêché en eau douce. Le poisson-chat géant du Mékong n'est pas encore bien étudié, il est très rare et vit dans des pays en développement. Il est donc fort possible qu'il puisse atteindre des proportions supérieures.

    Anatomie interne

     src=
    L'iris oméga de certains Loricariidés permet d'ajuster la quantité de lumière qui entre dans leurs yeux.

    Chez beaucoup de poissons-chats, le processus de l'humérus est un processus d'extension osseux en arrière de la ceinture pectorale immédiatement au-dessus de la base de la nageoire pectorale. Il se trouve sous la peau là où son plan peut être déterminé par dissection de la peau ou par sondage avec une aiguille.

    La rétine des poissons-chats est composée de petits cônes et de larges bâtonnets. Beaucoup de poissons-chats ont un Tapetum lucidum qui peut aider à améliorer et à augmenter la capture des photons de faible intensité. Bien que présents chez la plupart des téléostéens, les doubles cônes sont absents chez les poissons-chats.

    L'organisation anatomique des testicules du poisson-chat est variable selon les familles, mais la majorité d'entre elles présentent un testicule bordé : Ictaluridae, Clariidae, Auchenipteridae, Doradidae, Pimelodidae et Pseudopimelodidae. Dans les testicules de certaines espèces de siluriformes, les organes et les structures d'une région crânienne et d'une région caudale sont présents, en plus de la présence de vésicules séminales dans la région caudale. Le nombre total des franges et leur durée sont différentes dans la partie crâniale et caudale. Les franges de la région caudale peuvent présenter des tubules, dans lesquels la lumière est comblée par la sécrétion des spermatozoïdes. Les spermatozoïdes sont formés à partir des extensions cytoplasmiques des cellules de Sertoli, la libération des spermatozoïdes est provoquée par la rupture des parois des kystes.

    L'apparition de vésicules séminales, en dépit de la variabilité interspécifique de la taille, la morphologie et la fonction, n'est pas liée au mode de fécondation. Ils sont habituellement jumelés, à chambres multiples, et liés à la conduite des spermatozoïdes, et jouent une fonction de stockage. Les sécrétions de la vésicule séminale peuvent inclurent les stéroïdes et les stéroïdes glucuronidés, avec les fonctions hormonales et de phéromones, mais elles semblent être principalement constituées de mucoprotéines, glycosaminoglycanes, et phospholipides.

    Les ovaires peuvent être de deux types. Dans le premier, le type gymnovarien, les ovocytes sont libérés directement dans la cavité cœlomique (c'est-à-dire la future cavité péritonéale), puis éliminés. Dans le deuxième, le type cystovarien, les ovocytes sont transmis à l'extérieur, par le biais de l'oviducte. Beaucoup de poissons-chats sont cystovariens, y compris Pseudoplatystoma corruscans, Pseudoplatystoma fasciatum, Lophiosilurus alexandri et Loricaria lentiginosa.

    Écologie

    Alimentation

    Les poissons-chats sont détritivores. Les plus grands siluriformes sont des prédateurs opportunistes, dévorant grenouilles, oiseaux, serpents, crapauds et mammifères aquatiques, ainsi que leurs congénères, notamment si l'animal est affaibli ou immobile. Mais comme on pourrait l'attendre d'un groupe si important, tous les types trophiques ne sont pas représentés.

    Reproduction

    Les poissons-chats sont ovipares. Comme dans d'autres grands groupes de poissons, ils ont des stratégies de reproductions très diverses. Des espèces pondent en pleine eau et ne prodiguent aucun soin aux jeunes. D'autres pondent sur des plantes ou sur un substrat, et d'autres encore prennent soin de leurs œufs et alevins, certains en les cachant et d'autres en assurant une incubation buccale (Ariidés). La plupart des poissons-chats se reproduisant mal en captivité, leur comportement de reproduction est encore peu connu.

    Un comportement typique de "couvée" (protection du frai) est connu chez la plupart des poissons-chats. Les alevins nouvellement éclos fuient la lumière et se cachent d'abord dans des cavités du sol ou dans des entrelacs de racines. Ils y vivent à l'abri quelques jours, protégé du courant et surtout des prédateurs, s'alimentant sur leur réserve vitelline et de micro-organismes.

    Parmi les poissons-chats, on peut remarquer que chez ceux qui ne soignent pas les jeunes, les deux sexes sont en général de couleur et de forme identiques, tandis qu'avec une spécialisation plus poussée des soins apportés aux jeunes (ponte sur substrat caché), avec des rôles différents pour chaque sexe dans les soins prodigués, un dimorphisme sexuel plus net est visible chez les poissons[réf. nécessaire].

    Distribution et habitat

    Les espèces de poisson-chat vivent dans les eaux intérieures ou les eaux côtières de tous les continents sauf l'Antarctique. Les poissons-chats ont habité tous les continents à un moment ou à un autre. Mais ils sont le plus diversifiés dans les régions tropicales d'Amérique du Sud, en Afrique, en Asie et en mer Méditerranée. Plus de la moitié de toutes les espèces de poissons-chats vivent dans les Amériques. Ils sont les seuls ostariophysiens qui se sont développés dans les eaux douces de Madagascar, d'Australie et en Nouvelle-Guinée.

    Ils se trouvent principalement en eau douce, aussi bien dans les eaux tumultueuses que stagnantes. Les représentants d'au moins huit familles sont hypogés, avec trois familles qui sont également troglodytiques (qui habitent dans les grottes). De nombreuses espèces des familles Ariidae et Plotosidae, et quelques espèces parmi les Aspredinidae et Bagridae, sont présents dans le milieu marin.

    Taxinomie

     src=
    Carnet d'expédition dans les parties centrales de l'Amérique du Sud sous la direction du Comte Francis de Castenau en 1856.

    Les poissons-chats forment un groupe monophylétique. Cette hypothèse est étayée par des preuves moléculaires[1].

    Les siluriformes appartiennent au super-ordre des Ostariophysiens, qui comprend également les Cypriniformes, les Characiformes, les Gonorynchiformes et les Gymnotiformes, un super-ordre caractérisé par l'appareil de Weber. Certains Gymnotiformes peuvent être placés comme un sous-ordre des Siluriformes, mais ce n'est pas vraiment reconnu. Actuellement, les Siluriformes seraient une branche du groupe des Gymnotiformes, même si cela a été débattu en raison de récentes preuves. En 2007, on recense environ 36 familles de poissons-chats, et environ 3023 espèces ont été décrites. Ce qui fait des Siluriformes le deuxième ou le troisième ordre le plus important des vertébrés : En fait, 1 espèce sur 20 de vertébrés est un poisson-chat. Mais les zoologistes estiment qu'il existe entre 3600 et 4500 espèces.

    La taxinomie des poissons-chats a souvent changé. Dans une étude de 2007 et de 2008[réf. nécessaire], Horabagrus, Phreatobius, et Conorhynchos ne sont pas classés dans l'ordre des poissons-chats. Il y a un désaccord sur la situation de certains groupes dans les familles, par exemple, Nelson (2006) classe Heteropneustidae et Auchenoglanididae dans des familles séparées, tandis que All Catfish Species Inventory (ACSI) les inclut dans d'autres familles. Aussi, FishBase et ITIS considèrent Parakysidae comme une famille, alors que ce groupe est inclus dans Akysidae à la fois par Nelson (2006) et ACSI. De nombreuses sources ne sont pas de la liste récemment révisée de la famille Anchariidae. La famille Horabagridae, y compris Horabagrus, Pseudeutropius, et Platytropius, n'est pas considérée par certains auteurs, mais par d'autres, elle est considérée comme un vrai groupe[1]. Ainsi, le nombre réel des familles varie selon les auteurs. La classification des espèces est en constante évolution en raison des travaux de taxinomie, ainsi que la description de nouvelles espèces. D'autre part, notre compréhension des poissons-chats devrait s'améliorer dans les années à venir, en raison de travaux de l'ACSI.

    Le taux de description des nouveaux poissons-chats est à son plus haut niveau. Entre 2003 et 2005, plus de 100 espèces ont été décrites, soit un taux trois fois plus rapide que celle du siècle passé. En juin 2005, les chercheurs ont nommé la nouvelle famille de poissons-chats Lacantuniidae, la troisième nouvelle famille de poissons distinguée dans les 70 dernières années (les autres étant les cœlacanthes en 1938 et Megachasmidae en 1983). De nouvelles espèces de la famille des Lacantuniidés, Lacantunia enigmatica, ont été trouvées dans la rivière Lacantun dans l'État mexicain du Chiapas.

    Selon les données morphologiques, Diplomystidae est généralement considérée comme le plus primitif des poissons-chats et la sœur du groupe des autres poissons-chats, regroupés dans un clade appelé Siluroidei. Les récentes preuves contrastent l'hypothèse qui prévaut, où le sous-ordre Loricarioidei est le groupe sœur de tous les poissons-chats, y compris Diplomystidae (Diplomystoidei) et Siluroidei ; si les experts ne sont pas en mesure de rejeter cette hypothèse, la nouvelle hypothèse n'est pas sans fondement. Siluroidei a été jugée comme une famille monophylétique, sans Loricarioidae ou Diplomystidae, grâce à des preuves moléculaires ; les preuves morphologiques sont inconnues, ce qui appuie que Siluroidei ne comprenne pas Loricarioidea[1].

    Voici une liste de liens familiaux par des auteurs différents. Lacantuniidae est inclus dans le régime Sullivan basé sur des données récentes qui le place comme sœur de Claroteidae[2].

    Liste des liens familiaux selon Nelson (en), 2006 et Sullivan et al, 2006

    Liste des familles

    Actuellement, la classification des Siluriformes fait ressortir 36 familles, 447 genres et plus de 3000 espèces :

    D'après World Register of Marine Species (3 mai 2016)[4] et FishBase (3 mai 2016)[5] :

    Les siluriformes et l'homme

    Aquaculture

    Les poissons-chats sont faciles à élever dans les climats chauds, donc bon marché et contribuant à la sécurité alimentaire locale. Les Ictaluridés sont élevés en Amérique du Nord (en particulier dans le Deep South, dans le Mississippi avec le plus grand producteur de poisson-chat domestique. La barbue de rivière représente un chiffre d'affaires de 450 millions de dollars/an dans l'industrie de l'aquaculture. Dans le centre de la Louisiane, Morgan W. Walker, Jr., un homme d'affaires d'Alexandrie, en 1970, a converti 1.100-acres de bétail en étangs pour la pisciculture de silures à grande échelle pour la vente et la consommation.

    Les poissons-chats sont élevés à l'intérieur de citernes ou de canaux. Les élevages doivent respecter l'environnement, leurs déchets et leurs maladies sont ainsi contenus pour ne pas se transmettre aux spécimens sauvages.

     src=
    Le filet de Panga (Pangasius hypophthalmus) est très bon marché.

    En Asie, de nombreuses espèces de poissons-chats représentent une véritable source de nutriments. Plusieurs espèces de Clariidés) et de Pangas (Pangasiidae) sont largement cultivées en Afrique et en Asie. L'exportation de ces espèces notamment en provenance du Viêt Nam, Pangasius bocourti, a rencontré les pressions de l'industrie du poisson-chat des États-Unis. En 2003, le Congrès des États-Unis a adopté une loi empêchant l'importation de poissons étiquetés comme "poisson-chat". En conséquence, les exportateurs vietnamiens de ce poisson ont désormais étiqueté leurs produits vendus aux États-Unis comme des « poissons Basa ». Trader Joe's a marqué les filets congelés de Pangasius hypophthalmus vietnamiens comme "striper".

    Le commerce des poissons-chats d'ornement a littéralement explosé ces dernières années, avec des centaines d'espèces de poissons-chats des familles des Callichthyidés (notamment les Corydoras) et des Loricariidés (les poissons-chats à ventouse, souvent appelés plécos), qui sont devenus un élément populaire des aquariums communautaires. D'autres poissons-chats trouvés communément dans le commerce aquariophile sont les Aspredinidés, les Mochokidés, les Doradidés, et les Pimelodidés. Mais la plupart de ces poissons sont difficiles à reproduire en captivité, ils sont donc prélevés dans leur milieu naturel et exportés dans le monde entier.

    Utilisation alimentaire

     src=
    Filet frit de poisson-chat servi avec des patates et une omelette.

    L'élevage de certains poissons-chats s'est considérablement développé depuis le début du XXe siècle, en Afrique, en Asie, en Europe et en Amérique du Nord. Même si la qualité et la saveur varient, certains le considèrent comme un excellent aliment, d'autres comme un filet manquant de saveur. En Europe centrale, le poisson-chat est souvent considéré comme un mets à déguster les jours de fête et les jours fériés. Les migrants en provenance d'Europe et d'Afrique pour les États-Unis au XVIIIe siècle ont introduit cette tradition dans le sud des États-Unis où le poisson-chat est un aliment très populaire. Les espèces les plus couramment consommées aux États-Unis sont le poisson-chat bleu et le poisson-chat commun, qui sont communs à l'état sauvage ou en élevage. En fait, le poisson-chat d'élevage est devenu un aliment de base du régime alimentaire aux États-Unis. Le 25 juin 1987, le président Ronald Reagan a établi la journée nationale du poisson-chat pour reconnaître «la valeur poissons-chats d'élevage."

     src=
    Clarias sp. directement frit à la casserole.

    Chaque pays cuisine à sa façon le poisson-chat : en Europe, il est souvent cuit de façon similaire à la carpe, mais aux États-Unis, il est généralement pané et frit à la farine de maïs. En Indonésie, le poisson-chat est généralement servi grillé dans de petites échoppes appelées "warung" et mangé avec des légumes, le plat est appelé "Pécel Lele" ("Lele" est le mot indonésien pour désigner le poisson-chat). En Malaisie, le poisson-chat, appelés "Ikan Keli", est frit avec des épices et est souvent mangé avec du riz cuit à la vapeur.

    Le poisson-chat est particulièrement riche en vitamine D. Le poisson-chat d'élevage contient de faibles niveaux d'acides gras oméga-3 et une proportion beaucoup plus élevée d'acides gras oméga-6.

    Le poisson-chat n'ayant pas d'écailles, il est jugé non-casher et ne peut pas être consommé par les juifs pratiquants.

    Les espèces envahissantes

     src=
    Le silure grenouille (Clarias batrachus) est une espèce invasive en Floride.

    Les espèces du genre Ictalurus ont été introduites dans les eaux européennes pour la pêche sportive et pour générer des ressources alimentaires. Toutefois, le stock de poissons-chats américains n'a pas atteint les proportions de ces poissons dans leurs eaux natives, mais il a augmenté la pression écologique sur la faune indigène européenne.

    Les silures grenouilles ont également été introduites dans les eaux douces de Floride, ce poisson-chat vorace est vite devenu l'un des principaux ravageurs exotiques.

    Le poisson-chat à tête plate est également un ravageur en Amérique du Nord dans les fleuves vers l'Atlantique. Les espèces du genre Pterygoplichthys ont également établi des populations sauvages dans de nombreuses eaux chaudes du monde entier.

    Dangers pour l'Homme

    Alors que la grande majorité des poissons-chats sont inoffensifs pour les humains, une poignée d'espèces présente un certain risque. Peut-être le plus célèbre d'entre eux est le Candiru, en raison de la façon dont il est réputé pour parasiter l'urètre, mais il n'y a eu qu'un seul cas répertorié d'une attaque sur un être humain. Depuis 2007, le poisson-chat Bagarius a également gagné l'attention à la suite d'une série d'attaques mortelles qui ont été allégués par le biologiste Jeremy Wade. Les Plotosidés, et les espèces du genre Heteropneustes possèdent une épine dotée d'un puissant poison, si un Homme a le malheur de se faire piquer, notamment par celle du poisson-chat rayé, la piqûre peut se révéler fatale. En outre, d'autres espèces ont aussi la réputation d'être dangereuses pour les humains, mais sans réelles preuves.

    Captivité

     src=
    Le pléco zèbre (Hypancistrus zebra) est un Pléco attrayant et intéressant à maintenir.

    Les poissons-chats suscitent un intérêt grandissant en aquariophilie, de par leur physiologie et leur comportement exceptionnel, mais surtout pour la facilité de maintenance de nombreuses espèces.

    Il s'agit surtout de petites espèces pacifiques, en particulier appartenant à la grande famille des loricariidés, il arrive cependant que certains commerces spécialisés proposent aussi des pangas juvéniles mesurant quelques centimètres, mais atteignant plus d'un mètre à l'âge adulte. En général, le néophyte n'a pas d'aquarium adapté et voit la population de son bac communautaire finir dans le ventre de ce poisson vorace. Les espèces surnommées « pléco », sont les plus prisées, car elles sont réputées pour leur appétit pour les algues envahissantes, mais ces poissons atteignent facilement 50 cm et mangeront davantage les plantes de l'aquarium que les algues, souvent indigestes pour eux.

    Les poissons-chats requièrent une alimentation appropriée et équilibrée, plutôt que le jeûne et la malnutrition qui leur sont infligés par l'ignorance des néophytes. Au contraire, dans la plupart des aquariums communautaires, lors des distributions quotidiennes de nourriture, il tombe au fond du bac plus d'aliments qu'il est nécessaire pour couvrir les besoins des poissons-chats. Beaucoup plus de poissons-chats meurent donc par engraissement excessif, alors qu'une mort par famine ne survient qu'exceptionnellement chez ces poissons très spécialisés.

    On peut voir régulièrement de nouvelles espèces en magasin, car de nombreuses espèces de Loricariidés n'ont pas encore été décrites et portent pour l'exportation un L-number.

    Il faudra manipuler les espèces aux longs barbillons ou dotées d'épines solides et acérées de leurs nageoires dorsales et pectorales avec le plus grand soin. Ces dernières se prennent dans les épuisettes, percent les sacs en plastique ou les doigts des aquariophiles inattentifs.

    Dans les cultures

     src=
    Un poisson-chat du Nil Momifié

    Les poissons-chats suscitent dans certaines civilisation un intérêt culturel voire sacré. Dans l'Égypte ancienne des poissons-chats du Nil étaient Momifiés, puis placés dans une tombe pour que le défunt puisse manger pendant son voyage vers l'au-delà.

    Annexes

    Références taxinomiques

    Notes et références
    • (en) Cet article est partiellement ou en totalité issu de l’article de Wikipédia en anglais intitulé .
    1. a b c et d (en) J.P. Sullivan, J.G. Lundberg et M. Hardman, « A phylogenetic analysis of the major groups of catfishes (Teleostei: Siluriformes) using rag1 and rag2 nuclear gene sequences », Mol Phylogenet Evol., vol. 41, no 3,‎ 2006, p. 636–62 (PMID , DOI )
    2. (en) G.John Lundberg, « Discovery of African roots for the Mesoamerican Chiapas catfish, Lacantunia enigmatica, requires an ancient intercontinental passage », Proceedings of the Academy of Natural Sciences of Philadelphia, vol. 156,‎ juin 2007, p. 39–53 (DOI , lire en ligne [PDF], consulté le 19 août 2011)
    3. Joseph S. Nelson, Fishes of the World, John Wiley & Sons, Inc, 2006 (ISBN 0471250317)
    4. World Register of Marine Species, consulté le 3 mai 2016
    5. FishBase, consulté le 3 mai 2016

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Auteurs et éditeurs de Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia FR

    Siluriformes: Brief Summary ( Fransèis )

    fornì da wikipedia FR

    Les siluriformes forment un ordre regroupant les poissons-chats et les silures, il compte environ le quart des espèces de poissons d'eau douce. Ils sont nommés poissons-chats en référence à leurs barbillons, qui ressemblent aux moustaches d'un chat. Malgré leur nom commun, tous les poissons-chats ne sont pas pourvus de barbillons, les caractéristiques qui classent un poisson dans l'ordre des siluriformes sont, en fait, certaines caractéristiques du crâne et de la vessie natatoire.

    Les poissons-chats représentent une importance commerciale considérable, de nombreuses grandes espèces d'élevage ou de pêche conviennent au régime alimentaire des humains. Beaucoup de petites espèces, en particulier appartenant à la grande famille des loricariidés, sont très prisées en aquariophilie.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Auteurs et éditeurs de Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia FR

    Siluriformes ( Irlandèis )

    fornì da wikipedia GA

    Cuimsíonn na héisc den ord Siluriformes, ar a dtugtar cait mhara, nó siluros de gnáth, 33 fhine, thart ar 400 ghéineas agus níos mó ná 3093 speiceas, 1200 díobh ina gcónaí i Meiriceá, áit a dtugtar nicuros orthu freisin. Is éisc mhara iad, den chuid is mó, an beirt fhine; na Arídos agus na Plotósidos. Maireann an chuid eile i bhfionnuisce. Is scroblachóirí oíche iad an chuid is mó de na Siliuriformes agus tá cónaíonn siad gar don bhun, in uiscí éadomhain.

    Moirfeolaíocht

    Ciallaíonn na braiteoga nó na barbail, saintréith de chuid na n-iasc, a shíneann ar gach taobh den ghiall uachtarach agus, i roinnt speiceas, den ghiall íochtarach, atá cosúil le féasóga na gcat, an t-ainm "cat mara" (is aistriúchán, le scaitheamhle, é an téarma cat mara ar an leagan Béarla “catfish”) Is minic a bhíonn spíonta bioracha ar na heití droma agus bhrollaigh, agus is minic a bhíonn siad nimhiúil. Úsáidtear iad mar chosaint agus d'fhéadfadh siad bheith ina gcúis le díobháil thromchúiseachgortuithe tromchúiseacha. Tá roinnt ball de theaghlaigh chait Mheiriceá éagsúla clúdaithe le plátaí cnámh leabaithe faoin gcraiceann mín. Tá dhá phéire barbels ag na cat seo, cuid acu an-fhada agus cuid eile an-ghearr; tá a chuid fiacla beag agus iomadúil. Roinnt speiceas de speicis ionadaíocha ghrúpa an Aigéin Chiúin ar nós an cuatete, catfish nó cat farraige agus cat catach.

    Tugadh isteach an cat is coitianta san Eoraip ó Mheiriceá, agus is i lár na hEorpa den chuid is mó a tháinig sé chun cinn. Is é speiceas, cat nó oighearshruth Eorpach an catfish is mó: tá sonraí ar eiseamal a bhfuil meáchan 290 kg bainte amach aige agus 4 m ar fhad.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Údair agus eagarthóirí Vicipéid
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia GA

    Siluriformes: Brief Summary ( Irlandèis )

    fornì da wikipedia GA

    Cuimsíonn na héisc den ord Siluriformes, ar a dtugtar cait mhara, nó siluros de gnáth, 33 fhine, thart ar 400 ghéineas agus níos mó ná 3093 speiceas, 1200 díobh ina gcónaí i Meiriceá, áit a dtugtar nicuros orthu freisin. Is éisc mhara iad, den chuid is mó, an beirt fhine; na Arídos agus na Plotósidos. Maireann an chuid eile i bhfionnuisce. Is scroblachóirí oíche iad an chuid is mó de na Siliuriformes agus tá cónaíonn siad gar don bhun, in uiscí éadomhain.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Údair agus eagarthóirí Vicipéid
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia GA

    Siluriformes ( Galissian )

    fornì da wikipedia gl Galician
     src=
    O siluro Silurus glanis.

    Os Siluriformes son unha orde de peixes teleósteos, da superorde Ostariofisos (Ostariophysi). Reúne unhas 2.200 especies, das que 1.200 viven en América do Sur, entre as que a máis coñecida é o chamado peixe gato. Case a totalidade son peixes de auga doce, se ben dúas familias son mariñas. Adoitan ser preeiros nocturnos e vivir cerca do fondo en augas pouco profundas.

    Características

     src=
    Detalle das barbas.

    Reciben o nome popular de peixe gato polos tentáculos ou barbas que presentan a cada lado da mandíbula superior e, nalgunhas especies, tamén da mandíbula inferior, que semellan os bigotes dun gato.

    As aletas dorsais e pectorais adoitan estar provistas de espiñas puntiagudas, ás veces velenosas, que utilizan como defensa e que poden chegar a ocasionar graves feridas. Algunhas especies están cubertas de placas óseas embutidas baixo unha pel lisa.

    O peixe gato común foi introducido en Europa desde Norteamérica e prosperou notablemente, sobre todo en Europa central. Ten catro barbas na mandíbula superior e catro na inferior, e habita en ríos de curso lento. O siluro é o peixe gato máis grande (os rexistros máximos de FishBase son 5 metros de lonxitude e 306 quilos de peso[1]).

    Clasificación

    Comprende 38 familias e máis de 2.200 especies:

    • Familia Akysidae
    • Familia Amblycipitidae
    • Familia Amphiliidae
    • Familia Anchariidae
    • Familia Ariidae
    • Familia Aspredinidae
    • Familia Astroblepidae
    • Familia Auchenipteridae
    • Familia Austroglanididae
    • Familia Bagridae
    • Familia Callichthyidae
    • Familia Cetopsidae
    • Familia Chacidae
    • Familia Clariidae
    • Familia Claroteidae
    • Familia Cranoglanididae
    • Familia Diplomystidae
    • Familia Doradidae
    • Familia Erethistidae
    • Familia Heptapteridae
    • Familia Heteropneustidae
    • Familia Ictaluridae
    • Familia Lacantuniidae
    • Familia Loricariidae
    • Familia Malapteruridae
    • Familia Mochokidae
    • Familia Nematogenyidae
    • Familia Olyridae
    • Familia Pangasiidae
    • Familia Parakysidae
    • Familia Pimelodidae
    • Familia Plotosidae
    • Familia Pseudopimelodidae
    • Familia Schilbeidae
    • Familia Scoloplacidae
    • Familia Siluridae
    • Familia Sisoridae
    • Familia Trichomycteridae

    Notas

    Véxase tamén


    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autores e editores de Wikipedia

    Siluriformes: Brief Summary ( Galissian )

    fornì da wikipedia gl Galician
     src= O siluro Silurus glanis.

    Os Siluriformes son unha orde de peixes teleósteos, da superorde Ostariofisos (Ostariophysi). Reúne unhas 2.200 especies, das que 1.200 viven en América do Sur, entre as que a máis coñecida é o chamado peixe gato. Case a totalidade son peixes de auga doce, se ben dúas familias son mariñas. Adoitan ser preeiros nocturnos e vivir cerca do fondo en augas pouco profundas.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autores e editores de Wikipedia

    Somovke ( Croat )

    fornì da wikipedia hr Croatian
     src=
    Ictalurus punctatus
     src=
    Cetopsis plumbea

    Somovke (Siluriformes), red grabežljivih riba razreda zrakoperki. Sastoji se od 37 porodica[1] među kojima je najmanje 8 hipogeičnih vrsta, kao i tri vrste troglobita, kao što je bezubi slijepi som Trogloglanis pattersoni i širokousti slijepi som Satan eurystomus, obje vrste žive u Texasu i meksički slijepi som Prietella phreatophila iz Coahuile

    Porodice

    1. Porodica Akysidae
    2. Porodica Amblycipitidae
    3. Porodica Amphiliidae
    4. Porodica Anchariidae
    5. Porodica Ariidae
    6. Porodica Aspredinidae
    7. Porodica Astroblepidae
    8. Porodica Auchenipteridae
    9. Porodica Austroglanididae
    10. Porodica Bagridae
    11. Porodica Callichthyidae
    12. Porodica Cetopsidae
    13. Porodica Chacidae
    14. Porodica Clariidae
    15. Porodica Claroteidae
    16. Porodica Cranoglanididae
    17. Porodica Diplomystidae
    18. Porodica Doradidae
    19. Porodica Erethistidae
    20. Porodica Heptapteridae
    21. Porodica Heteropneustidae
    22. Porodica Ictaluridae
    23. Porodica Lacantuniidae
    24. Porodica Loricariidae
    25. Porodica Malapteruridae
    26. Porodica Mochokidae
    27. Porodica Nematogenyidae
    28. Porodica Olyridae
    29. Porodica Pangasiidae
    30. Porodica Pimelodidae
    31. Porodica Plotosidae
    32. Porodica Pseudopimelodidae
    33. Porodica Schilbeidae
    34. Porodica Scoloplacidae
    35. Porodica Siluridae
    36. Porodica Sisoridae
    37. Porodica Trichomycteridae

    Izvori

    Logotip Zajedničkog poslužitelja
    Na Zajedničkom poslužitelju postoje datoteke vezane uz: Somovke
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autori i urednici Wikipedije

    Somovke: Brief Summary ( Croat )

    fornì da wikipedia hr Croatian
     src= Ictalurus punctatus  src= Cetopsis plumbea

    Somovke (Siluriformes), red grabežljivih riba razreda zrakoperki. Sastoji se od 37 porodica među kojima je najmanje 8 hipogeičnih vrsta, kao i tri vrste troglobita, kao što je bezubi slijepi som Trogloglanis pattersoni i širokousti slijepi som Satan eurystomus, obje vrste žive u Texasu i meksički slijepi som Prietella phreatophila iz Coahuile

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autori i urednici Wikipedije

    Siluriformes ( Indonesian )

    fornì da wikipedia ID

    Bangsa (ordo) Siluriformes mencakup semua kelompok ikan yang secara bebas disebut sebagai ikan berkumis (meskipun tidak semua anggotanya punya "kumis") atau lazim disebut lele. Namanya muncul karena adanya organ pengindra tambahan di sekitar moncongnya yang tampak seperti kumis kucing. Organ itu bukanlah kumis seperti namanya dan dalam iktiologi dikenal sebagai "barbel". fungsinya adalah sebagai organ peraba karena mata ikan ini kebanyakan kurang mendukung penginderaannya.

    Ikan anggota bangsa ini sangat beragam, mulai dari patin raksasa Mekong hingga ikan sangat kecil yang parasit Vandellia cirrhosa. Semuanya tidak memiliki sisik, dan biasanya bagian depan (kepala) lebih lebar daripada bagian belakangnya. Banyak anggotanya bernilai ekonomi penting dan sebagian merupakan ikan tangkapan, ikan budidaya, atau ikan akuarium yang populer, seperti patin, patin siam, lele, sapu-sapu, sembilang, manyung (lele laut), dan Corydoras.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Penulis dan editor Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia ID

    Siluriformes: Brief Summary ( Indonesian )

    fornì da wikipedia ID

    Bangsa (ordo) Siluriformes mencakup semua kelompok ikan yang secara bebas disebut sebagai ikan berkumis (meskipun tidak semua anggotanya punya "kumis") atau lazim disebut lele. Namanya muncul karena adanya organ pengindra tambahan di sekitar moncongnya yang tampak seperti kumis kucing. Organ itu bukanlah kumis seperti namanya dan dalam iktiologi dikenal sebagai "barbel". fungsinya adalah sebagai organ peraba karena mata ikan ini kebanyakan kurang mendukung penginderaannya.

    Ikan anggota bangsa ini sangat beragam, mulai dari patin raksasa Mekong hingga ikan sangat kecil yang parasit Vandellia cirrhosa. Semuanya tidak memiliki sisik, dan biasanya bagian depan (kepala) lebih lebar daripada bagian belakangnya. Banyak anggotanya bernilai ekonomi penting dan sebagian merupakan ikan tangkapan, ikan budidaya, atau ikan akuarium yang populer, seperti patin, patin siam, lele, sapu-sapu, sembilang, manyung (lele laut), dan Corydoras.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Penulis dan editor Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia ID

    Granar ( Islandèis )

    fornì da wikipedia IS

    Granar (fræðiheiti: Siluriformes) eru fjölbreyttur ættbálkur fiska sem einkennast af stórum skeggþráðum eða þreifiþráðum á höfði þeirra. Flestir granar eru ferskvatnsfiskar en tegundir úr ættinni Plotosidae og ætt sjógrana finnast í sjó. Granar eru ekki með hreistur. Um tvö þúsund tegundir grana eru þekktar í 37 ættum.

    Wikimedia Commons er með margmiðlunarefni sem tengist


     src= Þessi líffræðigrein er stubbur. Þú getur hjálpað til með því að bæta við greinina.
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Höfundar og ritstjórar Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia IS

    Siluriformes ( Italian )

    fornì da wikipedia IT
     src=
    Clarias gariepinus (fam. Clariidae)
     src=
    Ameiurus melas (fam. Ictaluridae)
     src=
    Sorubim sp. (fam. Pimelodidae)
     src=
    Malapterurus electricus (fam. Malapteruridae)
     src=
    Pangasianodon hypophthalmus (fam. Pangasiidae)
     src=
    Loricaria cataphracta (fam. Loricariidae)
     src=
    Chaca bankanensis (fam. Chacidae)
     src=
    Corydoras paleatus (fam. Callichthyidae)

    L'ordine dei Siluriformes Cuvier, 1816, comunemente detti pesci gatto, appartenente alla classe degli Actinopterygii, è un raggruppamento piuttosto eterogeneo di pesci ossei per gran parte d'acqua dolce.

    Distribuzione e habitat

    Sono diffusi in tutti i continenti eccetto l'Antartide, dove tuttavia sono stati trovati dei fossili, ma sono diffusi soprattutto nelle zone tropicali[1][2]. In Europa (ma non in Italia) sono autoctone due specie appartenenti al genere Silurus: Silurus glanis e Silurus aristotelis; la prima è presente nell'Italia Settentrionale, dove è stata introdotta.

    In molti paesi del continente europeo sono state introdotte specie nordamericane della famiglia Ictaluridae come Ictalurus punctatus e Ameiurus melas che si sono acclimatate quasi dovunque[3].

    La maggior parte dei Siluriformi vive in acque dolci[4]. Alcune specie vivono prevalentemente nelle grotte[5][6], come Phreatobius cisternarum[7]. Le famiglie tipiche degli ambienti marini sono invece Ariidae e Plotosidae, ma alcune specie marine appartengono anche ad Aspredinidae e Bagridae[8][9].

    Descrizione

    Quasi tutte le specie che vi appartengono sono caratterizzate dal fatto di possedere almeno un paio e fino a 5 paia di barbigli prominenti ai lati della bocca, utilizzati come organi di senso, di cui il paio più grande è portato sulla mascella superiore e alcune paia meno sviluppate sono presenti sulla mascella inferiore[2]. Per il resto questo ordine comprende specie estremamente eterogenee e diversificate, in alcuni casi addirittura prive di barbigli, ed in altri adattate alla vita marina. Per la maggior parte questi pesci hanno corpo affusolato ma appiattito sul ventre[4] sebbene in alcune specie, come Trichomycterus mimosensis, il corpo sia decisamente allungato e le pinne siano di piccole dimensioni[10].

    Non ci sono scaglie ma frequentemente placche ossee cutanee. I denti sono quasi sempre presenti, sono piccoli e in gran numero. Le pinne dorsale e pettorali in molte specie possiedono un raggio spinoso forte e appuntito, spesso seghettato, in molte specie collegato a ghiandole velenifere. La pinna adiposa è molto spesso presente[2]. Alcune specie posseggono organi respiratori accessori che le rendono capaci di respirare l'ossigeno dell'aria e quindi di vivere per periodi prolungati fuori dall'acqua. Una famiglia (Malapteruridae) ha evoluto organi elettrici.

    Tassonomia

    In questo ordine sono riconosciute 37 famiglie[11]; nella maggior parte dei casi ciascuna famiglia è limitata a una porzione di un singolo continente.

    (*) Introdotto in altri continenti

    Note

    1. ^ Lundberg John G. Friel, John P., Siluriformes, su tolweb.org, Tree of Life Web Project, 20 gennaio 2003. URL consultato il 16 aprile 2014.
    2. ^ a b c Enrico Tortonese, Osteichthyes, Bologna, Calderini, 1975.
    3. ^ *(EN) Cornol (CH) Kottelat M., Freyhof J., Handbook of European Freshwater Fishes, Publications Kottelat, 2007, ISBN 88-7021-299-8.
    4. ^ a b Bruton Michael N., Alternative life-history strategies of catfishes (PDF) , in Aquat. Living Resour., vol. 9, 1996, pp. 35–41, DOI:10.1051/alr:1996040. URL consultato il 29 aprile 2014.
    5. ^ Thomas G. Langecker; Glenn Longley, Morphological Adaptations of the Texas Blind Catfishes Trogloglanis pattersoni and Satan eurystomus (Siluriformes: Ictaluridae) to Their Underground Environment, in Copeia, vol. 1993, n. 4, 1993, pp. 976–986, DOI:10.2307/1447075, JSTOR 1447075.
    6. ^ Dean A. Hendrickson; Jean K. Krejca; Martinez, Juan Manuel Rodríguez, Mexican blindcats genus Prietella (Siluriformes: Ictaluridae): an overview of recent explorations, in Environmental Biology of Fishes, vol. 62, 2001, pp. 315–337, DOI:10.1023/A:1011808805094.
    7. ^ (EN) Phreatobius cisternarum, su FishBase. URL consultato il 29 aprile 2014.
    8. ^ Monks N., Brackish Water Fishes, 2006, ISBN 0-7938-0564-3.
    9. ^ Schäfer F, Brackish Water Fishes, Aqualog, 2005, ISBN 3-936027-82-X.
    10. ^ Maria Anaïs Barbosa, Description of two new species of the catfish genus Trichomycterus (Teleostei: Siluriformes: Trichomycteridae) from the coastal river basins, southeastern Brazil (PDF), in Vertebrate Zoology, vol. 63, n. 3, 2013, pp. 269-275.
    11. ^ Siluriformes, su fishbase.us. URL consultato il 7 luglio 2014.

     title=
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autori e redattori di Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia IT

    Siluriformes: Brief Summary ( Italian )

    fornì da wikipedia IT
     src= Clarias gariepinus (fam. Clariidae)  src= Ameiurus melas (fam. Ictaluridae)  src= Sorubim sp. (fam. Pimelodidae)  src= Malapterurus electricus (fam. Malapteruridae)  src= Pangasianodon hypophthalmus (fam. Pangasiidae)  src= Loricaria cataphracta (fam. Loricariidae)  src= Chaca bankanensis (fam. Chacidae)  src= Corydoras paleatus (fam. Callichthyidae)

    L'ordine dei Siluriformes Cuvier, 1816, comunemente detti pesci gatto, appartenente alla classe degli Actinopterygii, è un raggruppamento piuttosto eterogeneo di pesci ossei per gran parte d'acqua dolce.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autori e redattori di Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia IT

    Siluriformes ( Latin )

    fornì da wikipedia LA
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Et auctores varius id editors
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia LA

    Siluriformes: Brief Summary ( Latin )

    fornì da wikipedia LA

    Siluriformes sunt ordo piscium. Plus quam 2000 species descriptae sunt et 37 familiae. Iunio 2005, nova familia, quae piscis tertia in 70 annis recentissimis sola est, descripta est. Dies 25 Iunii est dies publica Siluriformium in Civitatibus Foederatis.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Et auctores varius id editors
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia LA

    Šamažuvės ( lituan )

    fornì da wikipedia LT

    Šamažuvės (lot. Siluriformes) – kaulinių žuvų būrys. Oda plika arba šarvuota kaulinėmis plokštelėmis. Apie žiotis kelios poros ilgų ūsų. Krūtinės pelektas prasideda labai kietu kauliniu spygliu.

    Šiltavandenės gėlų vandenų žuvys, daugiausia paplitusios Pietų Amerikoje, Afrikoje ir Pietų Azijoje. Būriui priklauso 34 šeimos, 410 genčių ir virš 2400 rūšių. Pagal rūšių skaičių tai antras arba trečias būrys tarp visų stuburinių. Maždaug viena iš keturių gėlųjų vandenų žuvų rūšių, viena iš dešimties visų žuvų rūšių ir viena iš 20 stuburių rūšių priklauso šamažuvių būriui.

    Lietuvoje 2 šeimos ir 2 rūšys: šamas ir amerikinis šamukas – introdukuotas į Lietuvos vandenis, retas.

    Šamažuvių šeimos

    Nuorodos

    Vikiteka

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Vikipedijos autoriai ir redaktoriai
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia LT

    Šamažuvės: Brief Summary ( lituan )

    fornì da wikipedia LT

    Šamažuvės (lot. Siluriformes) – kaulinių žuvų būrys. Oda plika arba šarvuota kaulinėmis plokštelėmis. Apie žiotis kelios poros ilgų ūsų. Krūtinės pelektas prasideda labai kietu kauliniu spygliu.

    Šiltavandenės gėlų vandenų žuvys, daugiausia paplitusios Pietų Amerikoje, Afrikoje ir Pietų Azijoje. Būriui priklauso 34 šeimos, 410 genčių ir virš 2400 rūšių. Pagal rūšių skaičių tai antras arba trečias būrys tarp visų stuburinių. Maždaug viena iš keturių gėlųjų vandenų žuvų rūšių, viena iš dešimties visų žuvų rūšių ir viena iš 20 stuburių rūšių priklauso šamažuvių būriui.

    Lietuvoje 2 šeimos ir 2 rūšys: šamas ir amerikinis šamukas – introdukuotas į Lietuvos vandenis, retas.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Vikipedijos autoriai ir redaktoriai
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia LT

    Samveidīgās ( léton )

    fornì da wikipedia LV

    Samveidīgās, samveidīgās zivis (Siluriformes) ir viena no kaulpūšļu (Ostariophysi) kārtām, kas pieder starspuru klasei (Actinopteri).[2] Saskaņā ar 2016. gada sistemātiku samveidīgo kārtā ir 41 mūsdienās dzīvojošas zivju dzimta un vairāk kā 3000 sugu.[2] Samveidīgo kārta ir otra vai trešā lielākā kārta visā mugurkaulnieku apakštipā. Un var teikt, ka katrs 20 mugurkaulnieks ir samveidīgā zivs.[3]

    Samveidīgām zivīm ir raksturīgas izteiksmīgas ūsas, kas atgādina kaķa ūsas, tādēļ angliski samveidīgas zivis sauc par kaķazivīm (angļu: catfish). Samveidīgās zivis ir ļoti dažādas gan izskatā, gan augumā. Starp tām ir gan smagākās saldūdens zivis, kā milzu sams (Pangasianodon gigas) no Dienvidaustrumāzijas, gan garākās, kā Eiropas sams (Silurus glanis), gan mazās, smalkās parazītiskās sugas, kā Vendela sams (Vandellia cirrhosa). Samveidīgās zivis var būt gan bez zvīņām, gan klātas ar bruņu plāksnītēm. Tomēr ir samveidīgās zivis, kurām galvenā ārējā pazīme - garas ūsas, nav nemaz tik izteikta. Samveidīgo zivju kopējā morfoloģiskā pazīme ir saplacināta galvaskausa forma un samazināts peldpūšļa veids.

    Samveidīgām zivīm ir liela komerciāla nozīme cilvēku saimnieciskajā dzīvē; daudzas lielo sugu zivis tiek audzētas audzētavās vai zvejotas cilvēku pārtikai; bet daudzas mazo sugu zivis ir ļoti populāras akvāriju turētājiem.

    Izplatība

    Mūsdienās dzīvojošās samveidīgās zivis dzīvo saldūdens tilpnēs vai nedaudz sāļos piekrastes jūras ūdeņos. To izplatība aptver visus kontinentus, izņemot Antarktīdu. Vilielākā sugu dažādība samveidīgajām zivīm ir tropiskajos Dienvidamerikas, Āfrikas un Āzijas reģionos.[4] Vairāk kā puse no visām samveidīgajām sugām dzīvo Amerikā. Tās ir vienīgās kaulpūsles (Ostariophysi), kas dzīvo Madagaskarā, Austrālijā un Jaungvinejā.[5] Tikai viena samveidīgo zivju suga dzīvo Latvijā, un tas ir Eiropas sams jeb vienkārši sams.[6]

    Samveidīgās zivis dzīvo visdažādākā veida saldūdens tilpnēs, tomēr lielākā daļa priekšroku dod sekliem, tekošiem ūdeņiem.[5] Apmēram 8 samveidīgo dzimtas dzīvo zem augsnes un 3 dzimtas no tām dzīvo alās.[7] Piemēram, Brazīlijas gruntsūdens samiņš (Phreatobius cisternarum) dzīvo seklajos gruntsūdeņos, bet artēziskajos ūdeņos vairs nav sastopams.[8] Vairākas sugas dzīvo tikai sālsūdenī.[9]

    Izskats un īpašības

     src=
    Samveidīgām zivīm augšžoklis ir mazāks par apakšžokli, Eiropas sams (Silurus glanis)

    Lielākā daļa samveidīgo zivju barojas uz ūdens tilpes dibena. Kopumā tām piemīt negatīvais peldēšanas raksturs, kas nozīmē, tās drīzāk nogrimst, nekā uzpeld ūdens virspusē, jo tām ir samazināts peldpūslis, un galva ir liela, smaga, un kaulaina.[5] Ķermeņa forma samveidīgajiem ir ļoti dažāda, lai gan lielākajai daļai ķermenis ir cilindrisks ar saplacinātu priekšgalu, kas ļauj ērti baroties virs grunts.[5]

    Saplacinātā galvas forma ir piemērota, lai ieraktos mīkstajos grunts nosēdumos. Lielākā daļa muti spēj atvērt ļoti plaši, un tām nav asu zobu; kopumā samveidīgie barojas, barību iesūcot, nevis to saķerot un kožot.[5] Samveidīgajiem ir samazināts augšžoklis, kas nozīmē, ka tās nespēj izvirzīt muti uz priekšu kā citas zivis, piemēram, karpas.[5]

    Samveidīgajām zivīm var būt līdz pat 4 pāriem ūsu: nāsu ūsas, augšžokļa ūsas, kas atrodas katrā mutes pusē, un 2 pāri zoda ūsu. Ne visām sugām ir 4 pāri, ūsu skaits var būt arī mazāks. Ūsas ir nozīmīgs barības meklēšanas orgāns, jo to acis ir ļoti mazas. Kā visām kaulpūslēm, tām ir Vēbera aparāts, kas veidots no daudziem, sīkiem kauliņiem, savienojot iekšējo ausi ar peldpūsli.[4] Vēbera aparāts samveidīgajiem ir ļoti labi attīstīts, to peldpūslis ir samazināts, un līdz ar to tiem ir ļoti laba dzirde.[5]

     src=
    Peru melnajai koridorai[10] (Corydoras semiaquilus) ir divas rindas bruņu plāksnīšu
     src=
    Svītrainā zušu sama (Plotosus lineatus) dzēliens var būt nāvējošs

    Samveidīgajiem nav zvīņu: to ķermeņi bieži ir kaili. Dažām sugām ādu sedz gļotas, kas ļauj tām elpot caur ādu.[5] Dažām sugām ādu sedz kaulainas plāksnītes, kuras sauc par bruņu plāksnītēm. Bruņu plāksnītes ir sakārtotas vienā vai vairākās rindas. Plāksnītes atspoguļo skriemeļu kustību.

    Visām samveidīgajām zivīm, izņemot elektriskos samus (Malapteruridae), muguras spurai un sānu spurām ir stingrs, dobs, kaulains, dzelonim līdzīgs, spuru balstošs stars.[3] Tas kā īlens ir garāks par pārējo spuras formu un tiek lietots kā ass ierocis. Dažām sugām stars izdala dzelošu olbaltumvielu, ja tās tiek nokaitinātas vai satrauktas.[4] Dažām sugām izdalītais olbaltums ir tik spēcīgs, ka sadzelti peldētāji ir jānogādā slimnīcā. Svītrainā zušu sama (Plotosus lineatus) dzēliens var būt nāvējošs.[4]

    Jaunajiem samveidīgajiem, kā kopumā visām zivīm tas ir raksturīgs, ir lielas galvas, acis un astes spura, salīdzinot ar pieaugušiem indivīdiem. Bieži jaunajās zivīs ir grūti atpazīt dzimtu, īpaši tām, kurām ir vertikāli izcelta ķermeņa forma un spuras, toties samveidīgās zivis pamatā ir viegli atpazīstamas, jo jaunās zivis ārēji atgādina pieaugušas zivis gan formā, gan krāsā. Apmēram pusei samveidīgo zivju dzimtu ir raksturīgs seksuālais dimorfisms.[11]

    Auguma atšķirības

    Samveidīgajām zivīm ir viena no lielākajām auguma dažādībām kaulzivju klasē (Osteichthyes).[5] Ir daudzas sugas, kas ir īsākas par 12 cm.[4] Mazākās samveidīgo sugas, kā aspredo sami (Aspredinidae) un parazītsami (Trichomycteridae) dzimumbriedumu sasniedz, kad tie ir 1 cm gari.[3]

    Eiropas sams (Silurus glanis) un Aristoteļa sams (Silurus aristotelis) ir vienīgās sugas, kurām ir Eiropas izcelsme. Turklāt Aristoteļa sams dzīvo tikai Grieķijā. Eiropas sams ir viens no lielākajiem samveidīgajiem, tā lielākie eksemplāri var sasniegt 3 metru garumu un 150 kg svaru.

    Lielas samveidīgās zivis ir arī zilais sams (Ictalurus furcatus) un plakangalvas sams (Pylodictis olivaris), bet vislielākais ir milzu sams (Pangasianodon gigas). Lielākais, fiksētais tā eksemplārs ir 2005. gadā noķertais milzu sams, kas svēra 293 kg.[12]

    Sistemātika

    Samveidīgās zivis pārtikā

     src=
    Cepta pangasija ar rīsiem un sarkanajiem pipariem

    Samveidīgās zivis tiek zvejotas, kā arī audzētas zivju audzētavās cilvēku pārtikai jau vairākus simtus gadu. Šādas tradīcijas ir gan Āfrikā, gan Āzijā, gan Eiropā, gan Ziemeļamerikā. Uzskats par samveidīgo garšas kvalitātēm ir ļoti atšķirīgs. Daži uzskata, ka tām piemīt izcilas garšas īpašības, citi, ka samveidīgie ir pārāk ūdeņaini ar pārāk vāji izteiktu garšu.[13] Centrāleiropā samveidīgie ir delikateses. Eiropiešu tradīcijas ir nonākušas arī Amerikā, kurā samveidīgie ir ļoti populāras pārtikas zivis. Vispopulārākās ēdamās samveidīgās zivis ASV ir zilais sams (Ictalurus furcatus) un Amerikas sams (Ictalurus punctatus). Abas ir plaši sastopamas gan savvaļā, gan intensīvi tiek audzētas zivsaimniecībās. Eiropā, protams, populārs ir Eiropas sams.

    Samveidīgās zivis tiek sagatavotas ļoti dažādi: Eiropā ir populāri samu gatavot līdzīgi karpai; ASV samus parasti cep, pirms tam apvārtot kukurūzas miltos; Āzijā samus grillē, lietojot asas garšvielas un pasniedzot ar dārzeņiem vai rīsiem. Āzijā pastāv uzskats, ka samveidīgo zivju gaļa palīdz attīrīt asinis, tādēļ slimniekiem mēdz sagatavot samu kariju, lai ātrāk atveseļotos. Samveidīgās zivis satur bagātīgi vitamīnu D,[14] audzētavās audzētām zivīm ir zemāks omega 3 taukskābju līmenis, bet toties augstāks omega 6 līmenis. Samveidīgo zivju gaļa neskaitās košergaļa, tādēļ to neēd jūdaisma reliģijas piekritēji.

    Atsauces

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia autori un redaktori
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia LV

    Samveidīgās: Brief Summary ( léton )

    fornì da wikipedia LV

    Samveidīgās, samveidīgās zivis (Siluriformes) ir viena no kaulpūšļu (Ostariophysi) kārtām, kas pieder starspuru klasei (Actinopteri). Saskaņā ar 2016. gada sistemātiku samveidīgo kārtā ir 41 mūsdienās dzīvojošas zivju dzimta un vairāk kā 3000 sugu. Samveidīgo kārta ir otra vai trešā lielākā kārta visā mugurkaulnieku apakštipā. Un var teikt, ka katrs 20 mugurkaulnieks ir samveidīgā zivs.

    Samveidīgām zivīm ir raksturīgas izteiksmīgas ūsas, kas atgādina kaķa ūsas, tādēļ angliski samveidīgas zivis sauc par kaķazivīm (angļu: catfish). Samveidīgās zivis ir ļoti dažādas gan izskatā, gan augumā. Starp tām ir gan smagākās saldūdens zivis, kā milzu sams (Pangasianodon gigas) no Dienvidaustrumāzijas, gan garākās, kā Eiropas sams (Silurus glanis), gan mazās, smalkās parazītiskās sugas, kā Vendela sams (Vandellia cirrhosa). Samveidīgās zivis var būt gan bez zvīņām, gan klātas ar bruņu plāksnītēm. Tomēr ir samveidīgās zivis, kurām galvenā ārējā pazīme - garas ūsas, nav nemaz tik izteikta. Samveidīgo zivju kopējā morfoloģiskā pazīme ir saplacināta galvaskausa forma un samazināts peldpūšļa veids.

    Samveidīgām zivīm ir liela komerciāla nozīme cilvēku saimnieciskajā dzīvē; daudzas lielo sugu zivis tiek audzētas audzētavās vai zvejotas cilvēku pārtikai; bet daudzas mazo sugu zivis ir ļoti populāras akvāriju turētājiem.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia autori un redaktori
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia LV

    Ikan Keli ( malèis )

    fornì da wikipedia MS


    Ikan Keli adalah ikan air tawar yang banyak terdapat di negara-negara ASEAN, khususnya di Malaysia. Di sesetengah tempat khususnya di Selangor, ikan keli disebut sebagai "ikan semilang". Bagi orang Perak, ikan semilang hanya hidup di laut.

    Ikan keli boleh didapati di kebanyakan sawah padi, contohnya di Pahang, di Paya Pahang Tua, Mambang, Ganchong dan Paloh Hinai, Pekan. Ia juga banyak terdapat di Tasik Chini, Paya Bungor atau Bera. Keli juga menghuni di kuala anak sungai kecil seperti Sungai Lepar di Paloh Hinai hingga ke Jerantut dan Kuala Lipis, selain di Sungai Bera dan Sungai Serting.

     src=
    Ikan Keli yang dijual di pasar.

    Antara jenis-jenis ikan keli yang boleh didapati adalah:-

    1. Ikan Keli Kayu
    2. Ikan Keli Bunga
    3. Ikan Keli Eksotika
    4. Ikan Keli Limbat
    5. Ikan Keli Mata Kati
    6. Ikan Keli Rusia
    7. Ikan Keli Afrika
    8. Ikan Keli Jeram
    9. Ikan Keli Hutan

    Ikan ternakan

    Ikan keli boleh dipelihara di dalam kolam besar atau sekadar di dalam kolah.kebiasaannya ikan keli diberi makan pallet sebagai makan rumusan. Harga sekilo ikan keli yang sudah disiang hanya RM5.00 di pasar Semenyih.

    Dalam bahasa Jawa dan di Indonesia pada amnya, ikan keli disebut "iwak lele".

    Kepercayaan

    • Bagi sesetengah tempat khususnya di Hilir Perak dan Kampung Gajah, Perak, ikan keli tidak dimakan atau kurang dimakan kerana kepercayaan 'kuno' ikan keli berasal daripada berudu, iaitu anak katak.
    • Jika orang mati lemas di Sungai Perak, mayat yang hanyut dan telah reput itu biasanya dimakan oleh ikan keli. Mereka menjumpai dalam mayat tersebut beberapa ekor ikan keli. Mungkin kerana cerita-cerita sebegini, ikan keli 'kurang digemari' di Hilir Perak dan Kampung Gajah, Perak.
    • Sebaliknya di Semenyih, Selangor, ikan keli menjadi hidangan istimewa dalam kenduri keluarga.

    Famili

    Akysidae
    Amblycipitidae
    Amphiliidae
    Ariidae
    Aspredinidae
    Astroblepidae
    Auchenipteridae
    Bagridae
    Callichthyidae
    Cetopsidae
    Chacidae
    Clariidae
    Claroteidae
    Cranoglanididae
    Diplomystidae
    Doradidae

    Hypophthalmidae
    Ictaluridae
    Lacantuniidae
    Loricariidae
    Malapteruridae
    Mochokidae
    Nematogenyidae
    Pangasiidae
    Parakysidae
    Pimelodidae
    Plotosidae
    Schilbeidae
    Scoloplacidae
    Siluridae
    Sisoridae
    Trichomycteridae

    Pautan luar

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Pengarang dan editor Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia MS

    Ikan Keli: Brief Summary ( malèis )

    fornì da wikipedia MS


    Ikan Keli adalah ikan air tawar yang banyak terdapat di negara-negara ASEAN, khususnya di Malaysia. Di sesetengah tempat khususnya di Selangor, ikan keli disebut sebagai "ikan semilang". Bagi orang Perak, ikan semilang hanya hidup di laut.

    Ikan keli boleh didapati di kebanyakan sawah padi, contohnya di Pahang, di Paya Pahang Tua, Mambang, Ganchong dan Paloh Hinai, Pekan. Ia juga banyak terdapat di Tasik Chini, Paya Bungor atau Bera. Keli juga menghuni di kuala anak sungai kecil seperti Sungai Lepar di Paloh Hinai hingga ke Jerantut dan Kuala Lipis, selain di Sungai Bera dan Sungai Serting.

     src= Ikan Keli yang dijual di pasar.

    Antara jenis-jenis ikan keli yang boleh didapati adalah:-

    Ikan Keli Kayu Ikan Keli Bunga Ikan Keli Eksotika Ikan Keli Limbat Ikan Keli Mata Kati Ikan Keli Rusia Ikan Keli Afrika Ikan Keli Jeram Ikan Keli Hutan
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Pengarang dan editor Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia MS

    Meervalachtigen ( olandèis; flamand )

    fornì da wikipedia NL

    Vissen

    De meervalachtigen (Siluriformes, synoniem Nematognathi) vormen een orde van vissen. Bekende families zijn de echte meervallen, pantsermeervallen, katvissen, en de christusvissen of zeemeervallen. Sommige soorten, vooral meervallen, kunnen honderden kilo's zwaar worden en meters lang, maar de meeste soorten blijven aanzienlijk kleiner. Sommige soorten kunnen elektrische schokken toedienen of hebben giftige stekels.

    Families

    De volgende families zijn bij de orde ingedeeld:

    Bronnen, noten en/of referenties
    1. In FishBase deel van de Bagridae
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia-auteurs en -editors
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia NL

    Meervalachtigen: Brief Summary ( olandèis; flamand )

    fornì da wikipedia NL

    De meervalachtigen (Siluriformes, synoniem Nematognathi) vormen een orde van vissen. Bekende families zijn de echte meervallen, pantsermeervallen, katvissen, en de christusvissen of zeemeervallen. Sommige soorten, vooral meervallen, kunnen honderden kilo's zwaar worden en meters lang, maar de meeste soorten blijven aanzienlijk kleiner. Sommige soorten kunnen elektrische schokken toedienen of hebben giftige stekels.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia-auteurs en -editors
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia NL

    Mallefisk ( norvegèis )

    fornì da wikipedia NN

    Mallefisk er ei stor og mangfaldig gruppe beinfisk som finst i alle verdsdelar, hovudsakleg i ferskvatn eller langs kystar. Dei fleste artane er botnlevande, og mange har skjeggtrådar (eit slags sanseorgan) i nærleiken av munnen. Det er stor variasjon innanfor gruppa; ho omfattar alt frå dei opp til 5 meter lange europeiske mallane til små artar som sjeldan vert over 10 cm.

    I norske farvatn finst éin art, nemlig dvergmalle.

    Kjelder

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia authors and editors
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia NN

    Mallefisk: Brief Summary ( norvegèis )

    fornì da wikipedia NN

    Mallefisk er ei stor og mangfaldig gruppe beinfisk som finst i alle verdsdelar, hovudsakleg i ferskvatn eller langs kystar. Dei fleste artane er botnlevande, og mange har skjeggtrådar (eit slags sanseorgan) i nærleiken av munnen. Det er stor variasjon innanfor gruppa; ho omfattar alt frå dei opp til 5 meter lange europeiske mallane til små artar som sjeldan vert over 10 cm.

    I norske farvatn finst éin art, nemlig dvergmalle.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia authors and editors
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia NN

    Maller ( norvegèis )

    fornì da wikipedia NO

    Maller er en orden strålefinnede fisker med stor variasjon mellom artene. De finnes i alle typer ferskvann. Noen arter fra familiene Ariidae og Plotosidae finnes også i saltvann. Størrelsen varierer fra den største ferskvannsfisken europeisk malle, til de aller minste, deriblant Ancistrus salgadae på 20 mm og den fryktede candiruen som blir 25 mm lang og regnes som den eneste virveldyr-parasitten som angriper mennesker.

    Anatomi

    Maller har ikke skjell. Alle artene, unntatt medlemmer av Malapteruridae (elektriske maller), har en sterk, hul giftpigg på ryggfinnen og brystfinnene.

    I likhet med andre Ostariophysi har maller et webersk apparat i forbindelse med svømmeblæren. Dette kan de høre høyfrekvente lyder med og også bruke til selv å produsere lyd.[1] Maller er fysostome, og noen kan bruke svømmeblæren som en enkel lunge. Det tillater dem å leve i oksygenfattige sumper og grunne innsjøer der andre fisker ikke trives. Noen maller kan også krype lengre avstander over fuktig land.

    Systematikk og utbredelse

    I 2003 regnet man med 35 familier av maller, men antallet er ustabilt fordi det taksonomiske arbeidet stadig gir ny innsikt. Oversikten over familier under må derfor sees som provisorisk:

    Bruk av mennesker

    Maller er en viktig matfisk over hele verden. Mange arter i gruppene harniskmaller og pansermaller er også populære akvariefisk.

    Referanser

    1. ^ Nelson, Joseph S. (2006). Fishes of the World. John Wiley & Sons, Inc. ISBN 0-471-25031-7.

    Eksterne lenker

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia forfattere og redaktører
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia NO

    Maller: Brief Summary ( norvegèis )

    fornì da wikipedia NO

    Maller er en orden strålefinnede fisker med stor variasjon mellom artene. De finnes i alle typer ferskvann. Noen arter fra familiene Ariidae og Plotosidae finnes også i saltvann. Størrelsen varierer fra den største ferskvannsfisken europeisk malle, til de aller minste, deriblant Ancistrus salgadae på 20 mm og den fryktede candiruen som blir 25 mm lang og regnes som den eneste virveldyr-parasitten som angriper mennesker.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia forfattere og redaktører
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia NO

    Sumokształtne ( polonèis )

    fornì da wikipedia POL
    Commons Multimedia w Wikimedia Commons

    Sumokształtne[2] (Siluriformes) – rząd ryb promieniopłetwych (Actinopterygii), pierwotnie słodkowodnych, o dużym zróżnicowaniu pod względem morfologicznym i biologicznym. Obejmuje ponad 3700 gatunków, z których wiele ma duże znaczenie gospodarcze – większe są poławiane w celach konsumpcyjnych, komercyjnie i sportowo, a gatunki o niewielkich rozmiarach są popularne w akwarystyce. Uwzględniając zapis kopalny, sumokształtne są znane ze wszystkich kontynentów. Najstarsze znane otolity sumokształtnych pochodzą z pokładów górnej kredy[3]. Siluriformes stanowią takson siostrzany strętwokształtnych. Dawniej klasyfikowane były w randze podrzędu o nazwie sumowce[4] (Siluroidei) w karpiokształtnych.

    Zasięg występowania

    W zapisie kopalnym znane są ze wszystkich kontynentów (z wyjątkiem Australii). Z Antarktydy opisano ich skamieniałości pochodzące z eocenu i oligocenu. Występują w wodach słodkich, słonych i słonawych. Współcześnie żyjące gatunki rozprzestrzeniły się po całym świecie, najliczniej występują w wodach słodkich obydwu Ameryk (ponad 2050 gatunków), poza tym zasiedliły Afrykę, Europę i Azję. Rodziny Ariidae i Plotosidae to ryby głównie morskie, ale niektórzy ich przedstawiciele są częstymi gośćmi wód słonawych, przybrzeżnych, czasem wpływają do rzek na całym świecie, w tym Australii.

    Cechy charakterystyczne

    Ciało pokryte płytkami kostnymi lub nagie (bez łusek). W czaszce brak kości spójkowej, podpokrywowej i gnykowej brzusznej. Płetwa grzbietowa i płetwy piersiowe z kolcem, który często jest gruby, twardy, a u wielu gatunków stanowi element mechanizmu blokującego. Kolce, zwłaszcza w płetwie grzbietowej, mogą być połączone z gruczołem jadowym. Heteropneustes fossilis z Indii jest znany z agresywnych zachowań wobec ludzi i ryb, a skaleczenie jego kolcem jest bolesne i potencjalnie niebezpieczne. Skaleczenia kolcem Plotosus lineatus mogą spowodować śmierć[5].

     src=
    Potencjalnie niebezpieczny dla człowieka Plotosus lineatus

    U większości gatunków występuje płetwa tłuszczowa. Pysk niewysuwalny, kości szczękowe większości (poza Diplomystidae i †Hypsidoridae) nieuzębione. Na głowie zwykle do czterech par wąsików: jedna para wąsików nosowych, jedna szczękowych i dwie żuchwowe (podbródkowe). Oczy z reguły małe. Obecny aparat Webera. Pęcherz pławny otwarty, dwukomorowy. Brak ości. W płetwie ogonowej występuje do 18 (zwykle 17) promieni głównych. Liczba kręgów: od 15 do 100[6][3].

    Długość ciała wielu sumokształtnych nie przekracza 12 cm. Paraiba (Brachyplatystoma filamentosum) osiąga 3,6 m, sum pospolity (Silurus glanis) do 3 m długości (sporadycznie spotykane były większe), a niewiele mniejsze są niektóre Pangasiidae i Pimelodidae[5].

    U gatunków żyjących w wartkim nurcie górskich rzek wytworzyły się przyssawki – narządy czepne umożliwiające przyssanie się do podłoża. Gatunki zasiedlające zbiorniki zamulone, o niskiej zawartości tlenu wytworzyły dodatkowe narządy oddechowe (narząd nadskrzelowy u Clariidae i Heteropneustidae), stanowiące przystosowanie do oddychania powietrzem atmosferycznym. Kilka rodzajów w różnych rodzinach sumokształtnych obejmuje ryby zasiedlające zbiorniki podziemne – jaskinie i zbiorniki artezyjskie. Ich oczy są w różnym stopniu zredukowane.

    Wiele sumów zakłada gniazda i opiekuje się ikrą, a niektóre również potomstwem. Większość wiedzie drapieżniczy tryb życia, rzadziej żywią się roślinnością, a kilka gatunków (w tym kandyra) pasożytuje na innych rybach.

     src=
    Słodkowodny sum czerwonoogonowy (Phractocephalus hemioliopterus)
     src=
    Zbrojnik niebieski (Ancistrus dolichopterus)
     src=
    Zbrojnik czarnopasy (Panaque nigrolineatus)
     src=
    Sturisoma złocista (Sturisoma aureum)

    Systematyka

    Filogeneza tej grupy ryb nie została do końca wyjaśniona. Większość badaczy uznaje sumokształtne za takson siostrzany dla Gymnotiformes, choć badania molekularne wskazują na bliższe pokrewieństwo z kąsaczokształtnymi (Characiformes). Ciągle odkrywane są nowe gatunki. Dla odkrytego pod koniec XX w. Lacantunia enigmatica utworzono w 2005 nową rodzinę Lacantuniidae. Na podstawie analiz morfologicznych oraz molekularnych przyjmuje się następującą klasyfikację sumokształtnych (kolejność filogenetyczna)[7]:

    Diplomystoidei:

    Hypsidoroidei:

    Loricarioidei:

    Siluroidei:

    Zobacz też

    Przypisy

    1. Siluriformes, w: Integrated Taxonomic Information System (ang.).
    2. Ludwik Żmudziński: Żywe skarby mórz. Warszawa: Wydawnictwa Szkolne i Pedagogiczne, 1980. ISBN 83-02-01238-6.
    3. a b Ginter 2012 ↓, s. 237.
    4. Ryby. Warszawa: Wiedza Powszechna, 1976, seria: Mały słownik zoologiczny.
    5. a b Nelson, Grande i Wilson 2016 ↓, s. 208.
    6. Nelson 2006 ↓.
    7. Nelson, Grande i Wilson 2016 ↓.

    Bibliografia

    p d e
    Systematyka ryb doskonałokostnych (Teleostei) Królestwo: zwierzęta • Typ: strunowce • Podtyp: kręgowce
    Nadgromada: kostnoszkieletowe • Gromada: promieniopłetwe • Podgromada: nowopłetwe
    ryby doskonałokostne (Teleostei)elopsopodobne
    (Elopomorpha)
    elopsokształtne (Elopiformes) • albulokształtne (Albuliformes) • łuskaczokształtne (Notacanthiformes) • węgorzokształtne (Anguilliformes)
    kostnojęzykopodobne
    (Osteoglossomorpha) Otocephala
    (Otomorpha)
    śledziopodobne
    (Clupeomorpha)
    otwartopęcherzowe
    (Ostariophysi)
    piaskolcokształtne (Gonorynchiformes) • karpiokształtne (Cypriniformes) • kąsaczokształtne (Characiformes) • sumokształtne (Siluriformes) • Gymnotiformes
    Lepidogalaxii przedkolcopłetwe
    (Protacanthopterygii)
    łososiokształtne (Salmoniformes) • szczupakokształtne (Esociformes)
    Osmeromorpha
    srebrzykokształtne (Argentiniformes) • Galaxiiformesstynkokształtne (Osmeriformes) • wężorokształtne (Stomiiformes)
    Ateleopodomorpha krągłołuskie
    (Cyclosquamata)
    skrzelokształtne (Aulopiformes)
    świetlikopodobne
    (Scopelomorpha)
    świetlikokształtne (Myctophiformes) • †Ctenothrissiformes
    Acanthomorpha
    strojnikopodobne
    (Lampridiomorpha)
    strojnikokształtne (Lampridiformes)
    pseudokolcopłetwe
    (Paracanthopterygii)
    wąsatkokształtne (Polymixiiformes) • †Sphenocephaliformesokonkokształtne (Percopsiformes) • piotroszokształtne (Zeiformes) • Stylephoriformesdorszokształtne (Gadiformes)
    kolcopłetwe
    (Acanthopterygii)
    HolocentriformesTrachichthyiformesberyksokształtne (Beryciformes) • wyślizgokształtne (Ophidiiformes) • batrachokształtne (Batrachoidiformes) • KurtiformesGobiiformesmugilokształtne (Mugiliformes) • CichliformesBlenniiformesGobiesociformesaterynokształtne (Atheriniformes) • belonokształtne (Beloniformes) • karpieńcokształtne (Cyprinodontiformes) • szczelinokształtne (Synbranchiformes) • CarangiformesIstiophoriformesAnabantiformesflądrokształtne (Pleuronectiformes) • igliczniokształtne (Syngnathiformes) • IcosteiformesCallionymiformesScombrolabraciformesScombriformesTrachiniformesLabriformesskorpenokształtne (Scorpaeniformes) • CentrarchiformesAcropomatiformesokoniokształtne (Perciformes) • AcanthuriformesSpariformesCaproiformesrozdymkokształtne (Tetraodontiformes)
    Gwiazdką (*) oznaczono taksony incertae sedis.
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autorzy i redaktorzy Wikipedii
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia POL

    Sumokształtne: Brief Summary ( polonèis )

    fornì da wikipedia POL

    Sumokształtne (Siluriformes) – rząd ryb promieniopłetwych (Actinopterygii), pierwotnie słodkowodnych, o dużym zróżnicowaniu pod względem morfologicznym i biologicznym. Obejmuje ponad 3700 gatunków, z których wiele ma duże znaczenie gospodarcze – większe są poławiane w celach konsumpcyjnych, komercyjnie i sportowo, a gatunki o niewielkich rozmiarach są popularne w akwarystyce. Uwzględniając zapis kopalny, sumokształtne są znane ze wszystkich kontynentów. Najstarsze znane otolity sumokształtnych pochodzą z pokładów górnej kredy. Siluriformes stanowią takson siostrzany strętwokształtnych. Dawniej klasyfikowane były w randze podrzędu o nazwie sumowce (Siluroidei) w karpiokształtnych.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autorzy i redaktorzy Wikipedii
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia POL

    Siluriformes ( portughèis )

    fornì da wikipedia PT

    Siluriformes é uma ordem de peixes da classe Actinopterygii. Popularmente são conhecidos como peixes-gatos ou bagres. Podem ser marinhos (como os Ariidae e Plotosidae) ou de água doce. Têm, geralmente, em comum a presença de grandes barbilhos aos lados da boca, fazendo lembrar os bigodes de um gato, mas tal não acontece para todos os elementos da ordem que se distingue por determinadas características do crânio e da bexiga natatória. Não têm escamas. Encontram-se praticamente por todo o planeta exceto na Antártica. Variam muito em tamanho, incluindo desde alguns dos vertebrados de menores dimensões, como o único parasita vertebrado a atacar o ser humano, até ao Pangasiodon gigas, o maior peixe de água doce até hoje identificado.

    Taxonomia

    A ordem Siluriformes é considerada monofilética, com base em análises moleculares.[1]

    Referências

    1. a b Sullivan, J.P.; Lundberg, J.G.; Hardman, M. (2006). «A phylogenetic analysis of the major groups of catfish (Teleostei: Siluriformes) using rag1 and rag2 nuclear gene sequences». Molecular Phylogenetics and Evolution. 41 (3): 636–62. PMID 16876440. doi:10.1016/j.ympev.2006.05.044
    2. Nelson, J.S. (2006). Fishes of the World. [S.l.]: John Wiley & Sons, Inc. 622 páginas. ISBN 0-471-25031-7
     title=
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autores e editores de Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia PT

    Siluriformes: Brief Summary ( portughèis )

    fornì da wikipedia PT

    Siluriformes é uma ordem de peixes da classe Actinopterygii. Popularmente são conhecidos como peixes-gatos ou bagres. Podem ser marinhos (como os Ariidae e Plotosidae) ou de água doce. Têm, geralmente, em comum a presença de grandes barbilhos aos lados da boca, fazendo lembrar os bigodes de um gato, mas tal não acontece para todos os elementos da ordem que se distingue por determinadas características do crânio e da bexiga natatória. Não têm escamas. Encontram-se praticamente por todo o planeta exceto na Antártica. Variam muito em tamanho, incluindo desde alguns dos vertebrados de menores dimensões, como o único parasita vertebrado a atacar o ser humano, até ao Pangasiodon gigas, o maior peixe de água doce até hoje identificado.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Autores e editores de Wikipedia
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia PT

    Siluriforme ( romen; moldav )

    fornì da wikipedia RO

    Siluriformele sau somnii (Siluriformes, numiți și Nematognathi) este un ordin foarte distinct de pești actinopterigieni, unii marini, cei mai mulți dulcicoli, cu lungimi între 4 cm și 4,5 m și pot cântări până la 300 kg. Corpul lor este de obicei mucos și golaș, lipsit de solzi sau sau acoperit cu plăci osoase. Înotătoarea dorsală este scurtă, de regulă există o a doua înotătoare dorsală, adipoasă. Prima rază cornoasă a înotătoarei dorsale anterioare și a înotătoarelor pectorale este transformată de regulă într-un spin puternic. Gura neprotractilă este prevăzută cu dinți mici și cu 1-4 perechi de mustăți. Intestinul este lipsit de apendice pilorice. Vezica înotătoare este mare și se împarte în două jumătăți posterioare și o cameră anterioară, care comunică cu urechea prin aparatul lui Weber. La siluriforme aparatul lui Weber este mai complex decât la cipriniformele înrudite. Oasele parietale sunt concrescute cu supraoccipitalul; maxilarele de regulă rudimentare; simplecticul și subopercularul lipsesc; centura scapulară este solid fixată de craniu prin posttemporal, prima vertebră este sudată ca bazioccipitalul și cu cele patru vertebre din urma sa; parapofizele sudate cu vertebrele.

    Siluriformele sunt un grup mare de pești, care cuprinde aproximativ 2867 de specii, repartizate în aproximativ 446 de genuri și 35 de familii.[1] Dintre acestea, aproximativ 1727 de specii (cu excepția celor din familia Ariidae care sunt strict marine) sunt răspândite în America, mai ales în America de Sud. Multe specii mici sunt specii obișnuite de acvariu; speciile mari sunt folosite în alimentație. Acești pești sunt cunoscuți începând din cretacic.

    În clasificările mai vechi siluriformele erau incluse în ordinul cipriniforme, ca un subordin numit Siluroidei.

    În România sunt răspândite 4 specii de siluriforme:

    1. Silurus glanis (din familia Siluridae) – somn
    2. Ameiurus nebulosus (din familia Ictaluridae) – somn pitic
    3. Ameiurus melas (din familia Ictaluridae) – somn negru
    4. Ictalurus punctatus (din familia Ictaluridae) – Somnul de canal, Peștele pisică, Peștele pisică de canal

    Referințe

    1. ^ Joseph S. Nelson. Fishes of the World. 2006.
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia autori și editori
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia RO

    Siluriforme: Brief Summary ( romen; moldav )

    fornì da wikipedia RO

    Siluriformele sau somnii (Siluriformes, numiți și Nematognathi) este un ordin foarte distinct de pești actinopterigieni, unii marini, cei mai mulți dulcicoli, cu lungimi între 4 cm și 4,5 m și pot cântări până la 300 kg. Corpul lor este de obicei mucos și golaș, lipsit de solzi sau sau acoperit cu plăci osoase. Înotătoarea dorsală este scurtă, de regulă există o a doua înotătoare dorsală, adipoasă. Prima rază cornoasă a înotătoarei dorsale anterioare și a înotătoarelor pectorale este transformată de regulă într-un spin puternic. Gura neprotractilă este prevăzută cu dinți mici și cu 1-4 perechi de mustăți. Intestinul este lipsit de apendice pilorice. Vezica înotătoare este mare și se împarte în două jumătăți posterioare și o cameră anterioară, care comunică cu urechea prin aparatul lui Weber. La siluriforme aparatul lui Weber este mai complex decât la cipriniformele înrudite. Oasele parietale sunt concrescute cu supraoccipitalul; maxilarele de regulă rudimentare; simplecticul și subopercularul lipsesc; centura scapulară este solid fixată de craniu prin posttemporal, prima vertebră este sudată ca bazioccipitalul și cu cele patru vertebre din urma sa; parapofizele sudate cu vertebrele.

    Siluriformele sunt un grup mare de pești, care cuprinde aproximativ 2867 de specii, repartizate în aproximativ 446 de genuri și 35 de familii. Dintre acestea, aproximativ 1727 de specii (cu excepția celor din familia Ariidae care sunt strict marine) sunt răspândite în America, mai ales în America de Sud. Multe specii mici sunt specii obișnuite de acvariu; speciile mari sunt folosite în alimentație. Acești pești sunt cunoscuți începând din cretacic.

    În clasificările mai vechi siluriformele erau incluse în ordinul cipriniforme, ca un subordin numit Siluroidei.

    În România sunt răspândite 4 specii de siluriforme:

    Silurus glanis (din familia Siluridae) – somn Ameiurus nebulosus (din familia Ictaluridae) – somn pitic Ameiurus melas (din familia Ictaluridae) – somn negru Ictalurus punctatus (din familia Ictaluridae) – Somnul de canal, Peștele pisică, Peștele pisică de canal
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia autori și editori
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia RO

    Malartade fiskar ( svedèis )

    fornì da wikipedia SV

    Malartade fiskar är en diversifierad ordning av strålfeniga fiskar där de flesta arterna har tydliga skäggtömmar. Dessa skäggtömmar har givit ordning dess engelska namn – catfish – då de ansetts påminna om morrhår. Samtliga arter i ordningen saknar fjäll.

    Ordningen innehåller 30 familjer, mer än 400 släkten och runt 2 500 arter. Dessa arter lever med ett fåtal undantag (från familjerna Ariidae och Plotosidae) i sötvatten, på alla kontinenter med undantag av Antarktis. Bland arterna finns några av de absolut minsta ryggradsdjuren, som Vandellia cirrhosa – den enda ryggradsparasit som ger sig på människor [källa behövs] – men också en av världens största sötvattenfiskar, Mekongjättemal.

    Familjer

    Ordningen omfattar ett stort antal familjer, samt två släkten som ej förts till någon familj:

    Källor

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia författare och redaktörer
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia SV

    Malartade fiskar: Brief Summary ( svedèis )

    fornì da wikipedia SV

    Malartade fiskar är en diversifierad ordning av strålfeniga fiskar där de flesta arterna har tydliga skäggtömmar. Dessa skäggtömmar har givit ordning dess engelska namn – catfish – då de ansetts påminna om morrhår. Samtliga arter i ordningen saknar fjäll.

    Ordningen innehåller 30 familjer, mer än 400 släkten och runt 2 500 arter. Dessa arter lever med ett fåtal undantag (från familjerna Ariidae och Plotosidae) i sötvatten, på alla kontinenter med undantag av Antarktis. Bland arterna finns några av de absolut minsta ryggradsdjuren, som Vandellia cirrhosa – den enda ryggradsparasit som ger sig på människor [källa behövs] – men också en av världens största sötvattenfiskar, Mekongjättemal.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia författare och redaktörer
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia SV

    Kedi balığı ( turch )

    fornì da wikipedia TR
     src=
    Bu madde herhangi bir kaynak içermemektedir. Lütfen güvenilir kaynaklar ekleyerek bu maddenin geliştirilmesine yardımcı olunuz. Kaynaksız içerik itiraz konusu olabilir ve kaldırılabilir. (Temmuz 2016)

    Siluriformes (Yayıngiller), kemikli balıklar üst sınıfına ait, 34 familyayı ve dünyaca 2400 balık türünü kapsayan bir balık takımı. Siluriformes balıkları genelde yassı yapılı tatlı su balıklarıdırlar. Sadece birkaç türleri denizde, çoğu tatlısuda yaşar.

    Pulları olmayan bu balıkların, ağızlarından bıyıklar sarkar. Bu bıyıklar tat alma ve dokunarak hissetme organlarıdırlar. Ağızları genelde aşağıya doğru yöneliktir, ve bu yemeklerini suyun dibinde aldıkları anlamına gelir.

    Göğüs ve sırt yüzgeçlerinin tam önünde, dışarı çıkarıp tekrar içeri çekebildikleri dikenlere sahiblerdir. Bu dikenler onları balık yiyen hayvanlara karşı koruması içindir. Tehlikede olan bir balık, bu dikenlerini dışarı çıkarır ve böyle onu yutmak istiyen bir hayvan yutamaz ve bırakır. Siluriformesler Gymnotiformes takımı ile yakın akrabadır.

    Avrupa'daki en yaygın türü yayın balığı'dır. Bu 3 metre boya kadar varabilen tür Türkiye'ninde her yerinde bulunur. Türkiye'de ayrıca mezopotamya yayın balığı adlı ikinci bir türü mevcuttur.

    Türlerinin çoğunluğu suyun dibine bağlı bir yaşam sürdürürler ve çok çeşitli gidalarla beslenirler. Çoğu türlerde yumurtaların bakıcılığını erkek balık üstlenir.

    Akvaryum türleri

    Siluriformes takımı birçok akvaryumcuların sevdiği balık türlerini kapsamaktadır. Bunlardan en yaygınları Loricariidae, Mochokidae, Ariidae, Pimelodidae ve Aspredinidae familyalarına aitlerdir.

    Sınıflandırma

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia yazarları ve editörleri
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia TR

    Kedi balığı: Brief Summary ( turch )

    fornì da wikipedia TR

    Siluriformes (Yayıngiller), kemikli balıklar üst sınıfına ait, 34 familyayı ve dünyaca 2400 balık türünü kapsayan bir balık takımı. Siluriformes balıkları genelde yassı yapılı tatlı su balıklarıdırlar. Sadece birkaç türleri denizde, çoğu tatlısuda yaşar.

    Pulları olmayan bu balıkların, ağızlarından bıyıklar sarkar. Bu bıyıklar tat alma ve dokunarak hissetme organlarıdırlar. Ağızları genelde aşağıya doğru yöneliktir, ve bu yemeklerini suyun dibinde aldıkları anlamına gelir.

    Göğüs ve sırt yüzgeçlerinin tam önünde, dışarı çıkarıp tekrar içeri çekebildikleri dikenlere sahiblerdir. Bu dikenler onları balık yiyen hayvanlara karşı koruması içindir. Tehlikede olan bir balık, bu dikenlerini dışarı çıkarır ve böyle onu yutmak istiyen bir hayvan yutamaz ve bırakır. Siluriformesler Gymnotiformes takımı ile yakın akrabadır.

    Avrupa'daki en yaygın türü yayın balığı'dır. Bu 3 metre boya kadar varabilen tür Türkiye'ninde her yerinde bulunur. Türkiye'de ayrıca mezopotamya yayın balığı adlı ikinci bir türü mevcuttur.

    Türlerinin çoğunluğu suyun dibine bağlı bir yaşam sürdürürler ve çok çeşitli gidalarla beslenirler. Çoğu türlerde yumurtaların bakıcılığını erkek balık üstlenir.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia yazarları ve editörleri
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia TR

    Сомоподібні ( ucrain )

    fornì da wikipedia UK

    Розповсюдження

    Зустрічаються переважно у тропічних та субтропічних водоймах Південної Америки, Африки та Азії. Майже всі сомоподібні живуть у прісних водоймах, лише представники двох родин переселилися у морські води. Є види, що розповсюджені у Північній Америці.

    Загальні відомості

    Сомоподібні не мають луски, тіло вкрите товстою шкірою або кістковими пластинками. Навкруги рота є кілька пар вусів. У грудних, а іноді у інших плавцях можуть розвиватися великі колючки. Розміри від 2 см до 5 м (таких розмірів може досягати сом звичайний, який зустрічається в Україні) . Органи зору зазвичай розвинені не дуже добре, основними органами чуттів є органи дотику. У деяких представників є електричні органи. Переважна більшість видів — хижаки, полюють на рибу або донних тварин. Деякі види можуть дихати атмосферним повітрям. Майже всі сомоподібні тримаються біля дна та не дуже добре плавають. Живуть зазвичай поодинці, зграйних видів небагато.

    Значення

    Деякі види сомоподібних є промисловими, а також розводяться у рибних господарствах. Багато видів є об'єктом розведення у акваріумах.

    Родини

    Посилання

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Автори та редактори Вікіпедії
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia UK

    Bộ Cá da trơn ( vietnamèis )

    fornì da wikipedia VI

    Bộ Cá da trơn hay bộ Cá nheo (danh pháp khoa học: Siluriformes) là một bộ cá rất đa dạng trong nhóm cá xương. Các loài cá trong bộ này dao động khá mạnh về kích thước và các thức sinh sống, từ loài nặng nhất là cá tra dầu (Pangasius gigas) ở Đông Nam Á tới loài dài nhất là cá nheo châu Âu (Silurus glanis) của đại lục Á-Âu, hay những loài chỉ ăn xác các sinh vật chết ở lớp nước đáy, hay các loài cá ký sinh nhỏ bé như Vandellia cirrhosa. Có các loài với các kiểu tấm xương bảo vệ cũng như các loài không có tấm xương bảo vệ này, nhưng tất cả chúng đều không có vảy. Không phải loài cá da trơn nào cũng có râu; các đặc trưng để xác định bộ Siluriformes trên thực tế là các đặc điểm chung của hộp sọ và bong bóng. Bộ cá này có tầm quan trọng kinh tế đáng kể; nhiều loài được chăn nuôi ở quy mô lớn để cung cấp cá thực phẩm, một vài loài được nuôi thả như là cá câu thể thao. Nhiều loài cá nhỏ, cụ thể là các loài trong chi Corydoras, được nuôi làm cá cảnh trong các bể cá.

    Cá da trơn là loài thủy sinh vật được chăn nuôi phổ biến ở nhiều nước trên thế giới và trở thành một nguồn thủy hải sản quan trọng trong công nghiệp thực phẩm, được chế biến và tiêu thụ rộng rãi trên toàn cầu. Tại Hoa Kỳ, các loài catfish (cá mèo hay cá trê Mỹ) thuộc họ Ictaluridae của bộ Cá da trơn được chăn nuôi với quy mô công nghiệp. Các chủ trại nuôi cá catfish đã thành lập một hiệp hội nghề nghiệp nuôi cá catfish để truyền bá, trao đổi kinh nghiệm chăn nuôi loài cá này và bảo vệ quyền lợi cho các thành viên trong trường hợp gặp phải sự cạnh tranh không lành mạnh trên thị trường. Cũng trong cuộc cạnh tranh này, đã có thời kỳ, các loài cá tra nuôi (Pangasius hypophthalmus) và cá ba sa (Pangasius bocourti) của Nam Bộ, mặc dù thuộc họ Pangasiidae (tiếng Anh gọi là shark catfish) cũng trong bộ Cá da trơn nhưng vẫn bị cho là thuộc họ Cá trê (Clariidae) và cho tới nay tại thị trường Mỹ vẫn không được dán nhãn là catfish[2] và áp dụng thuế chống phá giá lên các loài cá nhập khẩu này[3].

    Việt Nam có nhiều loài thuộc bộ Cá da trơn như cá trê, cá nheo, cá bông lau, cá ba sa, cá tra v.v Đại đa số chúng sinh sống tự nhiên trong các ao, đầm, sông, hồ. Chỉ đến gần đây, khi nhu cầu tiêu thụ loại cá này dưới dạng thực phẩm tăng lên một cách đột biến, một số loài cá thuộc bộ này bắt đầu được các chủ trại nuôi cá ở Việt Nam chăn nuôi, mặc dù với quy mô không lớn.

    Phân loại

    Cá da trơn là một nhóm đơn ngành. Điều này được hỗ trợ bằng các chứng cứ phân tử[4].

    Cá da trơn thuộc về siêu bộ gọi là Ostariophysi, bao gồm các bộ khác như Cypriniformes, Characiformes, GonorynchiformesGymnotiformes, với đặc trưng chung của siêu bộ này là sự hiện diện của cơ quan Weber - một kết cấu nối bong bóng với bộ phận thu âm của cá. Một số tác giả đặt bộ Gymnotiformes như là một phân bộ của Siluriformes, tuy nhiên điều này ít được chấp nhận. Hiện tại, người ta cho rằng bộ Siluriformes là nhóm có quan hệ chị-em với bộ Gymnotiformes, mặc dù điều này gây tranh cãi do các kết quả từ nghiên cứu phân tử gần đây (2006).[5] Tại thời điểm năm 2007, người ta công nhận khoảng 36 họ cá da trơn còn tồn tại với khoảng 3.023 loài còn tồn tại đã được miêu tả[6]. Điều này làm cho bộ cá da trơn trở thành bộ động vật có xương sống đứng hàng thứ hai/thứ ba về sự đa dạng; trên thực tế, khoảng 1 trên 20 loài động vật có xương sống là cá da trơn[7].

    Phân loại của bộ Cá da trơn thay đổi rất nhanh. Trong một bài báo năm 2007, Horabagrus, PhreatobiusConorhynchos không được phân loại trong bất kỳ họ cá da trơn nào.[6] Cũng có một số bất đồng về địa vị họ của một số nhóm; chẳng hạn, Nelson (2006) liệt kê Auchenoglanididae và Heteropneustidae như là các họ riêng biệt, nhưng All Catfish Species Inventory (ACSI) lại gộp chúng vào các họ khác. Ngoài ra, FishBaseITIS liệt kê Parakysidae như một họ riêng, trong khi nhóm này lại được cả Nelson (2006) và ACSI gộp vào trong họ Akysidae[5][8][9][10] Nhiều nguồn khác không liệt kê họ mới sửa đổi gần đây là Anchariidae[11]. Họ Horabagridae, bao gồm Horabagrus, PseudeutropiusPlatytropius, cũng không được một số tác giả liệt kê nhưng lại được những người khác coi là một nhóm thật sự[4]. Vì thế, số lượng các họ là không đồng nhất giữa các tác giả. Số lượng loài cũng luôn luôn thay đổi vì các nghiên cứu trong phân loại cũng như từ sự miêu tả các loài mới. Nhưng có lẽ, kiến thức chung về cá da trơn có thể sẽ được tăng lên trong những năm tới nhờ các công trình của ACSI[5].

    Tần suất miêu tả các loài cá da trơn mới là rất cao. Trong giai đoạn 2003-2005, trên 100 loài đã được đặt tên, một tốc độ cao gấp 3 lần so với thế kỷ vừa qua[12]. Tháng 6 năm 2005, các nhà khoa học đã đặt tên cho một họ cá da trơn mới là Lacantuniidae, là họ cá mới thứ ba trong vòng 70 năm qua (hai họ kia là cá vây tay (Latimeriidae) năm 1938 và cá mập miệng to (Megachasmidae) năm 1983). Loài mới trong họ Lacantuniidae, Lacantunia enigmatica, đã được tìm thấy tại khu vực sông LacantunChiapas, Mexico[13].

    Năm 2014, các nhà khoa học đã tìm thấy hóa thạch ở vùng biển Nam Mỹ từ thế Trung Tân thuộc kỷ Neogen của một loài cá da trơn mới, được xếp vào một chi mới chưa thuộc về họ nào: Kooiichthys ion.[14]

    Quan hệ giữa các họ

    Quan hệ giữa các họ là tương đối không rõ ràng[15]. Phân loại của các siêu họ cũng biến đổi. Nhiều họ cá da trơn được phân loại trong chính siêu họ của chúng[5].

    Dựa trên các dữ liệu hình thái học, họ Diplomystidae thông thường được coi là họ nguyên thủy nhất trong các họ cá da trơn và là nhóm có quan hệ chị-em với nhóm bao gồm các họ còn lại, một nhánh được gọi là Siluroidei. Nghiên cứu phân tử gần đây ngược lại với giả thiết đang thịnh hành này, trong đó phân bộ Loricarioidei lại được coi là nhóm chị-em với toàn bộ phần còn lại của cá da trơn, bao gồm cả Diplomystidae (Diplomystoidei) và Siluroidei; mặc dù nó không đủ để loại bỏ giả thiết cũ, nhưng giả thiết mới không phải là không được hỗ trợ. Siluroidei là nhóm đơn ngành mà không có các họ trong nhóm Loricarioid hay họ Diplomystidae với các chứng cứ phân tử; nhưng các chứng cứ hình thái học lại không hỗ trợ Siluroidei mà không có Loricarioidea[4].

    Dưới đây là danh sách quan hệ họ hàng theo các tác giả khác nhau. Lacantuniidae được gộp trong biểu đồ của Sullivan, dựa trên chứng cứ gần đây cho rằng nó là nhóm chị-em với Claroteidae[16].

    Nelson, 2006[5] Sullivan và các cộng sự, 2006[4]

    Phát sinh chủng loài

    Cây phát sinh chủng loài vẽ theo Betancur và ctv (2016)[17].

    Otomorpha

    Clupei

    Clupeiformes



    Alepocephali

    Alepocephaliformes


    Ostariophysi

    Anotophysa

    Gonorynchiformes


    Otophysa

    Cyprinae

    Cypriniformes



    Characiphysae

    Characiformes


    Siluriphysae


    Gymnotiformes



    Siluriformes








    Cây phát sinh chủng loài trong nội bộ bộ Siluriformes vẽ theo Betancur et al. (2013), Betancur et al. (2014)[18].

    Siluriformes

    Loricaroidei[19]


    Nematogenyidae




    Trichomycteridae





    Loricariidae



    Astroblepidae




    Callichthyidae






    Diplomystoidei

    Diplomystidae


    Siluroidei[21]




    Sisoridae




    Amblycipitidae



    Akysidae






    Bagridae[20]




    Schilbeidae



    Horabagridae








    Heteropneustidae



    Clariidae







    Chacidae



    Cetopsidae





    Cranoglanididae



    Ictaluridae







    Pangasiidae




    Anchariidae



    Ariidae







    Claroteidae




    Amphiliidae




    Malapteruridae



    Mochokidae








    Siluridae



    Plotosidae






    Doradidae



    Auchenipteridae





    Heptapteridae




    Pseudopimelodidae



    Pimelodidae













    Tiến hóa

    Một loạt các hóa thạch cá da trơn đã được biết đến. Cá da trơn thông thường có bộ xương lớn và nặng, có xu hướng dễ hóa thạch hóa và tạo ra các sỏi thính giác tương đối lớn. Vì thế, một lượng lớn các loài cá da trơn đã được đặt tên từ các hóa thạch bộ xương toàn bộ hay một phần hoặc từ các sỏi thính giác[6], trong đó 19 chi và 72 loài hợp lệ chỉ dựa hoàn toàn vào các tàn tích hóa thạch[6]. Có hai họ đã hóa thạch là Andinichthyidae từ tầng Hạ Maastricht tới thế Paleocen, và Hypsidoridae từ giữa thế Eocen[5].

    Cá da trơn đã biết sớm nhất có từ cuối tầng Campania-đầu tầng Maastricht ở Argentina[22]. Các hóa thạch cá da trơn được tìm thấy ở mọi châu lục, ngoại trừ Australia[5]. Các hóa thạch với niên đại khoảng thế Eocen đã được phát hiện tại đảo Seymourchâu Nam Cực.

    Người ta tin rằng các nhánh của cá da trơn đã phân tỏa từ một tổ tiên chung trong một thời gian tương đối ngắn[4]. Trung tâm nguồn gốc cá da trơn có lẽ là Nam Mỹ. Tại khu vực này, cá da trơn có sự đa dạng cao nhất về loài. Ngoài ra, hai trong số các họ cá da trơn nguyên thủy nhất, là họ Hypsidoridae đã tuyệt chủng và Diplomystidae, được tìm thấy tương ứng ở các rìa bắc và nam của khu vực phân bố này. Các họ cá da trơn tại châu Phi là tương đối nguyên thủy[22]. Mặc dù bộ Siluriformes và bộ Gymnotiformes thường được coi là hai nhóm chị-em, nhưng chứng cứ phân tử gần đây lại chỉ ra rằng chúng có nguồn gốc độc lập[23]. Bộ này được gieo rắc khá sớm thông suốt qua các châu lục chủ yếu là nhờ các cầu đất[22]. Các loài cá da trơn tại Australia là các loài từ các họ có thể sống được trong môi trường nước mặn; chúng có thể đã di chuyển tới khu vực này thông qua môi trường biển và sau đó lại chuyển sang kiểu sống trong môi trường nước ngọt.

    Cá da trơn có thể đã phổ biến từ châu Phi sang châu Á vào cuối kỷ Jura nếu chúng có thể đến được đó[22]. Trong kỷ Phấn Trắng, vết nứt giữa châu Phi và Nam Mỹ có thể đang được hình thành; và điều này có thể giải thích cho các trái ngược trong các họ giữa hai châu lục. Phần lớn cá da trơn nước ngọt của hai châu lục này dường như là hoàn toàn không có quan hệ họ hàng gì. Sự tương đối ít đa dạng của chúng ở châu Phi có thể giải thích tại sao một vài họ cá da trơn nguyên thủy lại cùng tồn tại với chúng trong khi chúng lại không có ở Nam Mỹ, trong đó các dạng cá da trơn nguyên thủy hơn có thể đã bị dẫn tới tuyệt chủng[22]. Thời gian sớm nhất mà cá da trơn phổ biến tới Trung Mỹ là vào cuối thế Miocen[22].

    Phân bố và môi trường sống

    Các loài cá da trơn còn sinh tồn sống trong các vùng nước nội địa hay ven biển của mọi châu lục, ngoại trừ châu Nam Cực nhưng chúng có lẽ đã từng sinh sống trong mọi châu lục vào khoảng thời gian này hay khoảng thời gian khác[5]. Cá da trơn là đa dạng nhất tại khu vực nhiệt đới Nam Mỹ, châu Phichâu Á[7]. Trên một nửa số loài cá da trơn sinh sống tại châu Mỹ. Chúng là các loài cá duy nhất của siêu bộ Ostariophysi đã di cư vào các môi trường sống nước ngọt ở Madagascar, AustraliaNew Guinea[24].

    Cá da trơn chủ yếu được tìm thấy tại các môi trường sống nước ngọt, mặc dù phần lớn sinh sống trong các môi trường nước nông và lưu thông (nước chảy)[24]. Các đại diện của ít nhất là 8 họ là các loài sinh sống ngầm dưới đất với 3 họ có khả năng sinh sống trong các hang hốc. Vì thế, cá da trơn là một trong những nhóm cá thành công nhất trong việc chiếm lĩnh các hang hốc[25][26]. Một loài, Phreatobius cisternarum, sinh sống trong môi trường nước ngầm[27]. Nhiều loài từ các họ AriidaePlotosidae, cùng vài loài từ các họ AspredinidaeBagridae, có thể sinh sống tốt trong môi trường biển[28][29].

    Tại Việt Nam[30], có thể tìm thấy cá lăng (Hemibagrus elongatus), cá chiên (Bagarius bagarius), cá ngạnh (Cranoglanis sinensis) ở các sông đồng bằng miền Bắc như sông Lô, sông Hồng, sông Thao, sông Đà, sông Mã, sông Lam. Miền Nam thì có cá chiên sông (Bagarius yarrelli), cá lăng nha (Mystus nemurus), cá tra dầu (Pangasianodon gigas), cá trèn bầu (Ompok bimaculatus) được thấy tại các sông rạch như sông Đồng Nai, sông Sài Gòn và hạ lưu sông Cửu Long, vùng Tiền Giang, Hậu Giang.

    Sinh thái

     src=
    Panaque nigrolineatus dính vào một mẩu gỗ.
     src=
    Platydoras costatus có khả năng phát ra âm thanh.
     src=
    Phương pháp thụ tinh bất thường (uống tinh dịch) được ghi nhận ở Corydoras aeneus.

    Phần lớn cá da trơn là các động vật ăn đáy, nghĩa là chúng thông thường gắn liền với tầng đáy của cột nước[24]. Tuy nhiên, một vài loài là các động vật sinh sống ở tầng mặt[24].

    Hành vi kiếm ăn và thức ăn của các loài cá da trơn cũng phụ thuộc vào từng loài. Các loài trong họ Trichomycteridae ăn các loại tảo, vảy cá, nước nhầy, xác chết thối, hay thậm chí là máu (như ở loài candiru[31]. Các loài trong chi Panaque và một vài loài của chi Hypostomus là duy nhất trong số các loài cá da trơn vì khả năng ăn và tiêu hóa gỗ[32]. Các thành viên của chi Amaralia (họ Aspredinidae) lại chỉ chuyên ăn trứng của Loricariidae[33].

    Các đại diện của một vài họ cá da trơn sử dụng các ngạnh vây ức để tạo ra âm thanh, bao gồm các thành viên của họ Aspredinidae, Mochokidae, Doradidae, Pimelodidae, Ictaluridae. Cá da trơn phát ra âm thanh khi phải phòng thủ hoặc là hành động xoa dịu khi bị tấn công bởi cá đồng loài. Chúng cũng phát ra âm thanh khi bị bắt hay bị kích động[34].

    Đối với các loài cá da trơn, việc thụ tinh cho trứng có thể diễn ra bên trong, bên ngoài, hay thậm chí là việc truyền tinh dịch theo đường tiêu hóa của cá cái, được gọi là phương pháp thụ tinh kiểu uống tinh dịch[35]. Việc thụ tinh trong có lẽ có ở mọi loài của họ Auchenipteridae[5]. Cá da trơn thể hiện các cấp độ khác nhau trong việc thể hiện các chiến lược sinh sản. Ở các loài thuộc họ Loricariidae, sự chăm sóc của cá bố mẹ khá phát triển, với cá đực bảo vệ trứng và đôi khi cả cá bột, hoặc là bằng cách mang theo trứng hoặc là dính trứng vào mặt dưới của lớp đá hay trong các lỗ hổng[36]. Ở phần lớn các loài trong họ Ariidae, cá đực ấp trứng trong miệng. Nó mang theo một cụm trứng khá lớn trong miệng cho đến khi cá con nở ra[5].

    Đặc trưng tự nhiên

    Giải phẫu ngoài

    Phần lớn cá da trơn có các đặc điểm thích nghi với cuộc sống ở tầng đáy. Nói chung, chúng có sức nổi âm, nghĩa là chúng thường sống chìm hơn là sống nổi do bong bóng bị suy giảm, đầu nhiều xương và nặng[24]. Cá da trơn có hình dạng phân thân không đồng nhất, nhưng phần lớn có thân hình trụ với bụng hơi phẳng để thích hợp với việc kiếm ăn ở tầng đáy[24].

    Đầu bẹp cho phép chúng đào bới trong tầng đất bùn, cũng như có lẽ phục vụ trong vai trò tạo sức nâng giống như ở tàu cánh ngầm. Phần lớn có phần miệng có thể mở to và không có răng cửa; cá da trơn nói chung ăn uống theo kiểu bú mút hay nuốt hơn là theo kiểu cắn xé con mồi[24]. Tuy nhiên, một vài họ, chẳng hạn LoricariidaeAstroblepidae, có miệng kiểu giác mút hướng xuống dưới, cho phép chúng bám chắc vào các vật thể trong dòng nước chảy nhanh. Cá da trơn cũng có hàm trên bị suy giảm để hỗ trợ râu; điều này có nghĩa là chúng không thể thò miệng ra như ở các loài cá khác, chẳng hạn như ở cá chép[24].

     src=
    Cá trê Mỹ (Ictalurus punctatus) có 4 cặp râu.

    Cá da trơn có thể có tới 4 cặp râu: mũi, hàm trên (ở hai bên miệng), và 2 cặp râu cằm, mặc dù ở các loài khác nhau thì các cặp râu có thể không có. Do râu là quan trọng hơn trong việc tìm kiếm thức ăn nên mắt của chúng nói chung là nhỏ. Giống như ở các nhóm cá khác trong siêu bộ Ostariophysi, chúng có cơ quan gọi là cơ quan Weber[5]. Chúng có cơ quan Weber phát triển khá tốt và bong bóng suy giảm để cho phép chúng cải thiện thính giác cũng như để tạo ra âm thanh[24].

     src=
    Tấm giáp bảo vệ ở Corydoras semiaquilus.

    Cá da trơn không có vảy; thân của chúng thường là trần trụi. Ở một số loài, lớp da phủ chất nhầy được sử dụng trong hô hấp đường da, trong đó cá da trơn hít thở thông qua da của nó[24]. Ở một số loài cá da trơn khác, da che phủ các tấm giáp bảo vệ giống như mai; một dạng bảo vệ cơ thể đã tiến hóa trong phạm vi bộ này. Ở siêu họ Loricarioidea và chi Sisor, lớp giáp bảo vệ chủ yếu được cấu thành từ một hay nhiều hàng chứa các tấm hạ bì tự do. Các tấm giáp bảo vệ tương tự cũng thấy có ở các cá thể lớn của chi Lithodoras. Các tấm này có thể được hỗ trợ bằng các chồi cột sống, như ở họ Scoloplacidae và chi Sisor, nhưng các chồi này không bao giờ hợp nhất vào các tấm giáp hay tạo ra bất kỳ một lớp giáp bảo vệ ngoài nào. Ngược lại, ở phân họ Doumeinae (họ Amphiliidae) và ở phân họ Hoplomyzontinae (họ Aspredinidae), thì lớp giáp được hình thành bằng cách mở rộng các chồi cột sống để tạo ra các tấm giáp đó. Cuối cùng, tấm giáp bên của Doradidae, Sisor, Hoplomyzontinae gồm có các xương nhỏ thể trắc tuyến nở to với các phiến mỏng ở lưng và bụng[37].

     src=
    Cú chích từ cá ngát sọc (Plotosus lineatus) có thể gây tử vong.

    Tất cả các loài cá da trơn, ngoại trừ họ Malapteruridae (cá trê điện), đều có ngạnh (tia giống như gai to, rỗng và xương hóa) ở vây lưngvây ức. Khi phòng thủ, các ngạnh này có thể khóa vào vị trí sao cho chúng có thể chọc ra ngoài và có thể gây ra những vết thương nghiêm trọng cho kẻ thù. Ở vài loài, cá da trơn có thể sử dụng các ngạnh này để phóng ra các protein gây buốt nếu cá bị kích động[38]. Nọc được sản xuất ra từ các tế bào có tuyến trong lớp mô biểu bì che phủ các ngạnh[5]. Ở các thành viên của họ Plotosidae và chi Heteropneustes, protein của nọc là đủ mạnh để gây ra những vết thương nghiêm trọng cho con người khi bị chúng chích; nọc cá ngát sọc (Plotosus lineatus) có thể gây ra tử vong[5].

    Cá da trơn con, giống như ở phần lớn các loài cá khác, có đầu, mắt và các vây phía sau tương đối to hơn khi so sánh với các bộ phận tương ứng ở các cá thể đã trưởng thành. Những cá thể cá con này có thể dễ dàng đặt đúng vào trong họ của chúng; trong một số trường hợp việc nhận dạng các chi là hoàn toàn có thể. Đối với phần lớn các loài cá da trơn, các đặc điểm dùng để nhận dạng loài như vị trí của miệng và vây, hình dạng vây, độ dài các râu chỉ có sự khác biệt rất nhỏ giữa cá con và cá trưởng thành. Đối với nhiều loài, kiểu màu da cũng tương tự ở cả cá con lẫn cá trưởng thành. Vì thế, cá con là tương tự và phát triển dần lên để thành cá trưởng thành mà không có các chuyên hóa khác biệt nào của cá con. Ngoại lệ đối với điều này là các loài cá da trơn trong họ Cá úc (Ariidae), trong đó các cá bột mới sinh ra giữ các túi noãn hoàn cho đến khi vào giai đoạn cá con, và nhiều loài trong họ Pimelodidae, trong đó có thể có các râu thon dài và các sợi vây hay kiểu màu da[39].

    Dị hình giới tính có ở khoảng một nửa các họ cá da trơn[40]. Sự biến đổi của vây hậu môn thành dương cụ (ở các loài thụ tinh trong) cũng như các cấu trúc phụ trợ của cơ quan sinh sản (ở cả các loài thụ tinh trong và thụ tinh ngoài) đã được miêu tả ở các loài thuộc 11 họ khác nhau.[35]

    Kích thước

    Cá da trơn là bộ cá với sự biến thiên lớn nhất về kích thước trong nhóm cá xương[24]. Nhiều loài của bộ này có kích thước dài tối đa nhỏ hơn 12 cm[5]. Một vài loài nhỏ nhất trong các họ AspredinidaeTrichomycteridae đạt đến độ thuần thục sinh lý khi chỉ dài 10 mm (0,4 inch)[7].

    Cá nheo châu Âu (Silurus glanis), cùng với họ hàng nhỏ bé hơn nhiều của nó là cá nheo Aristotle (Silurus aristotelis) tìm thấy ở Hy Lạp là những loài bản địa duy nhất của châu Âu. Các ghi chép trong văn chương và huyền thoại đã đưa ra các kích thước kinh ngạc của cá nheo châu Âu. Kích thước trung bình của loài này là khoảng 1,2-1,6 m (3,9-5,2 ft), còn cá có kích thước dài trên 2 m (6,6 ft) thì rất hiếm. Con to nhất đã ghi nhận được dài trên 2,5 m (8,2 ft) và đôi khi nặng trên 100 kg (220 lb).

    Cá trê Mỹ (Ictalurus furcatus), đánh bắt được tại sông Mississippi ngày 22 tháng 5 năm 2005, cân nặng 56,25 kg (124 lb). Cá trê đầu bẹt (Pylodictis olivaris), đánh bắt được tại Independence, Kansas, cân nặng 56 kg (123 lb 9 oz). Tuy nhiên, tất cả các số liệu này đều thua xa kỷ lục của con cá tra dầu (Pangasius gigas) đánh bắt được tại miền bắc Thái Lan ngày 1 tháng 5 năm 2005 và được thông báo với báo chí khoảng gần 2 tháng sau, với trọng lượng 293 kg (646 lb). Đây là con cá tra to và nặng nhất đã đánh bắt được, nhưng chỉ tính từ khi Thái Lan bắt đầu duy trì việc ghi chép vào năm 1981[41]. Cá tra dầu chưa được nghiên cứu kỹ do nó sinh sống tại các nước đang phát triển và hoàn toàn có thể là nó còn có những cá thể to lớn hơn.

    Giải phẫu trong

    Ở nhiều loài cá da trơn, chồi xương cánh tay là chồi xương kéo dài về phía sau từ đai vai, ngay phía trên phần gốc của vây ức. Nó nằm dưới lớp da mà hình dáng của nó có thể được xác định bằng cách mổ xẻ da hay thăm dò bằng kim[42].

    Võng mạc của cá da trơn bao gồm các tế bào nón và các tế bào que lớn. Nhiều loài cá da trơn có lớp phản quang trong võng mạc giúp chúng tăng cường tiếp nhận ánh sáng và tăng độ nhạy cảm với cường độ chiếu sáng yếu. Các tế bào nón kép, có ở phần lớn các loài cá xương, nhưng lại không có ở cá da trơn[43].

    Cấu tạo của tinh hoàn là không giống nhau ở các loài cá da trơn, nhưng phần lớn trong chúng có tinh hoàn với các tua, bao gồm các họ Ictaluridae, Claridae, Auchenipteridae, Doradidae, Pimelodidae, và Pseudopimelodidae[44]. Trong tinh hoàn của một vài loài trong bộ Siluriformes, các cơ quan và cấu trúc như khu vực đầu sinh tinh và khu vực đuôi kích thích tiết tinh dịch đã được quan sát thấy, bên cạnh sự hiện diện của các bọng sinh tinh trong phần đuôi tinh hoàn[45]. Tổng số tua và độ dài của chúng là khác nhau ở các vị trí đầu/đuôi tinh hoàn giữa các loài.[44] Các tua ở phần đuôi tinh hoàn có thể là các ống nhỏ, trong đó các khoang được điền đầy bằng tinh dịch và tinh trùng[44]. Nang mào tinh hoàn được hình thành từ sự mở rộng tế bào chất của các tế bào Sertoli; sự giải phóng tinh trùng xảy ra khi phá vỡ thành của túi bao[44].

    Sự có mặt của các bọng sinh tinh, mặc dù có sự biến thiên trong kích thước, hình thái tổng thể và chức năng giữa các loài, nhưng nó không liên quan tới phương pháp thụ tinh. Thông thường chúng tạo thành các cặp, nhiều khoang, và kết nối với ống dẫn tinh, đóng vai trò của các tuyến và lưu trữ. Các chất tiết ra từ bọng sinh tinh có thể bao gồm các steroit và các glucuronit dạng steroit, với các chức năng hormon và pheromon, nhưng dường như nó chủ yếu bao gồm các mucoprotein, các axít mucopolysaccarit và các photpholipit[35].

    Buồng trứng của cá da trơn có thể là một trong hai kiểu: buồng trứng trần hay buồng trứng bao. Ở kiểu đầu tiên, các noãn bào được giải phóng trực tiếp vào khoang bụng và sau đó được phóng ra. Ở kiểu thứ hai, các noãn bào được chuyên chở ra ngoài thông qua vòi trứng[45]. Nhiều loài cá da trơn có kiểu buồng trứng bao, như Pseudoplatystoma corruscans, P. fasciatum, Lophiosilurus alexandri, Loricaria lentiginosa[44][45].

    Thực phẩm

     src=
    Món cá da trơn rán ăn kèm khoai tây và trứng tráng.

    Cá da trơn được đánh bắt và nuôi thả ở nhiều nơi trong hàng trăm năm qua tại châu Phi, châu Á và châu Âu để cung cấp thực phẩm cho con người. Việc đánh giá chất lượng và hương vị của thực phẩm chế biến từ cá da trơn là không thống nhất, một số người cho rằng cá da trơn là loại thực phẩm hảo hạng, trong khi những người khác cho rằng nó chứa nhiều nước và hương vị không hấp dẫn[46]. Tại Trung Âu, cá da trơn được coi là một loại đặc sản, chỉ dùng trong những ngày lễ và trong các bữa tiệc. Tại miền nam Hoa Kỳ, cá da trơn là loại thực phẩm cực kỳ phổ biến. Loài cá da trơn được đánh bắt và sử dụng nhiều nhất tại đây có lẽ là hai loài cá trê Mỹ, bao gồm Ictalurus punctatusIctalurus furcatus, cả hai đều khá phổ biến trong thiên nhiên và ngày càng được nuôi thả nhiều hơn. Cá da trơn được chế biến theo nhiều cách thức khác nhau; tại châu Âu, chúng thông thường được chế biến giống như đối với cá chép, nhưng tại Hoa Kỳ thì thông thường người ta bóp nó với bột ngô và đem rán.[46] Tại Indonesia cá da trơn là món ăn rất phổ biến. Người ta thường nướng cá tại các quầy hàng (warung) trên đường phố và ăn kèm với rau trong món ăn gọi là pecel lele (Lele là từ trong tiếng Indonesia để chỉ cá da trơn). Cá ba sa (Pangasius bocourti) là một trong những nguồn cung cấp thực phẩm lớn ở khu vực Đông Nam Á. Cá da trơn cũng chứa nhiều vitamin D[47].

    Chăn nuôi

    Cá da trơn dễ dàng nuôi thả trong khu vực có khí hậu ấm áp, làm cho giá thành sản phẩm không cao mà vẫn đảm bảo chất lượng tốt của sản phẩm. Các loài trong họ Ictaluridae được nuôi thả tại Bắc Mỹ (đặc biệt là khu vực Deep South, với Mississippi là bang sản xuất lớn nhất của Hoa Kỳ)[48]. Chỉ riêng loài Ictalurus punctatus đã đưa lại sản lượng đạt trị giá 450 triệu USD/năm cho công nghiệp nuôi trồng thủy sản[7].

    Tại châu Á, nhiều loài cá da trơn là nguồn cung cấp thực phẩm quan trọng. Một vài loài cá trê (họ Clariidae) và cá tra (họ Pangasiidae) được chăn nuôi nhiều tại châu Phichâu Á. Xuất khẩu cá ba sa (Pangasius bocourti) từ miền nam Việt Nam, đã gặp phải áp lực từ ngành công nghiệp cá da trơn của Hoa Kỳ. Năm 2003, Quốc hội Hoa Kỳ đã thông qua một đạo luật ngăn không cho cá da trơn nhập khẩu được dán nhãn là catfish (từ trong tiếng Anh để chỉ chung các loài cá da trơn)[49]. Kết quả là hiện nay các nhà xuất khẩu cá ba sa Việt Nam dán nhãn sản phẩm của mình để bày bán tại Hoa Kỳ là "basa fish".[50][51]

    Việc buôn bán cá da trơn làm cá cảnh cũng đang gia tăng, với hàng trăm loài, như các loài của chi Corydoras và họ Loricariidae, là các thành phần phổ biến trong nhiều bể cá cảnh. Các loài cá da trơn khác cũng hay được tìm thấy trong các bể cảnh là các loài của họ Aspredinidae, Doradidae, Pimelodidae.

    Loài xâm hại

    Các loài trong chi Ictalurus đã được đưa vào các vùng nước châu Âu một cách sai lầm với hy vọng tạo ra nguồn cá thực phẩm và cá câu thể thao. Tuy nhiên, nguồn cá da trơn Mỹ tại châu Âu không đạt được kích thước như ở vùng nước bản địa của chúng và chỉ làm tăng áp lực sinh thái lên quần động vật bản địa châu Âu. Cá trê trắng (Clarias batrachus) cũng đã được đưa vào các vùng nước ngọt của tiểu bang Florida, nhưng loài cá da trơn này cũng trở thành loài xâm hại tại đây. Pylodictis olivaris cũng là các loài gây hại ở khu vực ven Đại Tây Dương[7]. Các loài trong chi Pterygoplichthys, do những người nuôi cá cảnh thả ra, cũng đã sinh sôi nảy nở thành các quần thể hoang dã gây hại tại nhiều vùng nước ấm trên khắp thế giới[52][53][54][55][56].

    Tham khảo

    1. ^ "Siluriformes". FishBase. Ranier Froese và Daniel Pauly (chủ biên). Phiên bản tháng 8 năm 2013. N.p.: FishBase, 2013.
    2. ^ “Basa/Swai” (PDF). SeaFood Business magazine. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2009.
    3. ^ “Trademarks: Catfish by Any Other Name”. Time. Ngày 25 tháng 2 năm 2002. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2009.
    4. ^ a ă â b c Sullivan, JP; Lundberg JG; Hardman M (2006). “A phylogenetic analysis of the major groups of catfishes (Teleostei: Siluriformes) using rag1 and rag2 nuclear gene sequences”. Mol Phylogenet Evol. 41 (3): 636–62. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    5. ^ a ă â b c d đ e ê g h i k l Nelson, Joseph S. (2006). Fishes of the World. John Wiley & Sons, Inc. ISBN 0471250317.
    6. ^ a ă â b Ferraris, Carl J., Jr.; Miya, M; Azuma, Y; Nishida, M (2007). “Checklist of catfish, recent and fossil (Osteichthyes: Siluriformes), and catalogue of siluriform primary types” (PDF). Zootaxa 1418: 1–628. Truy cập ngày 22 tháng 6 năm 2009.
    7. ^ a ă â b c Lundberg, John G. (ngày 20 tháng 1 năm 2003). “Siluriformes”. Tree of Life Web Project. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2007. Đã định rõ hơn một tham số trong author-name-list parameters (trợ giúp)
    8. ^ “Catfish Families”. All Catfish Species Inventory. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2007.
    9. ^ Chủ biên Ranier Froese và Daniel Pauly. (2007). "Parakysidae" trên FishBase. Phiên bản tháng 4 năm 2007.
    10. ^ Parakysidae (TSN 553185) tại Hệ thống Thông tin Phân loại Tích hợp (ITIS).
    11. ^ Ng, Heok Hee; Sparks, John S. (2005). “Revision of the endemic Malagasy catfish family Anchariidae (Teleostei: Siluriformes), with descriptions of a new genus and three new species”. Ichthyol. Explor. Freshwaters (PDF)|định dạng= cần |url= (trợ giúp) 16 (4): 303–323. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    12. ^ Ferraris, Carl J., Jr.; Reis, Roberto E. (2005). “Neotropical catfish diversity: an historical perspective” (PDF). Neotropical Ichthyology 3 (4): 453–454. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    13. ^ Rodiles-Hernández, Rocío; Hendrickson, Dean A.; Lundberg, John G.; Humphries, Julian M. (2005). Lacantunia enigmatica (Teleostei: Siluriformes) a new and phylogenetically puzzling freshwater fish from Mesoamerica” (PDF). Zootaxa 1000: 1–24. ISSN: 1175-5334. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    14. ^ Azpelicueta, M.d.l.M., Cione, A.L., Cozzuol, M.A. & Mirandea, J.M. 2016. Kooiichthys jono n. gen. n. sp., a primitive catfish (Teleostei, Siluriformes) from the marine Miocene of southern South America. Journal of Paleontology, 89(5): 791–801. doi:10.1017/jpa.2015.52
    15. ^ Schaefer, Scott A.; Lauder George V. (1986). “Historical Transformation of Functional Design: Evolutionary Morphology of Feeding Mechanisms in Loricarioid Catfishes”. Systematic Zoology 35: 489–508. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    16. ^ Lundberg, John G.; Sullivan John P.; Rodiles-Hernández Rocío; Hendrickson Dean A. (tháng 6 năm 2007). “Discovery of African roots for the Mesoamerican Chiapas catfish, Lacantunia enigmatica, requires an ancient intercontinental passage” (PDF). Proceedings of the Academy of Natural Sciences of Philadelphia 156: 39–53. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    17. ^ Ricardo Betancur-R, Ed Wiley, Nicolas Bailly, Arturo Acero, Masaki Miya, Guillaume Lecointre, Guillermo Ortí, 2016.Phylogenetic Classification of Bony Fishes. Phiên bản 4.
    18. ^ Betancur-R R., E. Wiley, N. Bailly, M. Miya, G. Lecointre, G. Ortí. 2014. Phylogenetic Classification of Bony Fishes – Phiên bản 3, ngày 30 tháng 7 năm 2014.
    19. ^ Không xét họ Scoloplacidae.
    20. ^ Bao gồm cả Olyridae.
    21. ^ Không xét Aspredinidae, Austroglanididae, Erethistidae, Lacantuniidae.
    22. ^ a ă â b c d Briggs, John C. (2005). “The biogeography of otophysan fishes (Ostariophysi: Otophysi): a new appraisal” (PDF). Journal of Biogeography 32: 287–294.
    23. ^ Saitoh, Kenji; Miya Masaki; Inoue Jun G.; Ishiguro Naoya B.; Nishida Mutsumi (2003). “Mitochondrial Genomics of Ostariophysan Fishes: Perspectives on Phylogeny and Biogeography” (PDF). Journal of Molecular Evolution 56: 464–472. doi:10.1007/s00239-002-2417-y. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    24. ^ a ă â b c d đ e ê g h Bruton, Michael N. (1996). “Alternative life-history strategies of catfishes” (PDF). Aquat. Living Resour. 9: 35–41.
    25. ^ Langecker, Thomas G.; Longley Glenn (1993). “Morphological Adaptations of the Texas Blind Catfishes Trogloglanis pattersoni and Satan eurystomus (Siluriformes: Ictaluridae) to Their Underground Environment”. Copeia: 976–986. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    26. ^ Hendrickson, Dean A.; Krejca Jean K.; Martinez Juan Manuel Rodríguez (2001). “Mexican blindcats genus Prietella (Siluriformes: Ictaluridae): an overview of recent explorations”. Environmental Biology of Fishes 62: 315–337. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    27. ^ Thông tin "Phreatobius cisternarum" trên FishBase, chủ biên Ranier Froese và Daniel Pauly. Phiên bản tháng 4 năm 2007.
    28. ^ Monks N. (chủ biên): Brackish Water Fishes, TFH 2006, ISBN 0-7938-0564-3
    29. ^ Schäfer F: Brackish Water Fishes, Aqualog 2005, ISBN 3-936027-82-X
    30. ^ 7 loài bộ cá ngạnh, Siluriformes, Phùng Mỹ Trung
    31. ^ Schaefer, Scott A.; Provenzano Francisco; de Pinna Mario; Baskin Jonathan N. (ngày 29 tháng 11 năm 2005). “New and Noteworthy Venezuelan Glanapterygine Catfishes (Siluriformes, Trichomycteridae), with Discussion of Their Biogeography and Psammophily” (PDF). American Museum Novitates (3496): 1–27. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    32. ^ Armbruster, Jonathan W. (2003). “The species of the Hypostomus cochliodon group (Siluriformes: Loricariidae)” (PDF). Zootaxa 249: 1–60.
    33. ^ Friel John Patrick (ngày 13 tháng 12 năm 1994). "A Phylogenetic Study of the Neotropical Banjo Catfishes (Teleostei: Siluriformes: Aspredinidae)" (PDF). Đại học Duke, Durham, NC. Truy cập ngày ngày 7 tháng 8 năm 2007.
    34. ^ Pruzsinszky, Inge; Ladich Friedrich (tháng 10 năm 1998). “Sound production and reproductive behaviour of the armoured catfish Corydoras paleatus (Callichthyidae)”. Journal Environmental Biology of Fishes 53 (2): 183–191. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    35. ^ a ă â Mazzoldi, C.; Lorenzi V.; Rasotto M. B. (2007). “Variation of male reproductive apparatus in relation to fertilization modalities in the catfish families Auchenipteridae and Callichthyidae (Teleostei: Siluriformes)”. Journal of Fish Biology 70: 243–256. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    36. ^ Sabaj, Mark H.; Armbruster Jonathan W.; Page Lawrence M. (1999). “Spawning in Ancistrus (Siluriformes: Loricariidae) with comments on the evolution of snout tentacles as a novel reproductive strategy: larval mimicry” (PDF). Ichthyol. Explor. Freshwaters 10 (3): 217–229. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    37. ^ Friel, J.; Lundberg J. G. (1996). “Micromyzon akamai, gen. et sp. nov., a small and eyeless banjo catfish (Siluriformes: Aspredinidae) from the river channels of the lower Amazon basin”. Copeia (3): 641–648. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    38. ^ Fundação Medicina Veterinária, Microbiota characterization of the catfish (Cathorops agassizii and Genidens genidens) sting venom, truy cập 10-4-2009
    39. ^ Lundberg, John G.; Berra Tim M.; Friel John P. (tháng 3 năm 2004). “First description of small juveniles of the primitive catfish Diplomystes (Siluriformes: Diplomystidae)” (PDF). Ichthyol. Explor. Freshwaters 15 (1): 71–82. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    40. ^ Friel, John P.; Vigliotta Thomas R. (2006). Synodontis acanthoperca, a new species from the Ogôoué River system, Gabon with comments on spiny ornamentation and sexual dimorphism in mochokid catfishes (Siluriformes: Mochokidae)” (PDF). Zootaxa 1125: 45–56. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    41. ^ “Grizzly Bear-Size Catfish Caught in Thailand”. National Geographic News. Truy cập ngày 14 tháng 7 năm 2006.
    42. ^ “Term: humeral process”. FishBase. Truy cập ngày 27 tháng 1 năm 2010.
    43. ^ Douglas, Ron H.; Collin Shaun P.; Corrigan Julie (2002). “The eyes of suckermouth armoured catfish (Loricariidae, subfamily Hypostomus): pupil response, lenticular longitudinal spherical aberration and retinal topography” (PDF) 205 (22). The Journal of Experimental Biology. tr. 3425–3433. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    44. ^ a ă â b c Barros, Marcelo D. M.; Guimarães-Cruz, Rodrigo J.; Veloso-Júnior, Vanderlei C.; Santos, José E. dos (2007). “Reproductive apparatus and gametogenesis of Lophiosilurus alexandri Steindachner (Pisces, Teleostei, Siluriformes)”. Revista Brasileira de Zoologia 24 (1): 213–221. doi:10.1590/S0101-81752007000100028.
    45. ^ a ă â Brito, M.F.G.; Bazzoli N. (2003). “Reproduction of the surubim catfish (Pisces, Pimelodidae) in the São Francisco River, Pirapora Region, Minas Gerais, Brazil”. Arquivo Brasileiro de Medicina Veterinária e Zootecnia 55 (5). ISSN: 0102-0935. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    46. ^ a ă Jenny Baker (1988), Simply Fish, trang 36-37. Faver & Faber, London.
    47. ^ “Vitamin D and Healthy Bones”. New York State Department of Health. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2007.
    48. ^ J.E. Morris (tháng 10 năm 1993). "Pond Culture of Channel Catfish in the North Central Region". North Central Regional Aquaculture Center. Truy cập ngày ngày 28 tháng 8 năm 2006.
    49. ^ "'Catfish' bred in Asia move up on U.S. food chain", 28-11-2006
    50. ^ “List of Fish Species which are, or may be, Aquacultured”. Canadian Food Inspection Agency. Ngày 9 tháng 6 năm 2008. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2009.
    51. ^ “Buyer's Guide: Basa Catfish”. SeaFood Business magazine. Tháng 11 năm 2001. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2007.
    52. ^ Nico, Leo G.; Martin R. Trent (tháng 3 năm 2001). “The South American Suckermouth Armored Catfish, Pterygoplichthys anisitsi (Pisces: Loricaridae), in Texas, with Comments on Foreign Fish Introductions in the American Southwest”. The Southwestern Naturalist 46 (1): 98–104. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    53. ^ Wakida-Kusunokia, Armando T.; Ruiz-Carusb Ramon; Amador-del-Angelc Enrique (tháng 3 năm 2007). “Amazon Sailfin Catfish, Pterygoplichthys pardalis (Castelnau, 1855) (Loricariidae), Another Exotic Species Established in Southeastern Mexico”. The Southwestern Naturalist 52 (1): 141–144. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    54. ^ Chavez, Joel M.; de la Paz Reynaldo M.; Manohar Surya Krishna; Pagulayan Roberto C.; Carandang Vi Jose R. (2006). “New Philippine record of south american sailfin catfishes (Pisces: Loricariidae)” (PDF). Zootaxa 1109: 57–68. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    55. ^ Bunkley-Williams, Lucy; Williams Ernest H. Jr.; Lilystrom Craig G.; Corujo-Flores Iris; Zerbi Alfonso J.; Aliaume Catherine; Churchill Timothy N. (1994). “The South American Sailfin Armored Catfish, Liposarcus multiradiatus (Hancock), a New Exotic Established in Puerto Rican Fresh Waters” (PDF). Caribbean Journal of Science 30 (1-2): 90–94. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)
    56. ^ Liang, Shih-Hsiung; Wu Hsiao-Ping; Shieh Bao-Sen (2005). “Size Structure, Reproductive Phenology, and Sex Ratio of an Exotic Armored Catfish (Liposarcus multiradiatus) in the Kaoping River of Southern Taiwan” (PDF). Zoological Studies 44 (2): 252–259. Chú thích sử dụng tham số |coauthors= bị phản đối (trợ giúp)

    Liên kết ngoài

     src= Wikimedia Commons có thư viện hình ảnh và phương tiện truyền tải về Bộ Cá da trơn  src= Wikispecies có thông tin sinh học về Bộ Cá da trơn
    Đây là một bài viết chọn lọc. Nhấn vào đây để biết thêm thông tin.


    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia tác giả và biên tập viên
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia VI

    Bộ Cá da trơn: Brief Summary ( vietnamèis )

    fornì da wikipedia VI

    Bộ Cá da trơn hay bộ Cá nheo (danh pháp khoa học: Siluriformes) là một bộ cá rất đa dạng trong nhóm cá xương. Các loài cá trong bộ này dao động khá mạnh về kích thước và các thức sinh sống, từ loài nặng nhất là cá tra dầu (Pangasius gigas) ở Đông Nam Á tới loài dài nhất là cá nheo châu Âu (Silurus glanis) của đại lục Á-Âu, hay những loài chỉ ăn xác các sinh vật chết ở lớp nước đáy, hay các loài cá ký sinh nhỏ bé như Vandellia cirrhosa. Có các loài với các kiểu tấm xương bảo vệ cũng như các loài không có tấm xương bảo vệ này, nhưng tất cả chúng đều không có vảy. Không phải loài cá da trơn nào cũng có râu; các đặc trưng để xác định bộ Siluriformes trên thực tế là các đặc điểm chung của hộp sọ và bong bóng. Bộ cá này có tầm quan trọng kinh tế đáng kể; nhiều loài được chăn nuôi ở quy mô lớn để cung cấp cá thực phẩm, một vài loài được nuôi thả như là cá câu thể thao. Nhiều loài cá nhỏ, cụ thể là các loài trong chi Corydoras, được nuôi làm cá cảnh trong các bể cá.

    Cá da trơn là loài thủy sinh vật được chăn nuôi phổ biến ở nhiều nước trên thế giới và trở thành một nguồn thủy hải sản quan trọng trong công nghiệp thực phẩm, được chế biến và tiêu thụ rộng rãi trên toàn cầu. Tại Hoa Kỳ, các loài catfish (cá mèo hay cá trê Mỹ) thuộc họ Ictaluridae của bộ Cá da trơn được chăn nuôi với quy mô công nghiệp. Các chủ trại nuôi cá catfish đã thành lập một hiệp hội nghề nghiệp nuôi cá catfish để truyền bá, trao đổi kinh nghiệm chăn nuôi loài cá này và bảo vệ quyền lợi cho các thành viên trong trường hợp gặp phải sự cạnh tranh không lành mạnh trên thị trường. Cũng trong cuộc cạnh tranh này, đã có thời kỳ, các loài cá tra nuôi (Pangasius hypophthalmus) và cá ba sa (Pangasius bocourti) của Nam Bộ, mặc dù thuộc họ Pangasiidae (tiếng Anh gọi là shark catfish) cũng trong bộ Cá da trơn nhưng vẫn bị cho là thuộc họ Cá trê (Clariidae) và cho tới nay tại thị trường Mỹ vẫn không được dán nhãn là catfish và áp dụng thuế chống phá giá lên các loài cá nhập khẩu này.

    Việt Nam có nhiều loài thuộc bộ Cá da trơn như cá trê, cá nheo, cá bông lau, cá ba sa, cá tra v.v Đại đa số chúng sinh sống tự nhiên trong các ao, đầm, sông, hồ. Chỉ đến gần đây, khi nhu cầu tiêu thụ loại cá này dưới dạng thực phẩm tăng lên một cách đột biến, một số loài cá thuộc bộ này bắt đầu được các chủ trại nuôi cá ở Việt Nam chăn nuôi, mặc dù với quy mô không lớn.

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia tác giả và biên tập viên
    original
    visité la sorgiss
    sit compagn
    wikipedia VI

    Сомообразные ( russ; russi )

    fornì da wikipedia русскую Википедию
    Царство: Животные
    Подцарство: Эуметазои
    Без ранга: Вторичноротые
    Подтип: Позвоночные
    Инфратип: Челюстноротые
    Группа: Рыбы
    Группа: Костные рыбы
    Подкласс: Новопёрые рыбы
    Инфракласс: Костистые рыбы
    Надотряд: Костнопузырные
    Серия: Отофизы
    Подсерия: Siluriphysi
    Отряд: Сомообразные
    Международное научное название

    Siluriformes Cuvier, 1816

    Wikispecies-logo.svg
    Систематика
    на Викивидах
    Commons-logo.svg
    Изображения
    на Викискладе
    ITIS 163992NCBI 7995EOL 5083FW 35487

    Со́мообра́зные (лат. Siluriformes) — отряд лучепёрых рыб, включающий сомов и сходных с ними представителей. На июль 2018 года в состав отряда включают 40 современных семейств[1] с 497 родами и 3781 видом[2] и 3 ископаемых семейства[1]. Распространены в водоёмах Европы (3 вида), Азии (842 вида), Африки (557), Северной (50), Центральной (64) и Южной (2169) Америки, Океании (44), в Атлантическом (20), Индийском (41) и Тихом (60) океанах. В водах Австралии встречаются вторично пресноводные представители угрехвостых сомов; в водоёмах полярных регионов планеты их нет. В пресных водах России — 10 видов сомообразных.

    Сомообразные очень разнообразны по величине, достигают длины от 1,2 см (Miuroglanis platycephalus и Scoloplax dolicholophia из Южной Америки) до 5 м при массе до 306 кг[3] (обыкновенный сом из Европы)[2]. Однако большинство сомообразных — мелкие рыбы, почти половина всех их видов имеет размеры, не превышающие 10 см, и только около 2% представителей отряда вырастают до 1 м и более (средняя длина тела сомообразных составляет около 20 см)[2].

    Классификация

    В 2018 году в отряде сомообразных выделяют следующие семейства[1][4]:

    Разнообразие сомообразных

    См. также

    Примечания

    1. 1 2 3 Nelson J. S., Grande T. C., Wilson M. V. H. Fishes of the World. — 5th ed. — Hoboken: John Wiley & Sons, 2016. — P. 207—238. — 752 p. — ISBN 978-1-118-34233-6. — DOI:10.1002/9781119174844.
    2. 1 2 3 FishBase: specieslist of Order Siluriformes
    3. FishBase: Silurus glanis Linnaeus, 1758
    4. Русскоязычные названия по Нельсон Д. С. Рыбы мировой фауны / Пер. 4-го перераб. англ. изд. Н. Г. Богуцкой, науч. ред-ры А. М. Насека, А. С. Герд. — М.: Книжный дом «ЛИБРОКОМ», 2009. — С. 245—275. — ISBN 978-5-397-00675-0.
    5. FishBase: specieslist of Family Siluridae (Sheatfishes)
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Авторы и редакторы Википедии

    Сомообразные: Brief Summary ( russ; russi )

    fornì da wikipedia русскую Википедию

    Со́мообра́зные (лат. Siluriformes) — отряд лучепёрых рыб, включающий сомов и сходных с ними представителей. На июль 2018 года в состав отряда включают 40 современных семейств с 497 родами и 3781 видом и 3 ископаемых семейства. Распространены в водоёмах Европы (3 вида), Азии (842 вида), Африки (557), Северной (50), Центральной (64) и Южной (2169) Америки, Океании (44), в Атлантическом (20), Индийском (41) и Тихом (60) океанах. В водах Австралии встречаются вторично пресноводные представители угрехвостых сомов; в водоёмах полярных регионов планеты их нет. В пресных водах России — 10 видов сомообразных.

    Сомообразные очень разнообразны по величине, достигают длины от 1,2 см (Miuroglanis platycephalus и Scoloplax dolicholophia из Южной Америки) до 5 м при массе до 306 кг (обыкновенный сом из Европы). Однако большинство сомообразных — мелкие рыбы, почти половина всех их видов имеет размеры, не превышающие 10 см, и только около 2% представителей отряда вырастают до 1 м и более (средняя длина тела сомообразных составляет около 20 см).

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Авторы и редакторы Википедии

    鮎形目 ( cinèis )

    fornì da wikipedia 中文维基百科

    Disambig gray.svg 關於「鲇」,請參照維基辭典的

    现存共38科。

    地位未定

    鮎形目學名Siluriformes),属輻鰭魚綱骨鰾总目,通称鯰魚。世界七大洲,除南极洲之外,到处都有鯰魚。有几种鯰魚是海鱼。这类鱼大小差異極大,包括世界最大的淡水鱼之一的歐鯰,长达5米,重330千克,也包括一种很小的寄生鲇鱼,成体小于10毫米,是最小的脊椎动物。这个目包括35个科,但是现在分类表还在变动,大约有2855种,相当1/4的淡水鱼,1/10全部纲的种类。

    鲇形目除了电鲇科以外,其他种类在背鳍及胸鳍都有硬棘,有些含剧毒。

    概述

    鯰魚没有鱼。一般都有须,和其他淡水鱼不同,鯰魚是夜行动物,主要感觉器官不是依靠视觉,而是触须或其他感觉器官。一般为杂食性,多为食腐动物也吃白鴿,喜于夜间活动。也有几种是单一性,如寄生鲇只食动物血。卵生,可以各种形式表现出对后代的关心,如筑巢保护幼鱼。鲇鱼大小差别很大。兵鲇属体小,如矛兵鲇体长仅4-5厘米,而大型的欧洲种类欧鲇可达到4.5米,重达300公斤。一些体型较小的种,特别是兵鲇属,最受欢迎的观赏鱼,而许多体型较大的则可食用。

    鯰魚是主要食用鱼之一,在非洲都有很多饲养鯰鱼的鱼场,出產食用鯰鱼。

    名称

    鮎形目的拉丁名Siluriformes来自Silurus,是希腊语σίλουρος的拉丁化形式,意为“鮎鱼”。所以Siluriformes意为“鮎鱼形的”,故中文称之为“鮎形目”。

    参考文献

    参见

    辐鳍鱼总纲(Actinopterygii)分类
    腕鳍鱼纲 輻鰭魚綱

    物種識別信息
     title=
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    维基百科作者和编辑

    鮎形目: Brief Summary ( cinèis )

    fornì da wikipedia 中文维基百科

    鮎形目(學名:Siluriformes),属輻鰭魚綱骨鰾总目,通称鯰魚。世界七大洲,除南极洲之外,到处都有鯰魚。有几种鯰魚是海鱼。这类鱼大小差異極大,包括世界最大的淡水鱼之一的歐鯰,长达5米,重330千克,也包括一种很小的寄生鲇鱼,成体小于10毫米,是最小的脊椎动物。这个目包括35个科,但是现在分类表还在变动,大约有2855种,相当1/4的淡水鱼,1/10全部纲的种类。

    鲇形目除了电鲇科以外,其他种类在背鳍及胸鳍都有硬棘,有些含剧毒。

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    维基百科作者和编辑

    ナマズ目 ( Giaponèis )

    fornì da wikipedia 日本語
    ナマズ目 なまず.jpg
    ナマズの1種(南アメリカ産)
    分類 : 動物界 Animalia : 脊索動物門 Chordata 亜門 : 脊椎動物亜門 Vertebrata : 条鰭綱 Actinopterygii 亜綱 : 新鰭亜綱 Neopterygii 上目 : 骨鰾上目 Ostariophysi : ナマズ目 Siluriformes 下位分類 本文を参照

    ナマズ目(学名:Siluriformes、英語名:Catfish)は、硬骨魚類の分類群の一つ。35科446属で構成され、ナマズギバチなど底生生活をする淡水魚を中心に、およそ2,867種が所属する。大きくて扁平な頭部と、感覚器官として発達した口ヒゲを特徴とし、食用魚あるいは観賞魚として世界の多くの地域で利用されている。

    本稿では分類群としてのナマズ目の構成(Nelson, 2006の分類体系に基づく)[1]、およびナマズ類全般の特徴について記述する。日本に分布するナマズ科魚類の1種、ナマズ(ニホンナマズ、Silurus asotus)およびナマズに関連する文化については、ナマズの項目を参照のこと。一般的な和名のない分類名については、科名は上野・坂本(2005)[2]、種名は江島(2008)[3]によるカタカナ表記をそれぞれ参考とした。

    目次

    概要[編集]

    ナマズ目には2006年の時点で2,800を超える種が記載され、魚類の中ではスズキ目(約1万種)、コイ目(約3,200種)に次いで3番目に大きな一群となっている。現生の魚類2万8000種のおよそ1割、淡水産種(1万2400種)に限ればその2割がナマズ目の仲間で占められる[1]。流れの緩やかな河川湖沼から洞窟、山岳地帯の急流にいたるまで、世界中のあらゆる陸水に幅広く分布するとともに、河口・汽水域および沿岸付近で暮らす海産種も含まれる。1994年の時点(約2,400種)[2]から10年余りの間に、新たに400種以上が新種記載されるなど、分類の拡大傾向が続いている。地球上に存在するすべての水のうち、0.01%にも満たないこれらの陸水域において獲得されたナマズ目の生物多様性を解き明かすことは、生物全体の進化生態系の成り立ちを理解する手がかりにもなると考えられている[4]

    一般的なナマズ類に共通する形態学的な特徴は、平たくつぶれた大きな頭部と幅広い口、そして感覚器官として発達した長い口ヒゲである。世界の多くの地域において、古来より重要な漁業資源として利用された歴史をもち、養殖も盛んに行われている。近年では中〜大型種が趣味やスポーツとしての釣りの対象になるほか、コリドラスシノドンティスプレコなど観賞魚として親しまれる種類も非常に多く、世界各地の水族館および個人のアクアリウムで飼育されている。このように人間との関わりを深める一方で、移植された外来ナマズが固有の生態系に影響を及ぼすなどの問題も近年各地で発生している。

    分布[編集]

    世界[編集]

    南極大陸からの化石種を含めれば、ナマズ目の仲間は地球上の全大陸に分布している。所属する2,800種余りのナマズのうち、半数以上の約1,700種が南北アメリカ大陸に分布する。他はアフリカ南アジア東南アジア熱帯域に生息する種類が多く、ヨーロッパ東アジアオーストラリアにはごく少ない。ハマギギ科・ゴンズイ科の2科にはおよそ120種の海水魚が含まれるが、その多くは汽水域、ときには淡水にも進出する。他の33科はすべて淡水魚のグループである(汽水域に進出する種類を含む)。2006年の時点で少なくとも200種の未記載種が知られており、さらに多くの未発見種が存在することも確実視されている[1]

    日本[編集]

     src=
    イワトコナマズ(Silurus lithophilus)。琵琶湖余呉湖のみに分布する日本固有種

    日本では在来のナマズ目魚類は全国各地(沖縄は海産種のみ)に分布するものの、その数は5科10種のみと極めて少ない[5]。淡水産種としてはナマズ科ナマズ属の3種(ナマズイワトコナマズビワコオオナマズ)、ギギ科の4種(ギギネコギギギバチアリアケギバチ)、およびアカザ科のアカザが知られるのみである。このうちイワトコナマズ・ビワコオオナマズ・ギギ科の4種・アカザは日本固有種であり、前二者は琵琶湖水系のみに分布する。種としてのナマズ(S. asotus)の分布はかつて西日本に限られていたが、江戸時代以降東日本北海道にも移植され、現在では沖縄を除く日本全国に生息している。

    日本産ナマズ類はいずれも水質や環境の悪化に伴い数を減らしているとみられ、ネコギギ・ギバチ・アリアケギバチ・アカザの4種は、環境省レッドリストにおいて絶滅危惧種、または準絶滅危惧種に指定されている。海産種としては、ゴンズイ科・ハマギギ科の3種(ゴンズイミナミゴンズイおよびハマギギ)が、本州から沖縄にかけての沿岸域に分布している。ゴンズイはスクーバダイビングなどでも頻繁に観察される普通種であるが、ハマギギは東シナ海からインド洋が分布の中心で、日本近海ではごくまれにしか捕れない[6]

    移入種[編集]

     src=
    ウォーキングキャットフィッシュ Clarias batrachus (ヒレナマズ科)。世界各地に帰化し、生態系への影響が懸念されるナマズ。日本では近縁の Clarias fuscus が沖縄・石垣島に定着している

    養殖目的で移入された食用ナマズや、飼育放棄された外来の観賞用ナマズが自然界に定着し、問題となっている例が世界各地で知られる。淡水産ナマズ(特に中〜大型種)の多くは生息環境における食物連鎖の上位に位置することが多く、在来の水生生物を根絶やしにするなど生態系への悪影響が懸念される。ヒレナマズ科のウォーキングキャットフィッシュ(クラリアス・バトラクス、Clarias batrachus)は、本来は東南アジアに分布する熱帯性のナマズであるが、現在ではアメリカ合衆国南部やハワイなど、世界の多くの地域に帰化している。本種は空気呼吸が可能で、陸上を移動する性質があるため容易に分布を広げやすく、国際自然保護連合(IUCN)が指定する「世界の侵略的外来種ワースト100」の一つに選定されている[7]

    外国産ナマズの定着は日本でも問題となっている。1981年、霞ヶ浦に食用目的で導入された北アメリカ原産のチャネルキャットフィッシュ(アメリカナマズ、Ictalurus punctatus)は、1994年以降急激に数を増やしている。本種は体長1mを超える大型の捕食魚で他に天敵はおらず、外来生物法における特定外来生物として規制の対象となっている[8]。また、ヨーロッパオオナマズ(ナマズ目中の最大種)・ウォーキングキャットフィッシュの定着が懸念されるほか、マダラロリカリアは既に沖縄への定着が確認されている。いずれも在来魚類との競合が心配され、これら3種は環境省が指定する要注意外来生物リストに掲載されている[9]

    形態学的特徴[編集]

    外部形態[編集]

     src=
    チャネルキャットフィッシュ Ictalurus punctatus (アメリカナマズ科)。口ヒゲはナマズ目魚類の重要な特徴である。この例では、鼻部に1対、上顎に1対、下顎に2対、計4対のヒゲを備えている(下顎の1本は失われている)
     src=
    ヨーロッパオオナマズSilurus glanis (ナマズ科)。本種はナマズ目の中で最大種であり、体長5mに達した個体が報告されている

    ナマズ類の体表面にはがなく、一般に滑らかである。体は粘液に覆われぬるぬるしていることが多いが、ロリカリア上科とドラス上科の一部では硬い骨板が瓦のように列を成している。体は全体的に左右に平べったい(側扁)が、頭部は上下に圧迫されたように平たく(縦扁)、ナマズ目魚類の外見を特徴付けている。

    ・上顎・下顎など頭部に最大4対のヒゲをもつことが、ナマズ目魚類の大きな特徴である。口ヒゲには味蕾など感覚器官が発達し、移動および餌を探すときにはヒゲを最大限に活用している。夜間に活動するものや、視界不良の濁った水域に住む種類ではが退化的で小さいことが多く、口ヒゲに依存する度合いが大きい。ヘテロプネウステス科・ヒレナマズ科は空気呼吸のための特殊な器官(上鰓器官)をもち、水の外でもある程度生存が可能となっている。

    ナマズ目中最大の魚は、ナマズ科のヨーロッパオオナマズSilurus glanis)である。本種は体長3mに達することは普通で、最大では5m、体重にして330kgの個体が知られている[1]。パンガシウス科(メコンオオナマズなど)・ピメロドゥス科(ピライーバなど)の仲間も非常に大きくなるが、目全体で見ればこれらは例外であり、ほとんどの種類は体長12cm程度の小型の魚である。スコロプラクス科には体長2cm程度で成熟する超小型種が所属している[10]

    魚類の重要な分類形質であるにも、ナマズ類ならではの特徴がみられる。ほとんどのナマズは、背鰭と胸鰭の先頭に1本の「棘」(いわゆる棘条とは異なる)をもっている。この棘はしばしば強靭で鋭く、種類によっては毒腺を備える場合もあるなど、外敵に対する強力な防御手段となっている。背鰭の棘の前にはさらに小さな棘状の構造があり、この小棘を使って長い棘を機械的に固定することができる。強い棘を立てた状態で固定されると、捕食者が飲み込むことは容易ではない。

    ほとんどのナマズ類は脂鰭(あぶらびれ)をもつ。脂鰭は背鰭の後方、尾鰭の近くに位置する肉質の鰭で、サケ目カラシン目など複数のグループにみられる。脂鰭は鰭条を欠くのが普通であるが、サカサナマズ科の一部の種類は脂鰭にも鰭条をもつ。淡水魚の一群としてナマズ目と双璧を成すコイ目の仲間には脂鰭はなく、両者の重要な鑑別点の一つとなっている。ナマズ類の尾鰭の主鰭条は18本以下で、多くの種では17本であるが、アスプレド科(10本以下)などさらに少ない場合もある。尾鰭の骨格は6つの分割された下尾骨をもつものから、完全に癒合した種類までさまざまで、科以下の分類形質として利用される。

    内部形態[編集]

    ナマズ目はコイ目やカラシン目などとともに骨鰾上目と呼ばれるグループに属し、この仲間に共通する特徴としてウェーベル氏器官(ウェーバー器官とも)をもつ。この器官は脊椎骨から変化した4つの骨片によって構成され、内耳浮き袋を連絡し、に音を伝える役目を果たしている。夜行性で小さな眼しかもたないナマズ類にとっては、口ヒゲと並ぶ重要な感覚器官である。浮き袋の形態は球形〜楕円形で、底部にじっとしてあまり遊泳しない生活様式を反映してかやや退化的であり、カプセル状に変形した椎骨によって完全に包まれる種類もある。

    頭部が平らになっていることは、骨格上の特徴にも影響を与えている。上顎がなく、上顎の骨格そのものが全般的に退化していることが顕著な特徴で、ほとんどの科では主上顎骨は骨片化している。この骨片化した主上顎骨は、口ヒゲを動かすための筋肉の基点となっている。頭部やを構成する骨の中で、下鰓蓋骨・接続骨・基舌骨を欠く。中翼状骨は退化的で、前鰓蓋骨・間鰓蓋骨も比較的小さい。また、頭頂骨後側頭骨は多くの場合不明瞭で、それぞれ上後頭骨、上擬鎖骨と癒合しているものとみられる。翼状骨・口蓋骨鋤骨に歯をもつ。椎骨の数は15〜100以上と科によってさまざまである。他の真骨類の魚類とは異なり、尾舌骨は個体発生の初期にと癒合し、特殊な骨化を行う。

    生態[編集]

    2,800種超に及ぶナマズ目魚類はコイ目と並び最も繁栄した淡水魚の一群であり、その生態も極めて多様性に富んでいる。ナマズ類は基本的に底生性で活発に泳ぎ回ることは少なく、水底を這うようにゆっくりと泳ぐものが多い。多くは夜行性で、口ヒゲを活発に動かして周囲を探りながら移動する。ロリカリア科など流れの速い渓流に分布する科では口が吸盤状に変化していることがあり、岩などに張り付くことで激流をやり過ごす。

    毒性[編集]

     src=
    ギギ科の1種 Mystus plani
    本科魚類の多くは胸鰭を使って威嚇音を出す

    ナマズ目の魚には体内にを含むもの、あるいは毒腺を通じて体外に毒液を分泌する種類が知られる。毒液は背鰭と胸鰭(多くの場合は後者)の棘から分泌される。ほとんどの毒ナマズ類にとってこれらの棘は防衛手段であり、積極的に攻撃を行うことは少ない。インドに分布するレッドキャット(Heteropneustes fossiles、ヘテロプネウステス科)など一部の種類に限り、毒棘を使って他の魚や人間を襲う習性をもつことが知られる。日本沿岸にも分布する海産種のゴンズイPlotosus lineatus、ゴンズイ科)がもつ毒は強力で、刺された場合死に至ることもある。

    発音[編集]

    ドラス科やギギ科などのナマズ類には、胸鰭の棘や浮き袋の振動を利用して音を出すことができる種類がある。日本を含めた東アジアに分布するギギ(Pelteobagrus nudiceps)は、胸鰭の棘を使って出す威嚇音が和名の由来となっている。これらのナマズ類は漁獲された際にも発音することから、外敵への警告の役割をもつものとみられるが、仲間同士の伝達手段として用いられているかどうかは不明である。

    発電[編集]

    デンキナマズ科は発電を行う魚類として知られている。特にデンキナマズは最大で400ボルトを超える電圧を出すことが可能で、これは魚類としてはデンキウナギ(600ボルトに達する)に次いで高い発電力である。デンキナマズ科に限らずナマズ目魚類の多くには、体表(特にと頭部背側)に電場を感じ取る受容器があり、水中での電場の変化に敏感に反応していると考えられている[5]。ナマズ類の電気受容器は、軟骨魚類がもつロレンチーニ器官と似た瓶型の形状をしているが、動毛の有無など細胞レベルでの微細形態に違いがある[11]。夜行性の種類が多いナマズ類にとっては、口ヒゲやウェーベル氏器官と並ぶ重要な感覚器として機能するとみられる。

    繁殖[編集]

     src=
    サカサナマズ科の1種 Synodontis multipuntatus。タンガニーカ湖固有の本種は、他のシクリッド類に受精卵を預ける托卵の習性をもつ

    ナマズ目魚類の繁殖様式は群によってさまざまな形態をとる。ほとんどのナマズ類は魚類で一般的な体外受精による繁殖を行うが、アウケーニプテルス科の仲間は雄が交接器をもち、交尾による体内受精をする。コリドラス亜科の一部では雌が精子を飲み込み、腸管を経由して体内受精させるという特異な繁殖様式が知られる[12]。親魚が卵や稚魚を保護する習性をもつ種類も多く、水底の砂をクレーター状に掘った巣を作るもの、カッリクテュス亜科など水面に泡巣を作るものなどがある。また、海産のハマギギ科の仲間は雄が卵を口の中にくわえて保護する、いわゆるマウスブルーダーとしての子育てを行う。

    アフリカのタンガニーカ湖に生息するサカサナマズ科の1種(Synodontis multipunctatus)は、シクリッドスズキ目)など他のマウスブルーダーに卵を預け稚魚を育てさせる托卵を行う、極めて珍しい習性をもつ魚類である。預けられたナマズの稚魚は、宿主であるシクリッドの卵よりも早く孵化・成長し、最終的には稚魚を食べ尽くしてしまう。このように宿主にとって利益のないカッコウ型の托卵を行う魚類は、本種以外には知られていない[12]

    マラウィ湖に住むギギ科のカンパンゴ(Bagrus meridionalis)は、孵化後に雌親が多量の未受精卵を産み、稚魚に食べさせる習性がある。S. multipunctatus の例とは逆に、カンパンゴの巣には多くのシクリッド類が稚魚を預けにやってくる。

    漁業[編集]

     src=
    水揚げされたナマズの一種。養殖ナマズの生産量は2000年以降、アジア・アフリカ地域を中心に急速に伸びている

    ナマズ目の魚類は世界各地で古くから食用魚として利用された歴史をもつ。漁獲対象とされるのはアメリカナマズ科(北アメリカ)、ナマズ科・パンガシウス科(アジア)、およびヒレナマズ科(アジア・アフリカ)に所属する中・大型種が多く、これらの淡水産種は養殖も各地域で盛んに行われている。

    国際連合食糧農業機関(FAO)の統計[13]によれば、1950年代には10万トン余りであった世界のナマズ目魚類の総漁獲量は年々増加し、1990年代後半には100万トンを超えた。2000年代以降も増加の勢いは衰えず、2000年に120万トンだった世界の総漁獲量は、2006年の時点で倍以上の260万トンに達している。地域別に見るとアジア・アフリカ地域での伸びが顕著で、特にアジアでは2000〜2006年にかけて約3倍の増加(60万トン→180万トン)を記録している。同じ期間において、南北アメリカでは40万トン台、ヨーロッパでは1万トン台で大きな変動もなく推移しており、近年のアジア地域の伸びが突出していることがわかる。

    2006年の総漁獲量260万トンのうち、養殖ナマズが180万トンを占める。アジア・アフリカ両地域での漁獲量増大もまた、内水面での養殖業の発達によって支えられている。アジアにおける淡水ナマズ類の養殖による水揚げは、1990年・2000年・2006年の各時点でそれぞれ7万5千トン・24万トン・145万トンと、著しい上昇を示している。アフリカでは2000年の時点で7千トン弱であった漁獲量が、2006年には8万トンと10倍以上に増加した。生産額の面でも同様の成長がみられており、アジア地域では2006年に16億ドル(2000年時点で3億ドル)に達している。

    海産のナマズ類としてはハマギギ科の漁獲量が比較的多く、アジア地域での水揚げは1990年代以降、ほぼ継続して20万トン台となっている。もう一つの海棲ナマズのグループであるゴンズイ科は、同地域・同年代で1〜3千トンの漁獲量に留まっている。

    化石記録[編集]

    最古のナマズ目魚類の化石は、白亜紀後期(〜6500万年前)の地層から発見されている。化石種はオーストラリア大陸を除く6大陸から見つかっており、南極大陸からは始新世から漸新世(5,500〜2400万年前)にかけての地層から報告がある。ボリビアマーストリヒト期(白亜紀最後の期)から暁新世(7,100〜5500万年前)にかけての地層から出土した3属(AndinichthysIncaichthysHoffstetterichthys)は絶滅科 Andinichthyidae 科としてまとめられているが、現生の35科との関係はよくわかっていない。一方、北アメリカ産の始新世の化石種(1属2種)は Hypsidoridae 科として記載され、現生のケートプシス上科とロリカリア上科の中間に位置付けられるグループであると考えられている。このほか、帰属未定の絶滅属がいくつか知られている。

    日本においては、古琵琶湖層群(現在の三重県上野盆地付近)の3〜400万年前の地層から、ナマズ科魚類の化石が見つかっている[14]。これより遥か以前、香川県讃岐層群における中新世の地層(約1500万年前)からは、世界最古のナマズ科魚類の化石が発見されている[15]。この化石種にみられる骨格上の特徴は現生のいずれの種にも該当せず、ナマズ科の共通祖先にあたるグループに含まれる可能性がある。

    最古の化石が南アメリカで出土していること、原始的な特徴を残すディプロミュステース科やケートプシス科の仲間が南アメリカに分布していることなどから、ナマズ目の起源は南米とみなされることが多い[5]。ナマズ目の姉妹群であるデンキウナギ目が南アメリカのみに生息することも、南米起源説の有力な証拠と捉えられている。全大陸へのナマズ類の拡散には、大陸移動が関与しているとみられるものの、起源および多様な種を獲得するに至る過程については、いまだ統一見解は得られていない。

    分類[編集]

    ナマズ目の分類は近年大きく変遷を重ねているが、本稿ではNelson (2006) において採用された11上科35科446属2,867種(絶滅群を除く)の分類体系に基づいて記述する[1]。2005年には新たな科として Lacantuniidae 科の設置が提案されているが[16]、本分類での採用は見送られている。ナマズ目は同じ骨鰾上目のネズミギス目・コイ目・カラシン目・デンキウナギ目と近縁で、特にデンキウナギ目とは極めて近く、互いに姉妹群の関係にある。このため両者を一つの「ナマズ目」にまとめ、ナマズ類とデンキウナギ類をそれぞれ亜目として扱う体系もある。

    ナマズ目の単系統性、および各科の系統順位に関する研究は大幅な進展を見せているものの、下位分類群を区別するための鑑別点は必ずしも明瞭ではないなど、未解決の問題は多数残されている。各科のナマズ類にはそれぞれ進化の過程で新たに獲得した形質(共有派生形質)と、二次的に退化したと思われる形質とが複雑に入り乱れており、現在の分類はあくまでも暫定的なものに過ぎない。近年、アメリカ国立科学財団 (NSF) によるプロジェクトとして、ナマズ目全種の詳細な目録作成 (All Catfish Species Inventory, ACSI) が開始され、分類体系の確立へ向けての努力が進められている[1][4]

    ディプロミュステース上科[編集]

    ディプロミュステース上科 Diplomystoidea は1科2属6種からなる。ナマズ目で最も原始的な特徴を残し、他のすべてのナマズ類の起源となった一群と考えられている。

    ディプロミュステース科[編集]

    ディプロミュステース科 Diplomystidae は2属6種。チリアルゼンチンなど南アメリカ南部に分布する。よく発達した上顎と歯を備えるとともに、主鰭条18本の尾鰭をもち、これは現生のナマズ目魚類としては唯一本科のみに見られる特徴である。耳石の形態にも特徴がある。ヒゲは上顎に1対のみある。皮膚は小さな突起で覆われ、骨板はもたない。背鰭・胸鰭に棘があり、脂鰭をもつ。

    • Diplomystes
    • Olivaichthys

    ケートプシス上科[編集]

    ケートプシス上科 Cetopsoidea は1科7属23種からなり、すべて南アメリカに分布する。

    ケートプシス科[編集]

    ケートプシス科 Cetopsidae は2亜科7属23種を含む。かつて独立の科として存在したヘロゲネス科は、本科の亜科として含まれた。ヒゲは両顎に計3対あるが、発達は悪く短いものが多い。体は滑らかで骨板はない。臀鰭の基底が長く、背鰭・胸鰭には棘がない。

    ケートプシス亜科のナマズ類は一般に魚食性で、大型魚を集団で襲うなど攻撃的な性質をもつ種類が多く、トリコミュクテールス科の一部とともにカンディルと総称されている。

    • ケートプシス亜科 Cetopsinae 6属19種。脂鰭を欠く。浮き袋は縮小しており、骨に包まれるように存在する。背鰭は体の前半部分に位置する。
      • Bathycetopsis
      • Cetopsis
      • Denticetopsis
      • Hemicetopsis
      • Paracetopsis
      • Pseudocetopsis
    • ヘロゲネス亜科 Helogeneinae 1属4種。枯葉に擬態した茶褐色の体色をもち、流れの緩やかな河川に生息する。小さな脂鰭をもつことがある。尾鰭の主鰭条は15または16本と少ない。
      • Helogenes

    Hypsidoroidea 上科[編集]

    Hypsidoroidea 上科は化石種のみを含む絶滅群であり、1科1属2種で構成される。よく発達した上顎をもつなど、ディプロミュステース科と共通した特徴を有する。

    Hypsidoridae 科[編集]

    Hypsidoridae 科は1属2種からなる絶滅科である。アメリカのワイオミング州およびオレゴン州から、始新世中期の化石が知られている。上顎が発達し、歯をもつ。尾鰭の主鰭条は17本。

    • Hypsidoris

    ロリカリア上科[編集]

    ロリカリア上科 Loricarioidea は7科156属で構成され、ナマズ目全体の三分の一以上、1,187種が含まれる大きなグループである。アンピリウス科のみアフリカに、他6科は南アメリカを中心に分布し、プレココリドラスなど観賞用の小型熱帯魚が多数所属している。

    アンピリウス科[編集]

    アンピリウス科 Amphiliidae は3亜科12属66種を含む。アフリカ大陸の熱帯地方に広く分布する。高標高の渓流域では特に一般的な小型種で、ほとんどの種類は川の急流に逆らい岩を登ることができる。ヒゲは3対で、鼻部にはない。背鰭・臀鰭の基底は短い。鰭には棘がなく、脂鰭をもつ。

    • Amphiliinae 亜科 2属26種。体は比較的短く、骨板はない。口はやや下向きにつく。
      • Amphilius
      • Paramphilius
    • Leptoglaninae 亜科 5属16種。長く突き出した上顎が特徴。
      • Leptoglanis
      • Zaireichthys
      • 他3属
    • Doumeinae 亜科 5属24種。体は細長く、体は発達した骨板によって覆われる。口は下向き。
      • Doumea
      • Phractura
      • 他3属

    トリコミュクテールス科[編集]

     src=
    カンディルの1種 Vandellia cirrhosa

    トリコミュクテールス科 Trichomycteridae は8亜科41属201種で構成される。中央アメリカの一部(コスタリカパナマ)から南アメリカ全域に分布する。体は滑らかで細長い。ヒゲは鼻部と上顎にあり、下顎にはないことが多い。脂鰭はもたない種類が多く、一部には腹鰭を欠くものもいる。鰓蓋骨にトゲをもつ。

    Vandelliinae 亜科と Stegophilinae 亜科のナマズ類はその特異な生態から、英語で「parasitic catfish(寄生性ナマズ)」と総称されることがある。Vandelliinae 亜科には吸血性の種類が含まれ、他の魚類や動物の皮膚に噛み付いて血を吸い、鰓孔から体内に侵入することもある。ブラジルに分布する Vandellia 属の仲間(一般にカンディルと呼ばれる)は特に危険な魚類として知られ、人間の尿道に侵入し深刻な被害を与えた例が報告されている[1]Stegophilinae 亜科の魚類は他の魚の粘膜や鱗を主な餌とする。

    • Copionodontinae 亜科 2属4種。ブラジル北東部に分布。脂鰭がよく発達し、背鰭の基部は体の前半にある。
    • Trichogeninae 亜科 1属1種。ブラジル南東部に生息し、臀鰭の基底が長い。
    • Trichomycterinae 亜科 8属139種。生息域が幅広く、河口付近から標高4,500mの高地にまで及び、急流の中に住む種類もいる。性質は一般に温和で、カンディル類のような攻撃性はもたない。本亜科は単系統性を否定された一群で、再検討の必要性が指摘されている[1]
    • Vandelliinae 亜科 4属9種。吸血性など特異な生態をもつ種類を含む。
    • Stegophilinae 亜科 12属26種。他の魚類を襲い、粘膜などを食べる種類がある。
    • Tridentinae 亜科 4属7種。臀鰭の基底は比較的長い。
    • Glanapteryginae 亜科 4属9種。尾鰭の主鰭条は11本以下と少ない。腹鰭とその骨格をもたない種類が多く、2種を除き背鰭も欠く。下尾骨は完全に癒合する。体は透明で、砂に潜って生活する。
    • Sarcoglanidinae 亜科 6属6種。アマゾン川流域に分布する。得られた標本数が極めて少なく、詳細がほとんど知られていない一群である。

    ネーマトゲニュス科[編集]

     src=
    フラッグテール・ポートホールキャットDianema urostriata (カッリクテュス亜科)。尾鰭の縞模様が特徴の種類
     src=
    コリドラス・セミアクィルスCorydoras semiaquilus (コリドラス亜科)。2列に並んだ瓦状の骨板が、カッリクテュス科のナマズ類の特徴である
     src=
    コリドラス・ステルバイ Corydoras sterbai (コリドラス亜科)。コリドラスの仲間は種によって異なる多彩な斑紋をもつ
     src=
    コリドラス亜科の1種 Scleromystax barbatus。ペア(上が雄)
     src=
    ロイヤルプレコ Panaque nigrolineatus (ロリカリア科)。本科は流れの速い河川での生活に適応しており、吸盤状になった口で岩に張り付く
     src=
    ロイヤルファロウェラ Sturisoma panamense (ロリカリア科)。大きな背鰭と胸鰭が特徴
     src=
    ロリカリア科の1種 Baryancistrus sp.
     src=
    パイレーツプレコPterygoplichthys multiradiatus (ロリカリア科)

    ネーマトゲニュス科 Nematogenyidae は1属1種。チリ中央部に生息し、トリコミュクテールス科と姉妹群の関係にあるとみられている。体は滑らかで細長い。ヒゲは3対あり、両顎と鼻部に存在する。脂鰭をもたず、鰓蓋骨のトゲもない。背鰭は体の中央、腹鰭と向かい合わせに位置する。

    • ネーマトゲニュス属 Nematogenys

    カッリクテュス科[編集]

    カッリクテュス科 Callichthyidae は2亜科8属177種を含み、パナマおよび南アメリカに分布する。カリクティス科と表記されることもある。

    頭部の骨格が非常に頑健であるほか、体表面が2列に並んだ骨板で覆われることが大きな特徴である。骨板は規則正しく瓦状に並び、側線上で互いに重なる。浮き袋は小型化し、骨に包まれる。口は小さく腹側についており、よく発達した1-2対のヒゲをもつ。背鰭・胸鰭の棘は強靭で、脂鰭にも棘がある。一部の種類はある程度の空気呼吸が可能で、短距離であれば地上を移動することもできる。

    • カッリクテュス亜科 Callichthyinae 5属13種。吻(口先)は平たい。
      • Callichthys
      • Lepthoplosternum
      • 他3属
    • コリドラス亜科 Corydoradinae 3属164種。吻は丸みを帯びることがある。

    スコロプラクス科[編集]

    スコロプラクス科 Scoloplacidae は1属4種。南アメリカに分布する。1976年に初めて記載された新しい一群で、体長2cm程度で成熟する超小型種を含む。体の両側に1列ずつ、腹部中央に1列の特殊な骨板が並ぶ。脂鰭を欠く。尾鰭の主鰭条は少なく、10-12本。

    • スコロプラクス属 Scoloplax

    アストロブレプス科[編集]

    アストロブレプス科 Astroblepidae は1属54種からなる。パナマと南アメリカに分布する。山岳地帯の急流域における生活に適応した一群で、標高3,500mまでの渓流に生息し、滝を登ることさえある。ほぼすべての種が口に円形の吸盤をもち、岩などに張り付いて水流をやり過ごす。口ヒゲは鼻部と上顎に計2対ある。背鰭には棘があるが、固定することはできない。

    • アストロブレプス属 Astroblepus

    ロリカリア科[編集]

    ロリカリア科 Loricariidae は6亜科92属684種で構成される。中央アメリカ(コスタリカ・パナマ)から南アメリカにかけて分布する。標高3,000mまでの高地にも生息し、流れの激しい河川への適応も認められる。アンシストルス亜科・ヒポストムス亜科に属するナマズ類は特に「プレコ」と総称され、観賞魚として人気がある。ナマズ目の中で最大の科であり、毎年新種が報告される科でもある。

    体は骨板に覆われ、口は下向きで吸盤状になっていることが多い。口ヒゲは目立たない場合もある。脂鰭の有無はまちまちで、棘をもつこともある。小型の観賞用ナマズとして知られるオトシンクルス属の仲間をはじめ植物食性の種類が多く、ナマズ類としては長い腸管をもっている。

    • Lithogeneinae 亜科 1属2種。うち1種 Lithogenes valencia は絶滅した可能性がある。以前はアストロブレプス科に所属していた。
      • Lithogenes
    • Neoplecostominae 亜科 1属7種。ブラジル南東部に分布する。
      • Neoplecostomus
    • Hypoptopomatinae 亜科 16属79種。
    • ロリカリア亜科 Loricariinae 31属209種。
    • アンシストルス亜科 Ancistrinae 27属217種。
      • Ancistrus
      • 他26属
    • ヒポストムス亜科 Hypostominae 16属169種。
      • Hypostomus
      • 他15属

    シソル上科[編集]

    シソル上科 Sisoroidea は5科41属230種で構成される。本上科はロリカリア上科と姉妹群を構成する。アスプレド科を除く4科は、南アジア〜東南アジアに分布する。

    アカザ科[編集]

    アカザ科 Amblycipitidae は3属26種を含む。南アジア(インド・パキスタン)から、日本を含む東アジアの河川(主に渓流域)に分布する。アカザLiobagrus reini)は日本固有種。

    口ヒゲは4対。背鰭は厚い皮膚によって覆われ、基底は短く棘は弱い。胸鰭の棘は強く、毒腺と連続する。脂鰭は尾鰭と連続している場合がある。側線の発達は悪い。

    • アカザ属 Liobagrus
    • Amblyceps
    • Xiurenbagrus

    アキュシス科[編集]

    アキュシス科 Akysidae は2亜科4属42種で構成され、東南アジアに分布する。背鰭の棘は強い。かつて2亜科はそれぞれ独立の科として分類されていた。

    • アキュシス亜科 Akysinae 1属24種で、流れの速い河川に住む小型のナマズ類である。口ヒゲは4対。脂鰭をもち、胸鰭の棘は強い。眼は小さく、鰓の開口部は比較的狭い。
      • Akysis
    • パラキュシス亜科 Parakysinae 3属18種。マレー半島スマトラ島ボルネオ島などに分布する。口ヒゲは4対だが、下顎に小さなヒゲが付属することがある。体は丸みを帯びた結節で覆われ、列状に並ぶこともある。脂鰭はない。眼は非常に小さい。
      • Acrochordonichthys
      • Breitensteinia
      • Parakysis

    シソル科[編集]

    シソル科 Sisoridae は2亜科17属112種を含む。西アジアから東南アジア、トルコからボルネオ島にかけて分布する。山岳の急流域に住む小型種がほとんどであるが、体長2mに達する大型種も含まれる。

    口ヒゲは多くの種類で4対あり、上顎のヒゲは特に太い。体にはいろいろな形態の突起状の構造がある。脂鰭をもつ。背鰭の基底は短く、棘の有無はさまざま。

    • Sisorinae 亜科 6属23種。
      • Sisor
      • 他5属
    • Glyptosterninae 亜科 11属89種。
      • Glyptosternon
      • 他10属

    Erethistidae 科[編集]

    Erethistidae 科は2亜科6属14種を含み、南アジアに分布する。以前はシソル科の亜科とされた一群。

    • Continae 亜科 1属のみ。
      • Conta
    • Erethistinae 亜科 5属。
      • Erethistes
      • 他4属

    アスプレド科[編集]

     src=
    ロックバンジョー Bunocephalichthys verrucosus verrucosus (アスプレド科)。岩のように不規則に隆起した頭部が名前の由来

    アスプレド科 Aspredinidae は3亜科12属36種で構成され、すべて南アメリカに分布する。頭部は強く縦扁し、楽器のバンジョーに似た独特の形態から、Banjo catfishという英語名をもつ。

    体に鱗や骨板はないが、突起が列を成して並ぶ。脂鰭はない。鰓の開口部は退縮し、スリット状となっている。背鰭の棘は固定できない。尾鰭の主鰭条は10本以下と少ない。盲目魚(Micromyzon akamai)を含む。

    • Bunocephalinae 亜科 3属16種。
      • Bunocephalus
      • 他2属
    • アスプレド亜科 Aspredininae 4属6種。
      • Aspredo
      • 他3属
    • Hoplomyzontinae 亜科 5属14種。
      • Hoplomyzon
      • 他4属

    プセウドピメロドゥス上科[編集]

    プセウドピメロドゥス上科 Pseudopimelodoidea は1科5属26種で構成される。ロリカリア上科とシソル上科を合わせたグループと姉妹群を成すとみられるものの、系統上の位置づけにはなお不明確な点を残す一群である。

    プセウドピメロドゥス科[編集]

    プセウドピメロドゥス科 Pseudopimelodidae は5属26種を含み、南アメリカに分布する。口は大きく、ヒゲは短い。褐色の斑紋をもち、観賞魚として人気のある種類を含む。かつてはピメロドゥス科に所属していた。

    • Microglanis
    • Pseudopimelodus
    • 他3属

    ヘプタプテルス上科[編集]

    ヘプタプテルス上科 Heptapteroidea は1科25属175種で構成される。プセウドピメロドゥス上科と同様、本上科と他のグループの系統関係は曖昧な点が多い。

    ヘプタプテルス科[編集]

    ヘプタプテルス科 Heptapteridae は25属175種を含み、メキシコから南アメリカにかけて分布する。プセウドピメロドゥス科と同じく、かつて所属したピメロドゥス科から分離されたグループである。

    体に骨板はなく、口ヒゲは3対。大きな脂鰭をもち、尾鰭は二又に分かれる。これらの特徴はしばしばピメロドゥス科と共通し、外部形態のみで区別することは困難である場合が多い。多様性の理解が特に遅れている科の1つであり、個々の種の同定は非常に難しく、およそ50種の未記載種の存在が知られている。

    • Heptapterus
    • 他24属

    クラノグラニス上科[編集]

    クラノグラニス上科 Cranoglanidoidea は1科1属3種で構成される。

    クラノグラニス科[編集]

    クラノグラニス科 Cranoglanididae は1属3種からなる。中国ベトナムなどアジア地域の大河に生息する。眼が大きく、口ヒゲは4対。体は滑らかだが、頭部に骨板がある。背鰭の基底は短く、背鰭と胸鰭に棘をもつ。背鰭は二又に分かれる。鋤骨の歯を欠く。

    • クラノグラニス属 Cranoglanis

    アメリカナマズ上科[編集]

    アメリカナマズ上科 Ictaluroidea は1科7属46種で構成される。

    アメリカナマズ科[編集]

     src=
    ブラック・ブルヘッドAmeiurus melas (アメリカナマズ科)。北アメリカに分布するナマズ類はほとんどが本科に所属し、食用種と観賞魚がともに含まれる

    アメリカナマズ科 Ictaluridae は7属46種を含み、うち1種は近年絶滅種と認められた。北アメリカ(カナダ南部からグアテマラ)を中心に分布する。雄またはペアによる子育てを行う一群で、水底にクレーター状の巣を作る習性がある。

    体は滑らかで口ヒゲは4対。背鰭と胸鰭には棘がある。口蓋骨の歯を欠く。4種の盲目魚を含むとともに、深い掘り抜き井戸および関連水路に生息する種類も知られる。体長1.6mに及ぶ大型種がある。

    • Noturus
    • Ictalurus
    • 他5属

    ドラス上科[編集]

    ドラス上科 Doradoidea は3科61属345種で構成される。

    サカサナマズ科[編集]

     src=
    シノドンティス・ニアサエ Synodontis njassae (サカサナマズ科)。本科のナマズ類は大きな脂鰭を特徴とする

    サカサナマズ科 Mochokidae は11属179種を含み、すべてアフリカに分布する。モコクス科とも呼ばれる。際立って大きな脂鰭が特徴で、Mochokus 属のうち2種は脂鰭にも鰭条をもつ。背鰭と胸鰭の棘は強靭で、固定が可能である。口ヒゲは3対で鼻部にはなく、下顎のヒゲは細かく枝分かれする。単系統性が確かなものと考えられている一群である。

    シノドンティス属には観賞用に飼育される種類が多数所属している。腹部を上に向けて泳ぐ習性をもつサカサナマズSynodontis nigriventris)が特に知られるが、本種のように常に逆さに泳ぐ種類はごく少数である。

    ドラス科[編集]

     src=
    ホワイトライン・トーキングキャット Platydoras costatus (ドラス科)。本科の多くが胸鰭や浮き袋を使って発音する
     src=
    アウケーニプテルス科の1種 Entomocorus radiosus。本科の雄は交接器をもち、雌は交尾による体内受精をする

    ドラス科 Doradidae は30属72種を含み、南アメリカ(特にブラジルペルーギアナ地方)に分布する。胸鰭の棘を動かすか、浮き袋を振動させることによって音を出すことが可能で、英語ではtalking catfishと呼ばれることもある。

    体には頑丈な骨板が列を成し、ほとんどの種類では整列したトゲをもっている。口ヒゲは3対で、枝分かれをもつ種類もある。脂鰭をもち、背鰭と胸鰭には棘がある。

    • Doras
    • 他29属

    アウケーニプテルス科[編集]

    アウケーニプテルス科 Auchenipteridae は2亜科20属94種で構成され、パナマおよび南アメリカの熱帯域に分布する。褐色から黒色の地味な体色をした種類が多く、岩や流木の陰に潜む性質がある。

    本科の雄は臀鰭の前方に交接器をもち、ナマズ目としては例外的に、すべての種類で体内受精を行う。卵胎生ではなく、交尾した雌は受精卵を産む。体は一般に滑らかだが、頭部の皮膚の下に埋没した骨板をもつ。口ヒゲは3対で、上顎のものが最も長い。背鰭と胸鰭には強い棘がある。脂鰭は小さく、もたない場合もある。

    • Centromochlinae 亜科 4属31種。
      • Centromochlus
      • 他3属
    • Auchenipterinae 亜科 16属63種。かつて独立の科として存在したアゲネイオスス科 Ageneiosidae (2属約12種)は、本亜科に含められた。
      • Ageneiosus
      • Auchenipterus
      • 他14属

    ナマズ上科[編集]

    ナマズ上科 Siluroidea は7科45属275種で構成される。

    ナマズ科[編集]

     src=
    ビワコオオナマズ Silurus biwaensis (ナマズ科)。琵琶湖のみに生息する日本固有種
     src=
    トランスルーセントグラスキャットフィッシュ Kryptopterus bicirrhis (ナマズ科)。透明な体をもつ
     src=
    デンキナマズ Malapterurus electricus (デンキナマズ科)。発電魚として有名
     src=
    ゴンズイ Plotosus lineatus (ゴンズイ科)。本州沿岸に分布する海産のナマズ類で、若魚は「ゴンズイ玉」と呼ばれる塊状の群れを作る
     src=
    アフリカンクララ Clarias gariepinus (ヒレナマズ科)。本科魚類は空気呼吸が可能

    ナマズ科 Siluridae は11属97種を含み、ヨーロッパからアジアにかけて広範な分布域をもつ。ユーラシア大陸を代表するナマズ類で、日本における「ナマズ」のイメージを形作る一群となっている。体長3mを超えるヨーロッパオオナマズSilurus glanis)はナマズ目最大の種で、欧州では重要な漁業資源である。日本からはナマズ(またはニホンナマズ)、ビワコオオナマズイワトコナマズの3種が知られ、後二者は琵琶湖水系のみに分布する日本固有種である。

    口ヒゲは2対、あるいは3対で、通常上顎のヒゲが長く伸びる。脂鰭はない。背鰭は小さく、棘は目立たない。Kryptopterus 属の一部は背鰭を欠いている。臀鰭の基底が非常に長い。結節状に退縮した口蓋骨などの特徴から、本科の単系統性は概ね支持されている。

    デンキナマズ科[編集]

    デンキナマズ科 Malapteruridae は2属19種を含み、ナイル川などアフリカの熱帯域に分布する。よく発達した発電器官をもつことが最大の特徴である。発電器官は体の前半部の筋肉を起源としている。口ヒゲは3対。背鰭を欠き、胸鰭には棘がない。脂鰭は体の後方に位置し、尾鰭は丸みを帯びる。浮き袋は体の後方に長く伸び、2あるいは3つの小室に分かれる。

    • デンキナマズ属 Malapterurus
    • Paradoxoglanis

    Auchenoglanididae 科[編集]

    Auchenoglanididae 科は6属28種を含み、アフリカに分布する。前鼻孔が上唇の腹側に位置する。尾鰭は丸みを帯びる。かつてはギギ科に所属していたが、現在はデンキナマズ科の姉妹群とされることが多くなった。

    • Auchenoglanis
    • 他5属

    カカ科[編集]

    カカ科 Chacidae は1属3種からなり、インド東部からボルネオ島にかけて分布する。頭部は大きく、強く縦扁し平べったくなっている。口は端位で幅広く、カエルのような外見であることから英語では「frogmouth catfish」と呼ばれる。

    口ヒゲは小さく2-3対。上顎のヒゲをルアーのように動かし、餌をおびき寄せる習性がある。眼は非常に小さい。背鰭と胸鰭の棘をもつ。腹鰭が大きく、脂鰭は尾鰭と連続する。

    • カカ属 Chaca

    ゴンズイ科[編集]

    ゴンズイ科 Plotosidae は10属35種を含み、うち半数はインド洋から西部太平洋にかけて分布する海水魚で、他はオーストラリアニューギニア島に住む淡水魚である。

    体は細長く、いわゆるウナギ型である。口ヒゲは4対。脂鰭はない。臀鰭は尾鰭と連続する。背鰭も尾鰭とつながっているように見えるが、これは尾鰭の基底が背中にまで伸び、背鰭のすぐ後ろまで達したものである[6]

    • ゴンズイ属 Plotosus
    • 他9属

    ヒレナマズ科[編集]

    ヒレナマズ科 Clariidae には14属90種が所属し、多くはアフリカ、一部の種類がアジアに分布する。口ヒゲは4対。背鰭と臀鰭の基底は非常に長く、尾鰭と連続することもある。胸鰭か腹鰭をもたない種類がある。

    鰓の開口部が大きく、鰓から発達した空気呼吸のための器官をもつ。短距離であれば陸上を移動できる種類があり、中でもウォーキングキャットフィッシュ(Clarias batrachus)は世界各地に分布を広げた外来ナマズとして問題となっている。アフリカに住む一部の属は掘った穴の中に潜る習性があり、眼は非常に小さく胸鰭・腹鰭を欠くなどの適応がみられる。盲目魚も数種類知られている。

    • ヒレナマズ属 Clarias
    • Clariallabes
    • 他12属

    ヘテロプネウステス科[編集]

    ヘテロプネウステス科 Heteropneustidae は1属3種からなり、パキスタンからタイにかけての南〜東南アジアに分布する。ヒレナマズ科とは姉妹群の関係にあり、同科の亜科として含められることもある。

    体は細長く、頭部は縦扁し、体部は左右に平たい。口ヒゲは4対。鰓から体の後方に伸びる空気嚢があり、のように空気呼吸の機能を司っている。背鰭は短く棘を欠き、脂鰭はないことが多い。胸鰭の棘は鋭く、毒腺と連続している。性質は荒く、縄張りに侵入した人間を襲うこともあるため、生息地域では危険な魚類として認識されている。

    • ヘテロプネウステス属 Heteropneustes

    ギギ上科[編集]

    ギギ上科 Bagroidea は7科96属551種で構成される。ピメロドゥス科(南アメリカ)を除いた6科はアフリカとアジアを中心に分布する。

    Austroglanididae 科[編集]

    Austroglanididae 科は1属3種からなり、アフリカ南部に生息する。口ヒゲは3対で、鼻部にはない。背鰭・胸鰭の棘は強く、脂鰭は小さい。以前はギギ科に含められていた。

    • Austroglanis

    Claroteidae 科[編集]

    Claroteidae 科は7属59種。アフリカに分布する。体はやや細長く、口ヒゲは4対。背鰭・胸鰭には強い棘がある。脂鰭をもち、アフリカンビッグマウスキャット(Clarotes laticeps)などClarotes 属は脂鰭にも鰭条がある。Austroglanididae 科と同様、かつてはギギ科に所属していた。

    • Clarotes
    • 他6属

    ハマギギ科[編集]

    ハマギギ科 Ariidae には21属150種が記載される。本科のナマズ類は海産種がほとんどで、熱帯から温帯にかけての暖かい海に広く分布するとともに、淡水・汽水域に進出する種類も多数含まれる。口ヒゲは多くの場合3対、まれに2対。脂鰭をもち、尾鰭は二又に分かれる。頭部と背鰭の近くに骨板をもつ種類もいる。背鰭・胸鰭に棘をもつ。

    本科はナマズ目の中では数少ない海産のグループである。底生生活を行う他の淡水産ナマズとは異なり、活発に泳ぎ回るタイプの魚が多い。繁殖形態にも特徴があり、ほとんどの種類は雄が卵を口の中で守るマウスブルーダーである。

    スキルベ科[編集]

     src=
    カイヤン Pangasius hypophthalmus (パンガシウス科)。タイのチャオプラヤー川では普通にみられ、養殖も盛んな食用魚
     src=
    レッドテールキャットフィッシュ Phractocephalus hemioliopterus (ピメロドゥス科)。アマゾン川に分布する大型種で、人によく馴れる
     src=
    セルフィンキャットPerrunichthys perruno (ピメロドゥス科)。体の網目模様は成長につれ不明瞭になる

    スキルベ科 Schilbeidae は15属56種で構成され、アフリカと南アジアに分布する。半透明の体をもつ種類が多く、群れを作る習性がある。本科のアルファベット表記には揺れがあり、「Schilbidae」 と書かれる場合もしばしばある。

    口ヒゲは4対。背鰭の基底は短く、ない場合もある。ほとんどの種類は脂鰭をもつ。臀鰭の基底は非常に長い。腹鰭をもたない種類もある。本科の単系統性は概ね確かなものと考えられ、パンガシウス科と最も近い関係にある一群とみなされている。

    • Schilbe
    • 他14属

    パンガシウス科[編集]

    パンガシウス科 Pangasiidae は3属28種を含み、パキスタンからボルネオ島にかけて、南アジアを中心に分布する。本科に属するメコンオオナマズは植物食性の大型種で、体長3m体重300kgに達する場合もある。

    体は側扁し、口ヒゲは2対で短い。脂鰭は小さい。背鰭は体の前の方にあり、棘をもつ。食用にされる中・大型種を含み、活発に泳ぎ回るものが多い。

    • Pangasius
    • 他2属

    ギギ科[編集]

    ギギ科 Bagridae は18属170種で構成され、アフリカとアジアに分布する。体は滑らかで、口ヒゲは4対ありよく発達している。通常、背鰭と胸鰭には棘がある。脂鰭は大きいことも小さいこともあり、種によって異なる。大型の食用魚から小型の観賞魚まで、さまざまに利用されている。

    かつて独立の科として存在したオリュラ科は、背鰭の棘を欠き、細長い体と長い尾鰭が特徴のグループであるが、現在では本科に含められている。本科の単系統性および他科との類縁関係には不明瞭な部分が多い。

    • ギバチ属 Pseudobagrus
    • Bagrus
    • 他15属

    ピメロドゥス科[編集]

    ピメロドゥス科 Pimelodidae は31属85種を含む。パナマから南アメリカにかけて分布し、食用とされる中〜大型種が多数所属する。

    体は滑らかで骨板はなく、口ヒゲは3対。背鰭・胸鰭の棘の有無はさまざまで、脂鰭はよく発達する。分類体系の構築はなお途上にあり、かつて独立の科であったヒュポプタルムス科が本科に含められた一方で、プセウドピメロドゥスおよびヘプタプテルスの仲間は本科から分離され新科となっている。

    • Pimelodus
    • 他30属

    出典・脚注[編集]

    1. ^ a b c d e f g h Nelson JS (2006). Fishes of the world (4th edn). New York: John Wiley and Sons.
    2. ^ a b 『新版 魚の分類の図鑑』 pp.58-59
    3. ^ 『世界のナマズ 増補改訂版』
    4. ^ a b All Catfish Species Inventory”. ACSI. ^ a b c 『鯰<ナマズ>』 pp.142-160 「ナマズの世界」(執筆者:小早川みどり)
    5. ^ a b 『日本の海水魚』 p.95 「ナマズ目」(執筆者:岸本浩和)
    6. ^ 多紀保彦(監修) 財団法人自然環境研究センター(編著) 『決定版 日本の外来生物』 平凡社ISBN 978-4-582-54241-7。
    7. ^ 特定外来生物の解説・チャネルキャットフィッシュ”. 環境省. ^ 要注意外来生物リスト・魚類”. 環境省. ^ 『魚学入門』 p.31
    8. ^ 『魚学入門』 pp.167-168
    9. ^ a b 『鯰<ナマズ>』 pp.164-178 「ナマズ類の多様な繁殖行動」(執筆者:佐藤哲)
    10. ^ Fisheries and Aquaculture Department”. FAO. ^ 『鯰<ナマズ>』 pp.34-46 「縄文時代以降のナマズの分布変化」(執筆者:宮本真二)
    11. ^ 『鯰<ナマズ>』 pp.161-163 「ナマズ科の化石」(執筆者:渡辺勝敏)
    12. ^ Rodiles-Hernandez R, Hendrickson DA, Lundberg JG, Humphries JH (2005). “Lacantunia enigmatica (Teleostei: Siluriformes) a new and phylogenetically puzzling freshwater fish from Mesoamerica”. Zootaxa 1000: 1-24.

    関連項目[編集]

     src= ウィキスピーシーズにナマズ目に関する情報があります。  src= ウィキメディア・コモンズには、ナマズ目に関連するメディアがあります。

    参考文献[編集]

    外部リンク[編集]

     title=
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    ウィキペディアの著者と編集者

    ナマズ目: Brief Summary ( Giaponèis )

    fornì da wikipedia 日本語

    ナマズ目(学名:Siluriformes、英語名:Catfish)は、硬骨魚類の分類群の一つ。35科446属で構成され、ナマズギバチなど底生生活をする淡水魚を中心に、およそ2,867種が所属する。大きくて扁平な頭部と、感覚器官として発達した口ヒゲを特徴とし、食用魚あるいは観賞魚として世界の多くの地域で利用されている。

    本稿では分類群としてのナマズ目の構成(Nelson, 2006の分類体系に基づく)、およびナマズ類全般の特徴について記述する。日本に分布するナマズ科魚類の1種、ナマズ(ニホンナマズ、Silurus asotus)およびナマズに関連する文化については、ナマズの項目を参照のこと。一般的な和名のない分類名については、科名は上野・坂本(2005)、種名は江島(2008)によるカタカナ表記をそれぞれ参考とした。

    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    ウィキペディアの著者と編集者

    메기목 ( Corean )

    fornì da wikipedia 한국어 위키백과

    메기목조기어강에 속하는 어류이다. 주로 어두운 강바닥에 살며 입 주위에 자라난 촉수들로 강바닥을 감지하며 먹이를 찾는다. 대부분의 메기들은 비늘이 없지만 비늘이 갑옷형태로 진화한 메기들도 있다. 웰스(Wels)라는 메기는 4.5m 까지 자라난채집된적이 있으며, 아주 인기있는 낚시감이기도 하다. 열대지방의 메기들은 인기있는 수족관 물고기이다.

    거주 환경

    메기는 주로 느리게 움직이는 물속의 어두운 강바닥에 산다. 주로 어두운 곳에 살기때문에 침침한 색깔을 띠고 있는데, 글래스캣피시라는 메기는 침침한 색깔보다는 투명한 색깔을 띠어 몸을 보호한다. 또한, 메기들은 동굴, 바다, 또는 땅밑에까지 산다. 환경을 거의 가리지 않고 살 수 있는 능력 덕분에 메기와 그 친척들은 민물고기의 4분의 3 정도를 차지한다.

    수족관 내에서

    수족관에서도 메기들은 인기가 많은데, 주로 코리도라스, 플레코스토머스, 그리고 거꾸로메기가 많이 알려져 있다. 코리도라스플레코스토머스는 주로 이끼를 먹기 때문에 수조안에서 매우 인기가 있다. 플레코스토머스는 주로 침침한 색깔을 띠는 것과 반대로 코리도라스는 무척 화려한 색깔을 띠고 있다. 플레코스토머스와 코리도라스는 주로 수조 내의 이끼나 찌꺼기를 먹는 것처럼 보여 먹이를 주지 않아도 되는 줄로 알려져 있지만 결국 굶어 죽게 된다. 그러므로 플레코스토머스도 밥을 따로 주어야 하며, 주로 타이요 플레코플러스, 오션프리 프로와퍼 등이 있다. 코리도라스들은 그렇게 커지지는 않지만 플레코스토머스들은 50cm나 70cm까지 커질 수 있으므로 수조는 되도록이면 큰 게 있어야 한다.

    하위 과

    계통 분류

    2016년 현재, 계통 분류는 다음과 같다.[1]

    조기어류

    다기어목

         

    철갑상어목

    신기어류 전골어류

    아이아목

       

    레피소스테우스목

        진골어류 당멸치상목

    당멸치목

         

    뱀장어목

         

    여을멸목

       

    밑보리멸목

            Osteoglossocephalai 골설어상목

    히오돈목

       

    골설어목

        Clupeocephala Otomorpha  

    청어목

         

    민머리치목

    골표류

    압치목

         

    잉어목

         

    카라신목

         

    김노투스목

       

    메기목

                   

    신진골어류

                 

    다음은 설리반(Sullivan) 등과 디오고(Diogo)와 펭(Peng)의 연구에 기초한 계통 분류이다.[2][3]

    메기목 로리카리아아목  

    흡혈메기과

       

    네마토게니스과

         

    칼리크티스과

         

    스콜로플락스과

         

    아스트로블레푸스과

       

    로리카리아과

                 

    디플로미스테스과

      메기아목  

    케톱시스과

         

    밴조메기과

      가시메기상과  

    유목메기과

       

    가시메기과

          공기호흡메기상과  

    공기호흡메기과

       

    공기주머니메기과

        바다동자개상과  

    바다동자개과

       

    앙카리우스과

        Big Asia    

    호라바그루스과

       

    아시아 유리메기과

         

    동자개과

         

    아시아 유리메기과

      시소르상과  

    아키시스과

         

    퉁가리과

         

    시소르과

       

    에레티스테스과

                 

    쏠종개과

       

    차카과

       

    메기과

      붉은꼬리메기상과    

    프세우도피멜로두스과

       

    붉은꼬리메기과

           

    헵타프테루스과

       

    Conorhynchos

           

    메콩메기과

      Big Africa    

    모코쿠스과

         

    전기메기과

       

    암필리우스과

             

    Auchenoglanididae

         

    아프리카유리메기과

       

    클라로테스과

            붕메기상과  

    붕메기과

       

    크라노글라니스과

             

    각주

    1. R. Betancur-R., E. Wiley, N. Bailly, A. Acero, M. Miya, G. Lecointre, G. Ortí: Phylogenetic Classification of Bony Fishes – Version 4 (2016)
    2. Sullivan, JP; Lundberg JG; Hardman M (2006). “A phylogenetic analysis of the major groups of catfishes (Teleostei: Siluriformes) using rag1 and rag2 nuclear gene sequences”. 《Mol Phylogenet Evol.》 41 (3): 636–62. doi:10.1016/j.ympev.2006.05.044. 더 이상 지원되지 않는 변수를 사용함 (도움말)
    3. Rui Diogo and Zuogang Peng: State of the Art of Siluriform Higher-level Phylogeny. Seite 493 in Gonorynchiformes and Ostariophysan Relationships. A Comprehensive Review Edited by Terry Grande, Francisco José Poyato-Ariza and Rui Diogo, Science Publishers 2010, ISBN 978-1-57808-374-9, DOI: 10.1201/b10194-13
     title=
    licensa
    cc-by-sa-3.0
    drit d'autor
    Wikipedia 작가 및 편집자