Els abrotriquinis (Abrotrichini) són una tribu de rosegadors de la família dels cricètids i la subfamília dels sigmodontins. Els abrotriquinis inclouen unes quinze espècies repartides en cinc gèneres. Viuen sobretot al sud dels Andes i les parts més baixes de Xile i l'Argentina, però al nord arriben fins a l'altiplà del Perú. Al sud també es troben a l'estepa de la Patagònia i diverses illes al sud de la massa continental de Sud-amèrica. Els fòssils més antics de la tribu (espècies extintes del gènere Abrothrix) provenen del Pliocè de l'Argentina.
Els abrotriquinis (Abrotrichini) són una tribu de rosegadors de la família dels cricètids i la subfamília dels sigmodontins. Els abrotriquinis inclouen unes quinze espècies repartides en cinc gèneres. Viuen sobretot al sud dels Andes i les parts més baixes de Xile i l'Argentina, però al nord arriben fins a l'altiplà del Perú. Al sud també es troben a l'estepa de la Patagònia i diverses illes al sud de la massa continental de Sud-amèrica. Els fòssils més antics de la tribu (espècies extintes del gènere Abrothrix) provenen del Pliocè de l'Argentina.
De Abrotrichini is een geslachtengroep binnen de Sigmodontinae, een onderfamilie van knaagdieren uit de familie Cricetidae. De Abrotrichini omvat ongeveer vijftien soorten in vijf geslachten. De Abrotrichini komen overwegend in het zuiden van de Andes en in de omliggende lager gelegen delen van Chili en Argentinië voor, maar bereiken in het noorden op de altiplano Peru. In het zuiden komen ze ook voor op de steppe van Patagonië en op verschillende eilanden ten zuiden van het Zuid-Amerikaanse vasteland. De oudste fossielen van de geslachtengroep - uitgestorven soorten van Abrothrix stammen uit het Plioceen van Argentinië.
De Abrotrichini worden traditioneel in de Akodontini geplaatst, waar ze morfologisch ook sterk op lijken. Vanaf het begin van de jaren '90 van de 20e eeuw bleek echter uit allerlei moleculair onderzoek dat ze een aparte groep vormen. In 1999 kreeg de groep ook de formele naam "Abrotrichini" in een cladistisch onderzoek van Smith en Patton, maar deze naam is ongeldig omdat Smith en Patton de naam conditioneel gaven (ICZN artikel 15.1).[1] In de derde editie van het standaardwerk Mammal Species of the World werden de Abrotrichini dan ook bij gebrek aan een geldige naam nog steeds in de Akodontini geplaatst.[2] Pas in 2007 werd de geslachtengroep formeel en in overeenstemming met de ICZN benoemd door Guillermo D'Elía en anderen in een publicatie in Gayana.
Er is geen uniek morfologisch kenmerk dat de Abrotrichini van andere Sigmodontinae onderscheidt, maar een combinatie van drie kenmerken (de ossa nasalia en het os praemaxillare steken over het algemeen tot voor de snijtanden uit; de zygomatische plaat heeft een gereduceerde vrije bovenkant; de derde kies in de bovenkaak is gereduceerd en ongeveer cilindervormig en bevat een kleine ringvormige groeve) onderscheidt de groep wel. De Abrotrichini zijn kleine tot middelgrote muizen met een lange, zachte vacht, meestal een korte, harige staart, grote sterke voeten met robuuste klauwen en brede, niet gegroefde snijtanden. De dieren hebben 13 ribben, 13 borstwervels, 6 lendenwervels en 18 tot 29 staartwervels. Het bezit van 52 chromosomen werd aanvankelijk gesuggereerd als een onderscheidend kenmerk van de groep, maar dit blijkt niet op te gaan voor Pearsonomys en een populatie van Abrothrix olivaceus.[1]
De verwantschappen binnen de geslachtengroep zijn als volgt:[1]
AbrotrichiniDe geslachtengroep omvat de volgende geslachten en soorten:[3]
De geslachtengroep omvat de volgende geslachten en soorten:
Geslacht Abrothrix Abrothrix andinus (altiplano van Midden-Peru tot Midden-Chili) Abrothrix hershkovitzi (eilanden in het verre zuiden van Chili) Abrothrix illuteus (Noordwest-Argentinië) Abrothrix jelskii (altiplano van Midden-Peru tot Noordwest-Argentinië) Abrothrix kermacki† (Plioceen van Buenos Aires in Argentinië) Abrothrix lanosus (Zuid-Chili en -Argentinië) Abrothrix longipilis (Midden- en Zuid-Chili en -Argentinië) Abrothrix magnus† (Pleistoceen van Buenos Aires in Argentinië) Abrothrix markhami (Isla Wellington in Chili) Abrothrix olivaceus (Noord-Chili tot Zuid-Chili en Zuid-Argentinië, inclusief Vuurland en ook buiten de Andes) Abrothrix sanborni (Zuid-Chili) Geslacht Chelemys Chelemys delfini (Zuid-Chili) Chelemys macronyx (Zuid-Chili en -Argentinië) Chelemys megalonyx (Midden-Chili) Geslacht Geoxus Geoxus valdivianus (Midden- en Zuid-Chili en Zuid-Argentinië) Geslacht Notiomys Notiomys edwardsii (Zuid-Argentinië) Geslacht Pearsonomys Pearsonomys annectens (provincie Valdivia in Chili)Abrotrichini còn được gọi là clade Andes hoặc clade nam Andes là một tông của loài gặm nhấm trong phân họ Sigmodontinae. Nó bao gồm khoảng mười lăm loài được xếp vào trong năm chi, tông chuột này phân bố ở Nam Mỹ từ nam Peru đến nam cực Nam của châu lục, bao gồm cả các thảo nguyên Patagonia. Các hóa thạch sớm nhất được biết đến là từ thế Pliocene ở Argentina.
Ban đầu, Abrotrichine được xếp trong tông chuột Akodontini cho đến những năm 90, và một số thậm chí còn phân loại trong chi Akodon. Các nghiên cứu của Allozyme vào đầu những năm 90 đầu tiên cung cấp bằng chứng cho sự khác biệt của chúng từ Akodontini và năm 1999 một nghiên cứu phân tích trình tự của gen cytochrome b ty thể đã tìm ra bằng chứng khác cho sự khác biệt giữa Akodontini và nhóm này và đề nghị tên Abrotrichini. Tuy nhiên, cái tên Abrotrichini vẫn chưa được đưa ra. Đến năm 2007, Guillermo D'Elía và các đồng nghiệp đã công bố một chẩn đoán đầy đủ về tông Abrotrichini, xác nhận tên này.
Abrotrichines là loài gặm nhấm cỡ trung bình có kích thước trung bình với lông dài và mềm, về màu sắc chúng thường có màu xám hoặc nâu, lông ngắn, lông dài và bàn chân khỏe khoắn với những móng vuốt. Trong cấu trúc hộp sọ, mõm dà và vỏ não được làm tròn. Vòm miệng dài (kéo dài ra khỏi răng hàm thứ ba). Không có rãnh ở răng cửa trên và răng hàm mặt không phải có vây cao. Các răng hàm răng thiếu nhiều tính năng phụ, đặc biệt là hàm trên thứ ba.
Các loài trong chi này đều có 13 đốt sống ngực (ức ngực) có xương sườn, chúng 6 đốt sống thắt lưng, và có từ 18 đến 29 đốt sống đuôi. Về di truyền, một kyrotype của 52 nhiễm sắc thể (2n = 52), hiện diện trong một số loài, đã được gợi ý như là một đồng điều hòa của tông này nhưng trong khi khả năng này vẫn chưa được kiểm tra, các loài Pearsonomys hiện hành được biết có 2n = 56, và một số Loài Abrothrix olivaceus có 2n = 44.
Abrotrichini còn được gọi là clade Andes hoặc clade nam Andes là một tông của loài gặm nhấm trong phân họ Sigmodontinae. Nó bao gồm khoảng mười lăm loài được xếp vào trong năm chi, tông chuột này phân bố ở Nam Mỹ từ nam Peru đến nam cực Nam của châu lục, bao gồm cả các thảo nguyên Patagonia. Các hóa thạch sớm nhất được biết đến là từ thế Pliocene ở Argentina.