Gərməşovçiçəklilər (lat. Celastrales) ikiləpəlilər sinfinə aid bitki sırası.
Gərməşovçiçəklilər (lat. Celastrales) ikiləpəlilər sinfinə aid bitki sırası.
Celastral (Celastrales) és un ordre de plantes amb flor.
En el sistema de classificció filogenètic APG II està inclòs en el subgrup dels rosids i actualment consta de tres famílies:
Sota l'antic Sistema Cronquist l'ordre de la celastrals inclou moltes més famílies:
Jesencotvaré (Celastrales) je řád vyšších dvouděložných rostlin.
Jesencotvaré je různorodý řád, zahrnující spíše dřeviny. Charakteristickým znakem jsou méně nápadné, drobnější květy s dobře vyvinutým nektáriovým diskem.
Na základě výsledků molekulárních studií byly v systému APG III sloučeny čeledi jesencovité (Celastraceae) a tolijovité (Parnassiaceae).
Jesencotvaré (Celastrales) je řád vyšších dvouděložných rostlin.
Benved-ordenen (Celastrales) er en lille orden med to familier.
FamilierBemærk, at familien Parnassiaceae nu (2009) og iflg. APG III systemet er optaget i Benved-familien.
Spindelbaumartige oder Baumwürgerartige[1] (Celastrales) bilden eine Ordnung der Eurosiden I.
Es sind verholzende oder krautige Pflanzen. Die einfachen Laubblätter sind gegenständig, gelegentlich auch wechselständig, ihre Ränder sind oft gezähnt. Kleine Nebenblätter sind je nach Familie vorhanden oder fehlen.
Die radiärsymmetrisch Blüten sind meist unscheinbar, zwittrig und fünf-, seltener vierzähligen. Die Blüten weisen ein doppeltes Perianth auf mit freien Blütenhüllblättern, doch fehlen oft die Kronblätter. In der Regel gibt es einen fertilen und einen sterilen Staubblattkreis. Oft ist ein Diskus vorhanden. Der synkarpe Fruchtknoten ist ober- bis mittelständig.
Die Pflanze enthält verschiedene Glykoside und ist in allen Teilen, auch im Aryllus, giftig.
Zur Ordnung der Spindelbaumartige (Celastrales) gehören zwei Familien:[2]
Die Spindelbaumartigen sind das Schwestertaxon zur Klade aus Malpighienartigen und Sauerkleeartigen.[2]
Spindelbaumartige
Malpighienartige
Sauerkleeartige
Die Informationen dieses Artikels entstammen zum größten Teil den unter Nachweise angegebenen Quellen, darüber hinaus werden folgende Quellen zitiert:
Spindelbaumartige oder Baumwürgerartige (Celastrales) bilden eine Ordnung der Eurosiden I.
Koma germeşoyan (Celastrales) komeke riwekan e, li ser riwekên kulîlkdar tê hejmartin. Riwekên wê darokî yan giha ne.
Koma germeşoyan (Celastrales) komeke biçûk e, 2 famîleyên wê hene:
Koma germeşoyan (Celastrales) komeke riwekan e, li ser riwekên kulîlkdar tê hejmartin. Riwekên wê darokî yan giha ne.
Брызглінакветныя (Celastrales) — парадак кветкавых (Angiosperms) расьлінаў, які зьмяшчае 2 сямейства (Брызглінавыя (Celastraceae) і Lepidobotryaceae) і каля 1352 віды[1]. Распаўсюджаныя амаль ва ўсім сьвеце, асабліва ў тропіках і субтропіках[2]. Гэта разнастайны парадак, які ня мае прыкметных адметных характарыстык[3].
Брызглінакветныя (Celastrales) — парадак кветкавых (Angiosperms) расьлінаў, які зьмяшчае 2 сямейства (Брызглінавыя (Celastraceae) і Lepidobotryaceae) і каля 1352 віды. Распаўсюджаныя амаль ва ўсім сьвеце, асабліва ў тропіках і субтропіках. Гэта разнастайны парадак, які ня мае прыкметных адметных характарыстык.
The Celastrales are an order of flowering plants found throughout the tropics and subtropics, with only a few species extending far into the temperate regions. The 1200[2] to 1350[3] species are in about 100 genera. All but seven of these genera are in the large family Celastraceae. Until recently, the composition of the order and its division into families varied greatly from one author to another.
The Celastrales are a diverse order that has no conspicuous distinguishing characteristic, so is consequently hard to recognize.[4] The flowers are usually small with a conspicuous nectary disk. The stipules are small or rarely absent. The micropyle has two openings and is therefore called a bistomal micropyle. Flowers with well-developed male and female parts are often functionally unisexual. The seed often has an aril. In bud, the sepals have a quincuncial arrangement. This means that two sepals are inside, two are outside, and the remaining sepal is half inside and half outside.
Perhaps the most conspicuous and unusual trait of the Celastrales is the nectary disk, a feature that it shares with another rosid order, Sapindales. Since the orders are not closely related, the disk must have been an independent development in each of these lines.
The Celastrales are a member of the Celastrales, Oxalidales (including Huaceae), and Malpighiales (COM) clade[5] of Fabidae, with Fabidae being one of the two groups of Eurosids.[6]
The name Celastrales was first used by Thomas Baskerville in 1839.[7] In the time since Baskerville first defined the order, until the 21st century, great differences of opinion occurred about what should be included in the order and in its largest family, the Celastraceae. The family Celastraceae was the only group consistently placed in the order by all authors who accepted it. Because of the ambiguity and complexity of its definition, the Celastraceae became a dumping ground for genera of dubious affinity. Several genera were assigned to this family with considerable doubt about whether they really belonged there. Also, some genera that properly belong in the Celastraceae were placed elsewhere.
By the end of the 20th century, Goupia and Forsellesia had been excluded from the Celastraceae and also from the Celastrales. Goupia is now in the Malpighiales.[8] Forsellesia is now in the Crossosomatales.[9] It continues to be the subject of a dispute about whether its proper name is Forsellesia or Glossopetalon.[10]
After being placed elsewhere, Canotia, Brexia, and Plagiopteron were found to belong in the Celastraceae. The family Hippocrateaceae was found to be deeply nested within the Celastraceae and is no longer recognized as a separate family.
In 2000, Vincent Savolainen et alii found that three families - Lepidobotryaceae, Parnassiaceae, and Celastraceae - were closely related.[11] They stated that these three families should constitute the order Celastrales, and this idea was accepted by the Angiosperm Phylogeny Group, which later subsumed the Parnassiaceae into the Celastraceae. Savolainen and co-authors also excluded Lophopyxis from the Celastrales. Lophopyxis now constitutes a monogeneric family in the Malpighiales.[8]
In 2001, in a molecular phylogenetic study of DNA sequences, Mark Simmons and others confirmed all of these results except for the placement of Lophopyxis and the Lepidobotryaceae, which they did not sample.[12]
In 2006, Li-Bing Zhang and Mark Simmons produced a phylogeny of the Celastrales based on nuclear ribosomal, and chloroplast DNA.[13] Their results showed that Bhesa and Perrottetia were misplaced in the Celastraceae. Bhesa is now in the Centroplacaceae, a family in the Malpighiales.[8] and Perrottetia is in the Huerteales.[14] Zhang and Simmons found Pottingeria and Mortonia to be closely related to the families Parnassiaceae and Celastraceae, as they were then defined, but not in either of them. These two genera are therefore in the Celastrales. They found that Siphonodon and Empleuridium are proper members of the Celastraceae, removing considerable doubt about their placement there. They also showed that the small family Stackhousiaceae, consisting of three genera, is embedded in the Celastraceae. Except for taxa that were not sampled, these results were confirmed by the second phylogeny of the Celastrales, which was produced by Mark Simmons and several co-authors in 2008.[15]
Nicobariodendron sleumeri, the only member of its genus, continues to be an enigma. It is a small tree from the Andaman and Nicobar Islands of India. Little is known of it and it has never been sampled for DNA. It is generally thought to belong in the Celastrales,[3] but this is not a certainty. It is one of the five taxa placed incertae sedis in the angiosperms in the APG III system of classification.[1]
The Celastrales have been divided into families in various ways. In their APG II classification in 2003, the Angiosperm Phylogeny Group recognized three families in the Celastrales – Lepidobotryaceae, Parnassiaceae, and Celastraceae. When they revised their classification in 2009, they recognized only two families because Pottingeria and the two genera of Parnassiaceae were transferred to the Celastraceae. Nicobariodendron became one of the five taxa placed incertae sedis in the angiosperms.
In the 2006 phylogeny, Nicobariodendron was not sampled, but those species that were sampled fell into two strongly supported clades. One was a small clade consisting only of the family Lepidobotryaceae. Its sister was a very large clade containing the rest of the order. The large clade consisted of five strongly supported groups. These are the family Parnassiaceae, the genus Pottingeria, the genus Mortonia (in the Celastraceae), and a pair of genera from the Celastraceae (Quetzalia and Zinowiewia), and the rest of the Celastraceae. No relationships were resolved among these groups.
In 2008, Simmons and others produced a phylogeny of the Celastrales that achieved better resolution than the 2006 study by sampling more species and more DNA. They found the same pentatomy of five strongly supported groups that the previous study had found, but only weak to moderate support for any relationships between the five groups.[15] In the APG III system, the family Celastraceae was expanded to consist of these five groups. No one has yet published an intrafamilial classification for the expanded Celastraceae.[1]
The following phylogenetic tree was made by combining parts of three different trees.[12][13][15] Bootstrap support is 100% except where shown. Branches with less than 50% bootstrap support are collapsed. The clade numbers are from Simmons et al. (2008).[15]
Celastrales Lepidobotryaceae 68 56 CLADE 1 80 87 CLADE 2 53 89 99 CLADE 3 89 CLADE 4 72 69 CLADE 5 50 CLADE 6 96 98 CLADE 7The Celastrales are an order of flowering plants found throughout the tropics and subtropics, with only a few species extending far into the temperate regions. The 1200 to 1350 species are in about 100 genera. All but seven of these genera are in the large family Celastraceae. Until recently, the composition of the order and its division into families varied greatly from one author to another.
Celastrales es un orden de plantas perteneciente a la división Angiospermae. Las nuevas clasificaciones incluyen a las siguientes familias:
Bajo el sistema Cronquist, el orden incluía un número mayor de familias:
Celastrales es un orden de plantas perteneciente a la división Angiospermae. Las nuevas clasificaciones incluyen a las siguientes familias:
Familia Celastraceae Familia Parnassiaceae Familia LepidobotryaceaeBajo el sistema Cronquist, el orden incluía un número mayor de familias:
Familia Celastraceae Familia Geissolomataceae Familia Hippocrateaceae Familia Stackhousiaceae Familia Salvadoraceae Familia Tepuianthaceae Familia Aquifoliaceae Familia Icacinaceae Familia Aextoxicaceae Familia Cardiopteridaceae Familia Corynocarpaceae Familia DichapetalaceaeKikkapuulaadsed (Celastrales) on õistaimede selts.
Kikkapuulaadsed (Celastrales) on õistaimede selts.
Celastrales (kelasmaiset) on varsinaiskaksisirkkaisten luokkaan, Rosopsida, kuuluva Eurosidae I -ryhmän lahko, jossa on uusimpien käsitysten mukaan kolme tai neljä heimoa. Heimoihin kuuluu puita, pensaita, liaaneja ja ruohoja.[2]
Lahkosta on Suomessa vain yksi edustaja: kelaskasvien vilukko, Parnassia palustris.
Celastrales (kelasmaiset) on varsinaiskaksisirkkaisten luokkaan, Rosopsida, kuuluva Eurosidae I -ryhmän lahko, jossa on uusimpien käsitysten mukaan kolme tai neljä heimoa. Heimoihin kuuluu puita, pensaita, liaaneja ja ruohoja.
Les Celastrales sont un ordre de plantes dicotylédones.
En classification classique de Cronquist (1981) il comprenait onze familles :
En classification phylogénétique APG (1998) cet ordre n'existe pas.
Mais en classification phylogénétique APG II (2003) cet ordre est accepté et il est composé des familles :
N.B. La famille en "[+ ....]" est optionnelle
En classification phylogénétique APG III (2009) il comprend les familles :
Les Celastrales sont un ordre de plantes dicotylédones.
En classification classique de Cronquist (1981) il comprenait onze familles :
Aextoxicacées Aquifoliacées (famille du houx). Cardioptéridacées Célastracées Corynocarpacées Dichapétalacées Geissolomatacées Hippocratéacées Icacinacées Salvadoracées StackhousiacéesEn classification phylogénétique APG (1998) cet ordre n'existe pas.
Mais en classification phylogénétique APG II (2003) cet ordre est accepté et il est composé des familles :
Celastraceae (incl. Hippocrateaceae ) Lepidobotryaceae Parnassiaceae [+ famille Lepuropetalaceae ]N.B. La famille en "[+ ....]" est optionnelle
En classification phylogénétique APG III (2009) il comprend les familles :
Celastraceae R.Br. (1814) (incluant Lepuropetalaceae Nakai, Parnassiaceae Martinov, Pottingeriaceae Takht.) Lepidobotryaceae J.Léonard (1950)Gušićolike (lat. Celastrales), biljni red dvosupnica u podrazredu Rosidae raširen u tropskim i suptropskim područjima. Pripadaju mu porodice Celastraceae R. Br. in Flinders, i Lepidobotryaceae J. Léonard i nekadašnja porodica Stackhousiaceae R. Br. in Flinders[1] čiji su rodovi Macgregoria, Stackhousia i Tripterococcus sada ukljućena u Celastraceae.
Gušićolike (lat. Celastrales), biljni red dvosupnica u podrazredu Rosidae raširen u tropskim i suptropskim područjima. Pripadaju mu porodice Celastraceae R. Br. in Flinders, i Lepidobotryaceae J. Léonard i nekadašnja porodica Stackhousiaceae R. Br. in Flinders čiji su rodovi Macgregoria, Stackhousia i Tripterococcus sada ukljućena u Celastraceae.
Celastrales adalah salah satu bangsa tumbuhan berbunga yang termasuk dalam klad euRosidae I, Rosidae, core Eudikotil, dan Eudikotil (Sistem klasifikasi APG II). Bangsa ini juga diakui sebagai takson dalam sistem klasifikasi Cronquist dan tercakup dalam anak kelas Rosidae, kelas Magnoliopsida.
Klasifikasi APG II mencantumkan tiga suku sebagai anggotanya:
Dalam sistem Cronquist, bangsa ini lebih "besar" dengan 12 suku anggota:
Celastrales adalah salah satu bangsa tumbuhan berbunga yang termasuk dalam klad euRosidae I, Rosidae, core Eudikotil, dan Eudikotil (Sistem klasifikasi APG II). Bangsa ini juga diakui sebagai takson dalam sistem klasifikasi Cronquist dan tercakup dalam anak kelas Rosidae, kelas Magnoliopsida.
Klasifikasi APG II mencantumkan tiga suku sebagai anggotanya:
Suku Celastraceae Suku Parnassiaceae Suku LepidobotryaceaeDalam sistem Cronquist, bangsa ini lebih "besar" dengan 12 suku anggota:
Suku Celastraceae Suku Geissolomataceae Suku Hippocrateaceae Suku Stackhousiaceae Suku Salvadoraceae Suku Tepuianthaceae Suku Aquifoliaceae Suku Icacinaceae Suku Aextoxicaceae Suku Cardiopteridaceae Suku Corynocarpaceae Suku DichapetalaceaeCelastrales T.Baskerv., 1839[1] è un ordine di piante floreali della sottoclasse Rosidae.
Celastrales è un ordine particolare che non ha cospicue caratteristiche distintive e, di conseguenza, è di difficile riconoscimento[2].
I fiori sono solitamente piccoli, con un importante disco nettarino. Le stipole sono piccole o, raramente, assenti. Il micropilo ha 2 aperture ed è pertanto chiamato "micropilo bistoma". I fiori con parti maschili e femminili ben sviluppate sono spesso funzionalmente unisessuali.
Il seme ha spesso un arillo. Nelle gemme, i sepali hanno una disposizione a quinconce: questo significa che 2 sepali si trovano all'interno, 2 si trovano all'esterno e il quinto ha un lato coperto e l'altro esposto all'esterno.
Le Celastraceae sono presenti nelle aree tropicali e subtropicali; solo alcune specie sono presenti fino alle regioni temperate.
In questo ordine, vi sono dalle 1 200[3] alle 1 350[4] specie in circa 100 generi.
Fino a data recente, la composizione dell'ordine e la sua divisione in famiglie variava molto da autore ad autore; attualmente, a seguito dell'analisi filogenetica, l'ordine è suddiviso in 2 famiglie:
Probabilmente, il tratto più cospicuo e insolito delle Celastrales è il disco nettarino, una caratteristica che condivide con un altro ordine delle Rosidae, l'ordine Sapindales. Dal momento che i due ordini non sono strettamente correlati, il disco nettarino deve essere stato un carattere sviluppatosi indipendentemente in ciascuna di queste due linee evolutive.
Celastrales è un membro del clade COM[5] delle Fabidae, il quale a sua volta è uno dei due gruppi in cui si suddividono le Eurosidae[6]. Il clade COM consiste di 3 ordini: Celastrales, Oxalidales (incluse le Huaceae) e Malpighiales.
Il nome Celastrales fu utilizzato per la prima volta da Thomas Baskerville nel 1839[7]. Tra il momento in cui Baskerville utilizzò il nome ed il XXI secolo, vi è stata una grande varietà di opinioni riguardo a quali specie dovessero essere incluse nell'ordine e nella sua maggiore famiglia, Celastraceae. Questa famiglia era l'unico clade consistentemente posizionato nell'ordine da tutti gli autori che lo accettavano. A causa dell'ambiguità e della complessità della sua definizione, la famiglia Celastraceae divenne una sorta di ricettacolo in cui porre generi di dubbia affinità. Parecchi generi furono assegnati a questa famiglia con dubbi considerevoli riguardo alla loro reale appartenenza. Inoltre, alcuni generi che appartengono propriamente a questa famiglia erano stati assegnati altrove.
Verso la fine del XX secolo, i generi Goupia e Forsellesia erano stati esclusi dalla famiglia Celastraceae e anche dall'ordine Celastrales. Goupia è ora assegnata alle Malpighiales[8]. Forsellesia è assegnata alle Crossosomatales[9]. Inoltre, continua ad essere oggetto di disputa se il nome accettato per questa pianta debba essere Forsellesia o Glossopetalon[10].
Dopo essere state assegnate ad altre famiglie, i generi Canotia, Brexia e Plagiopteron erano stati correttamente assegnati alle Celastraceae.
La famiglia Hippocrateaceae è stata riconosciuta essere profondamente inserita all'interno della famiglia Celastraceae e oggi non è più riconosciuta come famiglia separata.
Nel 2000, Vincent Savolainen et alii traovarono che 3 famiglie - Lepidobotryaceae, Parnassiaceae e Celastraceae - erano strettamente imparentate[11]. Essi affermarono che queste tre famiglie dovessero costituire l'ordine Celastrales e quest'idea fu accettata dall'Angiosperm Phylogeny Group, che in seguito incluse anche la famiglia Parnassiaceae nella famiglia Celastraceae. Savolainen e coautori escluse anche Lophopyxis dalle Celastrales; Lophopyxis ora costituisce una famiglia monogenerica dell'ordine Malpighiales[8].
Nel 2001, in uno studio di filogenetica molecolare di sequenze di DNA, Mark Simmons et al. confermarono tutti questi risultati, tranne per il collocamento del genere Lophopyxis e della famiglia Lepidobotryaceae, che essi non analizzarono[12].
Nel 2006, Li-Bing Zhang e Mark Simmons produssero una filogenia delle Celastrales basata su DNA dei ribosomi nucleari e dei cloroplasti[13]. I loro risultati dimostrarono che Bhesa e Perrottetia erano erroneamente assegnate alle Celastraceae. Bhesa si trova ora nelle Centroplacaceae, una famiglia delle Malpighiales[8], e Perrottetia si trova nelle Huerteales[14].
Zhang and Simmons trovarono che Pottingeria e Mortonia erano generi strettamente imparentati con quelli delle famiglie Parnassiaceae e Celastraceae, come a quel tempo erano classificati, ma nessuno di essi vi apparteneva effettivamente. Questi due generi sono inclusi ora nelle Celastrales. Trovarono anche che Siphonodon e Empleuridium erano effettivamente membri delle Celastraceae, cancellando i dubbi considerevoli riguardanti la loro inclusione in questa famiglia, e che la piccola famiglia Stackhousiaceae, formata da 3 generi, è inclusa nelle Celastraceae.
Ad eccezione dei taxa che non sono stati campionati e studiati, questi risultati furono confermati dalla seconda filogenia delle Celastrales, che fu sviluppata da Mark Simmons e parecchi coautori nel 2008[15].
La specie Nicobariodendron sleumeri, l'unico membro del genere Nicobariodendron, continua a rappresentare un enigma. Si tratta di un piccolo albero presente sulle isole Andamane e Nicobare dell'India. Si sa poco di questa pianta, che non è mai stata campionata per l'analisi filogenetica molecolare. In genere, si ritiene che appartenga alla Celastrales[4], ma non vi è alcuna certezza. Questo è uno dei cinque taxa delle Angiospermae posizionate come incertae sedis nel sistema di classificazione APG III.
Nel tempo, le Celastrales sono state variamente suddivise in famiglie. Nel 2003, nella sua classificazione APG II, l'Angiosperm Phylogeny Group riconobbe 3 famiglie appartenenti alle Celastrales:
Quando, nel 2009, la classificazione fu rivista, esso riconobbe soltanto due famiglie, poiché il genere Pottingeria ed i due generi delle Parnassiaceae erano stati riassegnati alle Celastraceae. Come scritto in precedenza, Nicobariodendron divenne uno dei cinque taxa delle Angiospermae posizionato come incertae sedis.
Nell'esecuzione della filogenia del 2006, il genere Nicobariodendron non è stato campionato; per contro, tutte le specie campionate ricadevano in 2 cladi fortemente supportati. Il primo clade, piccolo, corrispondeva alla sola famiglia Lepidobotryaceae. Il suo taxon fratello era un clade molto ampio, che conteneva il resto delle specie dell'ordine. Esso consisteva di cinque gruppi fortemente supportati:
Tra questi cinque gruppi non era stata risolta alcuna relazione di parentela.
Nel 2008, Simmons et al. svilupparono una filogenia delle Celastrales, che conseguiva una miglior risoluzione di quella del 2006, per il fatto che furono campionate più specie e quantità maggiori di DNA. Essi ritrovarono la stessa pentatomia dei cinque gruppi fortemente supportati, che lo studio precedente aveva già scoperto, ma che, per ciascuna relazione tra i cinque gruppi, sussisteva soltanto un supporto da debole a moderato[15]. Nel sistema di classificazione APG III, la famiglia Celastraceae è stata espansa affinché consistesse di questi cinque gruppi. A tutt'oggi, nessuno ha ancora pubblicato una classificazione intrafamiliare per la famiglia espansa delle Celastraceae.
Il seguente albero filogenetico è stato realizzato combinando parti di tre diversi alberi[12][13][15].
Il supporto dato dal metodo bootstrap è il 100%, se non specificatamente mostrato. I rami con meno del 50% di supporto bootstrap sono collassati. I numeri di clade sono tratti da Simmons et alii (2008)[15].
Celastrales Lepidobotryaceae 68 56 CLADE 1 80 87 CLADE 2 53 89 99 CLADE 3 89 CLADE 4 72 69 CLADE 5 50 CLADE 6 96 98 CLADE 7Celastrales T.Baskerv., 1839 è un ordine di piante floreali della sottoclasse Rosidae.
Smaugikiečiai (Celastrales) – magnolijainių (Magnoliopsida) klasės erškėčiažiedžių (Rosidae) poklasio augalų eilė.
Smaugikiečiai (Celastrales) – magnolijainių (Magnoliopsida) klasės erškėčiažiedžių (Rosidae) poklasio augalų eilė.
Celastrales is een botanische naam, voor een orde van tweezaadlobbige planten: de naam is gevormd uit de familienaam Celastraceae. Een orde onder deze naam wordt vrij algemeen erkend door systemen van plantentaxonomie.
In het APG II-systeem (2003) is de omschrijving als volgt:
Dit is een aanmerkelijke verandering ten opzichte van het APG-systeem (1998) dat niet zo'n orde erkende.
De APWebsite [10 dec 2007] erkent de optionele familie (Lepuropetalaceae) niet, maar voegt wel een extra familie (Pottingeriaceae) aan de orde toe.
Later [25 juli 2009] blijkt ook de familie Parnassiaceae ingevoegd bij de Celastraceae, zodat de orde dan nog drie families bevat:
In het Cronquist-systeem (1981) werd ook een orde onder deze naam erkend, geplaatst in de onderklasse Rosidae, maar met een heel andere omschrijving, en wel de volgende:
In het Wettstein systeem (1935), waar de orde werd ingedeeld in de onderklasse Choripetalae, had ze de volgende samenstelling:
Deze samenstelling sluit beter aan bij die van Cronquist dan van APG, met uitzondering van familie Staphyleaceae, die hier een vreemde eend in de bijt is.
Celastrales is een botanische naam, voor een orde van tweezaadlobbige planten: de naam is gevormd uit de familienaam Celastraceae. Een orde onder deze naam wordt vrij algemeen erkend door systemen van plantentaxonomie.
In het APG II-systeem (2003) is de omschrijving als volgt:
orde Celastrales familie Celastraceae (Kardinaalsmutsfamilie) familie Lepidobotryaceae familie Parnassiaceae (Parnassiafamilie) [+ familie Lepuropetalaceae ] waarbij de familie tussen "[+ ...]" optioneel is, desgewenst af te splitsen.Dit is een aanmerkelijke verandering ten opzichte van het APG-systeem (1998) dat niet zo'n orde erkende.
De APWebsite [10 dec 2007] erkent de optionele familie (Lepuropetalaceae) niet, maar voegt wel een extra familie (Pottingeriaceae) aan de orde toe.
orde Celastrales familie Celastraceae familie Lepidobotryaceae familie Parnassiaceae familie PottingeriaceaeLater [25 juli 2009] blijkt ook de familie Parnassiaceae ingevoegd bij de Celastraceae, zodat de orde dan nog drie families bevat:
orde Celastrales familie Celastraceae familie Lepidobotryaceae familie PottingeriaceaeIn het Cronquist-systeem (1981) werd ook een orde onder deze naam erkend, geplaatst in de onderklasse Rosidae, maar met een heel andere omschrijving, en wel de volgende:
orde Celastrales familie Aextoxicaceae familie Aquifoliaceae familie Cardiopteridaceae familie Celastraceae familie Corynocarpaceae familie Dichapetalaceae familie Geissolomataceae familie Hippocrateaceae familie Icacinaceae familie Salvadoraceae familie StackhousiaceaeIn het Wettstein systeem (1935), waar de orde werd ingedeeld in de onderklasse Choripetalae, had ze de volgende samenstelling:
orde Celastrales familie Aquifoliaceae familie Celastraceae familie Hippocrateaceae familie Icacinaceae familie Salvadoraceae familie Stackhousiaceae familie StaphyleaceaeDeze samenstelling sluit beter aan bij die van Cronquist dan van APG, met uitzondering van familie Staphyleaceae, die hier een vreemde eend in de bijt is.
Celastrales er en usikker orden i Rosidae (Eurosidae I) som består av minst tre familier av små trær, busker og urter. Ordenen er medregnet i APG II-systemet med tre familier med inntil 1.350 arter, mens den i Cronquist-systemet før 1998 hadde i alt 12 familier, hvorav flere nå er fordelt på andre ordener.
Celastrales er en usikker orden i Rosidae (Eurosidae I) som består av minst tre familier av små trær, busker og urter. Ordenen er medregnet i APG II-systemet med tre familier med inntil 1.350 arter, mens den i Cronquist-systemet før 1998 hadde i alt 12 familier, hvorav flere nå er fordelt på andre ordener.
bobowce Fabales
różowce Rosales
dyniowce Cucurbitales
bukowce Fagales
bodziszkowce Geraniales
mirtowce Myrtales
mydleńcowce Sapindales
ślazowce Malvales
kapustowce Brassicales
Celastrales é uma ordem de plantas com flor, pertencente ao clado COM das fabídeas (classe Magnoliopsida),[3] com distribuição natural alargada nos trópicos e subtrópicos, com apenas algumas espécies com ocorrências nas regiões de clima temperado. A ordem agrupa de 1200[4] a 1350[5] espécies, repartidas por cerca de 100 géneros divididos por duas famílias (Celastraceae agrupa c. 93 géneros; Lepidobotryaceae 7 géneros).[6] A complexidade morfológica do grupo e a falta de sinapomorfias claras levou a que a circunscrição taxonómica desta ordem e a sua divisão em famílias variasse grandemente ao longo do último século, permanecendo em alguns aspectos controversas.
A ordem Celastrales é uma agrupamento taxonómico com morfologia muito diversa e sem qualquer característica distintiva clara, o que consequentemente o torna difícil de distinguir e controverso na sua circunscrição.[7] As flores são geralmente pequenas, com um disco nectarífero conspícuo. As estípulas são pequenas, estando mesmo ausentes em alguns raros casos. O micrópilo tem duas aberturas, sendo por isso frequentemente referido como um «micrópilo bistomal». As flores com órgãos masculinos e femininos bem desenvolvidos são frequentemente funcionalmente unissexuais. A semente tem frequentemente um arilo. Nos botões florais, as sépalas apresentam um arranjo quincuncial, ou seja, as sépalas estão agrupadas em quicôncio, com duas na camada interior (ou capa interior) e duas na camada exterior, com a sépala remanescente com metade em cada uma das camadas.
Os membros da ordem Celastrales são plantas lenhosas ou herbáceas, com folhas simples de filotaxia oposta, raras vezes alternada, com bordos frequentemente serrilhados. Em alguns géneros estão presentes pequenas estípulas.
As flores são actinomórficas (com simetria radial), são pequenas, pouco visíveis, hermafroditas e pentâmeras, mais raramente tetrâmeras. As flores apresentam um perianto duplo, com brácteas livres, mas muitas vezes as pétalas estão ausentes. Geralmente, existe um disco nectarífero rodeado por um verticilo de estame férteis e outro de estames estéreis. O ovário é sincárpico, súpero ou medial.
O traço fenotípico mais conspícuo e incomum das Celastrales é o disco nectarífero, uma característica que a ordem partilha com as Sapindales, outra das ordens do clado das rosídeas. Como estas duas ordens não são filogeneticamente próximas, o disco nectarífero terá sido um desenvolvimento evolucionário com ocorrência independente em cada uma destas linhagens evolutivas.
As Celastrales são membros de um clado formado pelas Celastrales, Oxalidales (incluindo Huaceae) e Malpighiales, conhecido como o «clado COM» (de Celastrales-Oxalidales-Malpighiales)[8] das Fabidae (ou fabídeas), sendo as fabídeas um dos dois grupos que constituem o agrupamento taxonómico das rosídeas.[9] O clado COM tem a seguinte estrutura:[6]
Clado COMO posicionamento sistemático do clado COM, e por consequência da ordem Celastrales, de acordo com o sistema APG IV (2016), é o seguinte:[10]
← FabidaeA ordem Celastrales tem sido subdividida em famílias de várias formas. Na classificação adoptado pelos sistema APG II, em 2003, o Angiosperm Phylogeny Group reconheceu três famílias de Celastrales: Lepidobotryaceae, Parnassiaceae e Celastraceae. Quando aquele grupo publicou a revisão daquele sistema de classificação, em 2009, reconverteu apenas duas famílias porque o género Pottingeria e os dois géneros da antiga família Parnassiaceae foram incluídos por transferência para as Celastraceae. Nessa mesma revisão, o género Nicobariodendron foi um dos taxa de angiospérmicas colocados em incertae sedis. Com a publicação do sistema APG IV, de 2016, o género Nicobariodendron foi integrado na família Celastraceae.
Para a circunscrição atrás apontada contribuíram os estudos de filogenia realizados em 2006, que demonstraram que as espécies que foram amostradas caíram em dois clados fortemente apoiados: um pequeno clado constituído apenas pela família Lepidobotryaceae, que se demonstrou ser o grupo irmão de um clade muito grande contendo o restante da ordem; e um grande clado correspondente à família Celastraceae na sua presente circunscrição. O grande clado das Celastraceae, por sua vez, consiste em cinco grupos fortemente apoiados. Estas são a antiga família Parnassiaceae, o género Pottingeria, o género Mortonia (nas Celastraceae) e um par de géneros das Celastraceae (Quetzalia e Zinowiewia) e o restante das Celastraceae. Nenhum relacionamento foi resolvido entre estes grupos.
Num estudo realizado em 2008, foi revista a filogenia das Celastrales, obtendo-se maior resolução que nos estudos anterioresao amostrar mais espécies e mais DNA. Os resultados conforma a pentatomia dos cinco grupos fortemente suportados que os estudos anteriores haviam identificado, mas encontra uma relação fraca a moderada capaz de suporta a relação entre os cinco grupos.[11] A partir do sistema APG III, a família Celastraceae foi expandida para integrar estes cinco grupos.[1]
A seguinte árvore filogenética foi construída combinando partes de três cladogramas distintos.[12][13][11] O suporte é com nível de confiança de 100%, excepto onde mostrado. As ramificações com menos de 50% de suporte após reamostragem foram colapsadas. Os números dos clados são de Simmons et al. (2008).[11]
Celastrales LepidobotryaceaeO nome Celastrales foi proposto por Thomas Baskerville em 1839.[14] Desde que Baskerville definiu a ordem pela primeira vez, até ao presente, ocorreram grandes mudanças de opinião sobre o que deveria ser incluído na ordem e na sua maior família, as Celastraceae. A família Celastraceae foi o único agrupamento taxonómico consistentemente mantido na ordem por todos os autores que a aceitaram. Devido à ambiguidade e complexidade de sua definição, as Celastraceae foram durante algumas décadas um táxon residual (um conceito expressivamente designado em inglês por wastebasket taxon ou seja um táxon caixote do lixo) onde foram sendo colocados, e depois removidos, géneros de afinidade sistemática duvidosa que deveriam ter permanecido em incertae sedis. Ao longo dos tempos, vários géneros foram designados para integrar a família, e por consequência a ordem Celastrales, com consideráveis dúvidas sobre se realmente pertenceriam àquele agrupamento. Além disso, alguns géneros que pertencem adequadamente às Celastraceae foram colocados em outros taxa, aumentando a complexidade sistemática do grupo.
Nos anos finais do século XX, os géneros Goupia e Forsellesia (agora Glossopetalon) tinha sido excluídos da família Celastraceae e também da ordem Celastrales. O género Goupia está agora integrado na ordem Malpighiales.[15] e o género Forsellesia na ordem Crossosomatales.[16] Continua a não ser consensual se o nome botânico válido para o género é Forsellesia ou Glossopetalon.[17]
Depois de terem sido colocados em outros agrupamentos taxonómicos, os géneros Canotia, Brexia e Plagiopteron foram filogeneticamente determinados como sendo parte das Celastraceae. Também a família Hippocrateaceae foi determinada como estando profundamente anichada na família Celastraceae, deixando por isso de ser considerada uma família, sendo os géneros que a constituíam transferido para Celastraceae.
Estudos filogenéticos realizados em 2001, com base na análise das sequências do gene rbcL, permitiram reconhecer que três famílias, Lepidobotryaceae, Parnassiaceae e Celastraceae, estão estreitamente relacionadas, formando um clado constituído por espécies filogeneticamente muito próximas.[18] Em consequênci, foi proposto que estas três famílias constituíssem a ordem Celastrales, tendo a proposta sido adoptada pelo Angiosperm Phylogeny Group, que mais tarde, em resultado de estudos que demonstravam que a família Celastraceae era parafilética quando se excluíam os géneros que constituíam a família Parnassiaceae, optou pela inclusão destes em Celastraceae com a consequente sinonimização daquela família. Os resultados desses mesmos estudos levaram à exclusão do género Lophopyxis das Celastrales, e presentemente Lophopyxis constitui uma família monogenérica integrada na ordem Malpighiales.[15] Um estudo de filogenética molecular com base, entre outros descritores, na análise de sequências de DNA nuclear e ribossomal e na morfologia, realizado também em 2001, confirmou todos estes resultados, excepto o posicionamento do géneros Lophopyxis e das Lepidobotryaceae, grupos que foram amostrados para esse estudo.[12]
Um estudo de biologia molecular realizado em 2006 permitiu elaborar um filogenia das Celastrales baseada no sequenciamento de DNA nuclear ribossomal e cloroplástico,[13] com resultados que demonstram que os géneros Bhesa e Perrottetia estavam mal posicionados quando integrados nas Celastraceae. Em consequência, o género Bhesa está presentemente integrado na família Centroplacaceae, um agrupamento taxonómico que está incluído na ordem Malpighiales,[15] e o género Perrottetia foi transferido para a ordem Huerteales.[19]
Esse mesmo estudo permitiu concluir que os géneros Pottingeria e Mortonia estavam estreitamente relacionados com as famílias Parnassiaceae e Celastraceae, com a circunscrição taxonómica que então tinham, mas que não faziam parte de nenhuma delas. Em resultado, aqueles dois géneros foram integrados nas Celastrales. Também se concluiu que os géneros Siphonodon e Empleuridium eram de facto membros da família Celastraceae, removendo as consideráveis dúvidas que existiam sobre a sua integração naquela família. Esses mesmos estudos demonstraram que a pequena família Stackhousiaceae, que incluía apenas três géneros, era parafilética por estar embebida nas Celastraceae, ficando por isso subsumida nesta. Excepto para os taxa que não foram amostrados, estes resultados foram confirmados por um segundo estudo da filogenia das Celastrales, publicados em 2008.[11]
A espécie Nicobariodendron sleumeri, o único membro do género Nicobariodendron, continua em incertae sedis, pois esta pequena árvore, endémica nas ilhas Andaman e Nicobar, nunca foi objecto de amostragem de DNA. Embora se considere que o género pertence à ordem Celastrales,[5] não existe certeza, pelo que foi um dos taxa das angiospérmicas colocado em incertae sedis pelo sistema APG III.[1] No sistema APG IV este género é incluído na família Celastraceae.
Em conclusão, as novas classificações incluem nesta ordem apenas 2 famílias:[6]
Celastrales é uma ordem de plantas com flor, pertencente ao clado COM das fabídeas (classe Magnoliopsida), com distribuição natural alargada nos trópicos e subtrópicos, com apenas algumas espécies com ocorrências nas regiões de clima temperado. A ordem agrupa de 1200 a 1350 espécies, repartidas por cerca de 100 géneros divididos por duas famílias (Celastraceae agrupa c. 93 géneros; Lepidobotryaceae 7 géneros). A complexidade morfológica do grupo e a falta de sinapomorfias claras levou a que a circunscrição taxonómica desta ordem e a sua divisão em famílias variasse grandemente ao longo do último século, permanecendo em alguns aspectos controversas.
Benvedsordningen (Celastrales) är en ordning i undergruppen eurosider I av trikolpaterna.
I nyare klassificeringssystem ingår följande familjer:
Alternativt kan Lepuropetalaceae ingå i slåtterblommeväxterna.
I det äldre Cronquistsystemet ingick följande familjer:
Benvedsordningen (Celastrales) är en ordning i undergruppen eurosider I av trikolpaterna.
I nyare klassificeringssystem ingår följande familjer:
Benvedsväxter (Celastraceae) Lepidobotryaceae Lepuropetalaceae Slåtterblommeväxter (Parnassiaceae)Alternativt kan Lepuropetalaceae ingå i slåtterblommeväxterna.
I det äldre Cronquistsystemet ingick följande familjer:
Aextoxicaceae, ingår numera i Berberidopsidales Benvedsväxter (Celastraceae) Cardiopteridaceae, ingår numera i Aquifoliales Corynocarpaceae, ingår numera i Cucurbitales Dichapetalaceae, ingår numera i Malpighiales Geissolomataceae, ingår numera i Crossosomatales Hippocrateaceae, ingår numera i benvedsväxterna Icacinaceae, har delats i flera delar i den stora gruppen asterider Järneksväxter (Aquifoliaceae), ingår nu i Aquifoliales Stackhousiaceae, ingår numera i benvedsväxterna Salvadoraceae, ingår numera i Brassicales Tepuianthaceae, ingår numera i tibastväxterna Wikimedia Commons har media som rör Benvedsordningen.Bilder & mediaВідповідно до системи класифікації APG II у порядок включені наступні родини:
Відповідно до системи класифікації APG III у порядок включені наступні родини:
Bộ Dây gối (danh pháp khoa học: Celastrales, đồng nghĩa: Brexiales Lindley, Parnassiales Nakai, Celastranae Takhtadjan, Celastropsida Brongniart) là một bộ thực vật trong thực vật có hoa, nằm trong phạm vi nhánh hoa Hồng (rosids) của nhánh thực vật hai lá mầm. Bộ này chứa khoảng 94 chi với từ 1.200[1] tới 1.355 loài[2] trong 2-4 họ như liệt kê dưới đây.
Bộ Celastrales là bộ đa dạng nhưng không có các đặc trưng độc đáo rõ nét và kết quả là rất khó nhận dạng[3]. Hoa của chúng thường nhỏ với đĩa mật dễ thấy. Các lá kèm nhỏ hay đôi khi không có. Lớp vỏ bọc noãn có 2 lỗ và vì thế còn được gọi là hai khí khổng. Các hoa với các bộ phận đực và cái phát triển tốt thường là đơn tính về mặt chức năng. Hạt thường có áo hạt. Ở dạng chồi, các lá đài có kiểu sắp xếp nanh sấu. Điều này có nghĩa là 2 lá đài ở mặt trong, 2 ở mặt ngoài và lá đài còn lại có một mặt được che phủ và một mặt phơi ra.
Có lẽ đặc điểm rõ nhất và bất thường nhất của bộ Celastrales là đĩa mật, một đặc trưng chia sẻ với một bộ khác trong nhánh hoa Hồng là bộ Bồ hòn (Sapindales). Do hai bộ này không có mối quan hệ phát sinh loài gần nhau nên đĩa mật phải là sự phát triển độc lập trong cả hai nhánh này.
Celastrales là thành viên của nhánh COM[4] của Fabidae, với Fabidae là một trong hai nhóm của nhánh hoa Hồng[5]. Nhánh COM bao gồm 3 bộ là Celastrales, Oxalidales, Malpighiales cùng 1 họ không xếp bộ là Huaceae. Khó nhận thấy một điểm nào chung giữa 4 phần của nhánh COM.
Tên gọi Celastraceae lần đầu tiên do Thomas Baskerville sử dụng vào năm 1839[6]. Trong khoảng thời gian kể từ khi Baskerville lần đầu tiên định nghĩa bộ này cho tới thế kỷ 21 thì vẫn có các khác biệt lớn trong ý kiến về việc những gì nên đưa vào bên trong bộ và bên trong họ lớn nhất của bộ là họ Celastraceae. Họ Celastraceae là nhóm duy nhất luôn được mọi tác giả đặt trong bộ. Do tính mơ hồ và sự phức tạp trong định nghĩa nó nên họ Celastraceae đã trở thành một nền tảng "đống rác" cho các chi với mối quan hệ mơ hồ. Một vài chi từng được gán vào họ này với sự nghi vấn đáng kể về việc chúng có thực sự thuộc về họ này hay không. Bên cạnh đó, một vài chi mà đúng ra thuộc về họ này (Celastraceae) đã từng được đặt ở những nơi khác.
Vào cuối thế kỷ 20, hai chi Goupia và Forsellesia đã bị loại khỏi họ Celastraceae và khỏi bộ Celastrales. Goupia hiện nay trong bộ Malpighiales[7]. Forsellesia hiện nay trong bộ Crossosomatales[8]. Chi này hiện vẫn là chủ đề tranh luận về việc tên gọi chính xác của nó là Forsellesia hay Glossopetalon[9].
Sau khi bị đặt ở những nơi khác, các chi Canotia, Brexia, Plagiopteron được phát hiện là thuộc về họ Celastraceae. Họ Hippocrateaceae được phát hiện là xếp lồng sâu bên trong phạm vi họ Celastraceae và vì thế nó không còn được coi là họ tách biệt nữa.
Năm 2000, Vincent Savolainen và ctv. đã phát hiện thấy 3 họ Lepidobotryaceae, Parnassiaceae và Celastraceae có mối quan hệ họ hàng gần họ cho rằng chúng nên là các bộ phận hợp thành của bộ Celastrales[10]. Họ cũng loại chi Lophopyxis ra khỏi bộ Celastrales. Lophopyxis hiện nay tạo thành một họ đơn chi trong bộ Malpighiales[7]. Trong nghiên cứu ADN năm 2001, Mark Simmons và ctv xác nhận mọi kết quả trên, ngoại trừ vị trí của Lophopyxis và Lepidobotryaceae là những gì họ không lấy mẫu[11].
Năm 2006, Li-Bing Zhang và Mark Simmons đã tạo ra cây phát sinh loài của bộ Celastrales dựa trên ADN ribosome nhân và lạp lục[12]. Các kết quả của họ chỉ ra rằng Bhesa và Perrottetia đã bị đặt sai chỗ trong họ Celastraceae. Bhesa hiện nay thuộc bộ Malpighiales[7] còn Perrottetia thuộc bộ Huerteales[13]. Zhang và Simmons cũng thấy rằng Pottingeria và Mortonia có quan hệ họ hàng gần gũi với các họ Parnassiaceae và Celastraceae, nhưng không thuộc về cả hai họ này. Hai chi này vì thế chỉ thuộc bộ Celastrales. Họ thấy rằng Siphonodon và Empleuridium là các thành viên thật sự của họ Celastraceae, loại bỏ nghi vấn đáng kể về vị trí của chúng tại đây. Họ cũng chỉ ra rằng họ nhỏ Stackhousiaceae, bao gồm 3 chi, nên được gắn vào trong Celastraceae. Phần lớn các kết quả này đều được xác nhận trong cây phát sinh loài thứ hai của bộ Celastrales, do Mark Simmons và ctv tạo ra năm 2008[14].
Nicobariodendron sleumeri, thành viên duy nhất của chi này, vẫn tiếp tục là điều bí ẩn. Nó là cây gỗ nhỏ có trên quần đảo Andaman và Nicobar của Ấn Độ. Người ta biết rất ít về nó và nó chưa bao giờ được lấy mẫu cho thử nghiệm ADN. Nói chung người ta cho rằng nó thuộc về bộ Celastrales[2] nhưng điều này không phải là sự chắc chắn.
Các phân loại mới thường bao gồm 3-4 họ như sau:
Tuy nhiên, hiện tại hệ thống APG III năm 2009 chỉ công nhận 2 họ là Celastraceae (bao gồm cả Pottingeriaceae và Parnassiaceae) và Lepidobotryaceae, phù hợp với các kết quả nghiên cứu của Wang và ctv. (2009).
Trong hệ thống Cronquist, bộ này bao gồm các họ sau:
Biểu đồ phát sinh chủng loài dưới đây lấy theo Wang và ctv. (2009),[4] với tên gọi các bộ lấy từ website của Angiosperm Phylogeny.[2] Các nhánh với mức hỗ trợ tự khởi động thấp hơn 50% bị bỏ qua. Các nhánh khác có mức hỗ trợ 100% ngoại trừ những nơi có con số chỉ ra mức hỗ trợ cụ thể.
Fabidae
Nhánh COM
Celastrales
65%
Cây phát sinh chủng loài trong phạm vi bộ Dây gối dưới dây là sự kết hợp các bộ phận của 3 cây khác nhau[11][12][14]. Mức hỗ trợ là 100% ngoại trừ những chỗ chỉ rõ dữ liệu. Các nhánh với mức hỗ trợ nhỏ hơn 50% bị bỏ đi. Số lượng nhánh lấy theo Simmons và ctv. (2008)[14].
Lepidobotryaceae
Nhánh 1
Nhánh 2
Nhánh 4
96
Bộ Dây gối (danh pháp khoa học: Celastrales, đồng nghĩa: Brexiales Lindley, Parnassiales Nakai, Celastranae Takhtadjan, Celastropsida Brongniart) là một bộ thực vật trong thực vật có hoa, nằm trong phạm vi nhánh hoa Hồng (rosids) của nhánh thực vật hai lá mầm. Bộ này chứa khoảng 94 chi với từ 1.200 tới 1.355 loài trong 2-4 họ như liệt kê dưới đây.
Celastrales T.Baskerv. (1839)
СемействаБересклетоцве́тные[2] (лат. Celastrales) — порядок двудольных растений, включённый в группу эурозиды I по системе классификации APG II.
В системе APG IV порядок входит в так называемую «кладу COM» (Celastrales, Oxalidales, Malpighiales), являясь в ней базальной группой. Положение упомянутой клады в системе не вполне определено: по данным, основанным на анализе генов пластид, «клада COM» должна входить в более широкую кладу «fabids» (бывшие эврозиды I), а по результатам анализа ядерной и митохондриальной ДНК — в кладу «malvids» (бывшие эврозиды II)[3].
Согласно системе APG II в порядок включены следующие семейства:
Согласно системе APG III в порядок включены следующие семейства:
В системе APG IV в порядок включают те же два семейства, что и в APG III. В соответствии с линейным порядком их размещения, принятым в данной системе, они располагаются в следующей последовательности[3]:
По системе классификации Кронквиста порядок имел существенно больший объём. В него входили следующие семейства:
Бересклетоцве́тные (лат. Celastrales) — порядок двудольных растений, включённый в группу эурозиды I по системе классификации APG II.
В системе APG IV порядок входит в так называемую «кладу COM» (Celastrales, Oxalidales, Malpighiales), являясь в ней базальной группой. Положение упомянутой клады в системе не вполне определено: по данным, основанным на анализе генов пластид, «клада COM» должна входить в более широкую кладу «fabids» (бывшие эврозиды I), а по результатам анализа ядерной и митохондриальной ДНК — в кладу «malvids» (бывшие эврозиды II).
卫矛目(学名:Celastrales)是有花植物的一类,属于真双子叶植物,多為木本植物,也有木質藤本、草本。葉的特徵為單葉互生或對生,多數花為雙性,下位到周位。雄蕊的排列與花瓣互生。子房每室有1-2胚珠。
ニシキギ目 (Celastrales) は被子植物の目の一つ。ニシキギ科をタイプ科とする。
2科が属する[1]。
ウメバチソウ科は従来ユキノシタ科に含められていた草本であるが、APG体系でニシキギ目に移され、APG IIIではニシキギ科に統合されている。
新エングラー体系では古生花被亜綱(≒離弁花類)に属し、13科を含む。
노박덩굴목(Celastrales)은 진정쌍떡잎식물군의 한 목이다. 크론퀴스트 체계에서 분류하는 과는 다음과 같다.
2003년의 APG II 분류 체계는 노박덩굴목에 3개 과를 포함시켰다.
다음은 장미군 속씨식물의 계통 분류이다.[1]
장미군 콩군 COM군 질소고정군 아욱군노박덩굴목(Celastrales)은 진정쌍떡잎식물군의 한 목이다. 크론퀴스트 체계에서 분류하는 과는 다음과 같다.
감탕나무과(Aquifoliaceae) 이카키나과(Icacinaceae) 히포크라테아과(Hippocrateaceae) 올리빌로과(Aextoxicaceae) 카르디옵테리스과(Cardiopteridaceae) 노박덩굴과(Celastraceae) 코리노카르푸스과(Corynocarpaceae) 디카페탈룸과(Dichapetalaceae) 게이솔로마과(Geissolomataceae) 살바도라과(Salvadoraceae) 스택하우스과(Stackhousiaceae) 텝푸이안투스과(Tepuianthaceae)2003년의 APG II 분류 체계는 노박덩굴목에 3개 과를 포함시켰다.
노박덩굴과(Celastraceae) 물매화과(Parnassiaceae) 레피도보트리스과(Lepidobotryaceae)