El parasol chinu, Firmiana simplex, ye un árbol ornamental de la familia Malvaceae, del orde Malvales, nativu d'Asia, dende Vietnam hasta Xapón. Ye un árbol de fueya caduca qu'algama unos 15 metros d'altu cola corteza verde llisa, grandes fueyes como les del pládanu y ramilletes de floruques mariellu verdosu en primavera.
Ye un árbol de tamañu medianu, con corteza llisa. Fueyes con más de 10 cm de llongura con pecíolu glabro; llámina orbicular, de 10-25 cm de llargu y anchu, cordaes, polo xeneral 3-5 palmatilobadas; lóbulos ovaos, acuminaos, glabrescentes enriba, un pocu aterciopelada debaxo. La inflorescencia nuna panícula grande, terminal. Flores de color mariellu, qu'apaez dempués de les fueyes, pubescente; pedicelo 2-4 mm de llargu, articulaos. Sépalos los cuasi llibres na base, llinial oblonga, 10-12 mm de llargu, de 2 mm d'anchu, dafechu reflexos. Columna estaminal de 1 cm de llargu, con 10 anteres sésiles. Los folículos de 4-5, cada unu de 10 cm de llargu, c. 3 cm d'anchu, elípticu-ovaes, de pasta, 2 cabeza de serie. Granes xuntase a los marxes, glabra, nidiu, de 4-6 mm de diámetru.[1]
En China úsense les granes na medicina tradicional como antiinflamatoriu, expectorante y refrescante, sobremanera para aftes bucales y farinxitis atróficas.[2]
Firmiana simplex describióse por (L.) W.Wight y espublizóse en O.S. Department of Agriculture Bureau of Plant Industry Bulletin 142: 67. 1909.[1]
Huntsville * Firmiana simplex - Luisiana State University
El parasol chinu, Firmiana simplex, ye un árbol ornamental de la familia Malvaceae, del orde Malvales, nativu d'Asia, dende Vietnam hasta Xapón. Ye un árbol de fueya caduca qu'algama unos 15 metros d'altu cola corteza verde llisa, grandes fueyes como les del pládanu y ramilletes de floruques mariellu verdosu en primavera.
Çinaryarpaq sterkuliya (lat. Sterculia platanifolia)[1] - sterkuliya cinsinə aid bitki növü.[2]
Çinaryarpaq sterkuliya (lat. Sterculia platanifolia) - sterkuliya cinsinə aid bitki növü.
L'arbre Firmiana, (Firmiana simplex, Sinònims: Hibiscus collinus Roxb., Hibiscus simplex L., Firmiana platanifolia, o Sterculia platanifolia L.f.) és una espècie d'arbre de fulla caduca.
És originari de l'Àsia.
Arriba a fer 12 m d'alt, les fulles són de disposició alternada de 30 cm i les flors blanques i agrupades.
S'utilitza com arbre ornamental (també a Barcelona).
La fusta es fa servir per a fer instruments musicals xinesos com els anomenats guqin i guzheng.
L'arbre Firmiana, (Firmiana simplex, Sinònims: Hibiscus collinus Roxb., Hibiscus simplex L., Firmiana platanifolia, o Sterculia platanifolia L.f.) és una espècie d'arbre de fulla caduca.
És originari de l'Àsia.
Arriba a fer 12 m d'alt, les fulles són de disposició alternada de 30 cm i les flors blanques i agrupades.
S'utilitza com arbre ornamental (també a Barcelona).
La fusta es fa servir per a fer instruments musicals xinesos com els anomenats guqin i guzheng.
Der Chinesische Sonnenschirmbaum auch Parasolbaum oder Wutong-Baum (Firmiana simplex; chinesisch 梧桐, Pinyin wútóng) ist ein Baum in der Familie der Malvengewächse aus der Unterfamilie der Sterkuliengewächse aus dem südlichen China, Taiwan, Japan und Vietnam. In den südlichen USA ist er eingebürgert.
Der Chinesische Sonnenschirmbaum wächst als laubabwerfender Baum bis über 16 Meter hoch. Der Stammdurchmesser erreicht über 40 Zentimeter. Die glatte Borke ist bei Jungbäumen grün, später grau und leicht rissig bis furchig.
Die wechselständigen, einfachen, langstieligen, handförmig gelappten bis gespaltenen oder grob gezähnten Laubblätter sind bis zu 30 cm groß. Sie sind weich, herzförmig, ganzrandig mit bis zu fünf spitzen bis zugespitzten Lappen oder Zähnen, fast kahl und sitzen an bis zu 30 Zentimeter langen, schlanken Stielen und sind oberseits grün, unterseits fahlgrün gefärbt. Die Nebenblätter sind abfallend.
Der Chinesische Sonnenschirmbaum ist funktionell einhäusig monözisch. Die kleinen, duftenden, gelblich-grün, weißlichen bis im Zentrum gelblichen oder rötlichen Blüten stehen in langen, endständigen und feinhaarigen Rispen. Die kurz gestielten, fünfzähligen Blüten mit einfacher Blütenhülle sind funktionell männlich oder weiblich, die Kronblätter fehlen. Sie riechen zitronig mit Schokoladennoten. Es ist jeweils ein petaloider, außen behaarter becherförmiger Kelch mit langen ausladenden bis zurückgelegten, verkehrt-eilanzettlichen Zipfeln und ein Androgynophor vorhanden. Das kahle Androgynophor der männlichen Blüten besitzt bis etwa 15 fast sitzende Staubblätter und einen reduzierten Pistillode an der Spitze im Zentrum. Bei den weiblichen Blüten sind oben am kahlen Androgynophor fünf behaarte, stark genäherte Stempel mit kurzen Griffeln mit jeweils einer Narbe und an ihrer Basis kleine Staminodien vorhanden. Es ist jeweils ein Diskus vorhanden.
Die schmal-eiförmigen und hängenden, papierigen Balgfrüchte reifen in einer Sammelbalgfrucht bis zu 7–11 cm Länge und enthalten bis zu vier Samen. Sie öffnen sich und die rundlichen Samen bleiben dann an den Fruchtklappen kleben. Die runzligen, braunen Samen sind bis etwa 7 Millimeter groß.
Im Mittelmeerraum wird der Parasolbaum als Parkbaum geschätzt, in Japan als Straßenbaum. Er ist nicht besonders winterhart, übersteht aber kurzen, nicht zu starken Frost.
Die überlegenen Klangeigenschaften seines relativ leichten Holzes eignen ihn zum Instrumentenbau, bspw. früher für das Guqin oder für das Guzheng sowie für die Resonanzdecke des Banhu, verwendet wird es auch für Möbel und Särge.
Der Chinesische Sonnenschirmbaum auch Parasolbaum oder Wutong-Baum (Firmiana simplex; chinesisch 梧桐, Pinyin wútóng) ist ein Baum in der Familie der Malvengewächse aus der Unterfamilie der Sterkuliengewächse aus dem südlichen China, Taiwan, Japan und Vietnam. In den südlichen USA ist er eingebürgert.
Firmiana simplex, commonly known as the Chinese parasol tree, Chinese parasoltree, or wutong (Chinese: 梧桐; pinyin: wútóng), is an ornamental plant of tree size assigned to the family Malvaceae that was formerly in the family Sterculiaceae in the order Malvales, and is native to Asia. It grows up to 16 m (52 ft) tall.[2]
It has alternate, deciduous leaves up to 30 cm (12 inches) across and small fragrant, greenish-white flowers borne in large inflorescences. A flowering tree varies in fragrance with weather and time of the day, having a lemony odor with citronella and chocolate tones. A tall, stately specimen grows in the botanical garden in Florence, Italy. Bumble bees and Giant Mason Bees readily visit the flowers in Maryland, U.S. People grow this tree as an ornamental in warm regions of North America.
Due to its sonic properties, the wood is used for the soundboards of several Chinese instruments, including the guqin and guzheng.
According to an article in the journal Nature of 1884, the leaves of Sterculia platanifolia were dried for smoking;[3] the reason for smoking it was not given, but another source simply says that it was used as a substitute for tobacco.[4][5]
The roasted seeds have reportedly been used to make into a tea.[6]
This species is an aggressive, invasive weed in the warmer parts of North America [7] Some people promote its removal and give instructions for drastic measures, including destruction of nursery stock. This plant is self-fertile, and its seeds spread readily, especially along watercourses, growing rapidly after germination in favorable sites. Offspring effectively compete with many other species.[8]
Firmiana simplex, commonly known as the Chinese parasol tree, Chinese parasoltree, or wutong (Chinese: 梧桐; pinyin: wútóng), is an ornamental plant of tree size assigned to the family Malvaceae that was formerly in the family Sterculiaceae in the order Malvales, and is native to Asia. It grows up to 16 m (52 ft) tall.
El parasol chino, Firmiana simplex, es un árbol ornamental de la familia Malvaceae, del orden Malvales, nativo de Asia, desde Vietnam hasta Japón. Es un árbol de hoja caduca que alcanza unos 15 metros de alto con la corteza verde lisa, grandes hojas como las del arce y ramilletes de florecillas amarillo verdoso en primavera.
Es un árbol de tamaño mediano, con corteza lisa. Hojas con más de 10 cm de largo con pecíolo glabro; lámina orbicular, de 10-25 cm de largo y ancho, cordada, por lo general 3-5 palmatilobada; lóbulos ovados, acuminados, glabrescentes arriba, un poco aterciopelados debajo. Presenta inflorescencia en una panícula grande, terminal. Flores de color amarillo, que aparecen después de las hojas, pubescentes; pedicelo de 2-4 mm de largo, articulado. Sépalos casi libres en la base, lineal oblonga, de 10-12 mm de largo y 2 mm de ancho, completamente reflexos. Columna estaminal de 1 cm de largo, con 10 anteras sésiles. Tiene de 4 a 5 folículos, cada uno de 10 cm de largo y cerca de 3 cm de ancho, elíptico-ovados. Las semillas se adhieren a los márgenes, glabras, suaves, de 4-6 mm de diámetro.[1]
En China se usan las semillas en la medicina tradicional como antiinflamatorio, expectorante y refrescante, sobre todo para aftas bucales y faringitis atróficas.[2]
Firmiana simplex fue descrita por (L.) W.Wight y publicado en U.S. Department of Agriculture Bureau of Plant Industry Bulletin 142: 67. 1909.[1]
El parasol chino, Firmiana simplex, es un árbol ornamental de la familia Malvaceae, del orden Malvales, nativo de Asia, desde Vietnam hasta Japón. Es un árbol de hoja caduca que alcanza unos 15 metros de alto con la corteza verde lisa, grandes hojas como las del arce y ramilletes de florecillas amarillo verdoso en primavera.
Le Parasol chinois ou Sterculier à feuilles de platane (Firmiana simplex (L.) W. Wight, 1909), 梧桐 wútóng en mandarin, est un arbre à feuilles caduques de la famille des Sterculiacées, originaire d'Asie du Sud-Est (Chine, Taïwan, Îles Ryūkyū).
Il est également connu sous les noms scientifiques suivants : Hibiscus collinus Roxb., Hibiscus simplex L., Firmiana platanifolia, Sterculia platanifolia L.f.).
L'arbre peut atteindre 12 mètres de hauteur. Il a un tronc gris et lisse.
Ses feuilles palmées sont alternes, caduques et atteignent 30 cm de largeur.
Les fleurs sont petites, blanches à jaune verdâtre et groupées en bouquets. Elles peuvent avoir un parfum citronné ou chocolaté selon le niveau d'humidité.
Firmiana simplex - Muséum de Toulouse
Rustique jusqu'à -10 °C, il préfère les expositions chaudes à l'abri du vent et un sol riche et humide. Les jeunes plants sont plus sensibles au froid.
Multiplication par semis de graines fraîches.
L'espèce est devenue invasive dans les zones chaudes d'Amérique du Nord.
On le cultive pour l'ornement dans les régions tempérées d'Amérique du Nord, et en Espagne (Barcelone).
Les qualités acoustiques exceptionnelles de son bois dur mais léger le font utiliser dans la caisse de résonance de plusieurs instruments de musique chinois, comme le guqin et le guzheng.
En France, on peut voir cet arbre au Parc de la Tête d'Or (Lyon) , jardin des plantes de Paris, à l'école du Breuil, au parc Montsouris, au Parc Floral de Paris, Jardin des Serres d'Auteuil, Jardin de Bagatelle, parc Sainte Perrine et au jardin public de Bordeaux.
Selon Tropicos (30 août 2014)[1] :
Le Parasol chinois ou Sterculier à feuilles de platane (Firmiana simplex (L.) W. Wight, 1909), 梧桐 wútóng en mandarin, est un arbre à feuilles caduques de la famille des Sterculiacées, originaire d'Asie du Sud-Est (Chine, Taïwan, Îles Ryūkyū).
Il est également connu sous les noms scientifiques suivants : Hibiscus collinus Roxb., Hibiscus simplex L., Firmiana platanifolia, Sterculia platanifolia L.f.).
Firmiana simplex – gatunek rośliny z rodziny ślazowatych. Pochodzi z wschodniej Azji (Chiny, Japonia, Tajwan), poza tym został rozprzestrzeniony na innych obszarach. Uprawiany jest w Europie i Ameryce Północnej[2].
Okaz tego gatunku jako jedyne drzewo w centrum miasta, pomimo widocznych uszkodzeń przeżył wybuch bomby atomowej w Hiroshimie w 1945. Zachował także zdolność rozrodczą[3].
Firmiana simplex – gatunek rośliny z rodziny ślazowatych. Pochodzi z wschodniej Azji (Chiny, Japonia, Tajwan), poza tym został rozprzestrzeniony na innych obszarach. Uprawiany jest w Europie i Ameryce Północnej.
Kinesiskt parasollträd (Firmiana simplex)[1], även kallat Wutongträd, är en malvaväxtart som först beskrevs av Carl von Linné, och fick sitt nu gällande namn av W. F Wight. Det kinesiska parasollträdet ingår i släktet Firmiana, och familjen malvaväxter.[2][3] Inga underarter finns listade i Catalogue of Life.[2]
Arten är endemisk till Kina och Japan och har en stark betydelse för kinesisk och japansk mytologi. Enligt sägnen föredrar fågel fenix att flyga från detta träd, varför trädet ofta planteras i kinesiska trädgårdar för att bringa god lycka. Parasollträdet förknippas med det kvinnliga elementet yin. och med väderstrecket väster. Dess symmetriska motsats är bambu, vilket representerar det manliga elementet.
Kinesiskt parasollträd (Firmiana simplex), även kallat Wutongträd, är en malvaväxtart som först beskrevs av Carl von Linné, och fick sitt nu gällande namn av W. F Wight. Det kinesiska parasollträdet ingår i släktet Firmiana, och familjen malvaväxter. Inga underarter finns listade i Catalogue of Life.
Ngô đồng[2][3] hay còn gọi tơ đồng,[3] trôm đơn,[3] bo rừng, bo xanh (danh pháp khoa học: Firmiana simplex) là một loài thực vật có hoa trong họ Cẩm quỳ. Loài này được Carl Linnaeus mô tả khoa học đầu tiên năm 1763 dưới danh pháp Hibiscus simplex. Năm 1909 William Franklin Wight chuyển nó sang chi Firmiana.[1]
Cây gỗ nhỏ lâu năm, cao đến 16m, đường kính thân cây có thể đến 30 cm. Vỏ thân cây nhẵn có màu xanh lá cây. Lá đơn mọc cách, phiến lá xẻ thùy chân vịt nông 3-5 thùy. Kích thước lá dài 15–30 cm.[4] Hoa đơn tính cùng gốc, tràng hoa màu trắng hoặc vàng, mùa hoa vào tháng 7. Quả dạng kiên, hình trái xoan.
Ngô đồng nguyên xuất miền nam Trung Quốc tới bắc Việt Nam, được trồng rộng rãi ở châu Âu, Bắc Mỹ và Đông Á. Cây ưa đất ẩm, thành phần cơ giới của đất từ sét đến pha cát, đất chua, trung tính đến kiềm. Ánh sáng từ toàn phần đến bị che bóng một phần.
Ngô đồng có dáng thân thẳng, tán cây dạng trứng phù hợp trồng làm cây bóng mát ở ven đường, gần bãi đỗ xe.[5] Vỏ cây cho sợi. Gỗ ngô đồng có tính truyền âm tốt, được dùng để chế tạo một số loại nhạc cụ truyền thống phương đông như thất huyền cầm hay đàn tranh. Ngoài ra gỗ Ngô đồng còn được dùng đóng một số đố gia dụng nhỏ khác.
Lá cây được dùng với liều lượng nhỏ trong y học chữa bệnh trĩ, loét. Lá cây phơi khô còn được cuộn lại sử dụng hút thay thể cho thuốc lá.[6] Hạt sử dụng trong điều chế thuốc kháng histamine, hạt cho dầu và có thể ăn được nếu biết cách chế biến.[7]
Theo truyền thuyết Á Đông thì chim phượng hoàng khi xuất hiện chỉ đậu trên cây ngô đồng.[8]
Thành ngữ chữ Hán cũng nhắc đến cây ngô đồng:
梧桐一葉落, Ngô đồng nhất diệp lạc
天下共知秋, Thiên hạ cộng tri thu
Nghĩa là: một chiếc lá cây vông rụng là mọi người biết mùa thu đã tới.[9]
Do xuất phát từ huyền thoại là cây vương giả, nên cây ngô đồng xưa kia chỉ được trồng ở những nơi quyền quý thiêng liêng, đó là trong Hoàng thành và ở các lăng vua nhà Nguyễn. Theo Đại Nam Nhất Thống Chí, khi có được hai cây ngô đồng mang từ Quảng Đông (Trung Quốc) về, vua Minh Mạng cho trồng ở hai góc của điện Cần Chánh trong Đại nội. Sau đó nhà vua lại sức cho Bộ Công chọn người thông hiểu cây cỏ mang theo lá cây làm mẫu lên vùng núi Trường Sơn tìm cây mang về trồng thêm ở các góc điện, vì lẽ ở Việt Nam các vùng ven núi đều có bóng dáng cây ngô đồng. Không những thế, khi cho đúc cửu đỉnh để “tỏ ra ngôi vị đã đúng, danh mệnh đã tụ lại”... nhằm tượng trưng cho đế nghiệp bền vững của nhà Nguyễn, vua Minh Mạng đã cho chạm khắc trên chiếc đỉnh mang thụy hiệu của mình, tức là Nhân đỉnh các họa tiết thể hiện cây ngô đồng. Theo các nhà nghiên cứu thì họa tiết đó chính là hình ảnh cây ngô đồng được trồng ở góc điện Cần Chánh vào lúc cây ngô đồng cỏn trẻ, lá cây còn ở dạng 5 thùy. Cũng vì lẽ đó, dường như không có một thành phố nào ở Việt Nam lại có nhiều cây ngô đồng được trồng hơn là ở xứ Huế; và cũng không nơi nào ở nước ta, người dân quan tâm đến cây ngô đồng hơn là người dân ở vùng đất Cố đô. Đã có nhiều bài viết nói tới cây ngô đồng, hoặc nghiên cứu về cây ngô đồng, nhưng phần lớn đều của tác giả người Huế.
Các nhà nghiên cứu về thực vật học cho biết núi rừng Việt Nam có nhiều loại cây thuộc họ Trôm (tên khoa học là Sterculiaceae) vốn mang hình thái gần giống với cây ngô đồng ở Huế khiến nhiều ngưới nhầm lẫn. Giống cây ngô đồng hiện có mặt tại Huế được nhiều người thống nhất rằng chúng thuộc họ Firmiana simplex, nghĩa là cây ngô đống Trung Quốc được người Tây phương gọi là Chinese Parasol Tree. Parasot là cái lọng hay cái dù, có tác dụng che ánh mặt trời lấy bóng mát, mặc dù thực ra cây ngô đồng không có tác dụng ấy. Trong bài viết đăng trên tạp chí Nghiên cứu Huế do Trung tâm Nghiên cứu Huế xuất bản tháng 12 năm 2003, tác giả Đỗ Xuân Cẩm cho biết giống cây ngô đồng ở Huế có hai kiểu lá: vào thời gian đầu của thời kỳ sinh trưởng thì lá trên cây hầu hết đều ở dạng 5 thùy; đến khi cây trưởng thành thì lá chỉ còn 3 thùy hoặc không phân thùy. Trong khi có tác giả nghĩ rằng họa tiết thể hiện cây ngô đồng trên thành Nhân đỉnh được mô phỏng theo hình vẽ các sách thực vật học Trung Quốc thì tác giả Đỗ Xuân Cẩm lại xác nhận rằng đó là nghệ nhân căn cứ vào thực tế cây ngô đồng trồng ở điện Cần Chánh, lúc ấy cây còn non. Phân tích sâu hơn, Đỗ Xuân Cẩm cho biết ngô đồng có hai loại, một loại mọc tự nhiên ở rừng Việt Nam thuộc chi Firmiana simplex phân bố tự nhiên từ Nghệ An trớ ra đến các tỉnh miền nam Trung Quốc, một loại khác là Firmiana colorata Roxb được gọi là ngô đồng đỏ; cả hai chi ngô đống này đều ra hoa vào khoảng tháng 7 âm lịch và trước khi ra hoa, toàn bộ lá ngô đồng lần lượt rụng hết, vì thế người ta mới bảo khi lá ngô đồng rụng thì mọi người đều biết mùa thu đang tới. Các tài liệu đều thống nhất rằng, cả hai chi này hoa ngô đồng thường tập hợp thành chùm đầy lông có màu trắng hay màu váng.
Trong khi đó, chùm hoa ngô đồng ở Huế đài hoa có lông phủ màu tím nên khi hoa nở rộ vào khoảng trung tuần tháng 2 đến trung tuần tháng 3 âm lịch, cả cây ngô đồng được bao phủ bởi một mảng màu hồng tím rất đẹp. Tác giả Đỗ Xuân Cẩm cho rằng cây ngô đồng ở Huế là một biến thể của chi Firmiana simplex và đề nghị hãy gọi chúng là “ngô đồng Huế”. Nhìn chung nhiều tác giả nghiên cứu đều chỉ ra rằng những loại cây tương tự như cây vông đồng, cây vông nem, cây vông vang, cây độc bình, cây mã đậu (mà có nơi còn gọi là bã đậu) … đều không phải là cây ngô đồng hiện chúng ta đang nói đến, mặc dù nhiều nơi vẫn còn nhầm lẫn về tên gọi.
Từ những cây ngô đồng đầu tiên đến ngụ cư ở góc điện Cần Chánh trong Đại nội Huế, đã có nhiều cây ngô đồng được nhân ra, được trồng mới ở nhiều lăng tẩm, đền đài. Dưới thời Pháp thuộc, có một cây ngô đồng được trồng ngay lối vào công viên Tứ Tượng trước khách sạn Saigon Morin trên đường Lê Lợi nhưng đã bị cơn lốc năm 1985 quật ngã. Ngày nay cũng ở công viên Tứ Tượng, đã có thêm hai cây ngô đồng, một cây vươn cao vượt hẳn những loài cây chung quanh được trồng sát trụ sở Ủy ban Nhân dân thành phố Huế, một cây nữa nhỏ hơn mới được trống lại ngay cổng vào công viên. Tại công viên Thương Bạc, về phía cầu Tràng Tiền có cả một cụm ngô đồng, các cây mới trồng đến nay cũng đã hơn chục năm và đã lần lượt trổ hoa. Đã có những nghiên cứu và đề nghị việc trồng thêm cây ngô đồng trong thành phố Huế.
Cây ngô đồng đang ra hoa ở Tả Vu - Đại Nội Huế
Cây ngô đồng đang ra hoa ở Hữu Vu - Đại Nội Huế
[11] Hoa ngô đồng
Cây ngô đồng ra hoa ở sau Điện Thái Hòa - Đại Nội Huế
|tựa đề=
trống hay bị thiếu (trợ giúp)
Ngô đồng hay còn gọi tơ đồng, trôm đơn, bo rừng, bo xanh (danh pháp khoa học: Firmiana simplex) là một loài thực vật có hoa trong họ Cẩm quỳ. Loài này được Carl Linnaeus mô tả khoa học đầu tiên năm 1763 dưới danh pháp Hibiscus simplex. Năm 1909 William Franklin Wight chuyển nó sang chi Firmiana.
Фирмиа́на проста́я (лат. Firmiána símplex) — растение; вид рода Фирмиана семейства Мальвовые.
Ранее род входил в семейство Стеркулиевые (Sterculiaceae); в системе классификации APG II относится к подсемейству Стеркулиевые (Sterculioideae) семейства Мальвовые (Malvaceae).
Другие русские названия:
Листопадное дерево с округлой или зонтиковидной кроной, достигающее высоты до 20 м.
Кора гладкая буроватого или светло-жёлтого цвета.
Листья очерёдные, глубоко рассечённые на 3—5 заострённых лопастей, светло-зелёные, голые или снизу опушённые, до 35 см длиной и 45 см шириной с черешками, примерно равными длине листовых пластинок.
Цветки мелкие, зеленовато-жёлтые, раздельнополые, собранные в метельчатые верхушечные соцветия размером до 35 см. Растение однодомное.
Плод — сборная пятичленная листовка длиной 3—10 см, растрескивается до созревания семян. Семена серовато-жёлтые, шаровидные, в диаметре около 1 см, съедобные, приятные на вкус, маслянистые.
Цветёт в июле, плодоносит в сентябре — октябре. Размножается семенами, начинает цвести и плодоносить на шестом — восьмом году жизни.
Родина фирмианы — субтропики Южной Японии, Индокитая и Китая.
В Россию фирмиана интродуцирована в 1814 году и в диком виде не встречается. Культивируется как декоративное дерево в Краснодарском крае, Крыму, Абхазии, Аджарии, а также в Туркмении, Узбекистане и Таджикистане.
Предпочитает расти на песчаных почвах, но на Черноморском побережье Кавказа хорошо растёт на мощных наносных водонепроницаемых почвах. Взрослые деревья выдерживают мороз до −15…−20 °C.
В листьях фирмианы простой содержатся: эфирное масло (0,07 %), смолистые вещества (4—5 %), органические кислоты (до 2,5 %), дубильные вещества (до 4 %), полисахариды (9—10 %), аскорбиновая кислота (0,9—1,2 %), имеются следы алкалоидов. Семена растения содержат кофеин, теобромин, следы других алкалоидов, органические кислоты (6,4 %), жирное масло (26 %), много холина и бетаина.
Препараты фирмианы разрешены к применению в качестве заменителя препаратов колы. В качестве лекарственного сырья используют лист фирмианы простой (стеркулии платанолистной, лат. Folium Sterculiae platanifoliae) без черешков, который собирают в начале цветения, до появления пожелтевших листьев, и высушивают в проветриваемых помещениях или сушилках при температуре не выше 80 °С[1].
Настойку из листьев стеркулии (Tinctura Sterculiae) (1:5) готовят на 70-процентном спирте. Настойку применяли как стимулирующее и тонизирующее средство при физической и умственной усталости, переутомлении, астенических состояниях, после перенесённых истощающих заболеваний, при гипотонии. На ночь принимать не рекомендуется. Побочное действие — возможны сухость во рту, сердцебиение, раздражённость, ухудшение сна. Форма выпуска — флаконы по 25 мл. Срок годности 3 года.
Препараты из фирмианы оказывают стимулирующее воздействие на центральную нервную систему и обладают кардиотоническим действием — усиливают деятельность сердца.
Фирмиана — декоративное растение.
В странах, где фирмиана произрастает в диком виде, её древесина служит сырьём для получения лучших сортов бумаги, а кора — материалом для изготовления верёвок.
В Китае семена, содержащие кофеин, употребляют как суррогат кофе[1].
По данным The Plant List на 2010 год[2], в синонимику вида входят:
В Древнем Китае лист фирмианы выступил в известном сюжете о важности слов государя. Когда малолетний Чэн-ван в игре с младшим братом Тан Шу-Юем «посвятил» его листом этого дерева в феодальный чин, Чжоу-гун настоял, чтобы шутка была претворена в действительность, утверждая, что «монарху не подобают игривые речи».[источник не указан 1985 дней]
Фирмиа́на проста́я (лат. Firmiána símplex) — растение; вид рода Фирмиана семейства Мальвовые.
Ранее род входил в семейство Стеркулиевые (Sterculiaceae); в системе классификации APG II относится к подсемейству Стеркулиевые (Sterculioideae) семейства Мальвовые (Malvaceae).
Другие русские названия:
Стеркулия платанолистная, Китайское зонтичное дерево, Японское маковое дерево.梧桐(学名:Firmiana simplex),又名青桐、桐麻,是锦葵科梧桐属的一种落叶乔木,它和同名为“桐”的油桐(大戟科)、泡桐(泡桐科)、法国梧桐(悬铃木科)没有亲缘关系。
梧桐树高大魁梧,树幹无节,向上直升。树皮平滑翠绿,树叶浓密,从干到枝,一片葱郁,显得清雅洁净,又稱“青桐”。“一株青玉立,千叶绿云委”,这两句诗,表達梧桐的碧葉青幹,桐荫婆娑的景趣。
梧桐是落叶乔木,高可达12米;它喜光,喜深厚湿润土壤。幼树皮绿色,平滑;叶子掌状3-7裂;夏季开淡黄绿色小花,圆锥花序;果实分为5个分果,分果成熟前分裂呈小艇状,种子生在其边缘。它喜光,喜深厚湿润土壤,生长快。
原产于中国和日本,目前已经被引种到欧洲、美洲各地作为观赏树种。
梧桐是一种优美的观赏植物,由于其树干光滑,叶大优美,是一种著名的观赏树种。[1]漢朝時已被植於皇家宮苑。[2]点缀于庭园、宅前,也种植作行道树。叶掌状,裂缺如花。夏季开花,雌雄同株,花小,淡黄绿色,圆锥花序,盛开时显得鲜艳而明亮。民间传说,凤凰喜欢栖息在梧桐树上,[3]李白也有“宁知鸾凤意,远托椅桐前”的诗句。实际上,这只是人们对美好生活的一种希望。 古书上说:梧桐能“知闰”、“知秋”。说它每条枝上,平年生12叶,一边有6叶,而在闰年则生13叶。[4]这是偶然巧合演绎出来的,並非自然规律。至于“知秋”却是一种物候和规律,“梧桐一叶落,天下皆知秋”,司马光《梧桐》诗云:“初闻一叶落,知是九秋来。”既富科学,又有诗意。 诗人们观察到落叶的飘零景象,借景抒情,发出无穷的惋惜和感慨,来咏叹自己的身世。“花开残菊傍疏篱,叶下衰桐落寒井”,“梧桐叶落秋已深,冷月清光无限愁”。其实,落叶并非树木衰老的表现,而是树木适应环境,进入耐寒抗乾的休眠时,准备着新春的萌发。
梧桐木材木质紧密,陈翥《桐谱》说:“桐之材,采伐不时而不蛀虫,渍湿所加而不腐败,风吹日晒而不折裂,雨溅污泥而不枯藓,干濡相兼而其质不变,楠虽寿而其永不敌,与夫上所贵者旧矣。”其纹理细腻,适合制造乐器,《诗经》提到:“树之榛栗,椅桐梓,爰伐琴瑟。”许多传说中的古琴都是用梧桐木制造的,[5]如東漢的焦尾琴,[6]梧桐对于中国文化有重要的作用,傳說中的鳳凰“非梧桐不棲”,白居易《长恨歌》有“春风桃李花开日,秋雨梧桐叶落时”之句。温庭筠的词《更漏子》正是以梧桐寄語相思:“梧桐树,三更雨,不道离情正苦。一叶叶,一声声,空阶滴到明。”陆游《寄邓志宏》也有“自惭不是梧桐树,安得朝阳鸣凤来”之句。梧桐其它用途很多,树皮可用于造纸和绳索,种子可以食用或榨油。
アオギリ(青桐、梧桐、学名: Firmiana simplex)は、アオイ科(従来の分類ではアオギリ科)アオギリ属の落葉高木。
葉は互生し、長柄があり、大きくて薄く、卵形で掌状に浅く3〜5裂する。基部は心臓形で、鋸歯はない。幼時には、葉の表面、葉枝に軟らかい毛がある[2]。
花は6〜7月に、枝先に大形の円錐花序を出す。雄花と雌花を交え、黄白色5弁の小花を群生する。がく片は5個で、花弁はない。
果実は10月に熟すが、完熟前に舟形の5片に割れ、心皮の縁辺にエンドウマメくらいの小球状の種子を1〜5個ほど付ける。種子は黄褐色で、皺があり硬い[2]。
中国南部・東南アジア原産。沖縄、奄美大島に自生する[2]。日本の暖地に野生化した状態でみられることもあるが、多くは街路樹や庭木として植えられる[2]。
庭木・街路樹にし、材を建具・家具・楽器などとする。種子は古くは食用にされ、太平洋戦争中には炒ってコーヒーの代用品にした。
栽培は、主に春に発芽前の若枝を切って挿し木して育成される[2]。
種子は「梧桐子(ごどうし)」と呼ばれる生薬として用いられ、胃痛、下痢の薬効作用がある。葉は、煎じたものを服用することにより、浮腫、高血圧に対し薬効作用があるとされる[2]。
中国では鳳凰が住む樹とされた[3]。伏羲がはじめて桐の木を削って古琴を作ったという伝説がある(ただしアオギリかキリか不明)[4]。
中国人の季節感と深い関係があり、七十二候のひとつに「桐始華」(清明初候)がある。またアオギリの葉が色づくのは秋の代表的な景色であり、王昌齢「長信秋詞・其一」に「金井梧桐秋葉黄」の句がある。また白居易「長恨歌」には「秋雨梧桐葉落時」という。
中国の伝説ではアオギリの枝には12枚の葉がつくが、閏月のある年には13枚つくといわれた[5]。
アオギリ属(アオギリぞく、学名: Firmiana)は、アオイ科の属の一つ。
벽오동(碧梧桐, 문화어: 청오동, 학명: Firmiana simplex)은 아욱과에 딸린 갈잎 큰키나무이다. 생김이 비슷하나 식물학적으로 오동나무와는 전혀 다른 나무이다. 한국, 일본, 중국, 타이완에 분포한다.
높이 10m 가량이고, 줄기는 푸른데 늙어도 변치 않는다. 줄기가 푸른 것으로 오동나무와 구분하여 벽오동이라 부른다. 잎은 넓고 크며 끝은 손바닥 모양으로 세 갈래 또는 다섯 갈래로 얕게 찢어졌다. 잎자루는 길고, 잎 뒷면에 잔털이 있다. 암수한그루로 여름철에 황록색의 다섯잎꽃이 원추 꽃차례로 피고, 열매는 10월에 달리는데, 가을이 되면서 암술이 성숙해서 다섯 갈래로 갈라지는데 그 모양이 작은 표주박 다섯 개를 동그랗게 모아 놓은 듯 가운데가 오목하다.
정원목, 가로수로 심는다. 재목은 가구, 악기 등의 재료가 되고, 껍질에서 올실을 뽑아내며, 나무진은 종이를 만드는 풀로 쓴다. 열매는 먹는다.