Maluridae (lat. Maluridae) - sərçəkimilər dəstəsinə aid heyvan fəsiləsi.
Maluridae (lat. Maluridae) - sərçəkimilər dəstəsinə aid heyvan fəsiləsi.
Maluridae a zo ur c'herentiad e rummatadur an evned, termenet e 1831 gant an evnoniour saoz William Swainson (1789-1855)[1].
Diouzh Doare 6.3 an IOC World Bird List[2] ez a c'hwec'h genad golvaneged d'ober ar c'herentiad :
Nav spesad warn-ugent (29) en holl hag a gaver en Aostralia ha Ginea Nevez ; n'eus spesad ebet aet da get (†) en o zouez.
Maluridae a zo ur c'herentiad e rummatadur an evned, termenet e 1831 gant an evnoniour saoz William Swainson (1789-1855).
Diouzh Doare 6.3 an IOC World Bird List ez a c'hwec'h genad golvaneged d'ober ar c'herentiad :
Els malúrids (Maluridae) són una família d'ocells de l'ordre dels passeriformes. Són petits, insectívors i endèmics d'Austràlia i Nova Guinea. Són coneguts sovint com a cargolets, però no tenen cap relació amb els troglodítids de l'Hemisferi Septentrional. La família inclou 5 gèneres amb 28 espècies.
Els primer investigadors van situar aquestes aus entre els muscicàpids, timàlids i sílvids. En la dècada de 1960 es van començar estudis morfològics que van suggerir que aquests moixons estaven relacionats entre ells i, arran els estudis pioners de Charles Sibley sobre les proteïnes de l'ou en la dècada de 1970, els investigadors australians van crear el nom de la família Maluridae en 1975.[1]
Després de més treballs sobre morfologia i sobretot els grans progressos en anàlisis d'ADN de finals del segle XX, la posició d'aquestes aus va quedar ben definida, i es considera que els malúrids són una de les moltes famílies que van sorgir arran la gran radiació dels còrvids en Australàsia. Llurs parents més propers són els melifàgids i els pardalòtids.[2][3] L'evident semblança amb els caragolets d'Europa i Amèrica és la conseqüència d'una evolució convergent ocasionada pel fet de compartir ambdós grups el mateix nínxol ecològic.
Els malúrids (Maluridae) són una família d'ocells de l'ordre dels passeriformes. Són petits, insectívors i endèmics d'Austràlia i Nova Guinea. Són coneguts sovint com a cargolets, però no tenen cap relació amb els troglodítids de l'Hemisferi Septentrional. La família inclou 5 gèneres amb 28 espècies.
Modropláštníkovití (Maluridae) je malá čeleď primitivních zpěvných ptáků, rozšířená pouze v Austrálii a na Nové Guineji. V současné době je rozlišováno 28 druhů v pěti rodech.[1]
Modropláštníkovití jsou malí až středně velcí pěvci, obývající širokou řadu biotopů od deštných pralesů po pouště. Samci řady druhů jsou velmi barevní. Živí se hmyzem, který obvykle sbírají pod keři. Staví si hnízda v hustém křoví. Mláďata z první snůšky často pomáhají vyvádět mláďata ze snůšek pozdějších.
Zajímavým rysem čeledi je sociální monogamie – přestože tvoří páry, k páření dochází mezi všemi jedinci v komunitě, navíc si vzájemně pomáhají při vyvádění mláďat.[2]
Modropláštníkovití (Maluridae) je malá čeleď primitivních zpěvných ptáků, rozšířená pouze v Austrálii a na Nové Guineji. V současné době je rozlišováno 28 druhů v pěti rodech.
Modropláštníkovití jsou malí až středně velcí pěvci, obývající širokou řadu biotopů od deštných pralesů po pouště. Samci řady druhů jsou velmi barevní. Živí se hmyzem, který obvykle sbírají pod keři. Staví si hnízda v hustém křoví. Mláďata z první snůšky často pomáhají vyvádět mláďata ze snůšek pozdějších.
Zajímavým rysem čeledi je sociální monogamie – přestože tvoří páry, k páření dochází mezi všemi jedinci v komunitě, navíc si vzájemně pomáhají při vyvádění mláďat.
Alfesmutter (Maluridae) er en familie af spurvefugle, som lever i Australien og Ny Guinea. Familien indeholder 3 grupper: Alfesmutter, emusmutter og græssmutter. Mange af fuglene i denne familie har ikke danske navne og vil derfor stå alene under deres latinske navn.
Familie: Maluridae
Alfesmutter (Maluridae) er en familie af spurvefugle, som lever i Australien og Ny Guinea. Familien indeholder 3 grupper: Alfesmutter, emusmutter og græssmutter. Mange af fuglene i denne familie har ikke danske navne og vil derfor stå alene under deres latinske navn.
Die Staffelschwänze (Maluridae), auch Australische Sänger genannt, sind eine in Australien und Neuguinea endemische Familie in der Ordnung der Sperlingsvögel (Passeriformes).[1] Sie ähneln mit ihrer Kleinheit und ihren oft aufrecht gehaltenen Schwänzen ein wenig den Zaunkönigen, ohne näher mit diesen verwandt zu sein.
Staffelschwänze sind kleine bis sehr kleine Vögel mit ovalen, im Sitzen relativ aufrecht gehaltenen Körpern. Sie sind in verschiedenen Brauntönen gefärbt, Männchen der Gattung Malurus zeigen oft auffallende blaue oder rote Tönungen. Auch die Männchen der übrigen Gattungen sind kräftiger gefärbt. Die Flügel sind kurz und abgerundet, der Schwanz ist lang und wird oft aufrecht gehalten. Der Kopf ist mittelgroß bis groß, der Hals ist dick. Beine und Füße sind zart, die Beine mittellang bis lang, die Füße sind eher klein.[1]
Staffelschwänze kommen in verschiedenen Habitaten vor, von verbuschten Halbwüsten bis Regenwälder. Sie ernähren sich vor allem von Insekten, nur bei den Grasschlüpfer (Amytornis) können auch Sämereien und Früchte einen bedeutenden Anteil an ihrer Ernährung ausmachen, wenn Insekten knapp sind. Australische Sänger brüten in kleinen Gruppen, die aus einem dominierenden Männchen und mehreren weiteren Männchen und Weibchen bestehen. Die meisten Arten errichten ein Kugelnest andere ein offenes Nest. Die Nester werden in der Regel in der Nähe des Erdbodens gebaut. Ein Gelege besteht aus 2 bis 4 Eier. Nestbau und Brutgeschäft sind Angelegenheit der Weibchen. Nach dem Schlupf der Jungvögel nach 12 bis 17 Tagen beteiligen sich die Männchen aber an der Fütterung der Jungen. Diese verlassen das Nest nach 10 bis 15 Tagen und werden ca. 10 weitere Tage von den Eltern gefüttert.[1]
Wie bei so vielen australischen Arten wurden auch die Maluridae früher oft irrtümlich in bekannte Familien eingegliedert. So wurden sie den Fliegenschnäppern, Grasmückenartigen und den Timalien zugeordnet. Erst Ende der 1960er-Jahre wurde die nahe Verwandtschaft der drei Gattungen erkannt und 1975 die Familie von australischen Wissenschaftlern eingeführt. Durch die Fortschritte in der DNA-Analyse Ende des zwanzigsten Jahrhunderts konnte die Systematik weiter aufgehellt werden: Heute werden die australischen Sänger als nahe Verwandte der Honigfresser, Panthervögel und der Südseegrasmücken angesehen.[2] Innerhalb der Maluridae lassen sich zwei Kladen unterscheiden, die Grasschlüpfer (Gattung Amytornis, Unterfamilie Amytorniithinae) und die übrigen Gattungen, die zusammen die Unterfamilie Malurinae bilden.[1]
Zur Familie gehören 27 Arten.
Die Staffelschwänze (Maluridae), auch Australische Sänger genannt, sind eine in Australien und Neuguinea endemische Familie in der Ordnung der Sperlingsvögel (Passeriformes). Sie ähneln mit ihrer Kleinheit und ihren oft aufrecht gehaltenen Schwänzen ein wenig den Zaunkönigen, ohne näher mit diesen verwandt zu sein.
The Australasian wrens are a family, Maluridae, of small, insectivorous passerine birds endemic to Australia and New Guinea. While commonly known as wrens, they are unrelated to the true wrens. The family comprises 32 species (including sixteen fairywrens, three emu-wrens, and thirteen grasswrens) in six genera.
As with many other Australian creatures, and perhaps more than most, the species making up this family were comprehensively misunderstood by early researchers. They were variously classified as Old World flycatchers, Old World warblers, and Old World babblers. In the late 1960s morphological studies began to suggest that the Australo-Papuan fairywrens, the grasswrens, emu-wrens and two monotypic wren-like genera from New Guinea were related and, following Charles Sibley's pioneering work on egg-white proteins in the mid-1970s, Australian researchers adopted the family name Maluridae in 1975.[1]
With further morphological work and the great strides made in DNA analysis towards the end of the 20th century, their position became clear: the Maluridae are one of the many families to have emerged from the great corvid radiation in Australasia.[2] Their closest relatives are the honeyeaters (Meliphagidae), and the pardalotes (Pardalotidae).[3][4] Their obvious similarity to the wrens of Europe and America is not genetic, but simply the consequence of convergent evolution between more-or-less unrelated species that share the same ecological niche.
A 2011 analysis of mitochondrial and nuclear DNA found the broad-billed fairywren and Campbell's fairywren, both formerly lumped together in the genus Malurus, to lie in a clade with the two other monospecific New Guinea genera and as such, they were later re-classified as separate species within the genus Chenorhamphus.[5]
Currently, there are 6 genera recognized:[6]
Family Maluridae
Malurids are small to medium birds, inhabiting a wide range of environments from rainforest to desert, although most species inhabit grassland or scrub. The grasswrens are well camouflaged with black and brown patterns, but other species often have brilliantly coloured plumage, especially in the males.[7]
They are insectivorous, typically foraging in underbrush. They build domed nests in areas of dense vegetation, and it is not unusual for the young to remain in the nest and assist in raising chicks from later clutches.[7]
Fairywrens are notable for several peculiar behavioral characteristics. They are socially monogamous and sexually promiscuous, meaning that although they form pairs between one male and one female, each partner will mate with other individuals and even assist in raising the young from such pairings. Males of several species pluck petals of conspicuous colours and display them to females for reasons unknown.
The song of fairywrens is pleasant and complex, and at least two species (superb and splendid) possess, in addition to the alarm calls common to – and universally understood by – most small birds, another vocalization used when confronted by predators. This, termed "Type II Vocalization," is song-like and used when confronted by calling butcherbirds, and sometimes other predatory birds. Its purpose is, however, unknown; it does not seem to be a warning call.[8]
{{cite journal}}
: Cite journal requires |journal=
(help) The Australasian wrens are a family, Maluridae, of small, insectivorous passerine birds endemic to Australia and New Guinea. While commonly known as wrens, they are unrelated to the true wrens. The family comprises 32 species (including sixteen fairywrens, three emu-wrens, and thirteen grasswrens) in six genera.
La Maluredoj (Maluridae) estas familio el la ordo de la Paseroformaj birdoj (Passeriformes), vivanta nur en Aŭstralio kaj Novgvineo. Ili similas al la Trogloditoj sen esti iom parencaj kun tiuj. La tipa genro estas maluroj aŭ Malurus.
Los malúridos (Maluridae) son una familia de aves que incluye cinco géneros y a casi una treintena de especies de pequeños pájaros insectívoros de Australia y Nueva Guinea.
Los malúridos (Maluridae) son una familia de aves que incluye cinco géneros y a casi una treintena de especies de pequeños pájaros insectívoros de Australia y Nueva Guinea.
Maluridae paseriformea hegazti Australia eta Ginea Berrian endemikoa familia bat da. Normalean txepetx eta australiar xaguak bezala ezagutzen, egia Ipar Hemisferioan txepetx zerikusirik dira.
Maluridae paseriformea hegazti Australia eta Ginea Berrian endemikoa familia bat da. Normalean txepetx eta australiar xaguak bezala ezagutzen, egia Ipar Hemisferioan txepetx zerikusirik dira.
Malurit (Maluridae) on varpuslintujen heimo, johon kuuluu 6 sukua ja 32 lajia[1].
Malurit ovat pienikokoisia, peukaloista muistuttavia varpuslintuja. Useimmilla lajeilla on pitkä, pystyssä sojottava pyrstö. Ne ovat pääasiassa hyönteissyöjiä. Sukupuolet ovat ruohomaluria lukuun ottamatta kaikilla lajeilla erinäköisiä. Koiraalla on usein puvussaan kirkkaita höyhenkuvioita, jotka puuttuvat naarailta tai ovat himmeitä. Monet lajit ovat melko yksivärisen ruskeita.
Malurit ovat endeemisiä Australian ja Uuden-Guinean asukkaita. Jotkut lajit elävät hyvin suppealla maantieteellisellä alueella, toiset taas ovat levittäytyneet laajalle alueelle. Malurit elävät hyvin monenlaisissa ympäristöissä. Eräät lajit elävät myös ihmisen seuralaisena puistoissa ja esikaupunkialueilla.
Malurit rakentavat pallomaisen pesän, jossa kulkuaukko on pesän sivussa. Munamäärä vaihtelee tavallisesti 2–4 välillä ja haudonta-aika on noin 12–15 päivää. Poikaset lähtevät pesästä 10–12 päivän ikäisinä.
Malurien heimon taksonomia on vielä hieman epäselvä, sillä heimo perustettiin vasta 1975 ja viimeinen järjestely suoritettiin 1990-luvun lopulla.
Malurit (Maluridae) on varpuslintujen heimo, johon kuuluu 6 sukua ja 32 lajia.
Malurit ovat pienikokoisia, peukaloista muistuttavia varpuslintuja. Useimmilla lajeilla on pitkä, pystyssä sojottava pyrstö. Ne ovat pääasiassa hyönteissyöjiä. Sukupuolet ovat ruohomaluria lukuun ottamatta kaikilla lajeilla erinäköisiä. Koiraalla on usein puvussaan kirkkaita höyhenkuvioita, jotka puuttuvat naarailta tai ovat himmeitä. Monet lajit ovat melko yksivärisen ruskeita.
Malurit ovat endeemisiä Australian ja Uuden-Guinean asukkaita. Jotkut lajit elävät hyvin suppealla maantieteellisellä alueella, toiset taas ovat levittäytyneet laajalle alueelle. Malurit elävät hyvin monenlaisissa ympäristöissä. Eräät lajit elävät myös ihmisen seuralaisena puistoissa ja esikaupunkialueilla.
Malurit rakentavat pallomaisen pesän, jossa kulkuaukko on pesän sivussa. Munamäärä vaihtelee tavallisesti 2–4 välillä ja haudonta-aika on noin 12–15 päivää. Poikaset lähtevät pesästä 10–12 päivän ikäisinä.
Malurien heimon taksonomia on vielä hieman epäselvä, sillä heimo perustettiin vasta 1975 ja viimeinen järjestely suoritettiin 1990-luvun lopulla.
Les Maluridae (maluridés en français) sont une famille de passereaux constituée de six genres et de 29 espèces. Ce sont des petits oiseaux insectivores endémiques en Australie et en Nouvelle-Guinée qui portent les noms vernaculaires de mérions, queues-de-gaze et amytis.
Selon la classification de référence du Congrès ornithologique international (version 5.2, 2015)[1] :
D'après la classification de référence du Congrès ornithologique international (version 5.2, 2015)[1] :
Les Maluridae (maluridés en français) sont une famille de passereaux constituée de six genres et de 29 espèces. Ce sont des petits oiseaux insectivores endémiques en Australie et en Nouvelle-Guinée qui portent les noms vernaculaires de mérions, queues-de-gaze et amytis.
Cikrakperi (bahasa Latin: Maluridae) adalah keluarga burung pengicau kecil pemakan serangga endemik Australia dan Selandia Baru.
Saat ini, terdapat 6 genera yang diakui:[1]
Famili Maluridae
Cikrakperi berukuran kecil hingga menengah, menghuni berbagai lingkungan, dari hutan hujan sampai padang pasir, meskipun sebagian besar spesies menghuni padang rumput atau semak-semak. Para cikrakperi tersamar dengan baik oleh pola hitam dan cokelat, tetapi spesies lain sering memiliki bulu berwarna cerah, terutama pada burung jantan.[2]
Burung ini merupakan pemakan serangga, biasanya mencari makan di bawah semak-semak. Mereka membangun sarang berbentuk kubah di daerah vegetasi yang padat.[2]
Cikrakperi (bahasa Latin: Maluridae) adalah keluarga burung pengicau kecil pemakan serangga endemik Australia dan Selandia Baru.
I Maluridi (Maluridae Swainson, 1831) sono una famiglia di uccelli dell'ordine Passeriformes, diffusi in Australia e in Nuova Guinea.[1]
La famiglia comprende i seguenti generi e specie:[1]
I Maluridi (Maluridae Swainson, 1831) sono una famiglia di uccelli dell'ordine Passeriformes, diffusi in Australia e in Nuova Guinea.
Australinės karetaitės (lot. Maluridae, angl. Wrens, vok. Australische Sänger) – žvirblinių (Passeriformes) būrio paukščių šeima.
Šeimoje 14 rūšių.
Australinės karetaitės (lot. Maluridae, angl. Wrens, vok. Australische Sänger) – žvirblinių (Passeriformes) būrio paukščių šeima.
Šeimoje 14 rūšių.
Elfjes (Maluridae) zijn een familie van zangvogels uit het Australische continent. De familie telt 29 soorten.[1]
In het verenkleed, dat bij beide geslachten meestal verschillend gekleurd is, zijn de kleuren paars, blauw, rood, zwart en wit te zien, meestal met metaalglans. Sommige vogels hebben vaak schutkleuren met bruine en zwarte vlekken, maar er zijn ook soorten, zoals het witschouderelfje en het ornaatelfje, waarbij het mannetje een opvallend, glanzend verenkleed heeft. De lichaamslengte varieert van 12 tot 19 cm.
Hun voedsel bestaat voornamelijk uit insecten en larven. Het zijn goede zangers en imitators.
Deze in groepen levende vogels bouwen een overdekt nest van gras en spinrag, aan de binnenkant afgewerkt met veertjes en zaadpluis. Het legsel bestaat uit 2 tot 4 witachtige, gespikkelde eieren, die 12 tot 15 dagen worden bebroed. De jongen verlaten na 10 tot 12 dagen het nest.
Opmerkelijk in het gedrag is het feit dat elfjes enerzijds sociaal monogaam zijn, omdat zij een vaste levenspartner kiezen, terwijl beide partners tegelijkertijd tevens seksueel promiscue zijn.
Het zijn meestal kleine tot middelgrote zangvogels die voorkomen in een groot aantal typen leefgebieden zoals regenwouden, graslanden, savannegebieden met droog struikgewas en woestijnen in Australië en Nieuw-Guinea.
De plaats van de elfjes in de vogelstamboom is heel lang onduidelijk gebleven. Tot in de jaren 1960 werden ze gezien als verwanten binnen Euraziatische vogelfamilies zoals de vliegenvangers, boszangers of de timalia's. In de loop van de volgende jaren werd beter morfologisch onderzoek gedaan, gevolgd door onderzoek aan eiwitten en weer later door DNA-onderzoek. Hieruit bleek dat de elfjes behoorden tot een grote groep van vogelsoorten die een eigen ontwikkeling heeft doorgemaakt in het gebied waarin Nieuw-Guinea en Australië liggen. Ze behoren tot de superfamilie Meliphagoidea, samen met andere families uit dit gebied zoals de Meliphagidae (honingeters) en de Pardalotidae (diamantvogels).[2]
Elfjes (Maluridae) zijn een familie van zangvogels uit het Australische continent. De familie telt 29 soorten.
Alvesmettar, vitskapleg namn Maluridae, er ein biologisk familie av små, insektetande sporvefuglar endemiske til Australia og Ny-Guinea. Jamvel om dei ber fellesnamnet 'smett', er dei ikkje relatert til gjerdesmettar på den nordlege halvkula. Familien inkluderer tre emusmettar og ti grassmettar.
Alvesmettar er små til mellomstore fuglar, finst i mange ulike miljø, frå regnskog til ørken, men dei fleste artane lever i grasland eller krattskog. Grassmettar er godt kamuflerte med svart og brunt mønster, men andre artar har ofte briljant farga fjørdrakt, spesielt hannar.[1]
Dei er insektetande, og typisk beitar dei i kratt. Dei byggjer kuppelforma reir i område med tett vegetasjon, og det er ikkje uvanleg at ungfuglar held seg i reiret for å hjelpe til med kommande kull.[1]
Alvesmettar er kjent for fleire spesielle åtferdsmessige eigenskapar. Dei er sosialt monogame, men seksuelt promiskuøse, noko som tyder at sjølv om dei dannar par, vil kvar partnar pare seg med andre individ og til og med medverke til omsut for ungar i slike ekstrapar. Hannar av fleire artar plukkar kronblad med iaugefallande fargar og syner dei til hofuglar.
Songen av alvesmettar er samansett, og minst to artar har, i tillegg til varselkall, ein annan stemmebruk som nyttast i møte med predatorar som slaktarfuglar. Denne songliknande lydytringa nemnast «type II vokalisering».
Tidlegare var alvesmettar klassifiserte på ymse vis. Over tid har alvesmettar vore medlemmar av flugesnapparfamilien, songarfamilien og timalfamilien. Med morfologisk arbeid og dei store framstega i DNA-analysar mot slutten av 1900-talet, vart posisjonen deira klår: Maluridae er ein av dei mange familiane som har vakse fram frå den store «corvid-strålinga» i Australasia. Dei næraste slektningane deira er honningetarar, Meliphagidae, og diamantfuglar, Pardalotidae.[2][3] Den openberre likskapen til gjerdesmettar i Europa og Amerika er ikkje genetisk, men berre konsekvensen av konvergent evolusjon mellom meir eller mindre urelaterte artar som deler den same økologiske nisjen.
Alvesmettar i rekkjefølgje etter EBird/Clements Checklist v2018[4] med norske namn etter Norske navn på verdens fugler:[5]
Slekt Amytornis
Slekt Stipiturus
Slekt Sipodotus
Slekt Clytomyias
Slekt Chenorhamphus
Slekt Malurus
Alvesmettar, vitskapleg namn Maluridae, er ein biologisk familie av små, insektetande sporvefuglar endemiske til Australia og Ny-Guinea. Jamvel om dei ber fellesnamnet 'smett', er dei ikkje relatert til gjerdesmettar på den nordlege halvkula. Familien inkluderer tre emusmettar og ti grassmettar.
Alvesmettfamilien (Maluridae) er én av fire familier i overfamilien Meliphagoidea, som også inkluderer børstefuglfamilien (Dasyornithidae), tornsmettfamilien (Acanthizidae) og honningetefamilien (Meliphagidae). Meliphagoidea inngår i gruppen av sangfugler (Passeri), som er én av tre grupper i ordenen av spurvefugler (Passeriformes).
Alvesmettfamilien består av små til mellomstore (10–22 cm) fugler som habiterer en rekke ulike habitater, fra regnskog til ørken, selv om de fleste artene har tilhold på gressletter, savanner og området knyttet til tørr og semitørr krattskog. De fleste artene eter insekter, men noen spiser også frø og lignende. Fuglene er typisk langbente, men stort sett kortvingede, fordi de fleste artene leter etter mat på bakken eller i lav vegetasjon nær den. Vingene har ti primærfjær og er korte og avrunda, med primærene p1–p7 omtrendt like lange.
Inndelingen følger HBW Alive og er i henhold til Rowley & Russell (2017).[1] Norske navn på artene følger Norsk navnekomité for fugl og er i henhold til Syvertsen et al. (2008).[2] Norske navn i parentes er ikke offisielle navn, men kun en foreløpig beskrivelse på en art eller gruppe som ikke har blitt offisielt navngitt enda.
Alvesmettfamilien (Maluridae) er én av fire familier i overfamilien Meliphagoidea, som også inkluderer børstefuglfamilien (Dasyornithidae), tornsmettfamilien (Acanthizidae) og honningetefamilien (Meliphagidae). Meliphagoidea inngår i gruppen av sangfugler (Passeri), som er én av tre grupper i ordenen av spurvefugler (Passeriformes).
Alvesmettfamilien består av små til mellomstore (10–22 cm) fugler som habiterer en rekke ulike habitater, fra regnskog til ørken, selv om de fleste artene har tilhold på gressletter, savanner og området knyttet til tørr og semitørr krattskog. De fleste artene eter insekter, men noen spiser også frø og lignende. Fuglene er typisk langbente, men stort sett kortvingede, fordi de fleste artene leter etter mat på bakken eller i lav vegetasjon nær den. Vingene har ti primærfjær og er korte og avrunda, med primærene p1–p7 omtrendt like lange.
Chwostkowate[2] (Maluridae) – rodzina ptaków z rzędu wróblowych (Passeriformes). Występują w Nowej Gwinei i Australii (są endemitami)[3].
Są to małe ptaki o krótkich dziobach, długich i grubych nogach oraz długim ogonie, który często trzymają uniesiony. Najczęściej przebywają na ziemi lub w zaroślach.
Występuje dymorfizm płciowy, z wyjątkiem rodzaju Amytornis. Upierzenie różnorodne, zazwyczaj ma kolorystykę:
Gniazdo zwykle ma dach i wejście z boku. W lęgu 2-4 jaja, białawe z czerwonobrązowym cętkowaniem, wysiadywane przez 12-15 dni. Po około 10-12 dniach pisklęta opuszczają gniazdo[4].
Do rodziny należą następujące podrodziny[2][5]:
Chwostkowate (Maluridae) – rodzina ptaków z rzędu wróblowych (Passeriformes). Występują w Nowej Gwinei i Australii (są endemitami).
Maluridae é uma família de aves pertencentes a ordem Passeriformes. Compreende pequenas aves insetívoras encontradas na Austrália e Nova Guiné. Através de estudos morfológicos e de DNA, foi possível inferir que esta família emergiu da grande radiação adaptativa dos corvídeos que ocorreu na Australásia.
São aves de tamanho médio a pequeno. Habitam uma grande variedade de ambientes, das florestas tropicais ao deserto, embora a maioria das espécies sejam encontradas nas pastagens e cerrados. O gênero Amytornis apresentam camuflagem com uma padrão negro e marrom das penas, mas os outros gêneros tem freqüentemente plumagem com coloração brilhante, especialmente os machos.[1]
Eles são insetívoros, geralmente alimentando-se na vegetação rasteira. Constroem ninhos abobadados nas áreas de vegetação densa, e não incomum que os filhotes permaneçam no ninho e ajudem na criação dos filhotes da próxima ninhada.[1]
Aves do gênero Malurus são notáveis por várias características comportamentais peculiares. Elas são socialmente monogâmicas e sexualmente promíscuas. Machos de várias espécies colhem pétalas de coloração variada e exibem-nas as fêmeas, por razões ainda desconhecidas.
Como muitas outros animais australianos, os membros desta família foram mal compreendidos pelos primeiros pesquisadores. Eles tiveram uma variada classificação, sendo agrupados nas famílias Muscicapidae, Sylviidae e Timaliidae. No final da década de 1960, estudos morfológicos começaram a sugerir que os gêneros Malurus, Stipiturus, Amytornis, Sipodotus e Clytomyias eram relatados entre si, e seguindo o trabalho pioneiro de Charles Sibley com proteínas do ovo em meados da década de 1970, pesquisadores australianos nomearam a família Maluridae em 1975.[2]
Com o aumento de estudos morfológicos e o progresso nas análises de DNA no final do século XX, o posicionamento da família tornou-se mais claro. A Maluridae é uma das muitas famílias que emergiu da grande radiação adaptativa dos corvídeos na Australásia. Seus parentes mais próximos são as famílias Meliphagidae e Pardalotidae.[3][4] Sua óbvia semelhança com a família Troglodytidae da Europa e Américas não é genética, mas simples conseqüência da evolução convergente entre as espécies que compartilham o mesmo nicho ecológico.
a. ^ Foi considerada como uma espécie distinta de M. grayi por Sibley e Monroe (1990;1993), entretanto, para Beehler et al. (1986), Coates (1990), Clements (1991-2005), Vuilleumier et al. (1992), entre outros, a diferença entre os dois táxons é mínima. Mary Lecroy em um estudo comparando os dois táxons manteve-os unidos, até uma nova análise; poucos exemplares de campbelli são conhecidos.
b. ^ Foi considerada como uma subespécie de A. striatus, até ser elevada a espécie distinta por Schodde e Mason (1999) e Christidis (1999).
c. ^ Foi considerada como uma subespécie de A. purnelli, até ser elevada a espécie distinta por Schodde e Mason (1999).
|coautor=
(ajuda) |coautor=
(ajuda) Maluridae é uma família de aves pertencentes a ordem Passeriformes. Compreende pequenas aves insetívoras encontradas na Austrália e Nova Guiné. Através de estudos morfológicos e de DNA, foi possível inferir que esta família emergiu da grande radiação adaptativa dos corvídeos que ocorreu na Australásia.
Blåsmygar (Maluridae) är en familj med små insektsätande tättingar endemiska för Australien, Tasmanien och Nya Guinea. Familjen omfattar de egentliga blåsmygarna, grässmygar och emusmygar.
Efter Marki et al 2017.[1]
Blåsmygar (Maluridae) är en familj med små insektsätande tättingar endemiska för Australien, Tasmanien och Nya Guinea. Familjen omfattar de egentliga blåsmygarna, grässmygar och emusmygar.
Maluridae, Avustralya ve Yeni Gine'ye endemik olan, küçük böcek yiyen ötücü kuşlar familyasıdır. Familya beş cins ve 27 tür olarak sınıflandırılmıştır. Küçük ve orta boylu bu kuşlar yağmur ormanlarından çöle kadar farklı habitatlarda yaşarlar.
Familya Maluridae
Maluridae, Avustralya ve Yeni Gine'ye endemik olan, küçük böcek yiyen ötücü kuşlar familyasıdır. Familya beş cins ve 27 tür olarak sınıflandırılmıştır. Küçük ve orta boylu bu kuşlar yağmur ormanlarından çöle kadar farklı habitatlarda yaşarlar.
Maluridae là một họ chim trong bộ Passeriformes.[1]
Là một họ nhỏ, chứa các loài chim ăn sâu bọ đặc hữu Australia và New Guinea.
Maluridae chứa các loài chim kích thước nhỏ và trung bình, sinh sống trong một khoảng rộng các môi trường sống, từ các rừng mưa tới sa mạc, mặc dù phần lớn các loài sinh sống trong môi trường đồng cỏ hay bụi rậm. Các loài liêu oanh cỏ (Amytornis) là những loài chim được ngụy trang tốt với các mẫu hình bộ lông màu đen và nâu, nhưng những loài khác thì thường có bộ lông màu sắc rực rỡ, đặc biệt là các con chim trống.[2]
Chúng là chim ăn sâu bọ, thường sục sạo tìm kiếm thức ăn trong các tầng cây thấp. Chúng làm tổ có mái vòm trong khu vực có thảm thực vật rậm rạp, và cũng không phải bất thường khi thấy những con chim con ở lại trong tổ để giúp chim bố mẹ chăm sóc nuôi dưỡng những con chim non từ những lứa đẻ sau.[2]
Liêu oanh đáng chú ý ở một số đặc trưng tập tính kỳ dị. Về mặt xã hội chúng là đơn phối ngẫu nhưng về mặt sinh dục thì lại là pha tạp, nghĩa là mặc dù chúng tạo thành các cặp đôi một trống một mái, nhưng cả chim trống lẫn chim mái đều có thể giao phối với các cá thể khác và thậm chí hỗ trợ chúng trong việc nuôi dưỡng chim non từ những kiểu cặp đôi như vậy. Chim trống của một số loài bứt những cánh hoa có màu sắc dễ thấy để phô diễn cho các con chim mái vì những lý do hiện nay chưa rõ.
Tiếng hót của liêu oanh là phức tạp nhưng dễ nghe. Ngoài ra thì ít nhất là 2 loài (Malurus cyaneus và M. splendens) còn có thêm những tiếng kêu báo động, là phổ biến và hiểu được đối với phần lớn các loài chim nhỏ khác. Đó là một kiểu xướng âm được sử dụng khi đối mặt với những loài săn mồi. Kiểu xướng âm này, được gọi là "Xướng âm kiểu II", là tiếng kêu tựa như tiếng hót và sử dụng khi chúng nghe thấy tiếng kêu của chim đồ tể và đôi khi là của những con chim săn mồi khác. Tuy nhiên, người ta cũng chưa rõ mục đích của nó là gì; nhưng chắc chắn đó không phải là tiếng kêu cảnh báo.[3]
Giống như nhiều sinh vật Australia khác, các loài tạo thành họ này đã từng bị các nhà nghiên cứu thời kỳ đầu hiểu sai lệch tổng thể. Chúng từng được xếp trong các họ như họ Đớp ruồi (Muscicapidae), họ Lâm oanh (Sylviidae) hay họ Khướu (Timaliidae). Vào cuối thập niên 1960 các nghiên cứu hình thái học bắt đầu gợi ý rằng liêu oanh đuôi nhỏ Australia-Papua (Malurus), liêu oanh cỏ (Amytornis), liêu oanh đuôi emu (Stipiturus) và 2 chi đơn loài trông tương tự như liêu oanh (Clytomyias, Sipodotus) từ New Guinea có quan hệ họ hàng. Sau các công trình tiên phong của Sibley C. G. (và J. E. Ahlquist) về các protein lòng trắng trứng[4][5] trong thập niên 1970 thì các nhà nghiên cứu Australia đã công nhận tên gọi họ Maluridae vào năm 1975.[6]
Với các nghiên cứu hình thái học tiếp theo và những bước tiến lớn trong phân tích ADN cuối thế kỷ 20 thì vị trí của chúng đã trở nên rõ ràng: Maluridae là một trong nhiều họ phát sinh ra từ phân tỏa lớn chim dạng quạ[7] tại Australasia. Các họ hàng gần nhất của chúng là Meliphagidae (chim ăn mật) và Pardalotidae (chim ăn mật đốm/chim mổ quả đốm).[8][9] Sự giống nhau bề ngoài của chúng với tiêu liêu (họ Troglodytidae thuộc Passerida) ở châu Mỹ và đại lục Á-Âu không phải là do di truyền, mà đơn giản là kết quả của tiến hóa hội tụ giữa các loài không có quan hệ họ hàng (nhiều hay ít) nhưng chia sẻ cùng một kiểu hốc sinh thái.
Phân tích năm 2011 của Amy Driskell et al. về ADN ti thể và nhân cho thấy 2 phân loài liêu oanh đuôi nhỏ mỏ rộng (M. grayi grayi) và liêu oanh Campbell (M. grayi campbelli) của Malurus grayi nằm trong nhánh với 2 chi đơn loài ở New Guinea là Sipodotus và Clytomyias chứ không cùng nhánh với các loài liêu oanh đuôi nhỏ thuộc chi Malurus. Vì thế họ đã đề nghị phân loại lại chúng vào chi Chenorhamphus. Nghiên cứu này cũng chỉ ra sự phân kỳ lớn giữa hai phân loài liêu oanh này và khuyến cáo tách chúng ra thành 2 loài tách biệt.[10]
Cây phát sinh chủng loài dưới đây vẽ theo Marki et al. (2017), Lee et al. (2012), Christidis et al. (2010) và Driskell et al. (2011).[11][12][13][10]
Maluridae
Maluridae là một họ chim trong bộ Passeriformes.
Là một họ nhỏ, chứa các loài chim ăn sâu bọ đặc hữu Australia và New Guinea.
Малюровые[источник не указан 444 дня] (лат. Maluridae) — семейство небольших певчих птиц, обитающих исключительно в Австралии, Индонезии и Новой Гвинее.
Семейство: Maluridae
Малюровые[источник не указан 444 дня] (лат. Maluridae) — семейство небольших певчих птиц, обитающих исключительно в Австралии, Индонезии и Новой Гвинее.
细尾鹩莺科(学名:Maluridae)是雀形目中的一个科,此科中的鸟类体型小,食虫,为澳大利亚与新几内亚所特有。虽然它们被广泛地认为是鹪鹩,但它们和北半球的鹪鹩科没有亲缘关系。此科包括12种细尾鹩莺,3种鹋鹩莺,10种草鹩莺,以及华莱氏鹩莺和橙冠鹩莺。
细尾鹩莺科鸟类体型为小型或中型,栖息的环境分布十分广阔,从雨林至沙漠都有分布,但大部分物种栖息于草原或灌木丛。草鹩莺以黑色与棕色的花纹伪装得很好,但其他物种,尤其是雄性,大多拥有色彩灿烂的羽毛。[1]
它们是食虫动物,主要在矮树丛内寻找食物。它们在稠密的植被区域建造半球形的巢,青年留在巢中帮助抚养随后诞生的小鸟并不少见。[1]
细尾鹩莺因几个独特的行为特性而闻名。它们在社会上一夫一妻制,但却是性乱的,也就是说虽然它们一只雄性与一只雌性的配对,但每个配偶都会和其他个体交配,甚至帮助抚养这样的配对的后代。几个物种的雄性会摘下显眼颜色的花瓣并将它们展示给雌性,原因尚不清楚。
细尾鹩莺的鸣声令人愉悦而又复杂,除大多小型鸟类普遍掌握并能理解的警报鸣叫之外,至少有两个物种(壮丽细尾鹩莺和辉蓝细尾鹩莺)能掌握另一种在面临捕食者时使用的发声。这被叫做“II类发声”,与歌声相似,使用于面临正在鸣叫的钟鹊与其他掠夺性鸟类之时。然而其目的并不清楚;但它一定不是一种警告鸣叫。
就像许多其他澳大利亚生物一样,早期的研究完全曲解了此科的组成物种,甚至比大多数的其他澳大利亚生物更加严重。它们被不同地分在鹟科、莺科和画眉科。根据20世纪60年代晚期的形态学研究,部分理论开始认为新几内亚的澳大利亚——巴布亚细尾鹩莺、草鹩莺、鹋鹩莺以及两个单型的,与鹪鹩相似的种类之间有亲缘关系,随着查尔斯·西布利20世纪70年代中期在卵白蛋白方面的先驱工作,澳大利亚研究者在1975年提出了“细尾鹩莺科”的科名。[2]
随着进一步的形态学工作和20世纪末DNA分析的巨大进步,它们的分类逐渐变得明朗:细尾鹩莺科是从澳大拉西亚巨大的鸦科辐射中出现的诸科之一。它们最近的亲属是吸蜜鸟科和斑啄果鸟科。[3][4] 虽然它们和欧洲与美洲的鹪鹩明显相似,但这与基因无关,只不过是或多或少不相关的拥有同样生态位的物种之间趋同演化的结果。
(鴉總科的一部分)
FAMILY: MALURIDAE
细尾鹩莺科(学名:Maluridae)是雀形目中的一个科,此科中的鸟类体型小,食虫,为澳大利亚与新几内亚所特有。虽然它们被广泛地认为是鹪鹩,但它们和北半球的鹪鹩科没有亲缘关系。此科包括12种细尾鹩莺,3种鹋鹩莺,10种草鹩莺,以及华莱氏鹩莺和橙冠鹩莺。
オーストラリアムシクイ科 (オーストラリアムシクイか、学名 Maluridae) は、鳥類スズメ目の1科である。
「ムシクイ」とあるが、ムシクイ類とは生態・形態が似るものの特に近縁ではない。
ほとんどは5–10g、最大でも40gという、小型の科である。
古い分類では、ヒタキ科・ウグイス科・チメドリ科に分散して分類されていた。
ミツスイ上科の中では最初に分岐した科で[1]、2つの亜科に別れる[1]。
ミツスイ上科 オーストラリアムシクイ科Sibleyらはオーストラリアムシクイ亜科をオーストラリアムシクイ族 Malurini とエミュームシクイ族 Stipiturini(エミュームシクイ属のみ)に分けたが、Sipodotus が分子シーケンス解析されていないため、この族分類は不確実である。
요정굴뚝새과(Maluridae)는 참새목에 속하는 작은 식충성 조류 과로 오스트레일리아와 뉴기니섬의 토착 조류이다. "굴뚝새"(wrens)로 불리지만, 북반구에 사는 굴뚝새과(Troglodytidae)와는 관련이 없다. 14종의 요정굴뚝새류(fairywren), 3종의 에뮤굴뚝새류(emu-wrens) 그리고 10종의 초원굴뚝새류(grasswrens)를 포함하고 있다.
다음은 2019년 올리버로스(Oliveros) 등의 연구에 의한 명금류의 계통 분류이다.[1]
참새아목요정굴뚝새과(Maluridae)는 참새목에 속하는 작은 식충성 조류 과로 오스트레일리아와 뉴기니섬의 토착 조류이다. "굴뚝새"(wrens)로 불리지만, 북반구에 사는 굴뚝새과(Troglodytidae)와는 관련이 없다. 14종의 요정굴뚝새류(fairywren), 3종의 에뮤굴뚝새류(emu-wrens) 그리고 10종의 초원굴뚝새류(grasswrens)를 포함하고 있다.