Els psofòdids (Psophodidae) són una família de passeriformes, habitants d'Austràlia, que eren incloses, juntament amb els gèneres Eupetes i Ifrita, a la família dels eupètids (Eupetidae).
Segons la classificació del Congrés Ornitològic Internacional (versió 3.5, 2013) aquesta família està formada per 4 gèneres i 16 espècies.
Els psofòdids (Psophodidae) són una família de passeriformes, habitants d'Austràlia, que eren incloses, juntament amb els gèneres Eupetes i Ifrita, a la família dels eupètids (Eupetidae).
Kosovcovití (Psophodidae, Cinclosomatidae) jsou čeleď zpěvných ptáků, jediná čeleď nadčeledi Psophodoidea. Tvoří bazální skupinu infrařádu Corvida. 18 druhů žije v Austrálii a Asii.[1]
Čeleď kosovcovití byla často dělena do tří samostatných čeledí, mimo nominátní to byly čeledi Cinclosomatidae a Paramythiidae. Rod Eulacestoma byl řazen do čeledi pištcovití (Pachycephalidae). Rod Androphobus bývá spojován s rodem Psophodes.[1]
Ptilorrhoa
Cinclosoma
Eulacestoma
Oreocharis
Paramythia
Androphobus
Psophodes
Kosovcovití (Psophodidae, Cinclosomatidae) jsou čeleď zpěvných ptáků, jediná čeleď nadčeledi Psophodoidea. Tvoří bazální skupinu infrařádu Corvida. 18 druhů žije v Austrálii a Asii.
Die Australflöter (Psophodidae) sind eine artenarme Singvogelfamilie. Sie umfasst die Gattung Androphobus mit einer Art, die in Neuguinea vorkommt und die Gattung Psophodes mit sechs Arten, die in Australien vorkommen.
Die Australflöter erreichen Körperlängen von 16,5 bis 30 cm. Kehle und Wangenstreif sind weiß und die Psophodes-Arten sind durch eine Haube charakterisiert. Die Flügel sind kurz, der lange Schwanz ist abgestuft. Der mittelgroße Körper ist zylindrisch eiförmig, Der mittelkurze Schnabel ist stämmig, spitz und sehr leicht gebogen. Der Kopf ist klein bis mittel. Der Hals ist mittelkurz und dick. Die Beine und Füße sind mittellang und kräftig. Die Geschlechter ähneln sich.
Die Australflöter befinden sich im Kern der adaptiven Corvoidea-Radiation von Singvögeln.[1] Die Verwandtschaftsbeziehungen der Familien innerhalb dieser Gruppe sind nicht vollständig geklärt, aber molekularphylogenetische Analysen haben gezeigt, dass sich die Australflöter deutlich von den Drosselflötern unterscheiden, mit denen sie früher als verwandt galten. Sie könnte eine Schwestergruppe der Beerenfresser[2] oder der Vireos[3] sein.
Es werden folgende Gattungen und Arten unterschieden:
Australflöter leben in Lebensräumen, die von dichten tropischen Regenwald bis zu trockenen Buschland reichen.
Die meisten Australflöter ernähren sich hauptsächlich von Insekten und anderen wirbellosen Tieren, einschließlich Schnecken. Der Schwarzschopfflöter (Psophodes olivaceus) ist bei weitem die bekannteste Art, und er nimmt gelegentlich Samen, Triebe und Früchte zu sich. Alle Arten verbringen die meiste Zeit ihrer Nahrungssuche auf dem Boden, indem sie mit ihren Schnäbeln Blattstreu und Erde umdrehen, aber manchmal klettern sie auch überhängende Zweige hinauf, wo sie Rindenspalten untersuchen.
Australflöter sind monogam mit biparentaler Brutpflege. Nester sind in der Regel einfache Näpfe, die aus Gras, Zweigen und anderem Pflanzenmaterial errichtet werden. Weibchen legen in der Regel ein bis drei Eier. Die Brutzeit für beide Geschlechter oder nur für das Weibchen dauert 14 bis 21 Tage, und die Nestlinge verlassen das Nest 10 bis 12 Tage nach dem Schlupf. Sowohl das Männchen als auch das Weibchen versorgen das Küken mit Nahrung, und die Jungen werden nach dem Flüggewerden mindestens zwei Monate lang gefüttert.
Der Grünflöter wird von der IUCN in die Kategorie „unzureichende Datenlage“ (data deficient) klassifiziert. Er ist nur von wenigen weit verstreuten Örtlichkeiten in den Bergen Neuguineas bekannt, und eine fundierte Einschätzung seines Erhaltungszustands erfordert weitere Informationen. Der potentiell gefährdete Schwarzkehlflöter ist auf einige wenige, weit verstreute Lokalitäten in Südaustralien beschränkt, wo ein Großteil des trockenen Buschwaldes, den er bevorzugt, gerodet wurde und die übrigen Bestände durch Waldbrände bedroht sind.
Die Australflöter (Psophodidae) sind eine artenarme Singvogelfamilie. Sie umfasst die Gattung Androphobus mit einer Art, die in Neuguinea vorkommt und die Gattung Psophodes mit sechs Arten, die in Australien vorkommen.
Psophodidae is a family of passerine birds native to Australia and nearby areas. It has a complicated taxonomic history and different authors vary in which birds they include in the family. In the strictest sense, it includes only the 5 or 6 species of whipbirds and wedgebills (Psophodes and Androphobus), but some authors also include the quail-thrushes (Cinclosoma), 8 species of ground-dwelling birds found in Australia and New Guinea, and the jewel-babblers (Ptilorrhoa), 3 or 4 species found in rainforest in New Guinea. Others place them in their own family, the Cinclosomatidae. The Malaysian rail-babbler (Eupetes macrocerus) was formerly sometimes placed in this family, which would then be called Eupetidae.
The quail-thrushes, jewel-babblers, whipbirds and wedgebills were traditionally included with the logrunners (Orthonyx) in the family Orthonychidae.[1] Sometimes the Malaysian rail-babbler and blue-capped ifrit (Ifrita kowaldi) were also included in the family.[2] In 1985, Sibley and Ahlquist found that the logrunners were not related to the others and included only the logrunners in the Orthonychidae.[3] They treated the others as the subfamily Cinclosomatinae within their expanded family Corvidae.[4]
A number of authors later treated the quail-thrushes and allies as the family Cinclosomatidae, a name first coined by Gregory Mathews in 1921–1922. However, if the whipbirds are included in the family, the older name Psophodidae Bonaparte, 1854 has priority. If the Malaysian rail-babbler is also included, the name Eupetidae Bonaparte, 1850 has priority.[3]
The Malaysian rail-babbler has now been shown to be unrelated to the others, probably being an early offshoot of the Passerida.[5] Another study found the quail-thrushes and jewel-babblers to be related to each other but did not show them to have a close relationship with Psophodes or Ifrita.[6]
Whipbirds and wedgebills are 19–31 cm long. They are mainly olive-green or brown in colour and have a crest.[7]
The whipbirds and wedgebills are all found in Australia, occurring in a range of habitats from rainforest to arid scrub.[7] The western whipbird is considered to be near-threatened because of habitat loss and fires while the Papuan whipbird is classed as data deficient.[8][9]
They are terrestrial birds which fly fairly weakly and prefer to squat or run when disturbed.[1] They forage on the ground feeding mainly on insects and other invertebrates.[10] In the desert, quail-thrushes also eat some seeds.[1]
They build a cup-shaped nest among shrubs or on the ground. Two or three eggs are laid.[10]
{{cite web}}
: CS1 maint: archived copy as title (link)/datazone/species/index.html?action=SpcHTMDetails.asp&sid=5609&m=0 Species factsheet: Psophodes nigrogularis]. Downloaded from "Archived copy". Archived from the original on 2007-07-10. Retrieved 2012-12-13.{{cite web}}
: CS1 maint: archived copy as title (link) on 4 January 2010. {{cite web}}
: CS1 maint: archived copy as title (link)/datazone/species/index.html?action=SpcHTMDetails.asp&sid=5607&m=0 Species factsheet: Androphobus viridis]. Downloaded from "Archived copy". Archived from the original on 2007-07-10. Retrieved 2012-12-13.{{cite web}}
: CS1 maint: archived copy as title (link) on 4 January 2010. Psophodidae is a family of passerine birds native to Australia and nearby areas. It has a complicated taxonomic history and different authors vary in which birds they include in the family. In the strictest sense, it includes only the 5 or 6 species of whipbirds and wedgebills (Psophodes and Androphobus), but some authors also include the quail-thrushes (Cinclosoma), 8 species of ground-dwelling birds found in Australia and New Guinea, and the jewel-babblers (Ptilorrhoa), 3 or 4 species found in rainforest in New Guinea. Others place them in their own family, the Cinclosomatidae. The Malaysian rail-babbler (Eupetes macrocerus) was formerly sometimes placed in this family, which would then be called Eupetidae.
Psophodidae es una familia de aves paseriformes nativas de Australia y Nueva Guinea. Tiene una historia taxonómica complicada y todavía está lejos de ser aclarada, en el sentido más estricto se incluye solo 5 o 6 especies de zordalas (Androphobus y Psophodes), pero algunos autores también incluyen Cinclosoma y Ptilorrhoa.
La familia incluye 18 especies, agrupadas en 4 géneros:[1]
Psophodidae es una familia de aves paseriformes nativas de Australia y Nueva Guinea. Tiene una historia taxonómica complicada y todavía está lejos de ser aclarada, en el sentido más estricto se incluye solo 5 o 6 especies de zordalas (Androphobus y Psophodes), pero algunos autores también incluyen Cinclosoma y Ptilorrhoa.
Laulupenkojat (Psophodidae) on varpuslintuihin kuuluva heimo. Heimon lajien taksonomia on osittain epäselvä ja ne toisinaan luetaan kuuluvaksi viiriäispenkojien heimoon.[1][2][3] BirdLife Suomen luokittelussa heimoon kuuluu 2 sukua ja 5 lajia[4]. Eräissä lähteissä näiden lisäksi heimoon luetaan myös suku Sinipenkojat (Ptilorrhoa), mutta tällöin heimo ei ole monofyleettinen[5].
Laulupenkojia tavataan Australiasta ja Uudesta-Guineasta. Ne elävät metsien pohjakerroksessa.[3]
Laulupenkojat (Psophodidae) on varpuslintuihin kuuluva heimo. Heimon lajien taksonomia on osittain epäselvä ja ne toisinaan luetaan kuuluvaksi viiriäispenkojien heimoon. BirdLife Suomen luokittelussa heimoon kuuluu 2 sukua ja 5 lajia. Eräissä lähteissä näiden lisäksi heimoon luetaan myös suku Sinipenkojat (Ptilorrhoa), mutta tällöin heimo ei ole monofyleettinen.
Laulupenkojia tavataan Australiasta ja Uudesta-Guineasta. Ne elävät metsien pohjakerroksessa.
Les Psophodidae (ou psophodidés en français) sont une famille de passereaux d'Australie constituée de 2 genres et de 6 espèces.
Selon la classification de référence du Congrès ornithologique international (version 10.1, 2020)[1] du Congrès ornithologique international (ordre phylogénique) :
Les Psophodidae (ou psophodidés en français) sont une famille de passereaux d'Australie constituée de 2 genres et de 6 espèces.
Gli Psophodidae Bonaparte, 1854 sono una famiglia di uccelli passeriformi[1].
Si tratta di uccelli di dimensioni medio-piccole (dai 17 ai 31 cm): anche il loro aspetto è molto variabile, con alcune specie che somigliano a dei tordi dalla lunga coda e dalla colorazione vivace (i garruli splendidi), altre massicce e dalla colorazione mimetica beige e nera, con aspetto bizzarramente simile a una sorta di incrocio fra un merlo e una grandule (i tordi quaglia) ed altre ancora che ricordano dei cardinali dalla cresta erettile e dalla colorazione scura (uccello frustino e becchi a cuneo).
La famiglia ha diffusione australo-papuana, coi garruli splendidi e l'uccello frustino che vivono in Nuova Guinea ed i becchi a cuneo che popolano l'Australia, mentre i tordi quaglia popolano ambedue le sponde dello stretto di Torres.
Le specie ascritte alla famiglia popolano un po' tutti gli ambienti alberati, con gran parte delle specie australiane che sono adattate agli ambienti secchi, mentre quelle neoguineane sono abitatrici della foresta pluviale.
Alla famiglia vengono ascritti uccelli diurni, che vivono in coppie o in gruppetti familiari, dimostrandosi (pur essendo in grado di volare, anche se non si tratta in nessun caso di volatori provetti) prevalentemente terricoli.
Tutte le specie di Psophodidae sono insettivore, e usano le forti zampe ed il becco per smuovere le foglie morte, i detriti ed i sassi per reperire il proprio nutrimento.
Le specie ascritte alla famiglia sono tutte monogame e nidificano fra i cespugli a poca distanza dal suolo o al suolo stesso, costruendo nidi a coppa.
Alla famiglia vengono ascritti quattro generi, per un totale di 16 specie[1]:
Famiglia Psophodidae
La sistematica della famiglia ha subito numerose variazioni ed è ancora lungi dall'essere chiarita: in passato i suoi membri venivano ascritti agli Orthonychidae, in un grande taxon contenitore comprendente anche l'ifrita ed il garrulo ralloide[2]. Nella Tassonomia degli uccelli di Sibley-Ahlquist venne appurata la polifilia della famiglia, con successivo scorporo (fra gli altri) degli attuali Psophodidae, ascritti con due sottofamiglie (Cinclosomatinae e Psophodinae) ai Corvidae[3].
Con le nuove analisi a livello molecolare, le specie ascritte alla famiglia sono risultate parte della radiazione evolutiva basaòe australo-papuana dei passeriformi, e come tali piazzate fra i Corvida[4]: anche qui le relazioni filetiche fra i vari generi rimangono incerte, coi tordi quaglia e i garruli splendidi che appaiono molto basali ed i becchi a cuneo e l'uccello frustino papua che sembrano mostrare affinità con Eulacestomatidae ed Oreoicidae[5]. I due cladi sono sister taxa, e probabilmente ulteriori revisioni tassonomiche sono prossime[1].
sito
e opera
specificato (aiuto) Gli Psophodidae Bonaparte, 1854 sono una famiglia di uccelli passeriformi.
Psophodidae zijn een familie van de zangvogels. Deze soorten worden naar voorbeeld van de Engelse naam Whipbirds zwiepfluiters genoemd, in plaats van de vroeger nogal misleidende Nederlandse naam raltimalia's.
De lichaamslengte varieert van 18 tot 30 cm.
Deze in kleine groepen levende vogels zijn merendeels bodembewoners, die in de strooisellaag naar insecten zoeken.
De meeste soorten broeden dicht bij of op de grond. Het legsel bestaat uit 1 tot 3 eieren.
Op één soort na, die in Zuidoost-Azië voorkomt, komen alle soorten voor in Australazië.
Uit molecuair genetisch onderzoek bleek dat de familie van de zwiepfluiters kan worden beschouwd als een aftak van de clade Corvida, de superfamilie Corvoidea.[1][2] De familie telt 16 soorten.[3]
Psophodidae zijn een familie van de zangvogels. Deze soorten worden naar voorbeeld van de Engelse naam Whipbirds zwiepfluiters genoemd, in plaats van de vroeger nogal misleidende Nederlandse naam raltimalia's.
Mulgatrastfamilien, Psophodidae, er eit takson av sporvefuglar med fem artar som har utbreiing avgrensa til Australia og vestre Ny-Guinea.
Etter Clementslista frå 2019[1] tar familien Psophodidae med slekta Androphobus med ein art og slekta Psophodes med fire artar.
Medlemmene i mulgatrastfamilien er 19-31 cm lange. Dei er hovudsaklege olivengrøne eller brune i fargene og har fjørtopp.[2] Dei førekjem i ei rekkje habitat frå regnskog til tørt kratt.[2]
Psophodidae i rekkjefølgje etter Clementslista versjon 6.14 frå august 2019[1] med norske namn etter Norske navn på verdens fugler.[3]
Slekt Androphobus
Slekt Psophodes
Mulgatrastfamilien, Psophodidae, er eit takson av sporvefuglar med fem artar som har utbreiing avgrensa til Australia og vestre Ny-Guinea.
Etter Clementslista frå 2019 tar familien Psophodidae med slekta Androphobus med ein art og slekta Psophodes med fire artar.
Medlemmene i mulgatrastfamilien er 19-31 cm lange. Dei er hovudsaklege olivengrøne eller brune i fargene og har fjørtopp. Dei førekjem i ei rekkje habitat frå regnskog til tørt kratt.
Trzaskacze[2] (Psophodidae) – rodzina ptaków z podrzędu śpiewających (Oscines) w rzędzie wróblowych (Passeriformes).
Rodzina obejmuje gatunki występujące w Australii oraz na Nowej Gwinei[3].
Do rodziny zalicza się następujące rodzaje[2][4]:
Zaliczane wcześniej do wyżej wymienionej rodziny, rodzaje Ptilorrhoa i Cinclosoma zostały wyodrębnione do osobnej rodziny pieszaków (Cinclosomatidae)[5][6].
Trzaskacze (Psophodidae) – rodzina ptaków z podrzędu śpiewających (Oscines) w rzędzie wróblowych (Passeriformes).
Snärtfåglar (Psophodidae) är en familj fåglar av ordningen tättingar.[1] Släktet omfattar här fyra släkten med 17 arter som förekommer i Australien och på Nya Guinea:[1]
Andra placerar vakteltrastarna och prakttrastarna i den egna familjen Cinclosomatidae efter DNA-studier som visar att de båda grupperna inte är varandras närmaste släktingar.[2][3]
Snärtfåglar (Psophodidae) är en familj fåglar av ordningen tättingar. Släktet omfattar här fyra släkten med 17 arter som förekommer i Australien och på Nya Guinea:
Släktet Androphobus Papuasnärtfågel (A. viridis) Släktet Psophodes Svarttofsad snärtfågel (P. olivaceus) Gråtofsad snärtfågel (P. nigrogularis) Eyrekilnäbb (P. cristatus) Västlig kilnäbb (P. occidentalis) Släktet prakttrastar (Ptilorrhoa) Fläckig prakttrast (P. leucosticta) Brunryggig prakttrast (P. castanonota) Blå prakttrast (P. caerulescens) Brunkronad prakttrast (P. geislerorum) – behandlas ofta som en underart till caerulescens Släktet vakteltrastar (Cinclosoma) Fläckig vakteltrast (C. punctatum) Svartbröstad vakteltrast (C. castanotum) Kopparryggig vakteltrast (C. clarum) Kanelvakteltrast (C. cinnamomeum) Nullarborvakteltrast (C. alisteri) Brunbröstad vakteltrast (C. castaneothorax) Västlig vakteltrast (C. marginatum) Gulögd vakteltrast (C. ajax)Andra placerar vakteltrastarna och prakttrastarna i den egna familjen Cinclosomatidae efter DNA-studier som visar att de båda grupperna inte är varandras närmaste släktingar.
Psophodidae là một họ chim trong bộ Passeriformes.[1]
Các chi Cinclosoma, Ptilorrhoa, Psophodes, Androphobus theo truyền thống được gộp cùng Orthonyx trong họ Orthonychidae (hiện nay thuộc nhánh Passeri/Orthonychida).[2] Đôi khi Eupetes và Ifrita cũng được gộp trong họ này.[3]
Năm 1985, Sibley và Ahlquist phát hiện ra rằng Orthonyx không có quan hệ họ hàng gần với phần còn lại và họ chỉ xếp mỗi chi này trong họ Orthonychidae.[4] Đồng thời họ coi phần còn lại thuộc về phân họ Cinclosomatinae trong phạm vi họ Corvidae mở rộng.[5]
Một loạt các tác giả sau này coi Cinclosoma và đồng minh như là họ Cinclosomatidae, tên gọi do Gregory Mathews đặt ra khoảng năm 1921–1922. Tuy nhiên, nếu Psophodes và Androphobus cũng được gộp trong họ này thì tên gọi lâu đời hơn là Psophodidae Bonaparte, 1854 lại có độ ưu tiên cao hơn còn nếu Eupetes cũng được gộp vào thì tên gọi Eupetidae Bonaparte, 1850 mới có độ ưu tiên cao hơn cả.[4] Họ Eupetidae trong HBW-12 (Handbook of the Birds of the World, Josep del Hoyo et al., 2007) còn gộp cả Melampitta.
Eupetes hiện nay đã rõ là không có quan hệ họ hàng gần với các loài còn lại, và nó có lẽ là nhánh rẽ ra sớm của Passerida[6] (hiện nay họ Eupetidae chỉ chứa duy nhất chi Eupetes được xếp trong nhánh Passerida/Picathartoidea, có quan hệ họ hàng gần với Chaetops và Picathartes).
Một nghiên cứu khác năm 2009 cho thấy Cinclosoma và Ptilorrhoa có quan hệ họ hàng gần với nhau nhưng không thấy là chúng có quan hệ gần với Psophodes hay Ifrita.[7]
Barker et al. (2004) gợi ý rằng Melampitta thuộc về họ Monarchidae,[8] nhưng với độ hỗ trợ yếu. Chúng và Corcoracidae dường như tạo thành một nhánh. Reddy và Cracraft (2007) cũng sử dụng cùng các gen đó lại thấy Melampitta hoặc là gần với Monarchidae (Monarcha, Grallina) hoặc là gần với Corcoracidae (Corcorax, Struthidea).[9] Dumbacher et al. (2008) lại nhận thấy nó có quan hệ với Ifrita,[10] nhưng lại không gộp đủ các đơn vị phân loại cần thiết để chỉ ra chúng thuộc về đâu. Irestedt et al. (2008) coi Melampitta là cơ sở trong Corvoidea hiểu theo nghĩa hẹp,[11] trong khi Norman et al. (2009a) cũng như Jønsson et al. (2016) gộp Ifrita cùng Monarchidae,[7][12]. Jønsson et al. (2011b) đặt Ifrita cùng Monarchidae và Melampitta trong nhánh chứa Corcoracidae và Paradisaeidae.[13] Aggerbeck et al. (2014) đặt Corcoracidae, Ifrita và Melampitta trong nhánh với Paradisaeidae.[14] Trong bất kỳ trường hợp nào như vừa nêu trên đây thì Cinclosoma, Ptilorrhoa, Melampitta và Ifrita đều không thuộc về họ Psophodidae này.
Họ Psophodidae đã từng được chia ra thành 3 chi theo Toon et al. (2013) và Jønsson et al. (2016).[12][15] Ba chi được sử dụng là do sự phân chia trong phạm vi họ này là lâu đời hơn so với khoảng thời gian phân chia người ta từng giả định. Chi Androphobus được sáp nhập vào chi Psophodes do theo Jønsson et al. (2016) thì nó là chị-em với Psophodes olivaceus (loài điển hình của chi Psophodes).[12] Các loài wedgebill (chim mỏ nêm) sẽ có tên chi là Sphenostoma (Gould 1838, điển hình cristatum) còn whipbird miền tây và whipbird Mallee trở thành chi Phodopses (Schodde & Mason 1999, điển hình nigrogularis).
Psophodidae là một họ chim trong bộ Passeriformes.