Die Vlete (Rajidae) is 'n kraakbeenvisfamilie wat hoort tot die orde Rajiformes. Daar is nege genera met meer as 200 spesies wat hoort tot dié familie. Vier van die genera met 25 spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor.
Die koppe en lywe van die familie is plat om saam met die pektorale vinne 'n plat skyf te vorm. Die stert is lank en dun en het gewoonlik twee dorsale vinne amper by die einde van die stertpunt. Daar is 'n ry stekels (dorings) op die stert en rug. Die vis het 5 kieusplete aan die onderkant van die kop. Die mond is klein en vol tandjies. Die visse van die familie is groot, 1,1 - 2 m. Hulle verkies sand of modderige bodems op die kontinentale bank van 200 tot 1 350 meter diep. Party spesies verkies vlakker water. Al die spesies is ovipaar. Al die spesies is eetbaar.
Een van die genera wat voorkom aan Suid-Afrika is:
Die Vlete (Rajidae) is 'n kraakbeenvisfamilie wat hoort tot die orde Rajiformes. Daar is nege genera met meer as 200 spesies wat hoort tot dié familie. Vier van die genera met 25 spesies kom aan die Suid-Afrikaanse kus voor.
La família dels raids (Rajidae) és constituïda per peixos de l'ordre dels raïformes i a la qual pertanyen les rajades.[3]
Mengen organismes bentònics.[5]
Es troba a tots els mars i oceans de la Terra.[4][5]
Llurs aletes són considerades una delicadesa gastronòmica.[5]
La família dels raids (Rajidae) és constituïda per peixos de l'ordre dels raïformes i a la qual pertanyen les rajades.
Die Echten Rochen (Rajidae) sind mit 17 Gattungen und über 160 Arten die größte Familie der Rochen.
Echte Rochen leben in allen Weltmeeren von der Arktis bis zur Antarktis. Die meisten Arten leben in den gemäßigten Meeren auf Schlamm-, Sand- oder Kiesgrund. In den Tropen sind sie selten. In Polynesien, Hawaii, Mikronesien, der Karibikküste Südamerikas und in Korallenriffen fehlen sie.
Die Echten Rochen haben einen rhombischen (rautenförmigen), stark abgeflachten Körper. Der schlanke, stachellose Schwanz ist deutlich abgesetzt. Zu beiden Seiten des Schwanzes haben sie schwache elektrische Organe. Der Schwanz ist schlank, hat zwei Seitenfalten und trägt zwei reduzierte Rücken- und eine kleine Schwanzflosse. Es gibt Arten mit spitzem und mit stumpfem Rostrum. Die Haut ist rau mit kleinen Dornen und Höckern besetzt. Die Weibchen sind meist deutlich größer als die Männchen. Flachwasserarten sind auf der Unterseite hell, fast weiß. Arten aus der Tiefsee sind auf beiden Seiten dunkel. Fünf Kiemenpaare befinden sich auf der Unterseite. Das Maul ist gerade bis gebogen und mit zahlreichen Zähnen besetzt. Echte Rochen fressen bodenbewohnende Organismen. Die Fortbewegung erfolgt durch wellenförmige Bewegungen (Undulation) ihrer stark vergrößerten Brustflossen.
Der bekannteste Rajide ist der Nagelrochen (Raja clavata), der an den europäischen Küsten vom Schwarzen Meer bis zur Barentssee lebt. Ebenfalls verbreitet ist der Fleckenrochen (Raja montagui). Der Glattrochen (Dipturus batis) steht mittlerweile als „Vom Aussterben bedroht“ auf der Roten Liste der IUCN.
Im Gegensatz zu allen anderen Rochen, die ovovivipar (Ei-Lebend-gebärend) sind, legen die Echten Rochen Eier, die im Volksmund „Nixentasche“ oder „Nixentäschchen“ genannt werden. Die hornige Eikapsel ist rechteckig, mit einem Faden an jeder Ecke. In der Kapsel sind Schlitze, durch die das Meerwasser einströmen und den Embryo mit Sauerstoff versorgen kann. Man kann an der Form der Eier die Art erkennen. Die Jungrochen schlüpfen nach 4 bis 14 Monaten.
Die ursprünglich als Unterfamilie Arhynchobatinae den Echte Rochen zugeordneten „Weichnasenrochen“ gelten heute meist als eigenständige Familie (→ Arhynchobatidae)[4], die Gattungen Cruriraja, Fenestraja und Gurgesiella wurden der Familie Gurgesiellidae zugeordnet.[2]
Echt rochen (Rajidae), uk tääpler(?)[1] san en famile faan graselfasker (Chondrichthyes). Jo san det gratst famile faan a rochen (Rajomorphii) mä 15 sköölen an knaap 180 slacher.
Efter Wikispecies san't ~ 30 sköölen:
Amblyraja - Anacanthobatis - Arhynchobatis - Atlantoraja - Bathyraja - Breviraja - Brochiraja - Cruriraja - Dactylobatus - Dentiraja – Dipturus - Fenestraja - Gurgesiella - Indobatis – Irolita - Leucoraja - Malacoraja - Neoraja - Notoraja - Okamejei - Orbiraja – Pavoraja - Psammobatis - Pseudoraja - Raja - Rajella - Rhinoraja - Rioraja - Rostroraja - Sympterygia - Zearaja
Echt rochen (Rajidae), uk tääpler(?) san en famile faan graselfasker (Chondrichthyes). Jo san det gratst famile faan a rochen (Rajomorphii) mä 15 sköölen an knaap 180 slacher.
Prave raže ili raje (Rajidae) su grupa riba sa hrskavičavim skeletom, rušljoriba, koje imaju jako dorzo-ventralno (leđno-trbušno) spljošteno tijelo spojeno sa grudnim perajima. Tijelo je romboidnog oblika i odvojeno je od zakržljalog i tankog repa. Repno peraje je slabo razvijeno, a sam rep nema odbrambenih bodlji. Grudna peraja obuhvataju i glavu gradeći naprijed špic. Koža nije sasvim glatka već se na njoj nalazi nekoliko krljušti sa bodljama. Polažu jaja koja su zaštićena čvrstom ljuskom i imaju krupe nastavke kojima se kače za morsko dno.
Najznačajniji predstavnici ove porodice raža su:
Ostale vrste (ima ih oko 200) svrstane su u 25 rodova:
Prave raže ili raje (Rajidae) su grupa riba sa hrskavičavim skeletom, rušljoriba, koje imaju jako dorzo-ventralno (leđno-trbušno) spljošteno tijelo spojeno sa grudnim perajima. Tijelo je romboidnog oblika i odvojeno je od zakržljalog i tankog repa. Repno peraje je slabo razvijeno, a sam rep nema odbrambenih bodlji. Grudna peraja obuhvataju i glavu gradeći naprijed špic. Koža nije sasvim glatka već se na njoj nalazi nekoliko krljušti sa bodljama. Polažu jaja koja su zaštićena čvrstom ljuskom i imaju krupe nastavke kojima se kače za morsko dno.
Rauskat (lat. Rajidae) ollah rauskukaloin lahkoh kuului kalaheimo.
Skates are cartilaginous fish belonging to the family Rajidae in the superorder Batoidea of rays. More than 150 species have been described, in 17 genera.[2] Softnose skates and pygmy skates were previously treated as subfamilies of Rajidae (Arhynchobatinae and Gurgesiellinae), but are now considered as distinct families.[2] Alternatively, the name "skate" is used to refer to the entire order of Rajiformes (families Anacanthobatidae, Arhynchobatidae, Gurgesiellidae and Rajidae).[2]
Members of Rajidae are distinguished by a stiff snout and a rostrum that is not reduced.[3][4]
Skates belong to the ancient lineage of cartilaginous fishes. Fossil denticles (tooth-like scales in the skin) resembling those of today's chondrichthyans date at least as far back as the Ordovician, with the oldest unambiguous fossils of cartilaginous fish dating from the middle Devonian. A clade within this diverse family, the Neoselachii, emerged by the Triassic, with the best-understood neoselachian fossils dating from the Jurassic. This clade is represented today by sharks, sawfish, rays and skates.[5]
The skate belongs to the class Chondrichthyes. This class consists of all the cartilaginous fishes, including sharks and stingrays. Chondrichthyes is divided into two subclasses; of which Elasmobranchii includes skates, rays, and sharks. Skates are the most diverse elasmobranch group, comprising over 20% of the known species. The number of species is likely to increase as taxonomic issues are resolved and new species are identified.[6] There are 17 genera recognized in the family Rajidae:[2]
Skates have more valid species (574) than any other group of cartilaginous fishes. Since 1950, 126 new species of skates have been discovered. Five scientists take credit for the rapid increase of findings. The Rajidae are considered monophyletic because of their similarity in appearance. There are 13 genera and about 245 valid species. However, there is little information about the diets of about 24% of these species. There are at least 45 dubious species of skates worldwide.[7]
Skates are cartilaginous fishes like other Chondrichthyes, however, skates, like rays and other Rajiformes, have a flat body shape with flat pectoral fins that extend the length of their body.[8] A large portion of the skate's dorsal body is covered by rough skin made of placoid scales. Placoid scales have a pointed tip that is oriented caudally and are homologous to teeth. Their mouths are located on the underside of the body, with a jaw suspension common to Batoids known as euhyostyly.[9] Skate's gill slits are located ventrally as well, but dorsal spiracles allow the skate to be partially buried in floor sediment and still complete respiratory exchange.[10] Also located on the dorsal side of the skate are their two eyes which allow for predator awareness.[8] In addition to their pectoral fins, skates have a first and second dorsal fin, caudal fin and paired pelvic fins. Distinct from their rhomboidal shape is a long fleshy slender tail. While skate anatomy is similar to other Batoidea, features such as their electric organ and mermaid's purse create clear distinctions.
Skates produce their young in an egg case called a mermaid's purse. These egg cases have distinct characteristics that are individualized to each species.[11][12] This makes a great tool for identifying different species of skates. One of these identifiable structures is the keel. The keel is a flexible ridge that runs along the outside of the structure. Another characteristic is the number of embryos in the egg case. Some species contain only one embryo while others can have up to seven. The size of the fibrous shell around the case is another characteristic. Some species have thick layers on the exterior.
The electric organ is a characteristic exclusive to aquatic species. Among the Chondrichthyes, the only groups to possess electric organs are the electric ray and the skates. Unlike many other electrogenic fishes, skates are unique in having paired electric organs which run longitudinally through the tail in the lateral musculature of the notochord.[13] The impulses put out by the electric organs of the skate are considered to be weak, asynchronous, long-lasting signals.[14] Although the anatomy of the skate's electric organ is well described, its function is poorly understood. Some research suggests the electric impulses are too weak to be a mechanism used for defense or hunting. It is also too irregular to be useful for electrolocation purposes.[14] The most reasonable explanation in the literature suggests that the electric organ discharges may be used as a form of communication used for reproduction purposes.[14]
Skates are primarily found from the intertidal down to depths greater than 3,000 m (9,843 ft).[7] They are most commonly found along outer continental shelves and upper slopes.[15] They are typically more diverse at higher latitudes and in deep-water. In fact, skates are the only cartilaginous fish taxon to exhibit more diversity of species at higher latitudes. A cool, temperate to polar water in the deep sea can be a favorable environment for skates.[6] As the water becomes more shallow and warmer, skates are seen to be replaced by stingrays. Skates are absent from brackish and freshwater environments. However, there is a single estuarine species that has been found in Tasmania, Australia. Also, the Connecticut Department of Environmental Protection has caught and studied skates within the Long Island Sound estuary.[16] Some skate fauna have been found inhabiting areas of rock cobble and high rocky relief.
Skates mate at the same nursery ground each year. In order to fertilize the egg, males use claspers, a structure attached to the pelvic fins. The claspers allow them to direct the flow of semen into the female's cloaca. Skates are oviparous, meaning they lay eggs with very little development in the mother. This is one major difference from rays, which are viviparous, meaning they give birth to live young. When a female skate is fertilized, a protected case forms around the embryo called an egg case, or more commonly mermaid's purse. This egg case is then deposited out of the mother's body onto the ocean floor where the skates develop for up to 15 months before they enter the external environment.
The majority of skates feed on bottom dwelling animals, such as shrimp, crab, oyster, clams, and other invertebrates. To feed on these animals they have grinding plates in their mouths. Filter feeding rays that eat plankton have gill rakers. Skates are an influential part of the food webs of demersal marine communities. They utilize similar resources to those of other upper trophic-level marine predators, such as seabirds, marine mammals, and sharks. The flattened body shape, ventral eyes and well developed spiracles of the skate allows them to live benthically, buried in the sediment or using a longitudinal undulation of the pectoral fins known as Rajiform locomotion to glide along the water floor.[17] Current research suggests that some species of skates, in addition to their Rajiform locomotion, use their pelvic fins to perform ambulatory locomotion.[18] This form of locomotion performed by the skate is being explored as a possible origin for our own development of walking by looking for similar neural pathways used for movement between skates and animals walking on land.[19]
Skates are like stingrays in that they have five pairs of gill slits that are located ventrally, which means on the underside of their body (unlike sharks that have their gills located on their sides). Skates and rays both have pectoral fins that are flat and expanded, which are typically fused to the head. Both skates and stingrays typically have their eyes on top of their head. Skates also share similar feeding habits with rays.
Skates are different from rays in that they lack a whip-like tail and stinging spines. However, some skates have electric organs located in their tail. The main difference between skates and rays is that skates lay eggs, whereas rays give birth to live young.
Moreover, skates can be more abundant than rays, and are fished for food in some parts of the world.[20]
Skates have slow growth rates and, since they mature late, low reproductive rates. As a result, skates are vulnerable to overfishing and appear to have been overfished and are suffering reduced population levels in many parts of the world.
In 2010, Greenpeace International added the barndoor skate, bottlenose skate, and maltese skate to its seafood red list. "The Greenpeace International seafood red list is a list of fish that are commonly sold in supermarkets around the world, and which have a very high risk of being sourced from unsustainable fisheries."[23]
{{cite book}}
: CS1 maint: others (link) Skates are cartilaginous fish belonging to the family Rajidae in the superorder Batoidea of rays. More than 150 species have been described, in 17 genera. Softnose skates and pygmy skates were previously treated as subfamilies of Rajidae (Arhynchobatinae and Gurgesiellinae), but are now considered as distinct families. Alternatively, the name "skate" is used to refer to the entire order of Rajiformes (families Anacanthobatidae, Arhynchobatidae, Gurgesiellidae and Rajidae).
Members of Rajidae are distinguished by a stiff snout and a rostrum that is not reduced.
Los rájidos o ráyidos (Rajidae) son una familia de peces elasmobranquios del orden Rajiformes conocidos vulgarmente como rayas. Son bentónicos y se distribuyen por todos los océanos y a todas las profundidades. Son ovíparos.
Los rájidos se distribuyen por todos los océanos, del Ártico al Antártico. Son peces bentónicos que viven en todas las profundidades, desde el litoral hasta la región abisal; algunas especies penetran en aguas salobres. Son raros en aguas tropicales someras o cerca de los arrecifes de coral.[1]
El disco del cuerpo es cuadrangular o romboidal, la boca es transversal o arqueada y posee numerosos dientes. Tienen cinco pares de hendiduras branquales situadas en la región ventral. La cola es muy delgada, con pliegues laterales. En general poseen las dos aletas dorales y la aleta caudal reducidas. Tienen órganos eléctricos de poca intensidad desarrollados a partir de los músculos caudales. La mayoría de las especies tienen la piel espinosa con una hilera de espinas a lo largo de la línea media dorsal.[1]
Los rájidos son ovíparos; los huevos están contenidos en una cápsula con cuatro largas puntas. Según el registro fósil, este grupo había sido ovovivíparo, de modo que han sufrido una reversión a la reproducción ovípara. Las rayas se alimentan de otros animales bentónicos.[1]
Los rájidos incluyen 271 especies repartidas en 29 géneros:[1]
Los rájidos o ráyidos (Rajidae) son una familia de peces elasmobranquios del orden Rajiformes conocidos vulgarmente como rayas. Son bentónicos y se distribuyen por todos los océanos y a todas las profundidades. Son ovíparos.
Rajidae arrain rajiformeen familia da, mundu osoko ozeanoetan bizi dena[1].
FishBasek familiak 271 espezie dituela dio, 29 generotan banaturik:[2]
Rajidae arrain rajiformeen familia da, mundu osoko ozeanoetan bizi dena.
Rauskut (Rajidae) on rauskukaloihin kuuluva rustokalaheimo, jonka lajit elävät pääosin valtamerissä.
Vanhimmat rauskujen heimoon kuuluvat fossiilit on ajoitettu myöhäiselle liitukaudelle. Nykyään sukuja heimossa on 26 ja lajimäärä vaihtelee lähteittäin 257-290 lajin välillä.[2][3][4]
Rauskut ovat litteitä kaloja, joilla on suuret rintaevät ja ruumis on vinoneliön tai sydämen muotoinen. Lajien koko vaihtelee pienestä suureen ja niiden pituus on 20–250 cm ja ruumiin leveys on 12–180 cm. Pyrstö on kapea ja kaksi pientä selkäevää sijaitsevat lähellä pyrstön kärkeä. Suuret ruiskureiät sijaitsevat aivan silmien yläpuolella. Monien lajien iho on piikkinen ja erityisesti koirailla on piikkejä rintaevissä. Suu sijaitsee pään alapuolella ja on vino tai kaareva. Hammasrivejä suussa on kummassakin leuassa 30–70 ja hampaat ovat pienet ja pyöreäkärkiset.[4][5]
Rauskujen heimon lajeja tavataan kaikista valtameristä sekä kylmistä että lämpimistä vesistä. Ne ovat pääasiassa suolaisen veden kaloja, mutta muutamia lajeja tavataan myös murtovedestä. Rauskut viihtyvät mutaisilla ja hiekkaisilla pohjila ja niitä on tavattu aina yli 4 000 metrin syvyydestä. Kalojen ravintoa ovat selkärangattomat eläimet, kuten äyriäiset, pääjalkaiset ja simpukat.[4][5]
Kaikki lajit ovat ovipaarisia eli naaras munii suurikokoisia munakoteloita, joiden pinnalla on piikkejä. Poikaset voivat kuoriutuvat munistaan vasta usean kuukauden kuluttua munimisesta. Fossiilitutkimusten perusteella nykyiset munivat rauskut ovat kehittyneet eläviä poikasia synnyttäneistä rauskuista.[4][5][6]
Monet rauskujen heimon lajeista ovat tärkeitä kalastuksen kohteita.[5]
Rauskut (Rajidae) on rauskukaloihin kuuluva rustokalaheimo, jonka lajit elävät pääosin valtamerissä.
Les Rajidae sont une famille de raies.
Selon ITIS (14 octobre 2014)[1] :
Selon FishBase (14 octobre 2014)[2] :
Rajidae de Blainville, 1816 è una famiglia di pesci cartilaginei appartenente all'ordine Rajiformes.[1]
Si differenziano dalle altre razze grazie al corpo chiaramente distinto in due regioni, alla coda relativamente corta,[2] e al rostro di dimensioni generalmente non ridotte.[3] Sono la famiglia più numerosa all'interno del loro ordine, comprendendo più di 150 specie.[4] Sono ovipare.
Queste razze presentano un corpo compresso dorso-ventralmente che assume la forma di un "disco" (spesso di forma romboidale o quadrangolare)[5] seguito dalla coda: nell'adattamento alla vita bentica la pinna caudale ha infatti perso ogni funzione locomotoria ed è stata sostituita dalle pinne pettorali, molto ampie.[6] La coda è sempre più corta del doppio della larghezza del disco, e su di essa si trovano le due pinne dorsali, molto ridotte e talvolta mancanti.[7] La pinna anale è sempre assente. Le pinne ventrali sono solitamente bilobe, simmetriche e separate da un setto; da esse nei maschi si sviluppano gli pterigopodi.
Le dimensioni di queste razze possono variare dai 20-30 cm di specie come Rajella nigerrima agli oltre 200 di alcune specie dei generi Dipturus e Beringraja.[7][4]
La colorazione è molto variabile, talvolta anche all'interno della stessa specie, ma di solito si mantiene sui toni di marrone e grigio. Sul dorso possono essere presenti spine di diverse dimensioni e sono comuni disegni come reticoli, ocelli e macchie. Le scaglie sono placoidi. Il ventre è generalmente più chiaro del dorso, con l'eccezione delle specie tipiche di acque profonde,[6] in cui la colorazione è più uniforme.[7]
Le aperture branchiali sono cinque paia, in posizione ventrale e irrorate tramite spiracoli posti dietro gli occhi; questa caratteristica permette al pesce di continuare a respirare anche quando parzialmente sepolto nel fondale.[8] Anche la bocca si trova in posizione ventrale. I denti, disposti su più file, sono in genere più appuntiti nei maschi a causa della necessità di trattenere la femmina durante l'accoppiamento.[9]
Nella struttura scheletrica delle razze possono essere individuate tre regioni: quella cefalica, che include il rostro cartilagineo e il cranio, quella toracica, e quella caudale; queste ultime sono separate dal cinto pelvico. Come negli altri Elasmobranchi, le vertebre sono anficeliche (a doppio cono) e il loro pattern di calcificazione può essere importante dal punto di vista sistematico. Nel corpo della vertebra sono inoltre visibili gli anelli di accrescimento, a bande ialine (dovute a periodi poco favorevoli alla crescita e che nelle specie tipiche di acque temperate corrispondono alla stagione invernale) e opache, che permettono di stabilire l'età del pesce.[10]
L'apparato digerente è caratterizzato da un intestino particolarmente corto per un vertebrato. Per aumentare la superficie di assorbimento è presente la valvola spirale, nelle razze formata da pliche imbutiformi.[11]
Queste razze presentano inoltre un paio di deboli organi elettrici,[5] le cui fibre sono poste nella muscolatura laterale della notocorda e percorrono la coda. Sebbene l'anatomia di tali organi sia ora comunemente studiata e ben compresa, non ci sono prove sufficienti per suggerire quale sia la funzione degli stessi: alcune ricerche suggeriscono che questi organi siano utilizzati nella comunicazione intraspecifica, in quanto gli impulsi elettrici sono troppo deboli per essere utili nella caccia o nella difesa, e troppo irregolari per rappresentare una forma di elettroricezione.[12]
L'apparato riproduttore maschile è composto all'interno da testicoli, vasi deferenti e la ghiandola di Leydig, all'esterno da pterigopodi il cui scheletro cartilagineo si irrigidisce con la crescita.[13]
Nelle femmine l'apparato riproduttore è formato da due ovari e ovidotti. I primi sono piccoli e bianchi negli esemplari immaturi e assumono un colore giallastro a maturità, dovuto alle uova ricche di tuorlo. Gli ovidotti presentano ghiandole per la secrezione delle capsule ovariche ("borsellino della sirena").[14]
Le capsule ovariche hanno caratteristiche ben distinte per ogni specie e sono molto importanti nell'identificazione delle stesse.[15][16] Per quanto riguarda le caratteristiche generali, le capsule hanno una forma quadrangolare e sono composte da una camera embrionale circondata da quattro frange e quattro corna cave situate agli angoli, le quali facilitano la respirazione dell'embrione.[17]
Le razze sono pesci adattati alla vita sul fondale, e la loro dieta è composta principalmente da invertebrati bentonici come crostacei e molluschi; le specie di dimensioni maggiori si nutrono anche di pesci ossei.[18][2] L'alimentazione può variare con la stagione e l'età, mentre non sembrano esserci particolari differenze in base al sesso.[18] Dato l'ampio spettro trofico, queste razze sono una componente importante delle reti trofiche delle comunità marine demersali. Talvolta si nutrono anche di animali catturati nella colonna d'acqua.[6]
A differenza di molte altre razze, le specie appartenenti alla famiglia Rajidae sono esclusivamente ovipare.[2] L'oviparità di questa famiglia non è da considerarsi come una caratteristica ancestrale ma una acquisita, e la capacità di produrre capsule si è probabilmente evoluta per ridurre la predazione.[19] Queste razze si accoppiano ogni anno nelle stesse aree di deposizione (“nursery”), e nelle specie tipiche di aree temperate il periodo riproduttivo corrisponde all'estate. A seguito di rituali di corteggiamento piuttosto complessi, i maschi utilizzano lo pterigopodio per dirigere il flusso dello sperma nella cloaca della femmina, la quale lo conserva nella ghiandola dell'ovidotto. Dopo la fecondazione si ha la secrezione delle capsule ovariche, che sono deposte in gruppi sul fondale, coperte da una sostanza vischiosa e talvolta sepolte.[20]
Queste razze sono diffuse in tutti gli oceani, dalla zona intertidale a 3.000 metri di profondità.[2] Si trovano più comunemente sulla piattaforma continentale e si ha maggior diversità a latitudini elevate e in acque profonde;[21] le acque fredde sono infatti un ambiente che favorisce le specie di questa famiglia.[16] Sono rare in aree tropicali, in particolare nei pressi delle barriere coralline,[2][5] e sono assenti dal mar Rosso.[22] Sono assenti anche dalle acque dolci, ma ne esiste una specie tipica di acque salmastre, Zearaja maugeana, che abita gli estuari della Tasmania.[23]
Appartengono alla classe Chondrichthyes. I primi fossili di scaglie placoidi riconducibili ai condritti risalgono almeno all'Ordoviciano, con i più antichi fossili di pesci cartilaginei risalenti al Devoniano medio. L'origine della famiglia Rajidae è datata al Cretacico superiore.[5]
Alcuni sottogruppi precedentemente classificati come sottofamiglie di Rajidae (Arhynchobatinae e Gurgesiellinae), sono ora considerati famiglie distinte.
La famiglia Rajidae comprende 17 generi viventi:[4]
Come tipico per i pesci cartilaginei, le razze hanno un tasso di crescita lento e raggiungono la maturità sessuale in tarda età, portando a un basso tasso riproduttivo. Di conseguenza, sono vulnerabili alla sovrapesca e le popolazioni sono in calo in molte parti del mondo a causa delle numerose catture: anche se queste sono in gran parte accidentali, difficilmente l'animale viene liberato vivo.[24] Una delle specie particolarmente influenzate da questo fenomeno è Dipturus bates, classificato dalla lista rossa IUCN come "in pericolo critico".[25] Altre specie, tra cui Zearaja maugeana,[26] sono considerate in pericolo a causa del loro ristretto areale.
Rajidae de Blainville, 1816 è una famiglia di pesci cartilaginei appartenente all'ordine Rajiformes.
Si differenziano dalle altre razze grazie al corpo chiaramente distinto in due regioni, alla coda relativamente corta, e al rostro di dimensioni generalmente non ridotte. Sono la famiglia più numerosa all'interno del loro ordine, comprendendo più di 150 specie. Sono ovipare.
Rombinės rajos (lot. Rajidae, angl. Skates, vok. Echte Rochen) – rombinių rajožuvių (Rajiformes) šeima. Kūnas rombo formos, plokščias, uodega plona, aiškiai skiriasi nuo liemens. Maitinasi smulkiomis žuvimis ir vėžiagyviais.
Paplitusios šaltesniuose vandenyse. Kiaušiniai vystosi pakibę ant augalų.
Šeimoje yra 25 gentys ir 229 rūšys.
Rombinės rajos (lot. Rajidae, angl. Skates, vok. Echte Rochen) – rombinių rajožuvių (Rajiformes) šeima. Kūnas rombo formos, plokščias, uodega plona, aiškiai skiriasi nuo liemens. Maitinasi smulkiomis žuvimis ir vėžiagyviais.
Paplitusios šaltesniuose vandenyse. Kiaušiniai vystosi pakibę ant augalų.
Šeimoje yra 25 gentys ir 229 rūšys.
Rajidae zijn een familie uit de orde van de Rajiformes.
De volgende geslachten zijn bij de familie ingedeeld:[1]
Rajidae zijn een familie uit de orde van de Rajiformes.
Skatefamilien er ein fiskefamilie av avflata bruskfiskar .
I norske farvatn lever det sju skateartar.[1] Desse er:
Skatefamilien er ein fiskefamilie av avflata bruskfiskar .
Skatefamilien er en gruppe med ekte skater som omfatter de alle fleste skatene, over 200 arter. Alle de 7 norske artene finnes i denne familien. Den deles i to underfamilier, de hardnesede (Rajinae) og de bløtnesede skatene (Arhynchobatinae).
Skater vokser langsomt og blir sent voksne, og har følgelig lav reproduksjonsrate. De er derfor sårbare for overfiske, fordi bestanden tar seg så langsomt opp igjen. Mange steder i verden er det synkende bestander på grunn av fiske. Skaten Raja laevis er av Verdens naturvernunion.[1] ansett for å være sterkt nedfisket. For mange andre arter mangler det data til å kunne fastslå situasjonen. In 2010 la Greenpeace til Dipturus laevis, Rostroraja alba, Atlantoraja castelnaui og Leucoraja melitensis til sin rødliste for sjømat, og alle er i dag ansett for truet eller kritisk truet grunnet fiske.[2]
I Norske farevann er det syv skatearter, som alle tillhører skatefamilien.[3] Disse er:
Det er registrert 30 slekter i skatefamilien.[4][5]
Hardnesede skater
Bløtnesede skater
Skatefamilien er en gruppe med ekte skater som omfatter de alle fleste skatene, over 200 arter. Alle de 7 norske artene finnes i denne familien. Den deles i to underfamilier, de hardnesede (Rajinae) og de bløtnesede skatene (Arhynchobatinae).
Rajowate[2], płaszczkowate[3], płaszczki właściwe[4] (Rajidae) – rodzina ryb chrzęstnoszkieletowych z rzędu rajokształtnych (Rajiformes). Niektóre gatunki są poławiane w celach konsumpcyjnych.
Wody oceaniczne całego świata, od zimnych do bardzo ciepłych. W ciepłych wodach spotykane w głębszych, chłodniejszych warstwach.
Ciało silnie spłaszczone grzbietobrzusznie, kształt zwykle romboidalny. Wierzchnia część ciała pokryta kolcami, których wielkość i rozmieszczenie jest zależna od gatunku. Płetwy piersiowe bardzo szerokie, zwykle z kolcami. Pięć par szczelin skrzelowych. Tryskawki dobrze rozwinięte. Na wąskim ogonie brak kolców, są natomiast dwie małe płetwy grzbietowe i narządy elektryczne. Ubarwienie zależne od podłoża (mimetyzm) i wieku ryby. Dymorfizm płciowy przejawia się szerszym dyskiem i lepiej rozwiniętymi kolcami u samic. Rajowate są rybami jajorodnymi.
Raje prowadzą przydenny tryb życia, często zagrzebane w piasku lub mule. Żywią się rybami i skorupiakami.
Rodzaje zaliczane do tej rodziny[5]:
Amblyraja — Beringraja — Breviraja — Cruriraja — Dactylobatus — Dentiraja — Dipturus — Fenestraja — Gurgesiella — Hongeo — Leucoraja — Malacoraja — Neoraja — Okamejei — Raja — Rajella — Rostroraja — Zearaja
Rajowate, płaszczkowate, płaszczki właściwe (Rajidae) – rodzina ryb chrzęstnoszkieletowych z rzędu rajokształtnych (Rajiformes). Niektóre gatunki są poławiane w celach konsumpcyjnych.
Rajídeos (Rajidae)[1] é uma família de raias com cerca de 200 espécies agrupadas em 14 géneros.[2]
São animais demersais que ocorrem em todos os oceanos, desde o Ártico à Antártica, desde águas costeiras até regiões abissais; chegam a entrar em estuários mas, em águas tropicais, são raras em águas baixas ou perto de recifes de coral. A cauda é fina, mas apresenta pregas laterais e uma reduzida barbatana; no entanto, ostenta duas dorsais. Possuem órgãos eléctricos nos músculos caudais. A pele apresenta dentículos, geralmente numa linha ao longo da linha média do dorso. São ovíparos, produzindo ovos com uma cápsula coriácea quadrangular, com filamentos nas pontas.
Nota: Os géneros marcados com * são colocados por outros autores na família Arhynchobatidae:[3]
Rajídeos (Rajidae) é uma família de raias com cerca de 200 espécies agrupadas em 14 géneros.
Ovo aberto de Raja binoculataSão animais demersais que ocorrem em todos os oceanos, desde o Ártico à Antártica, desde águas costeiras até regiões abissais; chegam a entrar em estuários mas, em águas tropicais, são raras em águas baixas ou perto de recifes de coral. A cauda é fina, mas apresenta pregas laterais e uma reduzida barbatana; no entanto, ostenta duas dorsais. Possuem órgãos eléctricos nos músculos caudais. A pele apresenta dentículos, geralmente numa linha ao longo da linha média do dorso. São ovíparos, produzindo ovos com uma cápsula coriácea quadrangular, com filamentos nas pontas.
Vatoz balığıgiller (Rajidae) Vatoz (Rajiformes) takımına ait bir balık ailesidir. 200'den fazla türü, 27 cins altında tanımlanmıştır.
Arktika'dan Antarktika'ya kadar tüm dünya denizlerinde görülürler. Birçok türü deniz dibindeki kum ve çamurlarda yaşarlar. Tropik bölgelerde çok nadir görülürler. Polinezya, Hawai, Mikronezya ve Karayiplerde ve mercan resiflerinde bulunmazlar.
Vatoz balığıgiller, eşkenar dörtgen biçiminde ve yassı gövdeleri vardır. İnce ve dikensiz kuyrukların önemi azalmıştır. Kuyruğun her iki tarafında zayıf birer elektrik organı bulunur. Sivri ve küt burunlu kuyrukları olan türleri de bulunur. Derisinde küçük dikenler ve çıkıntılar bulunur. Dişiler erkeklerden belirgin şekilde daha büyüktür. Sığ sularda yaşayanların alt tarafları açık renk nerdeyse tamamen beyazdır. Derin sularda yaşayanların ise her iki yüzleri de koyu renklidir. Oldukça büyük yüzgeçleriyle dalgalanma hareketleri yaparak ilerler.
En büyük türü olan Bathyraja hesperafricana, batı Afrika sahillerinde, 750 metre ile 2000 metre arasındaki derin sularda yaşar ve boyu 3.5 metreye kadar ulaşır. En küçük türü ise dişileri en fazla 31.2 cm., erkekleri 29.5 cm.ye ulaşabilen Psammobatis extentadır ve Güney Atlantik'te Brezilya sahillerinde, kıyıya daha yakın yerlerde yaşar.
En bilinen Rajidae, Karadenizden Baltık denizine kadar Avrupa sahillerinde yaşayan Raja clavatadır. Aynı şekilde Raja montagui de yaygın bir türdür. Dipturus batis ise IUCN Kırmızı Listesinde "Kritik tehlikede" olarak görünmektedir.
Vatoz balığıgiller (Rajidae) Vatoz (Rajiformes) takımına ait bir balık ailesidir. 200'den fazla türü, 27 cins altında tanımlanmıştır.
Вони характеризуються широким диском, що має більш-менш ромбовидну форму й звичайно покритим великими шипами й невеликими шипиками. Грудні плавники доходять до рила або зливаються поперед нього. Спинних плавців, як правило, два. Хвостовий плавець скорочений до маленької перетинчастої складки, а в дорослих іноді зовсім відсутній. Багато видів мають рудиментарні електричні органи з боків хвоста. Для ромбових скатів типова надзвичайно сильна індивідуальна, вікова й статева мінливість. Молоді особини помітно відрізняються від дорослих пропорціями тіла, ступенем шиповатості, будовою зубів й інших особливостей. Самки звичайно значно крупніші самців і мають більше широкий диск із більше розвиненими шипами.
Ромбові скати не досягають особливо великих розмірів. Максимальна довжина різних видів перебуває, як правило, у межах від 35 до 180 см. Правда, найбільший з європейських скатів — гладкий скат (Raja batis) — може досягати 2,5 м у довжину й більше 1,5 м завширшки, при вазі 60-74 кг.
Ці скати широко поширені в морях й океанах. Вони особливо характерні для холодноводних (є в Арктиці й Антарктиці) і помірковано тепловодних районах, але зустрічаються й у тропічній смузі, де звичайно живуть на значних глибинах. Більша частина видів цієї родини належить до числа мешканців прибережних мілководь, але є й глибоководні форми. Сім видів відомі, зокрема, із глибини більше 2000 м.
Всі представники цієї родини розмножуються, відкладаючи на дно яйця, укладені в рогову капсулу. Така капсула забарвлена в темно-каштановий, коричневий або чорний колір і має чотирикутну форму й оснащенна по кутах трубчастими відростками, які в деяких видів сильно подовжені. За допомогою цих відростків капсула прикріплюється до дна. Як показали спостереження в акваріумі, самка звичайно відкладає яйця парами з перервою в 1-5 днів, і загальний період розмноження може бути дуже тривалим. Він триває іноді кілька місяців підряд. Загальне число відкладених капсул, очевидно, сильно варіює в різних видів, становлячи від 4-5 до 50 і більше. Інкубація яєць триває від 4 до 14 місяців.
Ромбові скати належать до числа донних риб. Стривожені, вони звичайно ще сильніше притискаються до ґрунту, причому забарвлення їх, як й у камбал, може мінятися залежно від кольору поверхні, на якій вони лежать. Улюблене місце перебування цих риб — гладке піщане або черепашникове дно. Удень скати, як правило, малоактивні й спокійно лежать на дні, іноді закопуючись у ґрунт настільки, що на поверхні залишаються тільки очі, бризгальця й частина спини. При зариванні вони використають грудні плавці для того, щоб накидати пісок собі на спину.
У той же час ці скати нерідко піднімаються в товщу води, переслідуючи здобич і іноді навіть спостерігаються на поверхні. Під час плавання вони махають грудними плавцями, як крильми і якщо є потреба можуть пересуватися досить швидко. Полюючи за плаваючою здобиччю, скати не можуть схопити її в результаті прямої атаки, тому що ротовий отвір у них розташовано на нижній стороні голови. У цьому випадку вони спочатку напливають на свою жертву зверху, а потім притискають до дна й заковтують.
У Чорному морі зустрічається один 1 вид — морська лисиця (Raja clavata) належить до числа видів, широко розповсюджених біля берегів Європи й Північної Африки (від Канарських островів до Норвегії). Уздовж середньої лінії тіла в нього розташований ряд з 24-32 великих шипів.[2] У цього виду самки досягають 125 см у довжину, а самці — 70—85 см. Морська лисиця тримається звичайно на невеликій глибині, але опускається іноді досить глибоко. У Чорному морі цей скат зустрічається до глибини 100 м. Їжу цього виду становлять риба й десятиногі раки, а також донні молюски. Розмноження відбувається в літню пору, причому самиця відкладає кілька десятків яєць, розвиток яких триває 4,5-5,5 місяці. молодь, що вилупилася, має 12-13 см у довжину й 8 см завширшки. Господарське значення цього скату в наших водах незначне, але в Північному морі він становить деякий прилов у траловому рибальстві.
Cá đuối Skate (Danh pháp khoa học: Rajidae) là một họ cá đuối trong bộ cá đuối (Rajiformes), chúng là những loài cá có quan hệ gần gũi với cá mập. Cá đuối cùng với cá mập tạo thành nhánh elasmobranch, một lớp phụ của cá sụn.
Thay vì có xương sống làm bằng xương, cá mập, cá đuối có bộ xương làm từ sụn mềm và uyển chuyển. Giống các loài cá đuối ó, cá đuối skate thường có thân bẹt, với một đuôi dài. Đa số các loài sống ở đáy biển, nơi hình dạng của chúng giúp chúng trốn dễ dàng bằng cách chôn vùi trong cát. Tuy nhiên, cũng có một số khác biệt giữa cá đuối skate và cá đuối ó. Không giống một số loài cá đuối ó, không có loài cá đuối skate nào có gai chích độc ở đuôi, nhưng chúng có hàng gai nhọn để tự vệ. Skate có đuôi ngắn hơn và vây hậu môn có thể có hai thùy thay vì một, thùy đầu tiên đôi khi trông giống một cái chân biến đổi nhỏ, được gọi là crus (cuống, chân, đùi), và được dùng để phụ giúp di chuyển.
Cá đuối skate và ray có mắt trên đỉnh đầu. Đằng sau mắt là những lỗ thở bơm nước tới mang. Cá đuối skate và ray đã có sự điều chỉnh đặc biệt phù hợp để sống ở đáy biển. Ví dụ, mắt của chúng nằm ở bên trên thân, hướng lên phía trên. Điều đó cho phép chúng nhìn thấy những kẻ săn mồi tiềm năng ở phía trên chúng. Bên cạnh mắt, chúng cũng có một cơ quan được gọi là lỗ thở (spiracle). Vì các lỗ thở nằm ngay cạnh những con mắt và trông giống như chúng đang nháy mắt, chúng có thể bị nhầm lẫn là những con mắt, nhưng thật sự chúng là một phần của hệ hô hấp.
Cá mập thường cho nước chảy qua mang bằng cách lấy nước vào qua miệng khi bơi. Tuy nhiên cá đuối không thể làm điều này, vì miệng chúng nằm ở phía dưới, đối mặt với cát. Điều đó cho phép chúng đào bới xuống lớp đáy biển dễ dàng để bắt thức ăn như những loài động vật có vỏ. Trong khi đó, để thở, chúng dùng các lỗ thở để bơm nước qua mang mà không nuốt cát vào miệng.Một con cá đuối skate đựccó thể được nhận diện nhờ vây hậu môn của nó (ở gốc đuôi) có hai thùy, một trong đó là chân biến đổi. Một phần phụ thêm là thùy bám (clasper) mà con cái không có. Cá đuối skate là thùy đôi với một chân biến đổi. Bên dưới vây hậu môn, con đực có hai bộ phận phụ gọi là thùy bám, bộ phận mà con cái không có.
Dù chúng có những đặc điểm chung, có lẽ sự khác biệt lớn nhất giữa chúng là cá đuối skate đẻ trứng, trong khi ray đẻ con (cá mập cũng vậy, tùy theo loài). Buồng trứng của cá đuối skate được gọi là mermaid’s purse (hay ví của nàng tiên cá) được cấu tạo từ chitin, đó là chất tương tự như móng tay. Đa số cá đuối skate và ray bị giới hạn sống ở đáy biển và trông có vẻ ít nhiều là tròn, những loài này hoàn toàn đa dạng, bao gồm cả một loài có hình thù kỳ dị guitarfish (một con cá đuối skate) tới loài cá đuối manta khổng lồ.
Cá đuối Skate (Danh pháp khoa học: Rajidae) là một họ cá đuối trong bộ cá đuối (Rajiformes), chúng là những loài cá có quan hệ gần gũi với cá mập. Cá đuối cùng với cá mập tạo thành nhánh elasmobranch, một lớp phụ của cá sụn.
Оплодотворение внутреннее. В отличие от всех других скатов, среди которых распространено живорождение, ромбовые скаты являются яйцекладущими. Крупные яйца заключены в роговые яйцевые капсулы, которые имеют четырехугольную форму с роговидными отростками и дыхательными щелями. С помощью отростков капсула крепится ко дну. Общее число капсул зависит от вида и может достигать 50 и более. По форме капсулы можно определить видовую принадлежность. Инкубационный период до вылупления может продолжаться от четырёх до четырнадцати месяцев[2]. Ископаемые останки дают основание говорить о том, что ранее ромбовые скаты размножались живорождением[3].
В настоящее время к семейств относят 17 родов[1]:
Оплодотворение внутреннее. В отличие от всех других скатов, среди которых распространено живорождение, ромбовые скаты являются яйцекладущими. Крупные яйца заключены в роговые яйцевые капсулы, которые имеют четырехугольную форму с роговидными отростками и дыхательными щелями. С помощью отростков капсула крепится ко дну. Общее число капсул зависит от вида и может достигать 50 и более. По форме капсулы можно определить видовую принадлежность. Инкубационный период до вылупления может продолжаться от четырёх до четырнадцати месяцев. Ископаемые останки дают основание говорить о том, что ранее ромбовые скаты размножались живорождением.
見內文。
鳐科(學名Rajidae)是鳐形目的典型科,本科鱼身体扁平,胸鳍宽大,腹鳍有一个明显的缺刻,几乎将腹鳍分为两叶,两个背鳍非常小,紧靠尾部,尾细小,通常无尾鳍,如有也没有鳍条支持。
鳐科鱼生活在海底,以甲壳类动物和小鱼为食,是一种经济鱼类,但根據綠色和平,本科有數種魚類遭受過度捕撈的危險。
鳐通常长有扁平的身体,眼睛长在头部上方,便于观测水面上的变化;嘴和鳃裂长在身体正方,便于取食海底的带壳动物。有些鳐鱼长有特别宽大的胸鳍,能像鳐式飞机一样在水面上滑行。鳐鱼的鼻子下侧长有电子感应系统。这种系统连接着鳐鱼的感觉神经细胞。多数水生动物在游动时都会产生电子信号,鳐鱼就用自身的电子感应系统搜索食物的信号,并进行捕猎。
鳐科下分十多個屬,如下:
鳐科(學名Rajidae)是鳐形目的典型科,本科鱼身体扁平,胸鳍宽大,腹鳍有一个明显的缺刻,几乎将腹鳍分为两叶,两个背鳍非常小,紧靠尾部,尾细小,通常无尾鳍,如有也没有鳍条支持。
鳐科鱼生活在海底,以甲壳类动物和小鱼为食,是一种经济鱼类,但根據綠色和平,本科有數種魚類遭受過度捕撈的危險。
鳐通常长有扁平的身体,眼睛长在头部上方,便于观测水面上的变化;嘴和鳃裂长在身体正方,便于取食海底的带壳动物。有些鳐鱼长有特别宽大的胸鳍,能像鳐式飞机一样在水面上滑行。鳐鱼的鼻子下侧长有电子感应系统。这种系统连接着鳐鱼的感觉神经细胞。多数水生动物在游动时都会产生电子信号,鳐鱼就用自身的电子感应系统搜索食物的信号,并进行捕猎。