Ocotea porosa (lat. Ocotea porosa) - dəfnəkimilər fəsiləsinin ocotea cinsinə aid bitki növü.
Ocotea porosa (lat. Ocotea porosa) - dəfnəkimilər fəsiləsinin ocotea cinsinə aid bitki növü.
Ocotea porosa ist ein Baum in der Familie der Lorbeergewächse aus Paraguay und dem südöstlichen Brasilien, aus eher höheren Lagen. Die Art gilt als gefährdet.[1]
Ocotea porosa wächst als halbimmergrüner, recht langsamwüchsiger Baum bis über 25 Meter hoch. Der Stammdurchmesser erreicht bis über 2 Meter.[2] Der Stamm ist im unteren Teil oft geriffelt. Die grobe grau-braune Borke ist schuppig.
Die einfachen Laubblätter sind wechselständig und kurz gestielt. Der kurze Blattstiel ist bis 1 Zentimeter lang. Die unterseits helleren und oberseits dunkelgrünen, glänzenden Blätter sind bis 8–10 Zentimeter lang, ledrig, ganzrandig, spitz bis zugespitzt, fast kahl und schmal eiförmig bis verkehrt-eiförmig oder lanzettlich, elliptisch.
Ocotea porosa ist protogyn, also vorweiblich und asynchron, die Blüten blühen also zu einem unterschiedlichen Zeitpunkt. Es werden kurze, achselständige, bräunlich behaarte, wenigblütige und botryoide Blütenstände gebildet. Die kleinen, zwittrigen und grünlich-gelben, kurz gestielten Blüten mit einfacher Blütenhülle sind dreizählig. Es sind 6 fein behaarte Tepalen in zwei Kreisen am fast flachen Blütenboden und 9 kurze Staubblätter sowie innen 3 minimale, behaarte Staminodien vorhanden. Die inneren 3 Staubblätter besitzen jeweils 2 Nektarien an der Basis. Der kurze, kahle Stempel ist oberständig.
Die kleinen, rundlichen und schwärzlichen, glatten, glänzenden, fein weißlich gepunkteten Früchte, Beeren, an einem kleinen Fruchtbecher, sind bis 1–1,5 Zentimeter groß.
Das schöne, dunkle und mittelschwere, harte, recht beständige Holz wird vielfältig genutzt. Es ist bekannt als Imbuia, Imbuya oder Brazilian Walnut.
Ocotea porosa ist ein Baum in der Familie der Lorbeergewächse aus Paraguay und dem südöstlichen Brasilien, aus eher höheren Lagen. Die Art gilt als gefährdet.
Ocotea porosa, commonly called imbuia or Brazilian walnut, is a species of plant in the Lauraceae family. Its wood is very hard, and it is a major commercial timber species in Brazil.
It is often placed in the related genus, Phoebe. It is commonly called imbuia, and is also known as Brazilian walnut,[3] because its wood resembles that of some walnuts (to which it is not related).[4]
Portuguese common names (with variant spellings) include embuia, embúia, embuya, imbuia, imbúia, imbuya, canela-imbuia.
The tree grows naturally in the subtropical montane Araucaria forests of southern Brazil, mostly in the states of Paraná and Santa Catarina (where it is the official state tree since 1973), and in smaller numbers in São Paulo and Rio Grande do Sul. The species may also occur in adjacent Argentina and/or Paraguay.[5]
In its native habitat it is a threatened species.
The trees typically reach 40 m (130 ft) in height and 1.8 m (5 ft 11 in) in trunk diameter.[6]
The wood is very hard, measuring 3,684 lbf (16,390 N) on the Janka scale. The wood is also fragrant[7] with hints of nutmeg and cinnamon (also a member of the Lauraceae).
The tree is a major commercial timber species in Brazil, used for high-end furniture, mostly as decorative veneers, and as flooring.[4]
The tree is also a popular horticultural tree in subtropical regions of the world.
Ocotea porosa, commonly called imbuia or Brazilian walnut, is a species of plant in the Lauraceae family. Its wood is very hard, and it is a major commercial timber species in Brazil.
Cinnamomum porosum es una especie de frondosos árboles de la familia de las Lauraceae, que viven típicamente en los bosques umbrosos mixtas de Brasil, Paraguay, Uruguay, Argentina.
Alcanza hasta 30 m de altura. De hojas pequeñas, brillantes, flores insignificantes, tronco grueso, corto hasta las primeras inserciones de los gajos, razonablemente rectilíneo y a veces retorcido. Fruto cúpula basal.
Cinnamomum porosum es una especie de frondosos árboles de la familia de las Lauraceae, que viven típicamente en los bosques umbrosos mixtas de Brasil, Paraguay, Uruguay, Argentina.
Alcanza hasta 30 m de altura. De hojas pequeñas, brillantes, flores insignificantes, tronco grueso, corto hasta las primeras inserciones de los gajos, razonablemente rectilíneo y a veces retorcido. Fruto cúpula basal.
A imbuia (nome científico: Ocotea porosa) é uma árvore frondosa da família da Lauraceae (louros), que ocorre tipicamente em florestas ombrófilas mistas da região dos Campos Gerais do Paraná.
A Imbuia tem flores pequenas, folhas pequenas e lusidias, tronco grosso, curto até as primeiras inserções dos galhos, razoavelmente retilíneo e por vezes retorcido. Seu fruto se constitui numa pequena cúpula basal.
A madeira da imbuia, outrora abundante, tem alto valor comercial para a industria madeireira por sua afabilidade ao entalhe e longa durabilidade, afora excelente aparência: de cor parda em geral, possui veios que vão do amarelo ao marrom com riscas pretas. Devido à exploração depredatória de sua madeira nobre, hoje integra a Lista Oficial das Espécies da Flora Brasileira Ameaçadas de Extinção, publicada pelo Ministério do Meio Ambiente.
Sinonímia: Canela-broto; Canela-imbuia; Embuia, Imbuia-clara; Imbuia-escura
Sinonímia botânica: Cinnamomum porosum, Oreodaphne porosa, Phoebe porosa.
O ser vivo mais velho da cidade de Curitiba é uma imbuia e sua idade é de, aproximadamente, mil anos. Este exemplar está localizado dentro da mata do Bosque do Capão da Imbuia, um dos espaços públicos da capital paranaense.[1][2][3]
Nobre dama da floresta nativa, a imbuia cresce sem pressa, o que a torna mais rara ainda. Pertence à elegante família do louro e da canela e os desenhos de sua madeira durável e perfumada são, muitas vezes, legítimas obras de arte. Apesar de dura, é macia ao formão e serve para marcenaria, esquadrias, lambris, instrumentos musicais, esculturas, mourões e dormentes.[1]
É considerada árvore símbolo de Santa Catarina conforme lei nº 4.984, de 30 de novembro de 1973.[4]
Ocotea nome popular na Guiana; porosa apresenta poros na madeira.
A imbuia (nome científico: Ocotea porosa) é uma árvore frondosa da família da Lauraceae (louros), que ocorre tipicamente em florestas ombrófilas mistas da região dos Campos Gerais do Paraná.
A Imbuia tem flores pequenas, folhas pequenas e lusidias, tronco grosso, curto até as primeiras inserções dos galhos, razoavelmente retilíneo e por vezes retorcido. Seu fruto se constitui numa pequena cúpula basal.
A madeira da imbuia, outrora abundante, tem alto valor comercial para a industria madeireira por sua afabilidade ao entalhe e longa durabilidade, afora excelente aparência: de cor parda em geral, possui veios que vão do amarelo ao marrom com riscas pretas. Devido à exploração depredatória de sua madeira nobre, hoje integra a Lista Oficial das Espécies da Flora Brasileira Ameaçadas de Extinção, publicada pelo Ministério do Meio Ambiente.
Sinonímia: Canela-broto; Canela-imbuia; Embuia, Imbuia-clara; Imbuia-escura
Sinonímia botânica: Cinnamomum porosum, Oreodaphne porosa, Phoebe porosa.
O ser vivo mais velho da cidade de Curitiba é uma imbuia e sua idade é de, aproximadamente, mil anos. Este exemplar está localizado dentro da mata do Bosque do Capão da Imbuia, um dos espaços públicos da capital paranaense.
Nobre dama da floresta nativa, a imbuia cresce sem pressa, o que a torna mais rara ainda. Pertence à elegante família do louro e da canela e os desenhos de sua madeira durável e perfumada são, muitas vezes, legítimas obras de arte. Apesar de dura, é macia ao formão e serve para marcenaria, esquadrias, lambris, instrumentos musicais, esculturas, mourões e dormentes.
É considerada árvore símbolo de Santa Catarina conforme lei nº 4.984, de 30 de novembro de 1973.
Ocotea porosa là một loài thực vật thuộc họ Lauraceae, thường được xếp vào chi có liên hệ là Phoebe. Tên phổ thông trong ngôn ngữ bản địa bao gồm embuia (embúia), embuya, imbuia (imbúia), imbuya, canela-imbuia, và tiếng Anh "Brazilian walnut" (mặc dù nó không liên quan gì đến các cây walnut - hồ đào).
Cây này có ở rừng mưa Araucaria angustifolia vùng núi cận nhiệt đới phía nam Brasil, chủ yếu ở các bang Paraná và Santa Catarina, và với số lượng ít hơn ở São Paulo và Rio Grande do Sul. Loài này cũng có ở Argentina và/hoặc Paraguay.
Cây thường cao 40 mét và đường kính thân cây 1,8 mét.[2] Đây là cây gỗ có giá trị kinh tế lớn ở Brasil vì gỗ được dùng đóng đồ gỗ cao cấp có vân đẹp và dùng lát sàn nhà[3]
Đây là một cây vườn phổ biến của vùng cận nhiệt đới trên thế giới. Ở khu vực sinh sống bản địa, nó là một loài nguy cấp.
Ocotea porosa là một loài thực vật thuộc họ Lauraceae, thường được xếp vào chi có liên hệ là Phoebe. Tên phổ thông trong ngôn ngữ bản địa bao gồm embuia (embúia), embuya, imbuia (imbúia), imbuya, canela-imbuia, và tiếng Anh "Brazilian walnut" (mặc dù nó không liên quan gì đến các cây walnut - hồ đào).
Cây này có ở rừng mưa Araucaria angustifolia vùng núi cận nhiệt đới phía nam Brasil, chủ yếu ở các bang Paraná và Santa Catarina, và với số lượng ít hơn ở São Paulo và Rio Grande do Sul. Loài này cũng có ở Argentina và/hoặc Paraguay.
Cây thường cao 40 mét và đường kính thân cây 1,8 mét. Đây là cây gỗ có giá trị kinh tế lớn ở Brasil vì gỗ được dùng đóng đồ gỗ cao cấp có vân đẹp và dùng lát sàn nhà
Đây là một cây vườn phổ biến của vùng cận nhiệt đới trên thế giới. Ở khu vực sinh sống bản địa, nó là một loài nguy cấp.