The Chlorophyceae are one of the lineages of primarily freshwater green algae.
*”type of cell division in which the mitotic spindle disperses after nuclear division with the two daughter nuclei coming close together, another set of microtubules arising perpendicular to the former position of the microtubules of the mitotic spindle, and the new cell wall forming along these microtubules.”
(Lee, 1999)
Primarily freshwater or terrestrial (soils, tree bark, etc.) some in brackish or marine water (Graham & Wilcox, 2000).
Meiosis occurs when the zygote germinates, so that most of the lifecycle is haploid (Lee, 1999).
There are a variety of thallus types among the chlorophyceans.
(Graham & Wilcox, 2000)
Those taxa for which the sexual reproductive process is known produce a dormant zygote, with meiosis usually occurring when the zygote germinates (Lee, 1999).
Under the old five kingdom system of classification, all the algae were placed within the Kingdom Protista. However, the molecular research of the last decades has resulted in major reclassifications, and at least for now, some uncertainty and disagreement. There is no debate about the placement of the algae in the Domain Eukarya – they have eukaryote cells. And, for the most part, there seems to be agreement that the green algae are members of the plant kingdom. However, classification into lower taxa is less clear.
For example, Lee (1999) defines Chlorophyceae as a taxon within the class(?) Chlorophyta and with the following orders:
In Graham and Wilcox (2000), the Chlorophyceans are a lineage of green algae, encompassing the following clades:
“Chlamydomonas and Volvox are important laboratory model systems, Selensastrum capricornutum is widely recognized for its utility as a bioassay organism, and Dunaliella and Botryococcus can be valuable in production of industrially useful materials.” (Graham & Wilcox, 2000)
Les Chlorophyceae són una de les classes d'algues verdes, que es distingeixen principalment sota la base de la morfologia ultraestructural. Per exemple el clade CW chlorophyceà, i el clade DO, estan definits per la disposició dels seus flagells. Els membres del calde CW clade tenen flagells que estan disposats en sentit de les agulles del rellotge, per exemple. Chlamydomonadales. Els membres del clade DO tenen flagells en sentit antihorari, per exemple. Sphaeropleales.
En classificacions més antigues, el terme Chlorophyceae s'aplicava a totes les algues verdes excepte les de l'ordre Charales, i la divisió interna és considerablement diferent
Comparteixen moltes similituds amb les plantes superiors, incloent la presència de cèl·lules asimètricament flagelades, el trencament de l'embolcall del nucli a la mitosi, i la presència de fitocroms flavonoides i els precursors químics de la cutícula.[2]
Els ordres de les Chlorophyceae com han llistat Hoek, Mann i Jahns (1995)[3]
Ulvophyceae by Hoek, Mann i Jahns (1995)
Les Chlorophyceae són una de les classes d'algues verdes, que es distingeixen principalment sota la base de la morfologia ultraestructural. Per exemple el clade CW chlorophyceà, i el clade DO, estan definits per la disposició dels seus flagells. Els membres del calde CW clade tenen flagells que estan disposats en sentit de les agulles del rellotge, per exemple. Chlamydomonadales. Els membres del clade DO tenen flagells en sentit antihorari, per exemple. Sphaeropleales.
En classificacions més antigues, el terme Chlorophyceae s'aplicava a totes les algues verdes excepte les de l'ordre Charales, i la divisió interna és considerablement diferent
Comparteixen moltes similituds amb les plantes superiors, incloent la presència de cèl·lules asimètricament flagelades, el trencament de l'embolcall del nucli a la mitosi, i la presència de fitocroms flavonoides i els precursors químics de la cutícula.
Zelenivka (Chlorophyceae) je velká třída převážně sladkovodních zelených řas; odhadem obsahuje asi 500 rodů a 3000 druhů.[1]
Jsou velice různorodou skupinou zahrnující jednobuněčné bičíkaté řasy a řasy s kapsální a kokální stélkou, řasy tvořící kolonie, tzv. cenobia, i mnohobuněčné řasy tvořící trichální až heterotrichální stélky.[1][2]
Vegetativní buňky jsou většinou jednojaderné, nebičíkaté buňky mají pevnou buněčnou stěnu, tvořenou většinou polysacharidy, u některých chlamydomonád glykoproteiny, u kokálních řas buněčnou stěnu tvoří sporopolenin. Diploidní fází je pouze zygota, jinak jsou haploidní. Bičíkatá stadia jsou nahá. Mají chlorofyl a, b a betakaroten.
Rozmnožování je jak nepohlavní, schizotomií u bičíkovců, dále pomocí bičíkatých zoospor, pomocí autospor nebo aplanospor, řasy tvořící cenobia se množí dceřinými koloniemi. Pohlavní rozmnožování zelenivek využívá izogamii a anizogamii, řasy z řádu Oedogoniales se množí oogamií.[1]
Zelenivky mají mnoho společných znaků s vyššími rostlinami: mají asymetrické bičíkaté buňky, jejich jaderná membrána se při mitoze rozpadá a obsahují fytochromy, flavonoidy a chemické prekurzory kutikuly.[3]
Bývá uznáváno devět řádů:[1]
Třída je rozlišovaná především na základě ultrastrukturárlní morfologie. Její CW a DO klady jsou například definovány na základě uspořádání kořenů jejich bičíku. Zástupci CW kladu (např. Chlamydomonadales) mají kořeny pootočeny po směru hodinových ručiček. Zástupci DO kladu "directly opposed" (např. Sphaeropleales) je pootočené nemají.
V tomto článku byl použit překlad textu z článku Chlorophyceae na anglické Wikipedii.
Zelenivka (Chlorophyceae) je velká třída převážně sladkovodních zelených řas; odhadem obsahuje asi 500 rodů a 3000 druhů.
Die Chlorophyceae sind ein zur Gruppe der Chlorophyta, einer der beiden großen Gruppen von Grünalgen, gehörendes Taxon, zu denen viele bekannte mikroskopisch kleine Algen gehören.
In dieser Klasse sind begeißelte oder unbegeißelte Einzeller, Kolonien, sowie fädige (trichal und siphonal) Formen vertreten. Die Zellwand der begeißelten Formen ist aus Glykoproteinen aufgebaut, die der unbegeißelten aus Polysacchariden, darunter auch Zellulose.
Begeißelte Formen oder Stadien, die Schwärmerzellen, besitzen eine bis hunderte Geißeln. Diese besitzen kein Mastigonema. Beim Vorhandensein von zwei oder vier Geißeln sind die Basalkörper mit vier Mikrotubuli-Wurzeln kreuzförmig angeordnet. Ein Rhizoplast verbindet die Basalkörper und reicht bis zum Zellkern. Bei koloniebildenden Arten weisen die Basalkörper zur Außenseite der Kolonie.
Die Chlorophyceae haben eine geschlossene Mitose. Bei der Zellteilung erfolgt die Bildung der Zellwand durch einen Phycoplasten, manchmal kommt es zur Bildung von Plasmodesmen.
Die Vertreter haben einen haplobiontischen Lebenszyklus, das heißt nur die Zygote ist diploid und keimt unter Meiose, sodass die Zellen haploid sind. Bei der geschlechtlichen Vermehrung gibt es Isogamie, Anisogamie und Oogamie. Ungeschlechtliche Vermehrung erfolgt über Aplanosporen, Akineten oder über Autosporen.
Die Ernährung erfolgt über Photosynthese (autotroph), seltener osmotroph.
Der Großteil der Arten lebt im Süßwasser. Meeresalgen oder Luftalgen sind selten. Dunaliella salina ist extrem halophil, lebt im Wasser von Salinen und wird in der Aquakultur verwendet.
Das Taxon ist monophyletisch. Die innere Systematik ist noch nicht vollständig geklärt, einige traditionelle Ordnungen, die vor allem aufgrund der Organisationsstufe gebildet wurden, dürften nicht monophyletisch sein. Lewis und McCourt stellen folgendes System auf:[1]
Vertreter sind beispielsweise Volvox und Chlamydomonas.
Vertreter sind beispielsweise Binuclearia, Blasenalge (Ventricaria ventricosa), Geminella und Uronema.
Die Chlorophyceae sind ein zur Gruppe der Chlorophyta, einer der beiden großen Gruppen von Grünalgen, gehörendes Taxon, zu denen viele bekannte mikroskopisch kleine Algen gehören.
Chlorophyceae es un classe de Chlorophyta.
The Chlorophyceae are one of the classes of green algae, distinguished mainly on the basis of ultrastructural morphology.[2] They are usually green due to the dominance of pigments chlorophyll a and chlorophyll b. The chloroplast may be discoid, plate-like, reticulate, cup-shaped, spiral- or ribbon-shaped in different species. Most of the members have one or more storage bodies called pyrenoids located in the chloroplast. Pyrenoids contain protein besides starch. Some green algae may store food in the form of oil droplets. They usually have a cell wall made up of an inner layer of cellulose and outer layer of pectose.
Vegetative reproduction usually takes place by fragmentation. Asexual reproduction is by flagellated zoospores. And haplospore, perennation (akinate and palmella stage). Asexual reproduction by mitospore absent in spyrogyra. Sexual reproduction shows considerable variation in the type and formation of sex cells and it may be isogamous e.g. Chlamydomonas, Ulothrix, anisogamous e.g. Chlamydomonas, Eudorina or Oogamous e.g. Chlamydomonas, Volvox. Chlamydomonas has all three types of sexual reproduction.
They share many similarities with the higher plants, including the presence of asymmetrical flagellated cells, the breakdown of the nuclear envelope at mitosis, and the presence of phytochromes, flavonoids, and the chemical precursors to the cuticle.[4]
The sole method of reproduction in Chlorella is asexual and azoosporic. The content of the cell divides into 2,4 (B), 8(C) sometimes daughter protoplasts. Each daughter protoplast rounds off to form a non-motile spore. These autospores (spores having the same distinctive shape as the parent cell) are liberated by the rupture of the parent cell wall (D). On release each autospore grows to become a new individual. The presence of sulphur in the culture medium is considered essential for cell division. It takes place even in the dark with sulphur alone as the source material but under light conditions nitrogen also required in addition. Pearsal and Loose (1937) reported the occurrence of motile cells in Chlorella. Bendix (1964) also observed that Chlorella produces motile cells which might be gametes. These observations have an important bearing on the concept of the life cycle of Chlorella, which at present is considered to be strictly asexual in character.
Asexual reproduction in Chlorella ellipsoides has been studied in detail and the following four phases have been observed during the asexual reproduction.
(i) Growth Phase - During this phase the cells grow in size by utilizing the photosynthetic products.
(ii) Ripening phase - In this phase the cells mature and prepare themselves for division.
(iii) Post ripening phase - During this phase, each mature cell divides twice either in dark or in light. The cells formed in dark are known as dark to light phase, cells again grow in size.
(iv) Division Phase - During this phase the parent cell wall ruptures and unicells are released.
As of May 2023, AlgaeBase accepted the following orders in the class Chlorophyceae:
Along with these genera, AlgaeBase recognizes several taxa that are incertae sedis (i.e. unplaced to an order):
Other orders that have been recognized include:
In older classifications, the term Chlorophyceae is sometimes used to apply to all the green algae except the Charales, and the internal division is considerably different.
{{cite journal}}
: CS1 maint: multiple names: authors list (link) The Chlorophyceae are one of the classes of green algae, distinguished mainly on the basis of ultrastructural morphology. They are usually green due to the dominance of pigments chlorophyll a and chlorophyll b. The chloroplast may be discoid, plate-like, reticulate, cup-shaped, spiral- or ribbon-shaped in different species. Most of the members have one or more storage bodies called pyrenoids located in the chloroplast. Pyrenoids contain protein besides starch. Some green algae may store food in the form of oil droplets. They usually have a cell wall made up of an inner layer of cellulose and outer layer of pectose.
Las Chlorophyceae son una de las clases de algas verdes, que se distinguen básicamente por su morfología ultraestructural. Por ejemplo la clorofícea «clado CW», y la clorofícea «clado DO», se definen por la disposición de sus flagelos.
Los miembros del clado CW tienen el flagelo desplazado en el sentido dextrógiro u horario —de su nombre en inglés clock wise, CW—, por ejemplo Chlamydomonadales. Los miembros del clado DO tienen los flagelos opuestos —direct opposite-, por ejemplo Sphaeropleales.
En clasificaciones en desuso, el término Chlorophyceae se usaba para todas las algas verdes, excepto las carofíceas, y la división interna es considerablemente diferente.
Según Hoek, Mann y Jahns son los siguientes:[3]
Ulvophyceae
Las Chlorophyceae son una de las clases de algas verdes, que se distinguen básicamente por su morfología ultraestructural. Por ejemplo la clorofícea «clado CW», y la clorofícea «clado DO», se definen por la disposición de sus flagelos.
Los miembros del clado CW tienen el flagelo desplazado en el sentido dextrógiro u horario —de su nombre en inglés clock wise, CW—, por ejemplo Chlamydomonadales. Los miembros del clado DO tienen los flagelos opuestos —direct opposite-, por ejemplo Sphaeropleales.
Klorofüüdid (Chlorophyceae) on erineva ehitustüübiga organismid, mida käsitletakse klassina rohevetiktaimede hõimkonnas.
Klorofüüdide seas on vabalt elavaid flagellaate ehk viburloomi (nii üherakulisi monaade kui ka koloonialisi vorme), kokkoidseid ja palmelloidseid (seega mitteliikuvaid) organisme, mitmerakulisi (niitjad ja tallusjad) ning sifonaalse ehitustüübiga organisme.[1]
Viburitega klorofüüdidel on glükoproteiinidest rakuümbris, viburita vormidel aga tugev polüsahhariidne rakusein.[1]
Enamusel liikidest esinevad säilituskehad, mida nimetatakse pürenoidideks.
Valdavalt kuuluvad siia magevees või maismaal (pinnases, puukoorel, jm) elavad liigid, aga on ka riim- ja merevees elutsevaid liike.[2]
Sellesse klassi kuuluvad järgnevad seltsid:
Kokku arvatakse sellesse klassi kuuluvaid perekondi olevat 350 ja teadaolevaid liike u 2650.[3]
Klorofüüdid (Chlorophyceae) on erineva ehitustüübiga organismid, mida käsitletakse klassina rohevetiktaimede hõimkonnas.
Klorofüüdide seas on vabalt elavaid flagellaate ehk viburloomi (nii üherakulisi monaade kui ka koloonialisi vorme), kokkoidseid ja palmelloidseid (seega mitteliikuvaid) organisme, mitmerakulisi (niitjad ja tallusjad) ning sifonaalse ehitustüübiga organisme.
Viburitega klorofüüdidel on glükoproteiinidest rakuümbris, viburita vormidel aga tugev polüsahhariidne rakusein.
Enamusel liikidest esinevad säilituskehad, mida nimetatakse pürenoidideks.
Valdavalt kuuluvad siia magevees või maismaal (pinnases, puukoorel, jm) elavad liigid, aga on ka riim- ja merevees elutsevaid liike.
Sellesse klassi kuuluvad järgnevad seltsid:
Chaetopeltidales Chaetophorales Chlamydomonadales Chlorococcales Chlorocystidales Microsporales Oedogoniales Phaeophilales Sphaeropleales Tetrasporales VolvocalesKokku arvatakse sellesse klassi kuuluvaid perekondi olevat 350 ja teadaolevaid liike u 2650.
Chlorophyceae alga berdeen klaseetako bat da. Klorofizeo klorofilaren berdea beste pigmentuez erabat ezin estal dezaketen algez esaten da. Batzuk zelula-bakarrak dira, eta banaka edo kolonietan bizi dira; beste batzuk aldiz zelula-anitzak dira. Ebaketaz, esporaz edo sexu bidez ugal daitezke.[2]
Hona hemen aditu gehienek onartzen dituzten ordenak:
1995ean Hoek, Mann eta Jahnsek beste sailkapen hau proposatu zuten.[3]
Chlorophyceae alga berdeen klaseetako bat da. Klorofizeo klorofilaren berdea beste pigmentuez erabat ezin estal dezaketen algez esaten da. Batzuk zelula-bakarrak dira, eta banaka edo kolonietan bizi dira; beste batzuk aldiz zelula-anitzak dira. Ebaketaz, esporaz edo sexu bidez ugal daitezke.
Les Chlorophyceae (Chlorophycées) sont une classe d'algues vertes de la division des Chlorophyta. Le mot associe les racines grecques χλωρός [khlôros] (vert) et φύκος [phucos] (algue).
Au fil de l'histoire de la phycologie, la composition de ce groupe s'est profondément modifiée et réduite. Dans son acception scientifique la plus récente, celle de 1994 de Christensen, les Chlorophyceae sont une classe de l'embranchement des Chlorophyta et comprennent essentiellement des algues vertes d'eau douce, majoritairement unicellulaires.
Cependant certaines publications font encore référence à une définition plus large des Chlorophyceae, qui recouvre alors la même réalité que les Chlorophyta.
Enfin, dans un langage plus courant, le terme de « chlorophycées » reste parfois employé pour désigner les algues vertes d'une manière très générale.
Le terme Chlorophyceae fut inventé par Friedrich Traugott Kützing et parut en 1845 dans son ouvrage Phycologia germanica[1].
Kützing y répartit les algues en deux classes : les Isocarpeae, elles-mêmes composées des Diatomeae d'une part et des Chlorophyceae d'autre part, et les Heterocarpeae qui correspondent aux algues rouges. Il définit ainsi les Chlorophyceae : « des algues dont le thalle est formé de cellules mucilagineuses ou amylacées au contenu principalement de couleur verte »[1].
La division des Chlorophyceae englobe alors toutes les algues vertes ainsi que les actuelles Cyanophycées et Phéophycées, mais l'emploi du terme dans ce sens ne perdure pas car, dès 1849, Kützing lui-même, dans Species algarum, renomme la « division des Chlorophyceae » en « sous-classe des Malacophyceae[2] ».
En 1884, dans son manuel de botanique (Haandbog i den systematiske Botanik), le botaniste danois Eugenius Warming redéfinit les Chlorophyceae comme l'une des six classes de la sous-lignée des algues[3]. Elles correspondent alors effectivement à l'ensemble des algues vertes.
Pour ce taxon, au lieu de « Chlorophyceae Warming », l'auteur indiqué est parfois Nordal Wille (« Chlorophyceae Wille », ou plus précisément « Chlorophyceae Wille in Warming ») car Warming, dans son manuel, déclare avoir repris l'organisation des algues vertes proposée par Wille. Les trois appellations correspondent cependant bien à une seule et même référence.
Cette définition des Chlorophyceae, simple à appréhender, est devenue assez populaire. Elle subsiste dans certains dictionnaires[4] et bases taxinomiques[5].
À la fin du XXe siècle, avec les progrès des connaissances sur la phylogénie des algues, les Chlorophyceae ont été vidées d'un ensemble de familles qui se sont révélées plus proches des plantes terrestres que des autres algues vertes. Ces transfuges, comme les Characeae, les Zygnemataceae, … ont ainsi rejoint l'infra-règne des Streptophyta tandis que les Chlorophyceae restantes se sont retrouvées constituer la classe unique de l'infra-règne des Chlorophyta.
Au sein des Chlorophyta, plusieurs classes furent finalement distinguées. Parfois certaines dissociations ne furent que temporaires, ce qui entraînait le risque que le terme « Chlorophyceae » disparaisse définitivement car une règle de nomenclature était désormais établie qu'un phylum devait tirer son nom d'un genre-type.
Tyge Ahrengot Christensen proposa alors, en 1994, que les Chlorophyceae soient redéfinies comme une classe d'algues à chlorophylle b dont le type serait le genre Chlorococcum[6].
En ce sens, la définition de Christensen ne rend pas compte d'un périmètre d'extension de la classe mais elle permet simplement de sauvegarder l'appellation. Ce sont en revanche les travaux de Stewart et Mattox en 1975 qui ont réduit ce périmètre à son expression actuelle[7].
La classe des « Chlorophyceae T.A.Chr » constitue un groupe monophylétique parmi les Chlorophyta. Elle est actuellement composée principalement d'espèces d'eau douce[8] qui peuvent être unicellulaires, coloniales ou filamenteuses. C'est numériquement la classe d'algues vertes la plus importante, elle compte plus de 2 000 espèces différentes[9].
L'observation macroscopique ou même microscopique classique ne fournit pas d'éléments permettant de caractériser de manière totalement discriminante les Chlorophyceae. Les caractères dérivés propres concernent la configuration du corpuscule basilaire (un élément à la base des flagelles des cellules mobiles) et le métabolisme de dégradation de l'urée qui est assurée par une urée-amydolyase (alors que chez les Streptophyta et les autres Chlorophyta, l'enzyme concernée est une uréase)[10].
Selon AlgaeBase (1 mai 2013)[11] :
Selon Paleobiology Database (1 mai 2013)[14] :
Selon World Register of Marine Species (1 mai 2013)[15] :
Les Chlorophyceae (Chlorophycées) sont une classe d'algues vertes de la division des Chlorophyta. Le mot associe les racines grecques χλωρός [khlôros] (vert) et φύκος [phucos] (algue).
Au fil de l'histoire de la phycologie, la composition de ce groupe s'est profondément modifiée et réduite. Dans son acception scientifique la plus récente, celle de 1994 de Christensen, les Chlorophyceae sont une classe de l'embranchement des Chlorophyta et comprennent essentiellement des algues vertes d'eau douce, majoritairement unicellulaires.
Cependant certaines publications font encore référence à une définition plus large des Chlorophyceae, qui recouvre alors la même réalité que les Chlorophyta.
Enfin, dans un langage plus courant, le terme de « chlorophycées » reste parfois employé pour désigner les algues vertes d'une manière très générale.
Chlorophyceae, razred zelenih algi. Podijeljen je na 6 redova i preko 3500 vrsta.[1]
Chlorophyceae, razred zelenih algi. Podijeljen je na 6 redova i preko 3500 vrsta.
Le Cloroficee (Chlorophyceae Wille in Warming 1884) raggruppano alghe verdi (Clorofite) unicellulari e coloniali, per lo più d'acqua dolce, che in telofase sviluppano il ficoplasto.
Questa è una struttura citoplasmatica costituita da un fascio di microtubuli che si dispone parallelamente al piano di divisione, esso consente alla cellula di mantenere separati i nuclei anche dopo la scomparsa del fuso, in modo tale che con la citodieresi si possa completare il processo mitotico.
Chlamydomonas è invece un gruppo di individui unicellulari biflagellati, anch'essi di piccole dimensioni ma capaci di muoversi attivamente con rapidi scatti. Gli organismi di questo genere si comportano come gameti (isogamia), cioè si fondono due a due per dare vita ad uno zigote quadriflagellato. Quest'ultimo perde immediatamente i flagelli, subisce un ispessimento della parete cellulare e dopo una fase di quiescenza che può essere più o meno lunga va incontro alla meiosi. Dalla zigospora nascono quindi quattro cellule figlie, le quali provvederanno alla ricostruzione di flagelli e parete.
Volvox è un'alga coloniale che potrebbe essere classificata anche come un primitivo organismo pluricellulare. Al suo interno esiste infatti una netta differenziazione tra le cellule (cellule vegetative flagellate e cellule germinative, dette gonidi, aflagellate) e una certa continuità citoplasmatica (ponti citoplasmatici). La riproduzione avviene grazie alla crescita in volume delle cellule germinative e alle loro mitosi successive. Grazie al rilascio di enzimi le cellule figlie fuoriescono dalla matrice intercellulare per dare vita ad un nuovo organismo.
Gli organismi appartenenti alla divisione algale Chlorophyceae sono aplonti, la meiosi è cioè iniziale. La causa della non-necessità di possedere un corredo genetico diploide è da ricercare nell'habitat. Un ambiente d'acqua dolce non richiede una resistenza e una variabilità genetica elevata per la sopravvivenza della specie.
Menzioniamo anche due altri generi, che molti studiosi collocano peraltro in classi diverse, come indicato tra parentesi.
Acetabularia (collocata anche nelle Ulvoficee) è un genere molto noto. Si tratta di un'alga diplonte il cui tallo assomiglia ad un piccolo ombrellino fissato sul fondo mediante degli apteri mononucleati. Nel tallo maturo il nucleo si sposta dalla porzione basale a quella apicale, dove si divide diverse volte, dando origine a un numero variabile di aplanospore. A seguito di un processo meiotico queste aplanospore diventano plurinucleate, dando origine a numerosi gameti bicigliati. Essi a loro volta si uniscono formando zigoti che, fissandosi al substrato, danno origine a nuovi talli.
Chlorella (collocata anche nelle Trebouxioficee) è un genere unicellulare di piccole dimensioni, dalla forma sferica e priva di flagello, macchie oculari e vacuoli contrattili, ossia di quelle strutture che permettono il movimento attivo. Di essa si conosce soltanto la riproduzione asessuale.
Fritschiella è un'alga filamentosa ad organizzazione piuttosto complessa, che ricorda quella delle piante superiori. Vive come epifita sulla superficie umida di mura o tronchi. Il suo corpo è caratterizzato da un tallo costituito da un sistema prostrato ancorato tramite rizoidi e due sistemi di rami eretti. Le cellule superficiali sono lievemente cutinizzate. La presenza del ficoplasto nella mitosi cellulare ci vieta di pensare che le piante terrestri si siano originate da individui algali simili a Fritschiella.
Hydrodictyon è un genere coloniale immobile, molto particolare, le cui cellule si organizzano in una rete di cilindri cavi. Le cellule si riproducono asessualmente attraverso zoospore biflagellate o sessualmente grazie a isogameti. A maturità le cellule sono plurinucleate.
Nell'ordine delle Zygnematales sono raggruppate alghe verdi che non presentano nessun tipo di cellula flagellata, nemmeno i gameti. Alcuni eleverebbero tali alghe addirittura al rango di divisione (Gamophyta).
La maggior parte degli studiosi riconosce alle Cloroficee il ruolo di classe all'interno della divisione delle Clorofite.
Secondo Algaebase [1], questa classe comprende circa 2000 specie (oltre la metà del totale delle Clorofite), ripartite tra i seguenti ordini:
Le Cloroficee (Chlorophyceae Wille in Warming 1884) raggruppano alghe verdi (Clorofite) unicellulari e coloniali, per lo più d'acqua dolce, che in telofase sviluppano il ficoplasto.
Questa è una struttura citoplasmatica costituita da un fascio di microtubuli che si dispone parallelamente al piano di divisione, esso consente alla cellula di mantenere separati i nuclei anche dopo la scomparsa del fuso, in modo tale che con la citodieresi si possa completare il processo mitotico.
Chlamydomonas è invece un gruppo di individui unicellulari biflagellati, anch'essi di piccole dimensioni ma capaci di muoversi attivamente con rapidi scatti. Gli organismi di questo genere si comportano come gameti (isogamia), cioè si fondono due a due per dare vita ad uno zigote quadriflagellato. Quest'ultimo perde immediatamente i flagelli, subisce un ispessimento della parete cellulare e dopo una fase di quiescenza che può essere più o meno lunga va incontro alla meiosi. Dalla zigospora nascono quindi quattro cellule figlie, le quali provvederanno alla ricostruzione di flagelli e parete.
Volvox è un'alga coloniale che potrebbe essere classificata anche come un primitivo organismo pluricellulare. Al suo interno esiste infatti una netta differenziazione tra le cellule (cellule vegetative flagellate e cellule germinative, dette gonidi, aflagellate) e una certa continuità citoplasmatica (ponti citoplasmatici). La riproduzione avviene grazie alla crescita in volume delle cellule germinative e alle loro mitosi successive. Grazie al rilascio di enzimi le cellule figlie fuoriescono dalla matrice intercellulare per dare vita ad un nuovo organismo.
Gli organismi appartenenti alla divisione algale Chlorophyceae sono aplonti, la meiosi è cioè iniziale. La causa della non-necessità di possedere un corredo genetico diploide è da ricercare nell'habitat. Un ambiente d'acqua dolce non richiede una resistenza e una variabilità genetica elevata per la sopravvivenza della specie.
Menzioniamo anche due altri generi, che molti studiosi collocano peraltro in classi diverse, come indicato tra parentesi.
Acetabularia (collocata anche nelle Ulvoficee) è un genere molto noto. Si tratta di un'alga diplonte il cui tallo assomiglia ad un piccolo ombrellino fissato sul fondo mediante degli apteri mononucleati. Nel tallo maturo il nucleo si sposta dalla porzione basale a quella apicale, dove si divide diverse volte, dando origine a un numero variabile di aplanospore. A seguito di un processo meiotico queste aplanospore diventano plurinucleate, dando origine a numerosi gameti bicigliati. Essi a loro volta si uniscono formando zigoti che, fissandosi al substrato, danno origine a nuovi talli.
Chlorella (collocata anche nelle Trebouxioficee) è un genere unicellulare di piccole dimensioni, dalla forma sferica e priva di flagello, macchie oculari e vacuoli contrattili, ossia di quelle strutture che permettono il movimento attivo. Di essa si conosce soltanto la riproduzione asessuale.
Fritschiella è un'alga filamentosa ad organizzazione piuttosto complessa, che ricorda quella delle piante superiori. Vive come epifita sulla superficie umida di mura o tronchi. Il suo corpo è caratterizzato da un tallo costituito da un sistema prostrato ancorato tramite rizoidi e due sistemi di rami eretti. Le cellule superficiali sono lievemente cutinizzate. La presenza del ficoplasto nella mitosi cellulare ci vieta di pensare che le piante terrestri si siano originate da individui algali simili a Fritschiella.
Hydrodictyon è un genere coloniale immobile, molto particolare, le cui cellule si organizzano in una rete di cilindri cavi. Le cellule si riproducono asessualmente attraverso zoospore biflagellate o sessualmente grazie a isogameti. A maturità le cellule sono plurinucleate.
Nell'ordine delle Zygnematales sono raggruppate alghe verdi che non presentano nessun tipo di cellula flagellata, nemmeno i gameti. Alcuni eleverebbero tali alghe addirittura al rango di divisione (Gamophyta).
Zielenice właściwe (Chlorophyceae) – klasa jedno- lub wielokomórkowych zielenic.
Wrzeciono podziałowe zanikające między podziałami. Zielenice właściwe charakteryzują się występowaniem fikoplastu. Ściana komórkowa narasta od środka komórki macierzystej, równolegle do fikoplastu. Do zielenic właściwych należą organizmy jednokomórkowe, wielokomórkowe i kolonijne.
System zielenic właściwych według Lewisa i McCourta (2004) [1] oparty na kryterium pokrewieństwa:
Klasa: Chlorophyceae
Klasyfikacja tradycyjna, oparta na kryterium podobieństwa morfologicznego i cytolgicznego [2]:
Klasa: Chlorophyceae
As clorofíceas são uma das classes de algas verdes, distintas principalmente com base em sua morfologia ultra-estrutural. Por exemplo, os clados clorofíceos CW e DO, são definidos pelo arranjo de seus flagelos. Membros do clado CW têm flagelos dispostos em sentido horário, como por exemplo, Chlamydomonadales. Membros do clado DO têm flagelos que são dispostos no sentido anti-horário, como Sphaeropleales.
As ordens tipicamente reconhecidas são:
Em classificações antigas, o termo "clorofíceas" algumas vezes era aplicado a todas algas verdes exceto as Charales, e a divisão interna é consideravelmente diferente.
Chlorophyceae представляє лінію зелених водоростей, у межах якої цитокінез відбувається за участю фікопласта, а джгутикова коренева система є хрестоподібною з супротивно розташованими або зміщеними за годинниковою стрілкою базальнми тілами. Склад пігментів та продуктів асиміляції є типовим для зелених водоростей в цілому (хлорофіли a та b, всі типи каротинів, ксантофіли лютеїнового ряду, крохмаль як основний продукт асиміляції). Представники класу різноманітні за будовою джгутикового апарату, мітозом, морфологією, розмноженням, життєвими циклами.
Хлорофіцієві мешкають переважно у прісних континентальних водоймах, рідше зустрічаються у наземних біотопах.
Lớp Tảo lục (danh pháp khoa học: Chlorophyceae) là một lớp tảo lục, được phân biệt chủ yếu trên cơ sở của hình thái học siêu cấu trúc. Chẳng hạn các loài tảo lục thuộc nhánh CW và các loài tảo lục thuộc nhánh DO được định nghĩa theo sự sắp xếp roi của chúng. Các thành viên của nhánh CW có roi được chuyển chỗ theo hướng "thuận chiều kim đồng hồ" (CW, 1–7 giờ), như ở bộ Chlamydomonadales. Các thành viên của nhánh DO có roi chuyển chỗ theo hướng "ngược lại trực tiếp" (DO, 12–6 giờ), chẳng hạn như các loài trong bộ Sphaeropleales. Chúng thường có màu xanh lục do sự chi phối của các chất màu chlorophyll a và chlorophyll b. Lục lạp có thể là dạng đĩa, dạng tấm, hình mắt lưới, hình chén, xoắn ốc hay dạng dải ở các loài khác nhau. Phần lớn các loài có một hay vài cơ quan tử lưu trữ gọi là hạch tinh bột (pyrenoid) nằm trong lục lạp. Ngoài tinh bột, các hạch tinh bột cũng chứa protein. Một vài loài tảo có thể lưu trữ thức ăn dưới dạng các giọt dầu nhỏ. Tảo lục thường có vách tế bào cứng bao gồm lớp trong là xenluloza và lớp ngoài là pectoza.
Chúng chia sẻ nhiều điểm tương đồng với thực vật bậc cao, bao gồm sự hiện diện của các tế bào roi bất đối xứng, sự phá vỡ lớp vỏ nhân khi phân bào có tơ, và sự hiện diện của các sắc tố thực vật, các flavonoid và các tiền chất hóa học của cutin[1]
Danh sách các bộ (cùng các họ và chi không gán vào bộ nào) dưới đây lấy theo Encyclopedia of Life[2]
Bộ Sphaeropleales được NCBI công nhận nhưng Species 2000 & ITIS Catalogue of Life: Annual Checklist 2010 không công nhận bộ này[2].
Các họ và chi mà Species 2000 không xếp trong bộ nào
Lớp Tảo lục (danh pháp khoa học: Chlorophyceae) là một lớp tảo lục, được phân biệt chủ yếu trên cơ sở của hình thái học siêu cấu trúc. Chẳng hạn các loài tảo lục thuộc nhánh CW và các loài tảo lục thuộc nhánh DO được định nghĩa theo sự sắp xếp roi của chúng. Các thành viên của nhánh CW có roi được chuyển chỗ theo hướng "thuận chiều kim đồng hồ" (CW, 1–7 giờ), như ở bộ Chlamydomonadales. Các thành viên của nhánh DO có roi chuyển chỗ theo hướng "ngược lại trực tiếp" (DO, 12–6 giờ), chẳng hạn như các loài trong bộ Sphaeropleales. Chúng thường có màu xanh lục do sự chi phối của các chất màu chlorophyll a và chlorophyll b. Lục lạp có thể là dạng đĩa, dạng tấm, hình mắt lưới, hình chén, xoắn ốc hay dạng dải ở các loài khác nhau. Phần lớn các loài có một hay vài cơ quan tử lưu trữ gọi là hạch tinh bột (pyrenoid) nằm trong lục lạp. Ngoài tinh bột, các hạch tinh bột cũng chứa protein. Một vài loài tảo có thể lưu trữ thức ăn dưới dạng các giọt dầu nhỏ. Tảo lục thường có vách tế bào cứng bao gồm lớp trong là xenluloza và lớp ngoài là pectoza.
Chúng chia sẻ nhiều điểm tương đồng với thực vật bậc cao, bao gồm sự hiện diện của các tế bào roi bất đối xứng, sự phá vỡ lớp vỏ nhân khi phân bào có tơ, và sự hiện diện của các sắc tố thực vật, các flavonoid và các tiền chất hóa học của cutin
Danh sách các bộ (cùng các họ và chi không gán vào bộ nào) dưới đây lấy theo Encyclopedia of Life
Chaetopeltidales: Thuẫn mao tảo Chaetophorales: Tảo lông keo, giao mao tảo. Chlorococcales: Tảo màu tròn, sắc cầu tảo. Chlorocystidales Microsporales: Tảo bào tử nhỏ Oedogoniales: Sao tảo Phaeophilales. Algaebase.org không công nhận bộ này. Prasiolales: Khê thái (rau suối). Algaebase.org không công nhận bộ này. Tetrasporales: Tảo bốn bào tử, tứ bào tảo. Ulotrichales. Tảo tơ, ti tảo. Algaebase.org không công nhận bộ này. Volvocales: Tảo đoàn, đoàn tảo.Bộ Sphaeropleales được NCBI công nhận nhưng Species 2000 & ITIS Catalogue of Life: Annual Checklist 2010 không công nhận bộ này.
Các họ và chi mà Species 2000 không xếp trong bộ nào
Actinochloridaceae Botryococcaceae Characiochloridaceae Chlorangiopsidaceae Chlorosarcinaceae Chlorosphaeraceae Coelastraceae Gomontiaceae Protosiphonaceae Pseudoudoteaceae Radiococcaceae Spondylomoraceae Tetracystaceae Các chi không xếp trong họ nào: Boueina, Chloremys, Chloronomala, Crassikamaena, Cribrokamaena, Entransia, Gymnozyga, Hofmania, Hortobagyiella, Hyalococcus, Korschpalmella, Lacrymorphus, Lobosphaeropsis, Mateola, Neodesmus, Neosphaerochloris, Octacanthium, Oltmannsiellopsis, Oocystopsis, Ortonella, Ovillaria, Parallela, Phycastrum, Physidrum, Phythelios, Pseudocarteria, Pseudodidymocystis, Pseudokirchneriella, Pseudoprostratum, Sangirellum, Sarfatiella, Scotlandella, Selenodictyon, Seletonella, Tasmanites, Tethysicodium, Tetrasporella, Urnella, Uvella.Chlorophyceae Wille[en] in Warming, 1884[1]
Хлорофициевые[источник не указан 248 дней] (лат. Chlorophyceae) — класс зелёных водорослей. Один из крупных и разнообразных классов водорослей. На май 2018 года известно 3 529[2] видов.
Одноклеточные, колониальные (в том числе и ценобиальные) и многоклеточные представители с монадным, пальмеллоидным, коккоидным, сарциноидным, нитчатым, разнонитчатым, сифональным типами дифференциации таллома[3]. Размножение вегетативное, бесполое (зооспоры, апланоспоры, автоспоры) и половое (хологамия, изогамия, гетерогамия и оогамия). Кинетосомы расположены супротивно или сдвинуты по часовой стрелке, не перекрываются.
Для класса характерно деление клетки с участием фикопласта[4].
Большинство — пресноводные представители, некоторые обитают в морских, солоноватоводных и наземных условиях.
На май 2018 года в класс включают 5 порядков[2]:
Также непосредственно в класс (incertae sedis) включено 3 небольших семейства и несколько родов[2].
Хлорофициевые[источник не указан 248 дней] (лат. Chlorophyceae) — класс зелёных водорослей. Один из крупных и разнообразных классов водорослей. На май 2018 года известно 3 529 видов.
绿藻纲(學名:Chlorophyceae)在生物分类学上是绿藻门中的一个纲。
截至2018年3月22日 (2018-03-22)[update],綠藻綱包括下列各個目[3]:
以下為過往屬绿藻纲的分類單元:
绿藻纲(學名:Chlorophyceae)在生物分类学上是绿藻门中的一个纲。
녹조강(Chlorophyceae)은 녹조류 강의 하나로, 주로 초미세구조 형태학에 기초하여 구별된다.
보통 아래와 같은 목을 포함한다.[1]
예전 분류에서, 녹조강이라는 용어는 차축조목을 제외한 녹조류 전체를 가리키는 것으로 사용되었다.
녹조강(Chlorophyceae) - Hoek, Mann 및 Jahns의 분류(1995년)[2]
갈파래강(Ulvophyceae) - Hoek, Mann 및 Jahns의 분류(1995년)
다음은 2011년 렐리아르트(Leliaert) 등이 제안하고,[3] 2016년 실라(Silar)가 수정했으며[4] 2016년 렐리아르트[5]와 2017년 로페스 도스 산토스(Lopes dos Santos) 등의 녹조식물 분류군 연구,[6] 2015년 노비코프(Novíkov)와 바라바스-크라스니(Barabaš-Krasni) 연구,[7] 산체스-바라칼도(Sánchez-Baracaldo) 연구에 기초한 녹조식물 계통 분류이다.[8][9][10]
녹색식물/녹색조류 녹조식물/넓은 의미의 담록조류 초록방석말강 녹조아문 UTC 녹조식물군 스트렙토식물 Phragmoplastophyta