Carangoides malabaricus és un peix teleosti de la família dels caràngids i de l'ordre dels perciformes.[2]
Pot arribar als 60 cm de llargària total.[3]
Es troba des de les costes de l'Àfrica Oriental fins a les de Sri Lanka, Golf de Tailàndia, Japó i Austràlia.[3]
Carangoides malabaricus és un peix teleosti de la família dels caràngids i de l'ordre dels perciformes.
The Malabar trevally (Carangoides malabaricus), also known as the Malabar jack, Malabar kingfish or nakedshield kingfish, is a species of large inshore marine fish of the jack family, Carangidae. It is distributed throughout the Indian and west Pacific Oceans from South Africa in the west to Japan and Australia in the east, inhabiting reefs and sandy bays on the continental shelf. The Malabar trevally is similar to many of the other species in the genus Carangoides, with the number of gill rakers and the grey-brown colour of the tongue being the diagnostic features. The Malabar trevally is a predator, taking a variety of small fish, cephalopods and crustaceans. The species is of minor economic importance throughout its range, caught by a variety of net and handline methods.
The Malabar trevally is one of 21 species in the genus Carangoides which falls into the jack and horse mackerel family Carangidae, the Carangidae are part of the order Carangiformes.[2]
The Malabar trevally was first scientifically described by German ichthyologists Marcus Elieser Bloch and Johann Gottlob Schneider in the massive 1801 volume of Systema Ichthyologiae iconibus cx illustratum, a book which is the taxonomic authority of many fish species. The species was first published under the name Scomber malabaricus, implying the species was related closely to the true mackerels. This was found to be incorrect, and the species was first transferred to Caranx, another genus of jack, and finally to Carangoides by Williams and Venkataramani in 1978, remaining there since.[3] The species was also completely redescribed twice in its history, the first time by Williams in 1958 under the name Carangoides rectipinnus, and again in 1974 by Kotthaus, who named the species Carangoides rhomboides. These two names are considered junior synonyms under the ICZN rules for classification and therefore are discarded.[4] In English, the species nearly always goes under the common name of Malabar trevally, with the name Malabar kingfish rarely used. A wide number of local names in other languages are also in use. Malabar is a region of southern India, from where the type locality of the fish, Tranquebar, was recorded.[3]
The Malabar trevally has the typical body profile of a jack, with a strongly compressed body almost ovate in shape with long dorsal and anal fins.[5] The top of the head is strongly elevated to nape, and almost straight. Both jaws have bands of small villiform teeth, although the anterior teeth may be conical in shape. The gill rakers number eight to 12 on the upper limb and 21 to 27 on the lower limb of the first gill arch.[6] The species has 24 vertebrae, 10 upper and 14 lower. The dorsal fin is divided into two segments; a short, high fin containing eight spines and a second, long fin consisting of one spine followed by 20 to 23 soft rays. The anal fin has 2 detached spines followed by a single spine connected to 17 to 19 soft rays.[7] The lateral line has a moderate anterior curve before, intersecting the straight section between the twelfth and fourteenth soft rays of the second dorsal fin. The straight section of the lateral line contains 19 to 36 weak scutes, and 31 to 55 combined scutes and scales on the entire line.[6] The breast area of the fish is devoid of any scales, reaching from each pectoral fin back to the pelvic fin and occasionally to the origin of the anal fin. The species reaches a maximum known length 60 cm (24 in), although is much more common below 30 cm (12 in).[8]
The colour of the Malabar trevally is usually a silver overlain by a bluish-grey hue on the upper side of the fish fading to a silvery white on the underside and lower flanks. The opercle has a single small black spot on the upper margin, and the tongue is a distinctive greyish brown to brown.[7] The caudal fin, soft dorsal and anal fins are pale greenish yellow to dusky, while other fins are hyaline in appearance. The tips of the dorsal, anal and caudal fins are occasionally edged in a shade of white.[8]
The Malabar trevally is broadly distributed in the tropical and subtropical regions of the Indian and Pacific Oceans. It occurs from South Africa and Madagascar in the west,[5] north along the east African coast and into the Persian Gulf, but has not been recorded from the Red Sea[9] since 1860, where a capture was reported under the name Caranx malabaricus.[10] Its range stretches east to Sri Lanka, Thailand, Indonesia, and a number of small Pacific islands including Vanuatu and New Caledonia. It reaches as far north as Japan, and south to northern Australia. The species is rare in a number of Pacific nations, including Taiwan and Japan, with only a few recorded captures.[11]
The species lives in a variety of inshore habitats, generally present in waters 30 to 140 m deep[9] on coral and rocky reefs. Juveniles tend to school in shallow sandy bays and are able to tolerate moderately turbid waters.[11] At least one recorded capture from an estuary in Thailand has been reported.[12]
The Malabar trevally often schools, especially as juveniles in shallow bays, becoming more solitary as they age.[6]
The species is not particularly aggressive, feeding on small planktonic and pelagic crustaceans such as krill, prawns, shrimp, and mysids, as well as small squids and fishes. Geographical variation in diet is common, with fish in Malaysia taking species of polychaete worms as the preferred species.[13] Studies on gill filtering mechanisms has shown the Malabar trevally's anatomy lies between two extremes, one which is a high filtration area characteristic of planktivorous species and the other of very low area which is associated with species which take large prey items. This further suggests the Malabar trevally can filter the small krill type prey, as well as taking larger fishes and squid.[14] Seasonal diet fluctuation in the species has been observed in northern Australia, where a seasonal abundance of squid causes the preferred prey to change from paenid shrimp to these squid.[15]
Little is known of its breeding cycle, with the only publication on the subject part of a 1984 study in Indian waters. The Malabar trevally's breeding period was reported as between February and October in this location, with the main peak from July to September.[16] Each individual spawned only once per year. The size at which the species is first able to breed is 161 mm (6.3 in) for both sexes, with the number of eggs produced related to each individual's length and weight.[16] In South Africa, seasonal small shoals of juveniles are known from parts of the coast, suggesting a single spawning event, also.[8] The species is relatively short-lived like many tropical species, but has a fairly rapid population turnover.[17]
The Malabar trevally is of minor importance to fisheries in most regions it inhabits, often considered too small to be worth actively targeting.[8] In these regions, it still forms a considerable proportion of the bycatch, and studies have shown that at the current level of removal, the species is ecologically sustainable.[18] In India and parts of Southeast Asia, however, the species is more commercially important and taken in larger quantities than elsewhere.[13] The FAO recorded a total of 278 t (274 long tons; 306 short tons) of the fish were caught as bycatch from the Persian Gulf in 2001.[4] The species is caught by a variety of methods - hook-and-line, bottom trawls, gill nets, and traps.[7] In South Africa, the species is often caught by anglers using light tackle and baits such as prawns and small fish, as well as occasionally being speared by divers.[8] It is considered, like most carangids, to be poor to fair table food, becoming dryer at larger sizes with larger fish having an increased chance of carrying ciguatera poisoning.[19]
The Malabar trevally (Carangoides malabaricus), also known as the Malabar jack, Malabar kingfish or nakedshield kingfish, is a species of large inshore marine fish of the jack family, Carangidae. It is distributed throughout the Indian and west Pacific Oceans from South Africa in the west to Japan and Australia in the east, inhabiting reefs and sandy bays on the continental shelf. The Malabar trevally is similar to many of the other species in the genus Carangoides, with the number of gill rakers and the grey-brown colour of the tongue being the diagnostic features. The Malabar trevally is a predator, taking a variety of small fish, cephalopods and crustaceans. The species is of minor economic importance throughout its range, caught by a variety of net and handline methods.
Carangoides malabaricus es una especie de peces de la familia Carangidae en el orden de los Perciformes.
• Los machos pueden llegar alcanzar los 60 cm de longitud total.[1]
Se encuentra desde las costas del África Oriental hasta las de Sri Lanka, Golfo de Tailandia, Japón y Australia.
Carangoides malabaricus es una especie de peces de la familia Carangidae en el orden de los Perciformes.
Carangoides malabaricus Carangoides generoko animalia da. Arrainen barruko Carangidae familian sailkatzen da.
Espezie hau Agulhasko itsaslasterran aurki daiteke.
Carangoides malabaricus Carangoides generoko animalia da. Arrainen barruko Carangidae familian sailkatzen da.
Ikan Cupak atau nama saintifiknya Carangoides Malabaricus merupakan ikan air masin.
Ia merupakan ikan yang penting secara komersial dan dijual di pasar-pasar sebagai makanan. Penangkapannya memerlukan lesen bagi memastikan ia tidak terancam oleh tangkapan melampau oleh nelayan komersial.[1].
Ikan Cupak atau nama saintifiknya Carangoides Malabaricus merupakan ikan air masin.
Ia merupakan ikan yang penting secara komersial dan dijual di pasar-pasar sebagai makanan. Penangkapannya memerlukan lesen bagi memastikan ia tidak terancam oleh tangkapan melampau oleh nelayan komersial..
Carangoides malabaricus is een straalvinnige vissensoort uit de familie van horsmakrelen (Carangidae).[2] De wetenschappelijke naam van de soort is voor het eerst geldig gepubliceerd in 1801 door Bloch & Schneider.
Bronnen, noten en/of referentiesCá khế mõm ngắn[1] (danh pháp hai phần: Carangoides malabaricus) là một loài cá biển thuộc họ Cá khế. Nó phân bố khắp Ấn Độ Dương và phía tây Thái Bình Dương từ Nam Phi ở phía tây đến Nhật Bản và Úc về phía đông, chúng sinh sống ở những rạn san hô vịnh cát trên thềm lục địa. Cá khế mõm ngắn tương tự như nhiều của những loài khác trong chi Carangoides, với số lượng lược mang và màu xám nâu của lưỡi. Cá khế mõm ngắn là một động vật ăn thịt, ăn một loạt các loài cá nhỏ, cephalopoda và giáp xác. Là loài có tầm quan trọng kinh tế nhỏ trong suốt phạm vi của nó
Cá khế mõm ngắn là một trong 20 loài trong chi Carangoides.[2] Loài này được miêu tả khoa học lần đầu bởi các nhà ngư học người Đức Marcus Elieser Bloch và Johann Gottlob Schneider trong tập năm 1801 Systema Ichthyologiae iconibus cx illustratum, một cuốn sách phân loài có hiệu lực cho nhiều loài cá. Loài này ban đầu được xuất bản dưới danh pháp Scomber malabaricus, nhưng đã tỏ ra sai và được chuyển sang chi Caranx, và cuối cùng là chi Carangoides bởi Williams và Venkataramani vào năm 1978, và giữ nguyên từ đó.[3] Loài này cũng được miêu tả lại hoàn toàn hai lần trong lịch sử, lần đầu tiên bởi Williams vào năm 1958 dưới cái tên Carangoides rectipinnus, và một lần nữa vào năm 1974 bởi Kotthaus, người đã đặt tên cho loài Carangoides rhomboides. Các danh pháp này được xem là đồng nghĩa theo quy định ICZN và do đó bị bỏ qua.[4]
|coauthors=
bị phản đối (trợ giúp)
Cá khế mõm ngắn (danh pháp hai phần: Carangoides malabaricus) là một loài cá biển thuộc họ Cá khế. Nó phân bố khắp Ấn Độ Dương và phía tây Thái Bình Dương từ Nam Phi ở phía tây đến Nhật Bản và Úc về phía đông, chúng sinh sống ở những rạn san hô vịnh cát trên thềm lục địa. Cá khế mõm ngắn tương tự như nhiều của những loài khác trong chi Carangoides, với số lượng lược mang và màu xám nâu của lưỡi. Cá khế mõm ngắn là một động vật ăn thịt, ăn một loạt các loài cá nhỏ, cephalopoda và giáp xác. Là loài có tầm quan trọng kinh tế nhỏ trong suốt phạm vi của nó
Cá khế mõm ngắn là một trong 20 loài trong chi Carangoides. Loài này được miêu tả khoa học lần đầu bởi các nhà ngư học người Đức Marcus Elieser Bloch và Johann Gottlob Schneider trong tập năm 1801 Systema Ichthyologiae iconibus cx illustratum, một cuốn sách phân loài có hiệu lực cho nhiều loài cá. Loài này ban đầu được xuất bản dưới danh pháp Scomber malabaricus, nhưng đã tỏ ra sai và được chuyển sang chi Caranx, và cuối cùng là chi Carangoides bởi Williams và Venkataramani vào năm 1978, và giữ nguyên từ đó. Loài này cũng được miêu tả lại hoàn toàn hai lần trong lịch sử, lần đầu tiên bởi Williams vào năm 1958 dưới cái tên Carangoides rectipinnus, và một lần nữa vào năm 1974 bởi Kotthaus, người đã đặt tên cho loài Carangoides rhomboides. Các danh pháp này được xem là đồng nghĩa theo quy định ICZN và do đó bị bỏ qua.
馬拉巴若鰺,又稱瓜子鰺,俗名為甘仔魚,為輻鰭魚綱鱸形目鱸亞目鰺科的其中一個種。
本魚分布在印度西太平洋區,包括紅海、東非、馬達加斯加、模里西斯、斯里蘭卡、印度、馬爾地夫、日本、台灣、中國沿海、菲律賓、印尼、越南、馬來西亞、澳洲、所羅門群島、密克羅尼西亞、諾魯、馬里亞納群島、馬紹爾群島等海域。
水深20至140公尺。
本魚第二備鰭的第一鰭條或前方鰭條不為絲狀延長。第二背鰭、臀鰭的前方鰭條有若干延長。稜鱗隨側線而走,不像絕大部分鰺類的稜鱗隨側線直走部而行,側線改開弧行時,即與之分離。第一背鰭有硬棘8枚,第二背鰭有軟條22至24枚;臀鰭有硬棘2枚、軟條18枚;稜鱗細小,有25至26枚。體長可達55公分。
本魚生活於大陸棚的岩礁區,每年秋天時常大群集結,可能是為了產卵的緣故。以甲殼類、頭足類等為食。
タイワンヨロイアジ(学名:Carangoides malabaricus)はアジ科に属する比較的大型の海水魚である。体長は最大で全長60cmに達した記録があるが、通常みられるのは全長30cmほどの個体である。インド洋と太平洋の熱帯・亜熱帯域に広く生息し、その生息域は西は南アフリカ、東は日本や台湾、オーストラリアにまで広がっている。大陸棚上の岩礁やサンゴ礁、砂底の湾などでみられる。同じヨロイアジ属の多くの種と類似した外見をもつが、鰓耙数、そして舌が灰褐色であることなどから他種と識別できる。肉食魚であり、様々な種類の小魚や甲殻類、頭足類を捕食する。生息域のほとんどにおいて漁業における重要性は小さいが、様々な漁法で混獲されることがある。
スズキ目アジ科のヨロイアジ属(Carangoides)に属する[1][2]。
タイワンヨロイアジは2人のドイツの魚類学者、マルクス・エリエゼル・ブロッホとヨハン・ゴットロープ・テアエヌス・シュナイダーによる大著である『110の画像付分類魚類学』の1801年版の中で、他の多くの魚類とともに初記載された。この時の学名はScomber malabaricus であり、サバ属(Scomber)に分類されている。後にこの分類は誤りだと判明し、まずアジ科のギンガメアジ属(Caranx)に、そして最終的にはWilliamsとVenkataramaniによって1978年にヨロイアジ属に移された[3]。本種は現在までに2度独立に再記載されている。最初は1958年にWilliamsによってCarangoides rectipinnus として、そして二度目はKotthausによってCarangoides rhomboides として記載されている。このいずれの学名も国際動物命名規約の先取権の原則に基づいて無効なシノニムとされている[4]。なお、種小名のmalabaricus および英名のMalabar trevallyはタイプ標本が採集された、インド・ケララ州北部のマラバール地域(Malabar region)にちなむ[3]。
アジ科に典型的な強く側扁したほぼ楕円形の体、そして長い背鰭と臀鰭をもつ[5]。体高は高く、体長の約半分になる[6]頭頂部から項部にかけては急峻で、輪郭はほぼ直線となっている。両顎に小さい絨毛状歯からなる歯列があり、前方の歯は犬歯状になることもある。第一鰓弓の鰓耙数は上枝が8本から12本、下枝が21本から27本となっている[7]。口は大きく斜位で開く[8]。椎骨数は24でありその内訳は腹椎が10、尾椎が14である。背鰭は2つの部分に分かれる。前方にある短く高い第一背鰭は8棘、後方にある第二背鰭は1棘、20-23軟条である。臀鰭は前方に2本の遊離棘があり、それを除くと1棘、17-19軟条である[9]。胸鰭は鎌形になる。尾柄は細く、尾鰭は深く二叉する[8]。側線は前方でゆるやかな曲線を描き、曲線部と直線部の交点は第二背鰭の第12から第14軟条の下部にある。側線直線部には19から36の弱い稜鱗(ぜいご)が存在し、側線全体での稜鱗数は31から55になる[7]。胸部には鱗が全くなく、無鱗域は両胸鰭から腹鰭まで後方に広がり時として臀鰭の始部にまで達する。体長は最大で全長60cmに達した記録があるが、普通にみられるのは30cm以下の個体である[10]。
体色は背部では銀色に青灰色が混じるが、腹部にかけて色あせて銀白色になる。鰓蓋の上縁には黒い班が存在する。舌が特徴的な灰褐色から褐色になる[9]。尾鰭や背鰭軟条部、臀鰭は薄い緑色を帯びた黄色あるいは浅黒い色で、他の鰭は無色透明である。背鰭、尾鰭の端は白色に縁取られることもある[10]。
インド洋と太平洋の熱帯・亜熱帯域に広く生息する。生息域は西は南アフリカやマダガスカル[5]から、北へアフリカ東海岸やペルシャ湾に広がっているが、紅海からは1860年にCaranx malabaricus という学名で記録[11]されて以降捕獲の記録が無い[12]。生息域はそのまま東へスリランカ、タイ、インド、そしてバヌアツやニューカレドニアなどの数々の太平洋の島々へと広がっている。北は日本、南はオーストラリア北部まで生息する。台湾や日本を含むいくつかの太平洋の国々では稀種であり、捕獲の記録はわずかである[13]。
日本においては三重県の尾鷲市場で採取されたことが記録されている[14]。
本種は沿岸海域の様々な環境でみられ、一般的には水深30mから140mに位置する事が多い[12]。岩礁やサンゴ礁でよくみられる。幼魚は浅い砂底の湾でよく見られ、やや濁った水域でもみられることがある[13]。エスチュアリーから発見された記録も、タイにおいて少なくとも一件ある[15]。
しばしば群れをつくる。特に幼魚は浅い湾で群れを作って泳ぐのがよくみられるが、加齢につれ単独で行動することが多くなる[7]。
それほど攻撃性は強くなく、小型の浮遊性、漂泳性のオキアミやエビといった甲殻類を捕食するほか、イカや魚も捕食することがある。食性にはしばしば地域差があり、マレーシアでは多毛類の蠕虫を好んで捕食する事が知られている[16]。鰓の濾過のメカニズムに関する研究を通し、本種の濾過領域は、プランクトンを濾過摂食するような種にみられる目の細かい領域と、大きな生物を捕食する種にみられる目の粗い領域、という2つのタイプの中間にあることが分かった。このことは本種が比較的大型の魚やイカを捕食するのに加えて、小さなオキアミのような獲物も濾過して捕食することができることを示している[17]。オーストラリア北部では季節によって食性が周期的に変化する事が知られている。当地では通常はエビ類を主に捕食するが、イカの個体数が増える季節はイカを好んで捕食するようになるという[18]。
繁殖についてはほとんど分かっておらず、1984年にインド沖で行われた研究の一部で言及されている程度である。この研究によれば本種の繁殖期は2月から10月で、そのピークは7月から9月だという。各個体は1年に1回産卵していた。性成熟に達する際の体長は両性ともに161mmであった。また、産卵数は個体の体重とサイズに比例していた[19]。南アフリカ沿岸の一部では特定の季節に幼魚の群れが現れることが観察されており、こちらも一年に一度産卵が起きることを示唆している[10]。本種は他の熱帯性の種と同様に比較的短命で、個体群のターンオーバーは速い[20]。
生息するほとんどの地域で漁業における重要性は小さく、漁業の主対象とするほどの価値はない[10]。こういった地域でも本種が混獲による漁獲量のかなりの割合を占めている事はあるが、2001年時点での本種の漁獲量は持続可能な水準にあることが分かっている[21]。ただしインドおよび東南アジアの一部では本種が商業的に重要であり、他のどの地域よりも多量の漁獲がある[16]。FAOの統計によれば、2001年の1年間でペルシャ湾では本種の混獲による漁獲量が278tに達したという[4]。本種はトロール網、刺し網、延縄、定置網など様々な漁法で捕獲される[9][6]。南アフリカでは釣り人によって軽めのタックルでエビや小魚を餌にして釣られるほか、スピアフィッシングで捕獲される事もある[10]。食用にはそれほど適しておらず、成長するにつれ身がぱさ付く。大型個体ではシガテラ毒を持つ可能性も高まる[22]。
タイワンヨロイアジ(学名:Carangoides malabaricus)はアジ科に属する比較的大型の海水魚である。体長は最大で全長60cmに達した記録があるが、通常みられるのは全長30cmほどの個体である。インド洋と太平洋の熱帯・亜熱帯域に広く生息し、その生息域は西は南アフリカ、東は日本や台湾、オーストラリアにまで広がっている。大陸棚上の岩礁やサンゴ礁、砂底の湾などでみられる。同じヨロイアジ属の多くの種と類似した外見をもつが、鰓耙数、そして舌が灰褐色であることなどから他種と識別できる。肉食魚であり、様々な種類の小魚や甲殻類、頭足類を捕食する。生息域のほとんどにおいて漁業における重要性は小さいが、様々な漁法で混獲されることがある。