Pangasius bocourti és una espècie de peix de la família dels pangàsids i de l'ordre dels siluriformes.
Els mascles poden assolir els 120 cm de llargària total.[5][6]
Es troba a Àsia: conques dels rius Mekong i Chao Phraya.[5]
Es comercialitza fresc.[8]
Pangasius bocourti és una espècie de peix de la família dels pangàsids i de l'ordre dels siluriformes.
Pangasius bocourti, manchmal auch Basa nach dem vietnamesischen Namen des Tieres, ist eine Fischart aus der Gattung Pangasius innerhalb der Familie der Haiwelse. Die Art kommt in den Flusssystemen des Mekong und Mae Nam Chao Phraya in Kambodscha, Laos, Vietnam und Thailand vor und ist dort ein beliebter Speisefisch, der auch in Aquakultur gezogen wird.
Pangasius bocourti ist ein kräftig gebauter Fisch mit bläulich-schwarzem Rücken. Der Kopf ist breiter als lang und abgerundet mit einer stumpf-gerundeten Schnauze, die ein breites, weißes Band um das Maul aufweist. An Zähnen sind je Kieferseite nur je eine Gruppe am Pflugscharbein und am Gaumenbein vorhanden. Die Art erreicht eine Körperlänge von bis zu 120 cm. Die Afterflosse trägt 31 bis 35 Weichstrahlen.
Pangasius bocourti besiedelt große Flüsse und findet sich hier sowohl in schnell als auch in langsam fließenden Abschnitten. Als Nahrung dient vorwiegend pflanzliches Material, aber auch Gliederfüßer, Weichtiere und Fische werden gefressen. Zu Beginn der Überflutungszeit werden die Eier abgelegt, danach wandern die Altfische in die überschwemmten Gebiete ein.
Pangasius bocourti, manchmal auch Basa nach dem vietnamesischen Namen des Tieres, ist eine Fischart aus der Gattung Pangasius innerhalb der Familie der Haiwelse. Die Art kommt in den Flusssystemen des Mekong und Mae Nam Chao Phraya in Kambodscha, Laos, Vietnam und Thailand vor und ist dort ein beliebter Speisefisch, der auch in Aquakultur gezogen wird.
Basa (Pangasius bocourti) is a species of catfish in the family Pangasiidae. Basa are native to the Mekong and Chao Phraya basins in Mainland Southeast Asia.[2] These fish are important food fish with an international market. They are often labelled in North America and Australia as "basa fish", "swai",[3] or "bocourti".[4] In the UK all species of Pangasius may legally be described as "river cobbler", "cobbler", "basa", "pangasius", "panga", or any of these with the addition of "catfish".[5] In the rest of Europe, these fish are commonly marketed as "pangasius" or "panga".[6] In Asian markets, names for basa include "Pacific dory"[7] and "patin".[8] Other related shark catfish may occasionally be incorrectly labeled as basa fish, including P. hypophthalmus (iridescent shark) and P. pangasius (yellowtail catfish).
The body of the basa is stout and heavy. The rounded head is broader than it is long, with the blunt snout having a white band on its muzzle. This species grows to a maximum length of 120 centimetres (47 in).[2]
Basa fish feed on plants. They spawn at the onset of flood season and the young are first seen in June, averaging about 5 centimetres (2.0 in) by mid-June.[2]
Some basa fish are labelled as swai; they are often mislabelled as tonguefish in China.
In 2002, the United States accused Vietnam of dumping catfish, namely P. bocourti and P. hypophthalmus, on the American market, arguing that the Vietnamese exporters, who are subsidised by Vietnam's government, constituted unfair competition.[9][10] With pressures from the U.S. catfish industry, the United States Congress passed a law in 2003 preventing the imported fish from being labelled as catfish, as well as imposing additional tariffs on the imported fish.[11] Under the U.S. Food and Drug Administration ruling, only species from the family Ictaluridae can be sold as true catfish.[3] As a result, the Vietnamese exporters of this fish now label their products sold in the U.S. as basa fish, striped pangasius, swai or bocourti.[12][13]
At the height of the "catfish war", U.S. catfish farmers and others were describing the imported catfish as an inferior product. However, Mississippi State University researchers found imported basa were preferred three-to-one to US catfish in a small (58 testers) blind taste test.[14]
Basa has become common in the UK as "Vietnamese river cobbler", "river cobbler", or "basa". It is mainly sold by large supermarkets, in both fresh and frozen forms, as a cheaper alternative to popular white fish such as cod or haddock. Young's uses it in some of its frozen fish products, under the name basa.[15] The import of basa is subject to the same stringent EU regulations as other food imports, as set out in the CBI pangasius product fact sheet[16] UK Trading Standards officers said that cobbler was being fraudulently sold as cod by some fish-and-chip retailers to take advantage of the much lower price of cobbler, which was about half that of cod. This practice was highlighted by the successful prosecution of two retailers, using DNA evidence, in 2009 and 2010.[17][18] Sometimes pangasius is described, legally, simply as "fish", as in "fish and chips".[18]
Several environmental organisations concerned with marine ecosystems have raised concerns about basa. OceanWise, an environmental organisation associated with the Vancouver Aquarium, has flagged farmed basa for its potential pollution of ecosystems and interference with wild species.[19] It writes, "Open cage farming in Southeast Asia is associated with disease transfer to wild basa. There are also concerns about feed quality, farm operating standards and the biological impact of using wild stock for culturing."[19] The Monterey Bay Aquarium currently lists the basa in its "red flag" or "avoid" category.[20] Both groups cite USA farmed catfish as a more sustainable alternative.
Tests by the Asda and Tesco supermarkets in the UK have found no trace of toxic contaminants.[21] Testing from AQIS found trace levels of malachite green, but no other contaminants.[22][23][24]
One case has been reported of a person without a general fish allergy having an anaphylactic reaction to pangasius.[25][26]
Basa (Pangasius bocourti) is a species of catfish in the family Pangasiidae. Basa are native to the Mekong and Chao Phraya basins in Mainland Southeast Asia. These fish are important food fish with an international market. They are often labelled in North America and Australia as "basa fish", "swai", or "bocourti". In the UK all species of Pangasius may legally be described as "river cobbler", "cobbler", "basa", "pangasius", "panga", or any of these with the addition of "catfish". In the rest of Europe, these fish are commonly marketed as "pangasius" or "panga". In Asian markets, names for basa include "Pacific dory" and "patin". Other related shark catfish may occasionally be incorrectly labeled as basa fish, including P. hypophthalmus (iridescent shark) and P. pangasius (yellowtail catfish).
Pangasius bocourti es una especie de peces de la familia Pangasiidae en el orden de los Siluriformes.
Los machos pueden llegar alcanzar los 120 cm de longitud total.[1][2]
Es fitófago (se alimenta de plantas). Se cría a menudo en arrozales y otros cultivos acuáticos con renovación constante de agua.
Se encuentran en Asia: cuencas de los ríos Mekong y Chao Phraya.
Se comercializa fresco y congelado. Se introdujo en el mercado norteamericano en 1994, desde el desbloqueo del mercado vietnamita y, pese a comienzos difíciles, está desplazando al popular pez gato americano. Su carne es muy blanca, suave y abundante, con poco olor y delicado sabor. A menudo se venden especies afines haciéndolas pasar por Pangasius bocourti.
Pangasius bocourti es una especie de peces de la familia Pangasiidae en el orden de los Siluriformes.
Pangasius bocourti Pangasius generoko animalia da. Arrainen barruko Pangasiidae familian sailkatzen da.
Pangasius bocourti Pangasius generoko animalia da. Arrainen barruko Pangasiidae familian sailkatzen da.
Pangasius bocourti is een straalvinnige vissensoort uit de familie van de reuzenmeervallen (Pangasiidae).[1] De wetenschappelijke naam van de soort is voor het eerst geldig gepubliceerd in 1880 door Sauvage.
Bronnen, noten en/of referentiesPeixe-panga é o termo normalmente utilizado para designar espécies de peixe pertencentes ao gênero Pangasius, da família Pangasiidae, da ordem dos Siluriformes. É conhecido popularmente como peixe-gato (catfish).Trata-se de um peixe similar ao bagre É cultivado há mais de 1000 anos no rio Mekong, um dos maiores rios do sudeste asiático e um dos mais importantes para a economia local. O nome Mekong vem do idioma tailandês e significa, em tradução livre, "Mãe água". A bacia do Mekong é uma das mais ricas do mundo em biodiversidade, sendo que mais de 1200 espécies de peixe já foram descobertas na região e são uma fonte vital para a dieta da população local.
No Mekong superior, ao longo da porção nordeste, na fronteira com o Laos, o rio é relativamente limpo e possui uma fluidez considerável. A água tende a ser neutra com um pH variando de 6,9 a 8,2. Na parte baixa do Mekong, a água é turva, especialmente durante a época de chuvas. Devido à erosão dos barrancos ao longo da margem, a água passa a ter uma coloração amarelada, cor de terra. A temperatura do rio varia de 21,1 a 27,8 °C e o pH entre 6,2 e 6,5.
Embora existam várias espécies do gênero Pangasius, somente duas são cultivadas no rio Mekong - Pangasius bocourti e Pangasius hypophthalmus - sendo a produção do segundo destinado para exportação.
Os peixes são cultivados em tanques formados artificialmente, com a própria água do rio Mekong, tratada e altamente controlada para garantir o padrão de qualidade internacional da aquicultura. Apesar da aquicultura no Vietnã ser difundida desde o início da década de 1960, os primeiros relatos do cultivo da espécie Panga voltada para a comercialização é datada do ano de 1997, de acordo com a VASEP (Vietnam Association of Seafood Exporters and Producers - Associação dos Produtores e Exportadores de Pescados do Vietnã).
Os primeiros registros de exportação do peixe-panga datam do ano de 2003.
Hoje o Vietnã exporta o peixe para mais de 240 países, entre os quais Estados Unidos, Rússia, Japão, Austrália e países da União Europeia. Segundo Ricardo Tsukamoto, da Bioconsult, a União Europeia é grande consumidora de filé de Pangasius, preferindo esse peixe à tilápia. As questões trabalhistas e sanitárias relativas à aquicultura vietnamita foram exaustivamente investigadas e aprovadas por Estados Unidos e países europeus com grande mercado consumidor. "Empresas japonesas vêm investindo na aquicultura vietnamita há anos, para garantir que o produto consiga entrar facilmente no Japão", conclui Tsukamoto. Ainda assim, o Ministério da Agricultura, Pecuária e Abastecimento (MAPA) do Brasil realizou uma série de análises nesta espécie, com o objetivo de confirmar a alta qualidade do produto, que foi aprovado sem restrições.
O peixe-panga passou pelos mais rigorosos testes de qualidade e conquistou as certificações mais importantes para a comercialização do produto destinados à exportação: No ano de 2010, somente as exportações vietnamitas de peixe-panga somaram 659.000 toneladas, o que representa 53% de toda produção brasileira de pescados do ano de 2009 (1.240.813 toneladas).
Quando comparamos o volume total de exportação de Panga com espécies mais conhecidas no Brasil, temos um cenário ainda mais surpreendente: - A exportação de peixe-panga representa quase cinco vezes mais do que a produção brasileira de tilápia (132.958 toneladas em 2009); - A exportação de peixe-panga representa quase oito vezes mais do que a produção brasileira de Sardinha (88.286 toneladas em 2009); É importante comentar que, nos Estados Unidos, o peixe-panga tem a aprovação de um dos órgãos mais respeitados do mundo: o FDA – Food and Drug Administration.
Para atender a demanda interna do Vietnã e das exportações, hoje existem muitas empresas e cooperativas focadas na aquicultura, principalmente no cultivo do peixe-panga, que hoje é conhecido como “Princesa bonita” devido ao seu alto grau de representatividade na economia do país.
O Brasil, de modo geral, não é um país culturalmente habituado a ter o peixe como principal proteína em sua alimentação. Porém, é percetível que os hábitos do brasileiro estão mudando. O consumo de pescado per capita anual pulou de 6,46 kg (2003) para 9,03 kg (2009), o que representou um aumento de 40%.
Em contrapartida, a recomendação da Organização Mundial de Saúde (OMS), é que sejam consumidos 12 kg de pescados per capita anual. Esse cenário pode ser atribuído, entre outros fatores, ao custo elevado do pescado no Brasil.
Nesse contexto, grandes indústrias pesqueiras nacionais começaram, em 2009, a importação do peixe Panga, uma opção de excelente custo-benefício (chegando a custar 50% mais barato que outras espécies, como a pescada) ao consumidor, que ocasionou a forte aceitação do produto no mercado.
Mesmo com todas as certificações internacionais dos exportadores vietnamitas, o peixe-panga ainda é alvo de retaliações disseminadas principalmente através de spams e boatos de Internet (hoax) que colocam em dúvida sua origem e procedência, dificultando a sua consolidação no Brasil. Por esse motivo, o Ministério da Agricultura, Pecuária e Abastecimento do Brasil realizou uma missão ao Vietnã em dezembro de 2009 com o intuito de inspecionar as indústrias vietnamitas que, na época, pleiteavam exportação para o Brasil, assim como foram auditados os controles sanitários exercidos por sua autoridade sanitária, o NAFIQAD.
Durante a auditoria constatou-se que o Vietnã possui mecanismos de controle e regulamentação séria com instituições que realizavam o monitoramento dos perigos relacionados com a segurança dos produtos por elas elaborados. Além disso, toda produção possuía verificação de sua autoridade sanitária oficial, comprovada com documentos e evidências de auditoria, e que monitoram de perto os processos de cultivo e elaboração dos produtos da pesca, possuindo laboratórios atuantes e estruturados para esse controle.
Mesmo após alguns anos da realização dessa missão ao Vietnã, e da comprovação de sua qualidade, o peixe Panga voltou a ficar em forte evidência nos últimos meses. Voltou-se a disseminar os rumores sobre a qualidade do peixe, dizendo que ele é criado em águas poluídas, com bactérias entre outros problemas.
Esse fato levou novamente o governo a se pronunciar oficialmente sobre a espécie em questão. Foi então que, em 31 de outubro de 2011, o Ministério da Agricultura, Pecuária e Abastecimento emitiu um memorando para esclarecer, mais uma vez, a verdade sobre o peixe-panga.
Ministério da Agricultura já fez três inspeções no Vietnã, desde 2009, e não encontrou absolutamente nada de errado. O panga é totalmente seguro para alimentação e exportação", diz Lilian Viana Teixeira, professora do departamento de tecnologia de inspeção em produtos de origem animal da UFMG. Para ela, os boatos estão mais relacionados à questão comercial, já que o panga, no Brasil, chega a custar menos que o peixe mais barato do mercado – neste caso, a merluza. "Devido aos boatos, podemos ter esse peixe sendo vendido como outra espécie, para ter maior aceitação entre os brasileiros. Porém, seu sabor é um pouco mais forte que o da tilápia".[carece de fontes?]
É muito versátil, permite vários tipos de preparo (grelhado, frito, assado e ensopado), também possui um ótimo custo-benefício, por conta das técnicas avançadas de criação e processamento utilizadas pelo Vietnã. Além disso, destaca-se a forma prática de usar o peixe congelado, comercializado limpo e em filés.
O peixe-panga é comercializado hoje no Brasil das seguintes formas:
Os filés podem ser encontrados em blocos inter-folhados ou IQF ((Individually Quickly Frozen) - Tanto em caixas ou em pacotes de 1 kg)
Peixe-panga é o termo normalmente utilizado para designar espécies de peixe pertencentes ao gênero Pangasius, da família Pangasiidae, da ordem dos Siluriformes. É conhecido popularmente como peixe-gato (catfish).Trata-se de um peixe similar ao bagre É cultivado há mais de 1000 anos no rio Mekong, um dos maiores rios do sudeste asiático e um dos mais importantes para a economia local. O nome Mekong vem do idioma tailandês e significa, em tradução livre, "Mãe água". A bacia do Mekong é uma das mais ricas do mundo em biodiversidade, sendo que mais de 1200 espécies de peixe já foram descobertas na região e são uma fonte vital para a dieta da população local.
No Mekong superior, ao longo da porção nordeste, na fronteira com o Laos, o rio é relativamente limpo e possui uma fluidez considerável. A água tende a ser neutra com um pH variando de 6,9 a 8,2. Na parte baixa do Mekong, a água é turva, especialmente durante a época de chuvas. Devido à erosão dos barrancos ao longo da margem, a água passa a ter uma coloração amarelada, cor de terra. A temperatura do rio varia de 21,1 a 27,8 °C e o pH entre 6,2 e 6,5.
Cá ba sa, tên khoa học Pangasius bocourti, còn có tên gọi là cá giáo, cá sát bụng, là loại cá da trơn trong họ Pangasiidae có giá trị kinh tế cao, được nuôi tập trung tại nhiều nước trên thế giới. Loài này là loài bản địa ở Đồng bằng sông Cửu Long tại Việt Nam và lưu vực sông Chao Phraya ở Thái Lan.[2] Loài cá này là thực phẩm quan trọng ở thị trường quốc tế. Chúng thường được gắn nhãn ở Bắc Mỹ và Úc với tên là "cá ba sa" hay "bocourti".[3][4]
Theo hệ thống phân loại Tyson Roberts, cá ba sa thuộc họ Pangasiidae, giống Pangasius, loài P. bocourti. Trước đây cá ba sa được định danh là Pangasius pangasius (Hamilton) (Mai Đình Yên et al., 1992; Trương Thủ Khoa, Trần Thị Thu Hương, 1993), Pangasius nasutus (Blecker) (Kawamoto et al., 1972).
Về ngoại hình, cá ba sa rất dễ phân biệt đối với các loài khác trong họ Cá tra. Thân ngắn hình thoi, hơi dẹp bên, lườn tròn, bụng to tích lũy nhiều mỡ, chiều dài tiêu chuẩn bằng 2,5 lần chiều cao thân. Đầu cá ba sa ngắn hơi tròn, dẹp đứng. Miệng hẹp, chiều rộng của miệng ít hơn 10% chiều dài chuẩn, miệng nằm hơi lệch dưới mõm. Dải răng hàm trên to rộng và có thể nhìn thấy được khi miệng khép lại, có 2 đôi râu, râu hàm trên bằng ½ chiều dài đầu; râu hàm dưới bằng 1/3 chiều dài đầu. Răng trên xương khẩu cái là một đám có vết lõm sâu ở giữa và hai đám răng trên xương lá mía nằm hai bên. Có 40-46 lược mang trên cung mang thứ nhất, vây hậu môn có 31-36 tia vây. Răng vòm miệng với dải răng trên xương khẩu cái ở giữa và răng trên xương lá mía ở 2 bên. Chiều cao của cuống đuôi hơn 7% chiều dài chuẩn. Mặt lưng có màu nâu, mặt bụng có màu trắng.
Cá ba sa phân bố rộng ở Myanma, Java, Thái Lan, Campuchia, Việt Nam. Cá sống chủ yếu ở những sông rộng nước chảy mạnh (Mai Đình Yên và ctv, 1992). Đây là đối tượng nuôi nước ngọt có sản lượng xuất khẩu lớn nhất hiện nay. Nghề nuôi cá ba sa trong bè rất phát triển trên thế giới dưới mô hình nuôi mang tính công nghiệp với mật độ cao, năng suất trung bình 130–150 kg/m³/năm. Hiện nay có khoảng 4.000 bè nuôi, sản xuất trên 40.000 tấn/năm. Cá sống đáy ăn tạp thiên về động vật. Tỉ lệ Li/L (chiều dài ruột/chiều dài toàn thân) nhỏ thay đổi theo loại thức ăn từ 1,78 trong tự nhiên đến 2,36 khi nuôi bè.
Cá giống thả nuôi trong bè cỡ 80-150 g/con, được nuôi với khẩu phần cho loài ăn tạp (50% cám, 30% rau, 20% cá và bột cá) sau 10-11 tháng đạt trọng lượng 800-1500 g/con (Phillip). Cá tăng trưởng nhanh trong tự nhiên, một năm tuổi 0,7 kg, hai năm tuổi 1,2 kg (Lý Kế Huy), kích cỡ tối đa khoảng gần 1 m, trọng lượng 15–18 kg.
Ở Việt Nam, hai họ chính trong bộ cá trơn được nghiên cứu là họ Pangasiidae và Clariidae. Họ Pangasiidae có 21 loài thuộc 2 giống: giống Pangasius có 19 loài và giống Helicophagus có 2 loài. Có một loài sống trong nước lợ, 2 loài sống ở biển. Tính ăn của các loài trong họ Pangasiidae thay đổi tùy theo giai đoạn phát triển của cá thể.
Trong họ Pangasiidae 2 loài cá ba sa và cá tra là cá nuôi kinh tế của đồng bằng sông Cửu Long, đặc biệt trong hình thức nuôi tăng sản. Hằng năm nghề nuôi cá bè cung cấp hàng ngàn tấn cá ba sa cho thị trường trong nước, thêm vào đó là hàng ngàn tấn nguyên liệu cho thức ăn gia súc. Nếu trong năm 1993 sản lượng nuôi bè ở miền Nam Việt Nam ước lượng vào khoảng 17400 tấn hầu hết là từ các bè nuôi sông Mê Kông, thì chỉ riêng cá ba sa đã chiếm ¾ sản lượng này (13400 tấn). Trong năm 1996 sản lượng loài cá này khoảng 15000 tấn (Phillip Cacot).
Năm 2011 Việt Nam dự tính xuất cảng khoảng 1,2-1,3 triệu tấn cá tra, trị giá khoảng 1.45-1.55 tỷ US$.
Riêng năm 2013, người Đức tiêu thụ khoảng 40 ngàn tấn cá này.[5]
Cá ba sa, tên khoa học Pangasius bocourti, còn có tên gọi là cá giáo, cá sát bụng, là loại cá da trơn trong họ Pangasiidae có giá trị kinh tế cao, được nuôi tập trung tại nhiều nước trên thế giới. Loài này là loài bản địa ở Đồng bằng sông Cửu Long tại Việt Nam và lưu vực sông Chao Phraya ở Thái Lan. Loài cá này là thực phẩm quan trọng ở thị trường quốc tế. Chúng thường được gắn nhãn ở Bắc Mỹ và Úc với tên là "cá ba sa" hay "bocourti".
博氏巨鯰(学名:Pangasius bocourti),又名巴沙鱼(Basa fish),是巨鯰屬的一種,原產於越南湄公河三角洲和泰国湄南河流域[2]。这些鱼是国际市场重要的食用鱼[3]。
博氏巨鯰在越南养殖主要集中在湄公河三角洲,养殖池塘深度在4-5米,采用纯投料的精养模式,8两以上上市,一年可养两造。普遍的上市规格则为0.8-1.0公斤/尾。该鱼养殖过程中病害少,甚至不需要增氧设备,流水养殖或每天换水20-30%。亩产量可达23-27吨/亩。
本種淡水魚近年在台灣市場上被用来假冒為深海產的多利鱼(又称「日本的鯛」、「魴魚」、「鱈斑魚」、「鏡魚」或「國宴魚」,學名:Zeus faber,英语:John Dory Fish),也常被用来假冒为龙脷鱼,如同大比目魚常被假冒為鱈魚販售,是一種假食材。以巴沙魚假冒高價的魴魚為例,真正多利魚每公斤400元,切成每片250公克的魴魚約100元,而每片250公克的博氏巨鯰(巴沙魚)只要25元。
很多环境组织对博氏鲶鱼所处的海洋生态系统提出了质疑。海洋生态组织提出,人工养殖的博氏鲶鱼有污染生态系统以及野生物种的潜能。英国的Asda和Tesco也曾对博氏鲶鱼做测试,但是没有发现任何有毒物质积累在鱼体内的迹象。但是AQIS的测试在博氏鲶鱼的体内发现了孔雀绿(一種普遍用於淡水魚的殺菌藥),但也没有发现其他污染物。在2011年《富比士》雜誌報導,養殖在污染的湄公河三角洲的巴沙魚,因為管理不佳,所造成的疾病傳染,已使當地野生魚類生態受到影響,故美國路易斯安那州等,下令禁止此類越南養殖魚的進口。
博氏巨鯰(学名:Pangasius bocourti),又名巴沙鱼(Basa fish),是巨鯰屬的一種,原產於越南湄公河三角洲和泰国湄南河流域。这些鱼是国际市场重要的食用鱼。
博氏巨鯰在越南养殖主要集中在湄公河三角洲,养殖池塘深度在4-5米,采用纯投料的精养模式,8两以上上市,一年可养两造。普遍的上市规格则为0.8-1.0公斤/尾。该鱼养殖过程中病害少,甚至不需要增氧设备,流水养殖或每天换水20-30%。亩产量可达23-27吨/亩。
バサ (Pangasius bocourti) は、ナマズ目パンガシウス科に属する淡水魚である。東南アジアのインドシナ半島を流れるメコン川やチャオプラヤ川の流域が原産である[2]。肉は美味で食用にされ、大規模養殖が行なわれている。重要な水産資源、かつ重要貿易品目である。
北アメリカやオーストラリアでは、"basa fish"[3]または"bocourti"[4]と表記される。イギリスでは、パンガシウス属の全ての種は、"river cobbler"、"cobbler"、"basa"、"pangasius"、"panga"またはこれらに"catfish"を付けて表記しなければならないと法律で定められている[5]。他のヨーロッパの国では、パンガシウス属の魚は一般に"pangasius"または"panga"として販売される[6]。別種のカイヤン(Pangasianodon hypophthalmus)やP. pangasiusが誤ってバサと表記されることもある。日本では「ベトナム産養殖ナマズ」のほか、「バサ」「パンガシウス」などと表記され、スケトウダラなど従来ある白身魚の価格上昇や不足に対する代替品として、輸入・販売が増えている[7]。
体つきはいわゆる外国ナマズであり、腹部がどっしりして、可食部である体側筋(身の部分)が分厚い。丸い頭は扁平で幅が広く、先が丸いくて幅の広い口吻は、周囲に肉髭があり、鼻口部に白い線を持つ。120センチメートル程度まで成長する。
バサは植物を餌とする。洪水期の前に産卵し、幼体は6月頃から見られ、6月中旬には平均約5センチメートル程になる[2]。
2002年、米国は、ベトナム政府から資金援助を受けたベトナム人の輸入業者が米国市場でナマズ類のP. bocourtiとP. hypophthalmusを不当廉売し、公正な競争を阻害しているとしてベトナムを糾弾した[8][9]。米国のナマズ業界からの圧力で、2003年にアメリカ合衆国議会は、輸入魚に新たな関税を課すとともにナマズと表示された魚の輸入を禁止する法律を通した[10]。アメリカ食品医薬品局のルールの下、アメリカナマズ科の魚のみナマズとして販売することができた[3]。その結果、ベトナム人の輸出業者は、米国市場向けには"basa fish"または"bocourti"と表示して販売するようになった[11][12]。
「ナマズ戦争」の絶頂時には、米国のナマズ養殖業者らは、輸入ナマズを品質の劣るものと喧伝したが、ミシシッピ州立大学の研究者は、58名を被験者とする二重盲検法の味覚試験において、輸入バサの方が好ましいとした人数は米国ナマズを選んだ人数の3倍にのぼった[13]。
このような対立にもかかわらず、ベトナムからアメリカ合衆国へのパンガシウス属の輸出は増加傾向にあり、2016年の輸出額は17億ドルに達した[14]。
イギリスでは、バサは"Vietnamese river cobbler"、"river cobbler"または"basa"として知られる。タラやコダラ等の白身魚の安価な代替品として、生または冷凍の状態で大きなスーパーマーケットで販売される。Young's Seafood社では、冷凍魚製品にこの魚を用い、"basa"として販売している[15]。バサの輸入は他の輸入食品と同様に厳しいEU規制の下にあり、発展途上国輸出振興センター(CBI)のパンガシウス製品概況報告書で示された通り[16]、イギリスの取引基準局の担当者は、フィッシュ・アンド・チップス業者がバサを不正にタラとして販売しており、タラの量の半分にも当たると述べている。2009年と2010年には、DNA検査で証拠の見つかった2業者が訴追された[17][18]。
複数の環境団体がバサによって引き起こされる海洋生態系の問題に懸念を示している。バンクーバー水族館と関連のあるOceanWiseは、バサの養殖が生態系を汚染し、野生種に干渉していると警告した[19]。この団体は、「東南アジアの開放柵養殖は、天然バサへの病気の拡散に関係している。また、食の質、養殖場運営規格、天然飼料を養殖に用いることの生物的影響にも懸念がある。」と書いている。モントレーベイ水族館は懸念は持っているが警告はしていない[19]。両団体とも米国の養殖ナマズをより持続性のある代替としている。
イギリスのアズダとテスコが行った試験では、毒性不純物の残留は見られなかった[20]。オーストラリア検疫検査局の試験では痕跡量のマラカイトグリーンが検出されたが、他の不純物は見つからなかった[21][22][23]。
魚アレルギーを持っていない人がバサに対してアナフィラキシー反応を起こした例が1件だけ報告されている[24][25]。
|date=
(help)CS1 maint: Uses authors parameter
バサ (Pangasius bocourti) は、ナマズ目パンガシウス科に属する淡水魚である。東南アジアのインドシナ半島を流れるメコン川やチャオプラヤ川の流域が原産である。肉は美味で食用にされ、大規模養殖が行なわれている。重要な水産資源、かつ重要貿易品目である。