Mycobacterium kansasii is a bacterium in the Mycobacterium genus. It is an environmental bacteria that causes opportunistic infections in humans, and is the one of the leading mycobacterial causes of human disease after tuberculosis and leprosy.[2]
Gram-positive, nonmotile, moderately-long to long, and acid-fast rods.
It forms smooth to rough colonies after 7 or more days of incubation and is considered a slow grower. Colonies grown in dark are nonpigmented, when grown in light or when young colonies are exposed briefly to light, colonies become brilliant yellow (photochromogenic) according to the Runyon classification of Non-Tuberculous Mycobacteria. Oxygen is essential for the development of the pigment. If grown in a lighted incubator, most strains form dark red crystals of β-carotene on the surface and inside of colony.
Its physiology is described as growth on Middlebrook 7H10 agar at 37°C within 7 days or more, resistant to pyrazinamide and susceptible to ethambutol.
It is closely related to the non-pathogenic, also slowly growing, nonpigmented, M. gastri. Both species share an identical 16S rDNA but differentiation is possible by differences in the ITS and hsp65 sequences. A commercial hybridisation assay (AccuProbe) to identify M. kansasii exists.
Several former subtypes of M. kansasii have been reclassified as closely related species, and along with M. gastri form the M. kansasii complex (MKC). The species in the MKC are
Mycobacterium kansasii was first described in 1952 after being identified as the cause of two cases of disease resembling human pulmonary tuberculosis at Kansas City General Hospital and the University of Kansas Medical Center.[5]
M. kansasii may cause chronic human pulmonary disease resembling tuberculosis.[6] Extrapulmonary infections, such as cervical lymphadenitis in children, cutaneous and soft tissues infections, and musculoskeletal system involvement are uncommon. Rarely it causes disseminated disease in patients with severely impaired cellular immunity (such as organ transplants or AIDS). Pre-existing lung disease such as silicosis is a risk factor.[7] Mycobacterium kansasii occasionally involves the skin in a sporotrichoid pattern.[8]: 341 It is unclear where people acquire the infection and person-to-person spread is not thought to occur. Tap water is believed to be the major reservoir associated with human disease.[9] Biosafety level 2 is indicated.
First and most frequently isolated from human pulmonary secretions and lesions.
Strain ATCC 12478 = CIP 104589 = DSM 44162 = JCM 6379 = NCTC 13024.
Mycobacterium kansasii is a bacterium in the Mycobacterium genus. It is an environmental bacteria that causes opportunistic infections in humans, and is the one of the leading mycobacterial causes of human disease after tuberculosis and leprosy.
Mycobacterium kansasii es una micobacteria que, junto con M. gastri y M. nebraskense, forma parte del clado de M. kansasii.[1] Es una de las micobacterias aisladas más frecuentemente en Estados Unidos y Europa[2] y provoca una enfermedad indistinguible de la tuberculosis pulmonar.[3] Recibe su nombre por el estado de Kansas, donde se aisló por primera vez.[4]
Pertenece al grupo I (micobacterias fotocromógenas de crecimiento lento) de la clasificación de Runyon.[2] Cuando M. kansasii se cultiva en la oscuridad no produce pigmento, pero, a la luz, las colonias se vuelven naranjas por la producción de beta-caroteno.[5]
Mycobacterium kansasii es una micobacteria que, junto con M. gastri y M. nebraskense, forma parte del clado de M. kansasii. Es una de las micobacterias aisladas más frecuentemente en Estados Unidos y Europa y provoca una enfermedad indistinguible de la tuberculosis pulmonar. Recibe su nombre por el estado de Kansas, donde se aisló por primera vez.
Mycobacterium kansasii là một loại vi khuẩn trong chi Mycobacterium. Chi này bao gồm các loài được biết là gây bệnh nghiêm trọng ở động vật có vú, bao gồm bệnh lao và bệnh phong,[2] nhưng loài này nói chung không nguy hiểm cho người khỏe mạnh.
Gram dương, bất động, chiều dài trung bình, và kháng acid cồn.
Khuẩn lạc tạo thành mịn đến các khuẩn lạc thô sau 7 ngày nuôi cấy và được coi là phát triển chậm. Các khuẩn lạc phát triển trong bóng tối không hình thành sắc tố, khi phát triển trong ánh sáng hoặc khi các khuẩn lạc mới được tiếp xúc nhanh với ánh sáng, các khuẩn lạc trở nên màu vàng rực rỡ (photochromogenic), theo phân loại Runyon là Mycobacteria không lao. Nếu được nuôi cấy trong môi trường có ánh sáng, hầu hết các chủng tạo thành các tinh thể màu đỏ sẫm của β-carotene trên bề mặt và bên trong khuẩn lạc.
Sinh lý học của nó được mô tả là tăng trưởng trên thạch Middlebrook 7H10 ở 37 °C trong vòng 7 ngày trở lên, kháng với pyrazinamide và dễ nhạy cảm với ethambutol.
Nó có liên quan chặt chẽ với không gây bệnh, cũng phát triển chậm, không sắc màu. Cùng với M. gastri, cả hai loài đều chia sẻ một rDNA 16S giống nhau nhưng sự khác biệt là có thể bởi sự khác biệt trong chuỗi ITS và hsp65. Một thử nghiệm lai tạo thương mại (AccuProbe) để xác định tồn tại M. kansasii.
Bệnh phổi mãn tính của con người giống như bệnh lao (xuất hiện ở thùy trên).[3] Nhiễm trùng ngoài phổi, (viêm hạch cổ tử cung ở trẻ em, nhiễm trùng mô da và mô mềm và sự tham gia của hệ thống cơ xương), không phổ biến. Hiếm khi gây ra bệnh phổ biến ngoại trừ ở những bệnh nhân bị suy yếu miễn dịch tế bào (bệnh nhân cấy ghép nội tạng hoặc AIDS). Bệnh nhân bị bệnh phổi sillic có nguy cơ mắc bệnh. Cũng xuất hiện ở những bệnh nhân bị bệnh tế bào bạch cầu có lông, nhưng không xuất hiện ở các rối loạn tăng bạch cầu lympho khác.[4] Mycobacterium kansasii đôi khi liên quan đến da trong bệnh nấm Sporotrichum.[5]:341 Thường được coi là không dễ lây từ người này sang người khác. Nguồn lây nhiễm tự nhiên không rõ ràng. Nước máy được cho là hồ chứa chính liên quan đến bệnh của con người. Mức độ an toàn sinh học cấp 2.
Mycobacterium kansasii là một loại vi khuẩn trong chi Mycobacterium. Chi này bao gồm các loài được biết là gây bệnh nghiêm trọng ở động vật có vú, bao gồm bệnh lao và bệnh phong, nhưng loài này nói chung không nguy hiểm cho người khỏe mạnh.
Mycobacterium kansasii
Hauduroy 1955[1]
Mycobactérium kansasii (лат.) — вид медленно растущих микобактерий.
Впервые информация об этой группе бактерий была опубликована в 1953 году американскими учёными Buhler и Pollak в Американском журнале клинической патологии (они называли эти бактерии yellow bacilli — «жёлтыми бациллами»)[1].
Входит в группу близкородственных видов NTBC (англ. Non Mycobacterium tuberculosis complex), способных вызывать микобактериозы. Проявляется чаще всего поражением дыхательной системы человека с вовлечением верхних долей и деструкцией легочной ткани. В 1980-е годы заболевания лёгких, вызванные данным видом микобактерий, были наиболее частыми среди НТМБ-инфекции в США. В настоящее время число заболеваний, вызванным этим возбудителем, значительно уменьшилось. Большинство штаммов чувствительны к рифампицину, однако могут проявлять устойчивость к изониазиду, этамбутолу, стрептомицину[2].
Согласно таблице Davidson’а[3] роль Mycobacterium kansasii в заболеваемости микобактериозом человека оценивается в 6 баллов по 10-балльной шкале.
Mycobactérium kansasii (лат.) — вид медленно растущих микобактерий.
Впервые информация об этой группе бактерий была опубликована в 1953 году американскими учёными Buhler и Pollak в Американском журнале клинической патологии (они называли эти бактерии yellow bacilli — «жёлтыми бациллами»).
Входит в группу близкородственных видов NTBC (англ. Non Mycobacterium tuberculosis complex), способных вызывать микобактериозы. Проявляется чаще всего поражением дыхательной системы человека с вовлечением верхних долей и деструкцией легочной ткани. В 1980-е годы заболевания лёгких, вызванные данным видом микобактерий, были наиболее частыми среди НТМБ-инфекции в США. В настоящее время число заболеваний, вызванным этим возбудителем, значительно уменьшилось. Большинство штаммов чувствительны к рифампицину, однако могут проявлять устойчивость к изониазиду, этамбутолу, стрептомицину.
Согласно таблице Davidson’а роль Mycobacterium kansasii в заболеваемости микобактериозом человека оценивается в 6 баллов по 10-балльной шкале.